Chương 3 : Tiến vào di tích Thất Châu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Rất tốt, huyết mạch Son Goku là vô năng, ta nghĩ mọi người đều đã nhìn ra."

"Đơn giản là sức mạnh tăng cường, cơ thể biến lớn, không có gì mà đặc thù, những huyết mạch khác đều có thể đạt đến sức mạnh này."

Lúc Diệp Thần yên lặng hạ quyết tâm, tiếng lão sư vang lên lần nữa.

...

Tại Long Châu bên trong, huyết mạch cường đại có rất nhiều, nhưng mà không phải mỗi huyết mạch đều thích hợp với các người.

"Điển hình nhất là, có những người tìm được tiến sĩ Gero, nghiên cứu ra Android, kết quả dung hợp thất bại, uổng phí cơ hội tốt! Những huyết mạch đó tăng cường sức mạnh thông qua khoa học kỹ thuật, không thích hợp ty luyện. Cho nên tuyệt đối không được lựa chọn Android." Lão sư ngưng trọng âm thanh vang lên.

"Như vậy, huyết mạch nào phù hợp để lựa chọn đây?"

"Chỉ cần không phải Son Goku là được."

Tiếng nói vừa thốt ra, phía dưới lại ồn ào náo nhiệt.

"Khụ khụ..." Lão sư ho một tiếng.

"Tiếp theo đây, ta sẽ vì mọi người mà nói một chút về huyết mạch của cường giả được người người săn đón."

"Xếp hạng đệ nhất, tất nhiên là Quy Lão Kame. Vốn là con người, độ phù hợp rất cao. Thứ hai, Quy Lão tự sáng tạo ra chiêu thức KamehameHa, lực công kích vô cùng khủng khiếp, nếu tích đủ sức mạnh có thể dời núi lấp biển."

"Đã từng có cường giả phù hợp với huyết mạch của Quy Lão, chỉ dùng một chiêu đã được 2 đại lãnh chúa hung thú mạnh mẽ."

"Đương nhiên, ngoại trừ Quy Lão Kame còn có Thiên Xin Hăng, đứng thứ hai đệ nhất võ đạo. So với Quy Lão cũng không yếu hơn là bao."

"Ngoài ra còn có Krillin, Yamcha đều không tồi, phù hợp với đại đa số cường giả."

Nghe  nói như vậy, bên dưới đều hồ hởi.

Đối với Diệp Thần, nghe lão sư giảng giải như vậy mặt đều không biến sắc, không biểu tình cũng không ủng hộ. Bởi vì anh biết, vừa mới bắt đầu, Quy Lão có thể không tệ, hắn có thể sử dụng KamehameHa phát huy ra 10 phần uy lực. Nhưng mà, cũng chỉ có thế thôi. Đến cuối cùng, 10 phần uy lực này cũng không bằng 1 phần uy lực của SonGoku cũng sử dụng KamehameHa.

Thiên Xin Hăng kia cũng không cần nói nữa, sức mạnh về cuối không thể so bì được. Cái danh thiên hạ đệ nhất đấy chính là tương đối miễn cưỡng, có thể nói là do vận khí may mắn.

Ở thời kỳ thiếu niên của SonGoku đều đánh không lại, đến cuối cùng, tại Thiên Đường không biết ngây người bao lâu, vẫn phải chờ người khác hồi sinh lại.

"Tốt, cơ bản về các huyết mạch ta đều nói rồi, các vị phải cực kỳ thân trọng, không được lựa chọn qua loa hời hợt."

Tiếng của lão sư vang lên lần nữa, nhưng mà đột nhiên trở nên nghiệm túc hơn rất nhiều.

"Các người tuỳ ý lựa chọn, không chỉ lãng phí cơ hội của mình mà còn hoang phí tương lai của bản thân, đồng thời cũng lãng phí tài nguyên của quốc gia."

"Mọi người có thể ung dung tự tại bước vào trong di tích đều là nhờ xương máu của nhiều tiền bối đánh đổi lấy. Họ dùng sinh mệnh dựng lên tường cao, ban cho các người hoà bình, yên tĩnh chỗ ở, để các người có thể bình an vô sự để trưởng thành. Mà bây giờ, phần gánh nặng này sắp được bàn giao cho các người."

"Nếu như chúng ta không nỗ lực cố gắng, vậy chúng ta sẽ hoàn toàn bại lộ tại vực sâu hung thú sẽ dơ nanh vuốt vào các người mà cào xé. Cho nên, sự nỗ lực của các người không chỉ vì chính bản thân các người, mà cũng là vì quốc gia vì dân tộc."

Nghe đến đó, trong xe đang ồn ào đùa vui lặp tức trở nên yên tĩnh đi rất nhiều.

Với Diệp Thần, thông qua trí nhớ ngắn hạn, cũng biết hung thú có sự uy hiếp khủng khiếp thế nào. Trong ký ức của anh, chính xác đã từng phát sinh một lần thú triều. Một lần kia, thú triều bên trong xuất hiện đến  3 con hung thú cấp lãnh chúa. Sức mạnh thì hung thú cấp lãnh chúa quá lớn, hung thú đi theo lại đông đúc khiến tường sụp đổ. Kéo theo đó là biết bao sinh mạnh đã vụt tắt. Hung thú đi qua đến đâu thì cỏ không thể mọc chỗ đó.

Tất cả công trình kiến trúc đều bị phá huỷ, sinh mệnh tuyệt diệt, khắp nơi đều là tiếng la khóc. Để chống lại thú triều đó, con người đã phái rất nhiều cường giả mạnh mẽ, chết vô số người mới miễn cưỡng ngăn chặn được.

Nhưng mà, tuyệt vọng nhất chính là, sóng thú triều kia đã ẩn giấu đi hung thú cấp quân vương. Tường thành được dựng lên bởi vô số sinh mệnh mới miễn cưỡng được dựng lên mà trng nháy mắt đã sụp đổ. 

Đến cuối cùng, hung thú tràn vào như chốn không người, toàn thành phố bị hung thú chiếm lĩnh trở thành chỗ ở của hung thú. Mà toà thị chính kia đã trở thành tử thành, đến nay vẫn không thể thu hồi lại được.

"Cho nên các bạn học, xin hãy nghiêm túc đối với lần đi di tích này, tìm kiếm huyết mạch phù hợp, tự trao cơ hội cho tương lai của mình."

"Hung thú tất nhiên đáng sợ, nhưng chúng không phải vô địch thiên hạ. Các người phải trở nên thật mạnh mẽ thì mới có cơ hội chiến thắng hung thú, anh dũng chiến đấu tại tuyến đầu."

"Các học trưởng, đã từng xuất hiện người phù hợp với huyết mạch Quy Lão Kame, trở thành cường giả mạnh mẽ bậc nhất."

"Không những thế, còn một vị dưới tình huống đặc thù đã lĩnh hội được Giới Vương Quyền, thành công dung hợp với Giới Vương huyết mạnh cường giả. Hiện tại đã trở thành trụ cột của nhân loại. Sức mạnh của huyết mạch Giới Vương vượt quá mức tưởng tượng, những nhân vật cấp cao của con người tuyệt đối giữ bí mật, người bình thường căn bản không có cách nào tìm được huyết mạch Giới Vương."

"Kít...." Ngay tại lúc lão sư giảng giải, tiếng thắng xe đã vang lên, xe bus đã dừng lại.

"Di tích đến!"

Đám người xuống xe bước vào một cung điện nguy nga rộng lớn, sau khi đã đi đến vào thì cửa đá đã đóng chặt.

Đột nhiên, một con đường nhỏ xuất hiện, sau đó toàn bộ cửa môn đều mổ ra cùng lúc.

Giám sát viên mang đội ngũ đến, nhìn lại đám người vừa đi vào, quay người phất tay.

"Chuẩn bị xong chưa, tiến vào di tích!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro