huyenthan 29-32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29: Tao ngộ vây khốn.

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Nhanh chóng mặc lại quần áo, Lệ Ti không chút do dự tin tưởng ngay, nàng tin tưởng Lý Dật không cố ý khinh bạc nàng, nói cách khác, mới vừa rồi có cơ hội tốt như vậy, hắn tuyệt đối không có khả năng bỏ qua.

Hơn nữa, ở cùng một chỗ lâu như vậy, Lệ Ti tin tưởng đã hiểu rõ con người hắn, hắn không phải loại bại hoại, khó có khả năng khi dễ chính mình, hơn nữa... Hắn cũng nói, là có địch nhân đang tới, này không phải là chứng minh tốt nhất sao? Nếu như một hồi lâu không thấy địch nhân tới, như vậy hắn sẽ phải nhận lấy kết cục bi thảm, hắn tuyệt đối không khinh nhờn!

Nghe tiếng bước chân ngày càng rõ ràng, chính lúc đang âm thầm lo lắng, sau lưng tiếng Lệ Ti nhẹ nhàng truyền tới, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lệ Ti đã mặc xong quần áo, chân tay luống cuống đứng ở nơi đó, vẻ mặt bối rối.

Ai...

Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, việc này là do hắn không đúng, quá chuyên tâm đến địch nhân, cũng là do hắn không tạo ra tiếng động, quên mất là nàng đang tắm, hiện tại bị hắn nhìn thấy hết, khẳng định là xấu hổ muốn chết, hắn hiểu rõ tính tình của nàng, hắn biết... Việc này nếu không có lý do chính đáng, hắn sẽ vô cùng bi thảm a!

Vô thanh vô tức đến bên Lệ Ti, bởi vì địch nhân đã đến quá gần, hắn không nói gì được nữa, nhẹ nhàng kéo Lệ Ti, nhanh chóng chạy vào trong rừng, nhưng không chú ý tới, mặt đất ẩm ướt đã ghi lại phương hướng bọn họ đi!

Vù! Vù! Vù...

Đúng lúc này những tiếng động nhẹ xuất hiện, mười đạo hắc y nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh bờ nước, xuất hiện ở giữa, có bốn hắc y nhân bịt mặt, còn sáu hắc y nhân kia đều là tinh thiết giáp kiếm sĩ!

Nhìn quanh một vòng, rất nhanh... Hắc y nhân đầu lĩnh liền phát hiện ra hai hàng dấu chân chạy vào trong rừng, vung mạnh tay, mười đạo bóng đen nhanh chóng đuổi theo dấu vết.

Trong rừng, hắn cười khổ nhìn chính mình, ngạnh bì hộ thối đã ướt đẫm, không nghĩ tới... Dĩ nhiên đã tiết lộ dấu vết của bọn họ, nói cách khác, rừng rậm lớn như vậy, người của đối phương lại không nhiều lắm, bọn chúng không có khả năng tìm ra họ, đáng tiếc hiện tại, hết thảy đều đã muộn.

Hắn không nghĩ đến chạy trốn nữa, không phải hắn muốn thể hiện, chỉ yếu là bởi vì Lệ Ti, làm pháp sư, nàng căn bản chạy không thoát, cùng với hắn khi bị đuổi giết, tốt nhất là thừa dịp khôi phục lại thể lực, nhất cử đánh chết địch nhân, mặc dù hi vọng rất xa vời, nhưng hắn cho rằng đây là quyết định chính xác nhất vào lúc này!

Hưu...

Kịch liệt hô lên một tiếng, vang vọng cả rừng rậm, hắn đã bất chấp bạo lộ vị trí, một khi bọn họ chạy, làm sao có thể che dấu được tai mắt địch nhân chứ, hắn hiện tại chỉ có nhanh chóng gọi Tiểu Cường đến, chỉ dưới sợ giúp đỡ của nó, bọn họ mới có một con đường sống!

Nghe được âm thanh hô lên, tất cả hắc y nhân đẩy nhanh tốc độ, chỉ trong giây lát, đem hắn cùng Lệ Ti vây ở giữa, cười khổ nhìn thập hắc y nhân hung ác, hắn cảm thấy rất bất lợi, nhưng là hắn phải cố gắng hết mình.

Đầu tiên, hắn không nên ở lại hồ nước, nói cách khác, nơi đó phi thường trống trải, một khi bị vây bắt, hắn không muốn tám hướng thụ địch.

Tiếp theo, hắn lựa chọn cho mình địa điểm chiến đấu thích hợp nhất - rừng cây! Chỉ có ở trong rừng, hắn mới có thể tránh được bọn họ hợp vậy.

Cuối cùng, lựa chọn của hắn chính là tận lực chạy trốn, nhưng là không ngờ vệt nước tố cáo bọn họ, nói cách khác, cho dù bọn chúng có nhiều người hơn thế, cũng không nhất định bắt được hắn cùng Lệ Ti, đuổi theo hai người, bằng vào bản thân hắn, Lệ Ti, cùng với Tiểu Cường, chỉ cần thực lực không quá mạnh, bọn họ cũng có thể chiến thắng!

Nhìn chung quanh một vòng, hắn tỉnh táo đánh giá địch nhân, những người này đều là D cấp a, sáu kiếm sĩ D cấp, bốn người D cấp... Thích khách sao? Hắn không biết địch nhân làm nghề nghiệp gì.

Nhìn lại chính mình chỉ là E cấp kiếm sĩ, hắn không khỏi cười khổ, một người D cấp kiếm sĩ, hắn cũng không chắc thắng được, huống chi là mười tên D cấp!

Bất quá, chuyện tới bây giờ, vô luận đối phó được hay không đối phó được, hắn đều khó có khả năng lui bước, lạnh lùng nhìn mười hắc y nhân đang vờn quanh, hắn lạnh lùng nói: "Các vị đại hiệp, đem chúng ta vây quanh nơi này la có ý gì?

Hừ!

Lạnh lùng hừ một tiếng, hắc y nhân đối diện ngạo nghễ nói: "Nói thật cho các ngươi biết, chúng ta lần này đến, chính là vì cây hoả hồng quyền trượng trong tay nữ hài kia, giao ra quyền trượng, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm khó hai vị, nói cách khác... Nếu không làm theo đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!"

Nghe xong đối phương nói, hắn không khỏi nhìn lại về phía Lệ Ti, theo hắn nghĩ, nếu không phải quá trọng yếu, tựu đưa cho bọn chúng, dù sao... Muốn bọn họ đối mặt với mười người này, thật sự làm làm khó a!

Đáng tiếc chính là, nghe hắc ý nhân nói xong, Lệ Ti hoảng sợ, ôm chặt lấy hoả hồng quyền trượng, kịch liệt lắc đầu nói: "Không! Ta không cho... Đây là nãi nãi đưa cho ta, ta tuyệt đối không đem nó đưa cho các ngươi được!"

Hắc hắc hắc hắc...

Nghe Lệ Ti nói xong, hắc y nhân đầu lĩnh âm trầm cười nói: "Tiểu cô nương, nãi nãi người mất bao nhiêu năm rồi, ngươi cũng nên quên đi thôi, mau! Đem quyền trượng giao ra đây!"

Không có khả năng!

Lệ Ti gắt gao ôm quyền trượng, kiên quyết nói: "Đây là vật duy nhất nãi nãi để lại cho ta, ta chính là có chết, cũng không đem nó đưa cho các ngươi được, đừng vọng tưởng!"

Nghe xong Lệ Ti nói, hắn không khỏi thở dài một tiếng, trận chiến hôm nay, thật không biết đánh thế nào, mặc dù hắn rất muốn chạy trốn, nhưng là để Lệ Ti ở lại với đám người này, hắn thật sự không cam lòng, vừa nghĩ đến khả năng nàng bị lăng nhục, trái tim hắn nhất thời trở nên kiên định.

"Tốt lắm! Không còn gì nữa, có bản lãnh gì, cứ việc bày ra!" Lạnh lùng nhìn hắc y nhân đầu lĩnh, hắn ngang nhiên nói.

Cảm động nhìn hắn, Lệ Ti thành khẩn nói: "Tiểu Dật, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi đã ở lại giúp ta, ta sau này sẽ hảo hảo cảm tạ ngươi!"

Cười khổ một tiếng, cái gì gọi là sau này, cũng không biết có sống sót qua đêm nay được không nữa, còn nói gì đến sau này, chẳng nhẽ là đốt vàng mã cho hắn a!

Nhìn bóng dáng Tiểu Dật kiên nghị, kì thật Lệ Ti cũng biết, cái gì là sau này a, đều là vô nghĩa, mười người này, mỗi người đều là 2D cấp bậc, mặc dù nàng là C cấp pháp sư, nhưng là tại nơi chật hẹp trong rừng, căn bản không thể thi triển, ma pháp khi thi triển phải có khoảng cách, hiện tại dưới tình huống này, nàng chỉ có thể giải quyết một hai địch nhân thôi.

Cho dù khoảng cách lớn hơn, với tốc độ của địch nhân, không cách nào nàng chiến đấu được bốn hắc y nhân, đây chính là D cấp đạo tặc a, nếu như đơn độc chiến đấu, Lệ Ti tự tin chiến thắng, nhưng là một chọi hai, tựu cơ bản nhất định thua, về phần một chọi ba, một chọi bốn, càng không có khả năng thắng.

Lệ Ti rất rõ ràng, Tiểu Dật khi đối mặt với nguy hiểm có thể bỏ mình để chạy, rất nhiều người sẽ làm như vậy, một mạo hiểm giả thường xuyên thất bại nhiệm vụ, chính là hộ tống, một khi gặp phải địch nhân cường đại, chạy trốn là lựa chọn duy nhất, mặc dù sẽ bị trừ điểm kinh nghiệm, nhưng là so với tính mạng bản thân, cái gì cũng không thể bằng.

Nhưng là Tiểu Dật không có chạy trốn, hắn lựa chọn ở lại, tại sao? Hắn lại chọn ở lại chứ? Tiền ư? Không phải, nhiệm vụ sao? Cũng không phải, đó là vì cái gì chứ? Lệ Ti hoang mang...

"Ta hỏi các ngươi một lần nữa, cuối cùng có đem giao ra đây không? Suy nghĩ cẩn thận rồi hãy trả lời!" Hắc y đầu lĩnh tức giận quát.

Kiên định nhìn hắc y đầu lĩnh, hắn lạnh lùng cười, nhẹ nhàng từng bước tiến lên, đem Lệ Ti ở phía sau, đồng thời trầm thấp nói: "Đừng nói nhiều lời, các ngươi cùng tiến lên, hay là từng người lên một, tuỳ các ngươi lựa chọn!"

--------------------------------------------------------------------------------------------

Mời đăng kí dịch tại đây http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=28889

Góp ý tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthr...62#post2337862

thay đổi nội dung bởi: blackcat132, Hôm qua lúc 09:24 AM.

Trả Lời Với Trích Dẫn Multi-Quote This Message Phúc Đáp Nhanh Thanks

The Following 129 Users Say Thank You to blackcat132 For This Useful Post:

[Thu gọn/mở rộng danh sách cảm ơn]

ADDMT, analysis, anhngayngo, aotrang, applevn, aries0504, asterix, A_A, bantaylua, baobien1234, Besun, bocau, bookworm, boombi, bosox, bothientai, bravovista, bwnccao, chauhuy9, ChinhYouplease, chuongsay, colongus, comsuonga, concaosamac, cuongphong, daimatroi, Dao0110, DarkBlade, datinh, datyeubdvn, decon714, DemonHeart, dester, dracupi, drakgit, duakho, fdk1979, fgiveme, finefire, freedom, gauden, gdo1, girlwuay02, Goldenrain, hacmathan, haihangro, hangnho, ha_pvpland, hieuthuan, hitokin, hoc2k, holigan123, hungbioi, hurricanemark, july21st, khoi1984, kiemtien123, kingpeturi, KOFTF, kosoma, KT_love_khtn, kuchu0i_3110, laongoandong65, Lãnh tuyệt, lenhhoxuan, LeUyen, lk0230, LoCaTe, Luuhuong, lượm lặt, m38, macviet, Ma_truyen, môngm_1, meantitan, meogia86, meonho, michael2007, minhchik3, minhhung, minhlonghh, netcafe175, Ngã Hành Bất Hối, ngoalongamata, ngocdienho, ngokhong, nguyentheluc, nhất giới, noknowanyone, nsguyenan, nvhung, pasted_man, Phi, plhpk81, qqqq, qtdevil, raitatsuya, rannek, read, rongxanh, s4ker, sillyleech, styven, sunneverset, sutungu, swampss, ThanhHoai, thanhphucmt2, thannhan, thehuy07, themansgn, Thien dao, thienkiem1234, tienhiepcoc, tienoimiodau, toivancho, tranbaolong, trinhhaiduong, trubatgioi_2000, truongluong, truymenh, tvt1732, votamnhan, White_falcon, xxxhunterxxx, yugi_tn, zoomx4, zoroaniki, Đao kiếm vô tình,

blackcat132

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới blackcat132

Gửi Email cho blackcat132

Tìm bài gởi bởi blackcat132

Add blackcat132 to Your Contacts

#30 Thông Báo Nội Dung Xấu

Old 07-08-2009, 10:39 AM

blackcat132's Avatar

blackcat132 blackcat132 is offline

Angel Devil

Học Sĩ tiền kỳ

Tham gia ngày: Jul 2008

Đến từ: Thèm - Ám Sát Đoàn

Bài gởi: 1,197

Xu: 419.90 [Chuyển khoản]

Thanks: 1,599

Thanked 3,069 Times in 391 Posts

Default

HUYỄN THẦN

Tác giả: Vân Thiên Không

Chương 30: Tùng lâm ác chiến.

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Hừ!

Nghe xong lời của hắn, hắc y nhân đầu lĩnh tức giận hừ một tiếng, nói: "Đối phó với E cấp kiếm sĩ như ngươi, hà tất cần tất cả chúng ta tiến lên, tứ hào! Ngươi đi thu thập tên này!"

Cheng!

Theo mệnh lệnh của hắc y nhân đầu lĩnh, một kiếm sĩ cả người mặc tinh khiết chiến giáp dũng mãnh rút từ sau lưng ra đại kiếm, hung hãn hướng hắn đi tới, cùng lúc đó... Các hắc y nhân còn lại tránh ra nơi khác.

Cẩn thận nhìn đối diện với hắc giáp kiếm sĩ, hắn hít sâu một hơi, cố gắng làm cho bản thân trở nên bình tĩnh, hắn biết... Hắn chỉ có một cơ hội, nếu như một kiếm này không giết chết đối phương, như vậy hắn sẽ không còn cơ hội nữa, bởi vì hắn không am hiểu tránh né, hắn chỉ có một chiêu, một kiếm nhanh như chớp về phía trước, một kiếm này thất bại, đối phương sẽ cùng hắn cận chiến, hắn tuyệt đối không sẽ né tránh được đòn công kích từ đối phương.

Nếu như đem đổi hắc y chiến sĩ trước mặt thành dã thú, như vậy hắn khẳng định một điểm cũng không sợ hãi, kinh nghiệm đối với dã thú, hắn thật sự có thể xem là rất phong phú.

Nhưng là trước mặt địch nhân không phải là dã thú, là người! Là một người mặc thiết giáp, cầm trong tay đại kiếm, hơn nữa thực lực so với hắn còn cao hơn một cấp!

E cấp kiếm sĩ, chỉ là thân thể dị thường tráng kiện, hơn nữa khi sử dụng kiếm chỉ là những đòn đánh cơ bản, không có gì gọi là kiếm pháp cao thâm, chủ yếu dựa vào lực lượng thân thể để thủ thắng, bằng vào đại kiếm ngạnh giáp chiến đấu với đối thủ.

Mà so sánh cao nhất E cấp cùng D cấp, chẳng những tố chất thân thể phải cường tráng, kiếm sĩ càng phải sử dụng kiếm đạt tới một tiêu chuẩn rất cao, nắm giữ được kiếm chiêu!

Thực sự nói, E cấp chiến sĩ dựa vào lực lượng cơ thể đi chiến đấu, sử dụng binh khí gì đều không khác biệt lắm, chủ yếu là dựa vào lực lượng để áp chế đối thủ.

Mà D cấp chiến sĩ, lại là dùng vũ khí để áp chế đối thủ, mặc dù cũng có dùng đến lực lượng, nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào vũ khí, vận dụng chiêu thức xảo diệu, phối hợp cùng lực lượng, chém giết đả thương địch nhân.

Hiện tại hắn đang đối diện với hắc giáp võ sĩ có sự khác biệt, không nói đến lực lượng, càng không nói đến cách sử dụng vũ khí, hai người đã ở hai cấp độ khác nhau.

Soạt...

Một tiếng leng keng, hắc giáp võ sĩ rút ra sau lưng một thanh đại kiếm, đây là D cấp chiến sĩ cùng E cấp chiến sĩ đích khác biệt, nói đại khái, rất nhiều D cấp võ sĩ dùng cả hai tay cầm đại kiếm, công kích dị thường nhanh nhẹn, một khi để bọn họ thi triển lúc cận chiến đấu, không người nào là đối thủ của bọn họ!

Vù! Vù! Vù...

Đại kiếm vũ lộng vài cái phát ra tiếng kêu như máy xay gió, nhìn thanh đại kiếm thật lớn, hắn không khỏi cười khổ, hắc giáp võ sĩ tuỳ ý đánh ra một kiếm, hắn tuyệt đối không thể đỡ nổi! Tuỳ tiện quét ngang một cái, có thể giết chết hắn tức thì!

Ở thời điểm đối địch, kì thật hắn tránh né đều là rất đơn giản, phán đoán tốt thế đánh của địch nhân, bước chân sang trái hoặc sang phải để tránh né, sau đó đánh vào chỗ địch nhân không có phòng bị để dành chiến thắng.

Nhưng là, chỉ cần dùng một chiêu hoàn hảo để đối phó với dã thú, dù sao bọn chúng cũng không có vũ khí, chỉ cần tránh được đòn tấn công của bọn chúng, như vậy hắn khẳng định có thể an toàn, nhưng hiện tại đối thủ của hắn là con người, đối thủ có thể dùng vũ khí để ngăn cản hắn né tránh, vô luận hắn tránh nhanh thế nào đều khó có khả năng tránh được một kiếm của địch nhân.

Ô... Đông!

Hồng quang chợt loé trước mắt, đại kiếm trong tay đối phương biến thành một đạo hồng quang, một lần nữa hiện ra thân kiếm, đại kiếm đã bổ một kiếm thật sâu xuống mặt đất, cây cỏ bay tứ tung, khí thế kinh ngươi đã đạt tới cực hạn rồi!

Cười khổ nhìn đối thủ, mặc dù đại kiếm rất lớn, cũng rất nặng, nhưng là đối phương cậy mạnh, tốc độ vẫn như cũ so với tốc độ tránh né của hắn nhanh hơn gấp đôi!

Cắn mạnh môi, hắn đương trường quyết định, tuyệt đối không thể chủ động đánh ra, nói cách khác, một khi bị đối phương đoán ra phương hướng tấn công, đòn đánh của hắn sẽ bị chặn, mà một khi bắt đầu lùi bước, đối phương liên tiếp công kích, đủ để trong nháy mắt đưa hắn vào chỗ chết!

Hắn không thể động trước, phải chờ đối phương công kích trước, sau đó xem chiêu đánh tới, sau đó một kiếm giải quyết đối thủ, đây là cơ hội duy nhất để hắn giành lấy thắng lợi, không đến lúc cuối cùng, không đến thời điểm mấu chốt, không nắm chắc một giây quan trọng này, hắn tuyệt đối không thể ra tay!

Hạ quyết tâm, hắn nhanh chóng liếc nhìn đối thủ, một thân khinh thiết giáp, chủ yếu đều phong bế ở chỗ yếu hại, chỉ có con mắt cùng cổ họng vẫn lộ ra khe hở, nhưng là... Hắn có thể công kích những nơi đó sao?

Kiếm của hắn hắn biết, một khi hắn thật sự chọn nơi nào, như vậy... Một khi kiếm chiêu xuất ra, đối phương khẳng định chết không sai! Đã giết nhiều dã thú nên hắn có thừa dũng khí, nhưng là giết người, hắn tuyệt đối không dám chắc, phải biết rằng... Ở trên địa cầu, giết người là phải đền mạng đó!

Hơn nữa, cho dù biết rõ giết người không phải đền mạng, nhưng mọi ngươi tự hỏi bản thân đi, ai dám giết ngươi đây? Vấn đề không chỉ là ở pháp luật, quan trọng hơn là ngươi có dám hay không!

Hắn chỉ là một thiếu niên rất bình thường ở trên địa cầu, tuyệt đối không dám giết người, nếu như vậy... Như vậy con mắt, cổ họng, đều là không thể công kích, hắn nhìn dần xuống phía dưới, ánh mắt rơi vào chính là bàn tay của đối phương!

Loại trừ đầu lộ ra khỏi thiết giáp, cũng chỉ có bàn tay, nhìn gân xanh nổi lên trên cổ tay, hắn biết chính mình phải làm thế nào...

Giơ tay phải lên một cách khinh miệt, hắn mỉm cười đối diện với thiết giáp võ sĩ ngoéo một cái, dễ dàng nói: "Đến đây nào... Không nên chém vào khoảng không như thế, kiếm phải chém vào người mới có thể dành được chiến thắng a!

Nghe được lời của hắn, thiết giáp võ sĩ sửng sốt, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, theo tức giận, hai chân nhanh chóng đạp đất, hai tay dương kiếm, như người điên đánh tới chỗ hắn!

Cùng lúc đối phương đánh tới, con mắt của hắn sang lên, thể xác cùng tinh thần yên tĩnh trở lại, ở trong tích tắc này, trong mắt của hắn chỉ có võ sĩ đối diện kia, nhất cử nhất động của đối phương, đều không tránh được con mắt của hắn!

Nha!

Trong tiếng rống giận dữ, hắc giáp võ sĩ hai tay cầm kiếm thật mạnh, giơ lên cao quá đỉnh đầu, cùng lúc đó, khoảng cách giữa bọn họ, chỉ còn lại không tới năm thước!

Theo lý thuyết, với khoảng cách này, đã hoàn toàn nằm trong phạm vi tấn công của hắn, nhưng là hắn vẫn không nhúc nhích, bình tĩnh nhìn đối phương, bởi vì hắn biết, hiện tại một kiếm đâm ra, hắn cũng không có tuyệt đối nắm chắc, kiếm của đối phương còn không đánh xuống, một khi hắn động, đối phương hoàn toàn có thể xử dụng kiếm phong bế hướng tấn công của hắn, sau đó... Đem hắn bức lui, thừa thế truy kích, trong vòng ba chiêu, hắn phải chết không thể nghi ngờ!

Hắn phải chờ, kiên nhẫn chờ, bình tâm tĩnh khí chờ đợi, hắn phải chờ tới thời điểm mà trường kiếm bổ tới trong tích tắc, chờ kiếm thế của đối phương không thể thay đổi, hắn mới có thể đâm ra một kiếm nhất định trúng đích.

Nhìn thấy thiếu niên đối diện, vẻ mặt bình tĩnh nhìn chính mình, hắc giáp võ sĩ cảm thấy đối phương chính là đang nhục mạ mình, là đang khinh miệt mình, đây là tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ! Gầm lên một tiếng giận dữ, khoảng cách công kích đã lọt vào tầm kiểm soát của hắc giáp võ sĩ, phối hợp với bản thân, toàn lực đem một kiếm từ đỉnh đầu nhanh như chớp bổ xuống thiếu niên đối diện!

Cùng lúc đó, nghe thấy đối phương rống lên đầy tức giận, chứng kiến một kiếm bổ xuống mình, hắn rốt cuộc cười, đúng vậy... Cười dễ dàng, đồng thời nhìn thấy đối phương toàn lực bổ ra một kiếm, nhất định hắc giáp võ sĩ sẽ bại, hơn nữa còn bại trong tay hắn!

Nói thật ra, hắn thật sự phải cảm tạ Lệ Ti, nếu như không phải nàng hơn một tháng hành hạ, hắn khó có khả năng như vậy bình tâm trước thảm cảnh, cho dù đối phương cách hắn chỉ là chưa tới năm thước, hơn nữa đã phát động công kích, hắn vẫn như cũ có thể bảo trì sự tỉnh táo, như thế bình thản, cho tới cùng đều là do Lệ Ti a!

Đương nhiên, dựa vào trình độ mà nói, đối phương thật sự rất ngu xuẩn, chính là đang trợ giúp hắn, nếu như hắc giáp võ sĩ không toàn lực đem bổ ra một kiếm như thế, nếu như đối phương giữ lại một chút dư lực, trận này thắng bại rất là khó nói a!

D cấp võ sĩ chính là như vậy, bọn họ đích tu luyện, chính là đem toàn bộ lực lượng bản thân dồn vào thân kiếm, sau đó dùng một kiếm không thể ngăn cản, đem địch nhân chém làm hai nửa!

Đối với D cấp mà nói, lực lượng chính là biểu hiện cho thắng lợi, chỉ sợ lực lượng không đủ, bị đối phương bắn ngược trở lại, một khi rơi vào thế hạ phong, vậy tiếp tục chiến đấu đã không còn mấy ý nghĩa!

Tác giả: Vân Thiên Không

Chương 31: Thiểm điện nhất kiếm.

Dịch: jollyjoker

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Thật ra nếu đã chọn sử dụng đại kiếm, đặc điểm chiến đấu của đối phương đã xác định rồi, nếu muốn dùng đại kiếm để phát ra công kích nhanh như chớp, điều đó khó có thể là sự thật, đặc điểm của đại kiếm là tốc độ công kích chậm, tràn ngập khí phách, đại kiếm chính là tượng trưng cho lực lượng, không cần quá nhiều tinh xảo, chỉ bằng lực lượng cũng đủ để áp đảo đại đa số đối thủ rồi.

Nhưng đại kiếm thuộc loại trọng binh, phải là người có sức mạnh tuyệt đối mới có thể sử dụng, nếu không, có thể đánh ra nhưng không thể thu lại, khi gặp một đối thủ dùng tốc độ để thủ thắng, sợ rằng chỉ có đường thua, dù sức mạnh lớn thế nào, nếu không thể chạm vào đối thủ, vậy thì có tác dụng gì đâu?

Ô...

Một tiếng rít kịch liệt, từ đại kiếm của hắc giáp võ sỹ phát ra, mượn sức nặng của đại kiếm cộng với sức mạnh của hắc giáp võ sỹ, tốc độ một kiếm này cũng rất nhanh, mặc dù còn xa mới bằng được tốc độ xuất kiếm của hắn, nhưng dùng tốc độ con người mà nói, đã là rất nhanh rồi.

Hồng quang lóe lên, đại kiếm đang từ trục thẳng đứng biến thành nghiêng, thái sơn áp đỉnh hướng hắn bổ xuống, nghe tiếng gió rít phát ra từ đại kiếm, nhìn không chỉ sắc bén mà còn lại có khí thế bá đạo, nếu như thật sự bị một kiếm này chém trúng, hắn nhất định sẽ trực tiếp bị bổ thành hai nửa, điều đó là không thể hoài nghi, trước các loại trọng binh như đại kiếm, ngạnh bì chiến giáp cũng không có chút tác dụng nào, ngay cả thiết giáp cũng khó phát huy tác dụng, trừ phi là cương giáp, ngoài ra, hầu hết các loại phòng cụ đều bị đại kiếm phá hủy.

Ha ha...

Xung quanh nổi lên tiếng cười, tuy trận chiến còn chưa chấm dứt, nhưng nhìn nam hài kia như người ngây ngốc đứng ở đó xem đồng bọn phát ra một kiếm như lôi đình, tất cả mọi người đều cho rằng thiêu niên E cấp kia đã bị uy thế đó làm cho sợ quá rồi, đúng! Nhất định là như thế.

Không chỉ những người khác mà ngay cả hắc giáp võ sĩ đang tấn công đối với một kiếm mình xuất ra cũng rất hài lòng, dưới sự khiêu khích của đối phương, một kiếm này cơ hồ đã đến cảnh giới tối cao của bản thân rồi, nhìn mũi kiếm cách nam hài không đến một thước nữa, hắc giáp võ sĩ tuyệt đối không tin đối phương có thể phản ứng được gì.

Vừa lúc đó, hắn cười... Cười rất vui vẻ, hắn hiện tại thật sự rất bình tĩnh, hơn nữa hắn còn có kiên nhẫn, hắn có thể bình tĩnh chờ đợi, như vậy, đợi cho được cơ hội tốt nhất mới ra tay.

Điện quang trong mắt chợt lóe, là lúc này đây, không sai... Chính là lúc này, đây chính là cơ hội tốt nhất, thấy đại kiếm chỉ còn cách hắn một thước, hắn cuối cùng cũng xuất chiêu.

Cheng!

Trong mắt mọi người, một đạo ngân quang nhanh như chớp từ bên hông nam hài bắn ra, theo sau... Cực kỳ nhẹ nhàng, cực kỳ phiêu dật, hời hợt hướng hai tay hắc giáp võ sỹ nhẹ đâm tới, cùng lúc đó, thân thể nam hài dễ dàng, bình thản đến cực điểm hướng phía bên trái bước một bước.

Sau một tiếng vang thật lớn, cả khoảng rừng trống tĩnh lặng như quỷ vực, mọi người ngơ ngác nhìn mọi thứ bên trong trường đấu, hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi.

Bên trong đấu trường, hắc giáp võ sỹ hai tay phun máu, đại kiếm trong tay đã không thấy nữa, nhìn lên phía trước, khoát kiếm ở sau lưng nam hài, đang run nhè nhẹ cắm ở trên mặt đất.

Mới vừa rồi mọi thứ diễn ra quá nhanh phải không?

Không, thực ra cũng không hề nhanh, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng một kiếm vừa rồi, mặc dù ngân kiếm rất sáng, nhưng mọi người vẫn thấy được một kiếm kia, một kiếm bình thản đến cực điểm.

Nhẹ nhàng rút kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm nhẹ đâm vào giữa hai tay hắc giáp võ sỹ, sau đó thân kiếm khẽ rung lên, nhanh chóng cắt đứt gân tay hắc giáp võ sỹ, sau đó kịp thời bước ra khỏi hướng công kích, tránh được đại kiếm rời tay hắc giáp võ sỹ bay ra.

Hết thảy thoạt nhìn rất bình thường, thật sự rất bình thường, nhưng chính vì bình thường như vậy mới thể hiện được khó khăn trong đó, một kiếm như thế, làm sao có thể dễ dàng đối mặt, lại còn coi như một kiếm ấy không hề có lực lượng, không hề có tốc độ nữa chứ?

Chọn thời điểm tốt nhất, đâm ra một kiếm hoàn hảo, bước một bước chuẩn nhất, đều là những điều đơn giản, không có tốc độ như tia chớp, không có lực lượng áp đảo tất cả, một kiếm đơn giản như vậy mà lại đánh bại một kiếm sỹ D cấp.

Tất cả hắc y nhân đồng thời đều cảm thấy kinh ngạc, mà Lệ Ti lại càng kinh ngạc hơn, mặc dù một kiếm kia không tính là quá nhanh, nhưng trong mắt Lệ Ti, một kiếm kia thật sự rất đẹp mắt, quá phiêu dật, Lệ Ti đến bây giờ cũng không nghĩ đến một sơ cấp kiếm sỹ cũng có thể tiêu sái như thế.

Ngơ ngác nhìn Tiểu Dật đang đứng quay lưng lại mình, ngân kiếm chỉ xéo xuống, Lệ Ti quả thực không dám tin một kiếm vừa rồi là hắn đánh ra, từ lúc biết Tiểu Dật đến nay, đây làm lần đầu tiên hắn xuất kiếm trước mặt mình, một kiếm làm cho người ta hoa mắt mê thần, làm cho Lệ Ti hoàn toàn mê muội đi.

Phanh! Phanh! Phanh...

Trái tim đập loạn một hồi, một kiếm vừa rồi gần như hoàn mỹ, đã đạt đến cực hạn của hắn rồi, không chỉ theo tốc độ, khống chế lực lượng, góc độ, thời cơ, tâm lý, hay bất cứ một góc độ nào mà nói đây là một kiếm cường đại nhất của hắn.

Tốc độ chính là sức mạnh, hắn luôn luôn tin chắc điều này, nhớ lại trước kia xem TV hắn thấy có người có thể dùng kim khâu xuyên qua thủy tinh, từ đó mà nói, tốc độ chính là sức mạnh, chỉ cần tốc độ rất nhanh, cái gì cũng có thể xuyên thấu, nếu không, dù có sức mạnh lớn thế nào cũng không có tác dụng, thử hỏi ai có thể dùng một cây kim khâu đâm xuyên qua thủy tinh chứ, ngoại trừ lợi dụng tốc độ, sợ rằng không ai có thể làm được điều này đi.

Một miếng vải ướt mắc trên máy, với tốc độ vài nghìn vòng một giây có thể dễ dàng chặt đứt sắt thép, theo đó mà nói, tốc độ chính là sức mạnh, tốc độ đạt đến cực hạn thì lực lượng cũng đạt đến cực hạn, nghĩ tới đây, hắn không khỏi lộ ra một nét cười kiên quyết.

Hừ

Đúng lúc hắn đang âm thầm mừng rỡ, một tiếng hừ lạnh vang lên, hắc y nhân đầu lĩnh mạnh mẽ bước tới, tay phải lướt qua bên hông, lập tức một thanh chủy thủ đặc chế xuất hiện ở tay phải.

Hắn mau chóng tập trung tinh thần, đề phòng nhìn hắc y nhân, hắc y nhân đối diện hắn lạnh lùng nói: "Ta khâm phục sự tỉnh táo, sự dũng cảm của ngươi, cũng dám nhẫn nại đến lúc A Thái xuất hết chiêu thức mới ra tay!"

Dừng một chút, hắc y nhân đầu lĩnh lộ ra một nụ cười tự tin, nhanh như chớp khoa chủy thủ trong tạy, kiên quyết nói: "Ta biết ngươi nhất định theo con đường linh xảo, nhưng mà, ta có thể nói cho người biết, ngươi hôm nay nhất định phải chết. Một kiếm sỹ dù thế nào cũng không thể so sánh với một đạo tặc về độ linh xảo, ngươi nhất định phải chết".

Bình tĩnh nhìn hắc y nhân, ngoài mặt vẫn trấn tĩnh, nhưng thật ra trong lòng hắn cũng không có bình tĩnh, tốc độ của hắn đối phương đã thấy rõ ràng, vừa rồi hắc y nhân tùy tiện huy vũ chủy thủ trong tay hai lần, mỗi một lần so với tốc độ của hắn đều nhanh hơn rất nhiều, mà đấy chỉ là thuận tay vẫy vẫy mà thôi.

Hơi nheo mắt nhìn, thật ra hắn cũng không phải là đi theo đường linh xảo, mà là đối mặt với cường địch như thế, một kiếm mà không trúng đích, hắn nhất định không có cơ hội thứ hai, hắn là thuộc về kiểu tốc độ, lấy tốc độ mà chiến thắng đối thủ, trong lúc đối phương không kịp tránh né, một chiêu lấy mạng địch nhân.

Nhưng là hắn dù sao cũng mới chỉ luyện chưa được hai năm, tốc độ của hắn vì chuyên tâm luyện tập nên đã rất nhanh rồi, nhưng so với đạo tặc lấy tốc độ xưng hùng thì hắn không có chút tiện nghi nào.

Một loại cảm giác áp lực trào lên trong tâm, cho dù thế nào hắn chỉ có một cơ hội ra tay, bằng tốc độ của hắc y nhân đầu lĩnh, dù là ở khoảng cách gần nhất đâm một kiếm, cũng nhất định bị đối phương dùng chủy thủ gạt ra, một khi hai người cận chiến, trong nháy mắt, cái mạng nhỏ của hắn coi như xong rồi.

Mọi người đều biết, một tên đạo tặc am hiểu nhất không phải là chính diện so chiêu mà là từ sau lưng đối phương đánh lén, Trước kia ở địa cầu chơi tất cả các trò đạo tặc đều có một kỹ năng là "bối hậu nhất kích", bởi vậy có thể thấy được đạo tặc ở phía sau lưng đối phương có uy hiếp lớn hơn, có thể nói từ sau lưng đánh lén đối phương là đặc điểm lớn nhất của đạo tặc.

Hô ...

Mặc dù hoàn toàn chưa có biện pháp chiến thắng đối thủ, nhưng hắn cũng hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng thở ra không khí ở trong ngực, hắn cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, bởi vì hắn biết, nếu như hắn không nghĩ ra biện pháp đối phó, hôm nay hắn nhất định phải chết, mặc dù hắn không dám giết người, nhưng đối phương hiển nhiên không có vấn đề này.

--------------------------------------------------------------------------------------------

Mời đăng kí dịch tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=28889

Góp ý tại đây:http://tangthuvien.com/forum/showthr...62#post2337862

blackcat132's Inventory

ếch ếch ếch ếch ếch ếch ếch ếch

blackcat132's Signature

http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=28889

thay đổi nội dung bởi: blackcat132, Hôm qua lúc 09:23 AM.

Trả Lời Với Trích Dẫn Multi-Quote This Message Phúc Đáp Nhanh Thanks

The Following 185 Users Say Thank You to blackcat132 For This Useful Post:

[Thu gọn/mở rộng danh sách cảm ơn]

123456789_rey, 123456a, ADDMT, adung, alv1985, anhtsc, aotrang, asterix, azer, A_A, ballbee, banhmithang8, baobien1234, batcandoi152, baton, Besun, BIDV, blackmages, blak, Blanno, bocau, bookworm, boombi, bosox, budweiser, bwnccao, BăngTâmThầnKhách, cafesuada, chauchc, ChinhYouplease, chuongsay, client_ideas, colongus, comsuonga, concaosamac, contraimytho, ctthkt, Cuulong1505, daimatroi, Daithienzz, DarkBlade, datyeubdvn, demon123, demondance, DemonHeart, dester, dhieu, dmtuan, doccocauxi, docmynhan, dongtrust, dracupi, drvooy, duakho, duccuong42, fdk1979, fgiveme, fick, finefire, gauden, ghostbaby0609, giomuadiacuc90, girlwuay02, Goldenrain, goodluck45mk, hacmathan, haihangro, hangnho, ha_pvpland, hieuthuan, hitokin, hoadulam, hoalybaby, hoanlamthao, hoa_co, htinh000, hurricanemark, illusi0ns8x, july21st, kaiemi, Kazack, kekho, khoi1984, kiemtien123, kienlua, kingpeturi, kosoma, Kun, lanhdienbangtam, laongoandong65, lenhhoxuan, lhhuy, lk0230, LoCaTe, loinoidoi2000, lonesome, luckystar_it, lukhachcodon, Luuhuong, meantitan, meogia86, mewsosick, michael2007, minhhung, minhlonghh, minhnhuttp04, mvyen, nambeohp, netcafe175, Ngã Hành Bất Hối, ngoalongamata, ngocdienho, nguyennomad2, nguyentheluc, noknowanyone, nsguyenan, nvhung, ohmygod8x, pasted_man, Phi, phuonganh, plhpk81, pnhuy, ptd2000cz, qtdevil, quysu842000, raitatsuya, rannek, read, rongxanh, ruaden, santseiya, satthudn1984, shaowu, sillyleech, SirLuxubu, sonrip82, sutoloaiga, talaai1206, tamhoang9, TangLongHuyetLo, tantm, TanVoAnh, tgtt, thangbehu, thanhga22, thanhhb, ThanhHoai, thanhphucmt2, thannhan, Thien dao, thienkiem1234, thucthuc48, thumoibiet, thuyqt, tienhiepcoc, tienoimiodau, tobano, toivancho, trinhhaiduong, trubatgioi_2000, trung12, truongluong, truongnt, truymenh, ttkn, tuanna0612h, TuyetNguyet, vegeta, voanh, voma, votamnhan, VoThanGiao, votinhcongtu, vutoc12, White_falcon, winner, xinghiep, xxxhunterxxx, yeuchuong, yeunguoi, yucui, zoomx4, zoroaniki, 朝が来ない夜は無い,

blackcat132

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới blackcat132

Gửi Email cho blackcat132

Tìm bài gởi bởi blackcat132

Add blackcat132 to Your Contacts

#32 Thông Báo Nội Dung Xấu

Unread hôm nay, 05:00 PM

blackcat132's Avatar

blackcat132 blackcat132 is offline

Angel Devil

Học Sĩ tiền kỳ

Tham gia ngày: Jul 2008

Đến từ: Thèm - Ám Sát Đoàn

Bài gởi: 1,197

Xu: 419.60 [Chuyển khoản]

Thanks: 1,599

Thanked 3,068 Times in 391 Posts

Default

HUYỄN THẦN

Tác giả: Vân Thiên Không

Chương 32: Như thế bình phàm.

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Lực lượng không chiếm ưu thế, tốc độ lại không bằng đối phương, độ tinh xảo lại càng không thể so sánh, đối mặt với hắc y nhân, hắn nhờ vào cái gì để chiến thắng đối phương đây?

Thật chậm rãi, hắn hai mắt nhắm lại, sau một khắc... Hắc y nhân nhanh như chớp hướng hắn đánh tới, xuất hiện trong đầu hắn lúc này, đúng vậy... Hắn là đang hư cấu chiến đấu, dùng trí tưởng tượng để đối mặt với trận đấu này, tìm kiếm biện pháp giải quyết!

Cả ngươi kịch liệt run lên, hắn nhanh chóng mở mắt, không phải là hắn đã nghĩ ra biện pháp giải quyết, mà là trong lúc đang suy nghĩ, hắn bị đầu lĩnh hắc y nhân nhất chuỷ đâm vào hậu tâm, đây tựa hồ là kết cục của hắn, vô luận hắn dùng phương pháp nào, đều không thể tránh được kết quả cuối cùng này!

"Ngươi có thể bắt đầu chuẩn bị, ta hôm nay phá lệ sẽ không đánh sau lưng ngươi, cho ngươi ba giây để chuẩn bị, ta muốn cho ngươi một chút kiến thức thế nào gọi là tinh xảo!" Đầu lĩnh hắc y nhân nói, một bên thân thể chậm rãi khom xuống, mũi chuỷ thủ phát sáng, tản ra quang mang chói mắt.

Ba...Hai...

Nghe hắc y nhân đếm ngược, hắn thu nhiếp tâm thần lại, hiện tại nếu tiếp tục nghĩ biện pháp giải phá, như vậy tuyệt đối là ngu xuẩn, nếu như không thu nhiếp tinh thần, hết sức chăm chú đối mặt với địch nhân, hắn sẽ chết thảm.

Hít sâu một hơi, tâm tình của hắn lần nữa bình tĩnh trở lại, nếu không cách nào nghĩ ra biện pháp ứng phó, như vậy hiện tại chỉ có cách dũng cảm đối mặt, mặc dù đối phương rất nhanh, nhưng là hắn sẽ không buông tay!

Một!

Tiếng đếm ngược chấm dứt, thân ảnh hắc y nhân mãnh liệt nhảy lên, bước một bước thật dài, hắc y nhân giống như báo tử hướng tới hắn nhảy đến, trong tay là chuỷ thủ sắc bén hướng sườn hắn đánh tới.

Trong lòng vô cùng kinh hỉ, nhìn hắc y nhân đánh tới như thiểm điện, tay phải của hắn vẫn là không khỏi có chút động, đang chuẩn bị rút kiếm công kích, một ý nghĩ can đảm nảy ra trong đầu hắn!

Phương thức công kích của đối phương, hắn mới vừa rồi yên lặng có diễn qua, đối với ý đồ chủ yếu của đối phương, không phải nhất chiêu đem giết chết hắn, mục đích của hắc y nhân rất đơn giản, chỉ là muốn hắn lùi lại phía sau! Một khi hắn lùi lại phía sau, hắn hôm nay chắc chắn thua!

Nếu như nói hiện tại hắn đâm ra một kiếm, hắc y nhân hoàn toàn có thể dùng chủy thủ ngăn cản, dù sao... Hắn không phải loại kiếm sĩ sử dụng lực lượng, trong tay cũng không phải là đại kiếm, hắc y nhân tuyệt đối có thể đỡ được kiếm này!

Phán đoán tốc độ cùng hướng di chuyển của đối phương, nhìn quỹ tích di động của chuỷ thủ, đại não của hắn nhanh chóng tính toán...

Bắt đầu từ lúc còn nhỏ, khi còn là một hài tử, nhất định phải không ngừng tiếp thu sự giáo dục, mỗi ngày đều làm các các bài toán học, lý học, hoá học, mỗi ngày đại não đều phải nhanh chóng giải đáp, hài tử có học không hơn sao?

Học tập không phải là một loại công phu sao?

Không phải, học tập tuyệt đối không được tính là công phu, nhưng là... Thông qua học tập, năng lực của đại não tăng lên, lối suy nghĩ tốc độ, năng lực tự hỏi, năng lực nhẩm tính... Đều là mỗi ngày trải qua rèn luyện, cái loại gian khổ này, là học sinh ai cũng biết.

So sánh mà nói, hiện tại con người trên thế giới này, phần nhiều đều là động thủ, thường xuyên rèn luyện chính là lực lượng thân thể, coi như là pháp sư, cũng là đại đa số thời gian đều là trầm tư mặc tưởng, chưa người nào giống như học sinh trên địa cầu, một ngày chuyên nghiệp, nghề nghiệp hoá rèn luyện các loại năng lực của đại não. (ý tác giả bảo rằng con người ở thế giới này ngu như... )

Trong tích tắc, các thế đánh của hắc y nhân có thể xảy ra như thiểm điện xuất hiện trong não hắn, có lẽ một phần mười giây cũng chưa đến, hắn lập tức trở nên can đảm, nhưng đó tuyệt đối là quyết định chính xác, hơn nữa hắn còn nhanh chóng di chuyển lên.

Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, hắn rút ra ngân kiếm, nếu như dựa theo thế công kích cùng phán đoán mà nói, hắn đã chậm một bước, nhưng nguyên nhân tạo ra không phải là do vội vàng, đây là hắn trải qua tính toán để xác định thời điểm tốt nhất cho một kiếm xuất ra!

Trên thực tế, hắn cũng không muốn thử qua công kích của hắc y nhân, hắn biết... Hắn chỉ có một lần cơ hội công kích, nếu như hiện tại không công kích, hắn khẳng định thất bại ngay lậo tức, hắn hiện tại muốn làm chính là ngăn cản, tận lực ngăn cản!

Đương!

Đối mặt với công kích của hắc y nhân, hắn quyết đoán rút ra ngân kiếm, nhưng mà phải chú ý, hắn không có rút ra toàn bộ thanh kiếm, chỉ là rút ra một đoạn ngắn, ước chừng có hơn mười li một chút, sau đó... Dùng chính thân kiếm, kiên quyết chặn một kích sắc bén của đối phương!

Bằng vào lực lượng của cánh tay, bằng vào lực từ eo, này một kích, cũng không có phá đi trọng tâm của hắn, theo lực lượng công kích của đối phương, hắn thuận thế đánh chuyển động thân thể, chân phải phiêu dật vẽ ra một nửa vòng tròn, thân thể bên phải đổi qua ước chừng chín mươi độ! Sau một khắc... Ngân kiếm của hắn rốt cục cũng rời vỏ!

Cùng với tính toán trong đại não giống nhau như đúc, hai chân hắc y nhân dùng sức điểm mắt đất, thân thể di chuyển, giống như u linh di chuyển xoay người lại, hai chân đạp mạnh, một lần nữa nhanh như thiểm điện hướng hắn đánh tới.

Mới vừa rồi trong lúc tính toán, đúng là có một kích này, làm cho hắn hoàn toàn hội bại, cho dù hắn vội vàng xoay người để tiếp được một kích này, cũng bị mất đi thăng bằng, phá mất trọng tâm, như vậy với kích thứ ba hắn vô luận thế nào cũng không thể đón tiếp được nữa.

Nhưng là, mới vừa rồi mượn lực từ đối phương, hắn đã vững vàng vòng lại, tại lúc hắc y nhân rơi xuống đất, hắn đã nhanh như chớp đâm ra một kiếm, cho nên hắc y nhân tràn đầy tin tưởng nên xoay người chuẩn bị công kích tiếp, nhưng là sau khi nhìn lại một kiếm của hắn đánh tới.

Ngân kiếm vô thanh vô tức xẹt qua cánh tay phải của hắc y nhân, mặc dù không có tạo ra thương tổn lớn, nhưng là một kiếm sắc bén đã hoàn toàn cắt đứt gân mạch của đối phương, hắc y nhân hôm nay đừng nghĩ tới dùng tay phải để công kích hắn.

Nếu như nói, trong trận chiến đầu tiên là do hắn chủ động công kích đâm bị thương địch thủ, như này đệ nhị trận, là do đối phương giúp đỡ hắn chiến thắng, hết thảy đều là do đối phương, cũng có thể quy cho thời cơ hoặc nói là do hắn phán đoán đúng!

Mượn lực công kích từ đòn đánh thứ nhất của đối phương, đổi qua thân thể hắn, mà hắn căn bản không có dùng một tia lực lượng nào của bản thân, theo sau... Hắn phán đoán đúng một điểm, rảnh tay đâm ra một kiếm, đúng lúc hắc y nhân xoay người phản công, chính mình đưa cánh tay của bản thân đến mũi kiếm của hắn, nói là hắn đâm không bằng nói chính là do hắc y nhân đưa đến, quay người lại, liền phát hiện chính mình đang đánh vào kiếm của đối phương!

Có thể nói, nếu không phải do đối phương chủ động đánh tới, hắn công kích thế nào cũng không thể đánh tới đối phương, bất cứ một kiếm nào của hắn, đối phương có thể dễ dàng dùng chuỷ thủ ngăn cản lại, không nói tới tốc độ chênh lệch, chỉ là khoảng cách khác biệt cũng biết trước kết quả.

Đối phương ngăn cản kiếm của hắn, chỉ cần di động hơn mười li, mà hắn nghĩ muốn đâm trúng đối phương là phải di động vài thước mới đủ, tốc độ của đối phương cùng lực lượng đều là hơn hẳn hắn, hắn tuyệt đối không có khả năng đả thương đối phương, chỉ có biện pháp duy nhất, chính là làm cho chính hắc y nhân đánh tới!

Cheng!

Tra kiếm vào vỏ, hắn bình thản đối diện với đầu lĩnh hắc y nhân, đối với chính mình có khả năng chiến thắng đối phương, hắn thật sự không nghĩ tới, hiện tại nghĩ lại cũng không dám tin tưởng.

Bên kia, thống khổ cầm cánh tay, hắc y nhân đầu lĩnh ngơ ngác nhìn vẻ mặt của thanh niên đối diện, đến bây giờ hắn còn không biết mọi chuyện hết thảy phát sinh như thế nào, tại sao chính mình lúc xoay người phản công, ngân kiếm của đối phương đã chờ sẵn ở đó, chẳng lẽ... Chính mình hết thảy hành động, đều là nằm trong kế hoạch của đối phương sao? Này... Này thật sự là quá kinh khủng!

Về phần những người khác, thì càng cảm thấy không thể giải thích được, bọn họ hoàn toàn không rõ ràng, như thế nào một dong binh tiểu tử, như thế nào lại có thể dễ dàng làm bị thương lão đại của họ!

Trong mắt bọn họ, đối phương chỉ nhẹ nhàng rút ra một nửa thanh kiếm để ngăn cản một kích, theo sau tuỳ lực hơi đổi, chơi đùa đánh ra một kiếm, theo sau... Đội trưởng chính mình không thể giải thích quay lưng đánh tới, sau đó hết thảy đều kết thúc, không ai có thể nhìn ra ảo diệu trong đó!

Hết thảy đều rất bình thường, nhất cử nhất động của nam hài này, đều là bình phàm, cũng không có xoay người, thậm chí tiếng gió cũng không tạo nên, rất nhẹ nhàng, chơi đùa đánh ra một kiếm, dĩ nhiên lại nhận được công hiệu lớn như vậy, hết thảy, căn bản là không có cách nào giải thích, càng không có cách nào giải thích, trải qua trận chiến, nhưng là tới giờ vẫn chưa bao giờ thấy qua, cái này gọi là chiến đấu sao? Cái này gọi là chơi đùa a! Hời hợt như không, một cao thủ đã thất bại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyenthan