Chương 148,149,150, 151

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 148: Mùa xuân của Lãnh Tĩnh Thi

Một tuần lễ sau đó, vô luận là đi họp hay là đi ngang qua nơi làm việc của cô, hắn cũng không thèm liếc một cái, nội tâm Krystal một hồi bi ai, nhưng đó cũng là khoảng thời gian yên tĩnh nhất mà gần đây cô chưa bao giờ có.

Học trưởng hai ngày nay cũng không có phiền cô, Min Huyk cũng không gây chuyện, thậm chí ngay cả Kim Shin Ah cùng Lãnh Tĩnh Thi cũng không tìm tới gây phiền toái, thế giới của cô giống như lập tức thanh tĩnh.

Nửa tháng sau Kinh nguyệt của Lãnh Tĩnh Thi không có đúng hạn tới, trong lòng cô vui sướng nghĩ đến...

Lúc bác sĩ chúc mừng cô, cô cảm thấy cái thế giới này thật rực rỡ cùng mĩ lệ, ông trời thủy chung đều là đứng về phía cô, cầu nguyện của cô cuối cùng cũng được như ý.

Cô lấy điện thoại ra, người đầu tiên cô cho biết tin không phải là Min Huyk, mà là Shin Min Ah.

"Mẹ, con mang thai!" Cô hạnh phúc cất tiếng, dưới ánh mặt trời da thịt cô bóng loáng, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.

"Tĩnh Thi. . . . . .Là thật sao? Ý của con là mẹ sắp thành bà nội rồi, phải không?" Một người luôn luôn ôn nhu như Shin Min Ah cũng có chút kích động, lần đầu tiên muốn làm bà nội, bà sao lại có thể không vui, hơn nữa như ý nguyện là Min Huyk lần này thế nào cũng không cách nào cự tuyệt kết hôn, thế nào cũng phải cho Tĩnh Thi một câu trả lời thỏa đáng.

"Mẹ, là thật. . . . . .bác sĩ nói cho con biết, baby ở trong bụng của con đã mười tám ngày." Cô vui sướng trả lời Shin Min Ah.

"Cháu nội của mẹ đã được mười tám ngày rồi, thật mong đợi hắn mau chạy ra đây, đúng rồi, con về sau không nên mang giày cao gót, phải ăn nhiều canh, nhiều nước trái cây, đứa trẻ về sau sinh ra mới xinh đẹp!"

"Mẹ. . . . . . "

"Cái tin tốt này nói cho Min Huyk chưa ?"

"Còn chưa nói, con đợi lát nữa qua công ty cho anh ấy một kinh hỉ lớn, con muốn chính mắt cảm nhận được anh ấy sau khi nghe xong sẽ kinh ngạc như thế nào, nhất định sẽ rất vui vẻ, đúng không?" Cô có chút tự nhủ nói.

"Dĩ nhiên vui vẻ a, Min Huyk cũng ba mươi hai rồi, lần đầu tiên làm ba khẳng định rất hưng phấn, rất vui vẻ! Tối hôm nay cùng Min Huyk về nhà, mẹ tự mình xuống bếp nấu ăn cho các con!" Lòng của Shin Min Ah rất vui vẻ.

Lãnh Tĩnh Thi cúp điện thoại, nhẹ nhàng vuốt bụng, vừa cười vừa nói với tiểu baby trong bụng: " Baby à, con thật đáng yêu, mẹ nhất định sẽ rất yêu, rất yêu con a!"

____________________________

Phòng làm việc của Min Huyk.

"Cái gì? Em lặp lại lần nữa?" Min Huyk đột nhiên mở to hai mắt, có chút không dám tin những gì vừa nghe.

"Min Huyk. . . . . . Anh sẽ làm cha.. . . . .sẽ làm cha đó!!!" Cô nhìn hắn, hưng phấn nói xong, tay vòng lên cổ hắn, ngọt ngào và hạnh phúc nhìn hắn.

"Em nói anh sẽ làm cha?" Hắn lặp lại một lần nữa.

"Đúng vậy, anh sẽ làm cha, baby trong bụng em đã được mười tám ngày rồi, anh sờ thử xem!" Nói xong, cô lôi kéo tay của hắn hướng vào bụng cô.

Tay của hắn đặt ở nơi đó nhưng một chút cảm giác cũng không có, nghe thấy tin này, thậm chí ngay cả một chút tâm tình hưng phấn cũng không có, tại sao lại như vậy? Hắn trước kia không phải là rất muốn cùng Tĩnh Thi có một đứa bé sao? Đến lúc thật sự có, hắn tuyệt không muốn đứa bé này.

"Min Huyk. . . . . . Anh làm sao vậy?" Nhìn nét mặt hắn có chút tối tăm, lòng của cô trở nên khẩn trương.

"Không có gì! Chẳng qua là quá đột ngột, lập tức không có thích ứng kịp."

"Anh thật ngốc! Làm cha rất nhanh là có thể thích ứng, chúng ta về sau sẽ cùng xem con của mình từ từ lớn lên." Trong mắt của cô lóe lên tình thương của mẹ, nhu tình như nước.

Nội tâm của Min Huyk cũng đang chần chừ, hắn muốn nói cho cô biết, đứa bé này tạm lúc không nên có! Thế nhưng suy nghĩ đến khóe miệng làm thế nào cũng không không mở miệng được.

"Anh biết không, mẹ nghe tin này đặc biệt vui vẻ, bà rất sớm liền mong đợi ôm cháu, lần này rốt cuộc như ý nguyện, em cũng rất vui vẻ, không chỉ bởi vì em sẽ làm mẹ, cũng bởi vì mẹ sẽ trở thành bà nội mà thấy vui." Cô tựa đầu vào trước ngực hắn thủ thỉ.

Min Huyk cứng đờ, Kim Shin Ah vẫn mong đợi bồng cháu, nếu như hắn nói muốn Tĩnh Thi đi phá thai, Kim Shin Ah nhất định sẽ cùng hắn trở mặt, thậm chí không muốn đứa con trai này, nhưng là nội tâm của hắn vẫn không nhịn được bài xích?

"Min Huyk. . . . . . Buổi tối chúng ta cùng về nhà, mẹ nói muốn đích thân xuống bếp, bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt vui vẻ, là một kỷ niệm đáng giá trong cuộc sống!" Cô ngẩng đầu lên, mở ra hai mắt, trong mắt nhu tình như nước, phong mị vô bờ.

"Ừ. . . . . . Anh xử lý thêm chút chuyện rồi cùng em trở về!" Hắn nhẹ nhàng vỗ bả vai của cô, những lời nói không vui hắn đều cố đè nén xuống, có một số việc, nhất định phải biết đợi thời cơ.

Lãnh Tĩnh Thi nhẹ nhàng hôn lên má của hắn, khi đôi môi hắn in lại thật sâu một nụ hôn, Min Huyk lại cảm giác được mình giống như đang ứng phó, không có cảm giác, loại trạng thái này làm cho hắn sắp hỏng mất.

Ra khỏi phòng làm việc của Min Huyk, Lãnh Tĩnh Thi cố ý đi ngang qua nơi làm việc của Krystal, thấy cô ngẩng đầu nhìn mình, Tĩnh Thi vội vã mỉm cười chào hỏi.

"Krystal, em có một tin tức tốt phải nói cho chị biết!" Cô thần bí và vui vẻ nhìn Krystal.

"Nhất định là chuyện khiến em rất hạnh phúc." Krystal nhàn nhạt phối hợp, đối với tin tức tốt của Tĩnh Thi, cô thật ra tuyệt không muốn biết.

"Em sắp làm mẹ!" Cô lại không kịp chờ liền nhanh chóng nói ra cái tin tốt này.

Một giây, hai giây, ba giây. . . . . . Krystal mới phục hồi tinh thần, nặn ra một nụ cười đẹp mắt " Chúc mừng em, Tĩnh Thi!"

"Có thể được đến chị em tốt chúc mừng, tâm tình của em thật rất vui vẻ, đến lúc đó chị nhất định phải làm mẹ nuôi của con em nha. Có một người mẹ nuôi xinh đẹp như chị, em cùng con nhất định sẽ rất vui vẻ!" Tĩnh Thi lôi kéo tay của cô vui vẻ nói.

"Ừ!" Cô toét miệng cười, làm mẹ nuôi? Thật là một chuyện giỡn chơi, phúc khí của cô cũng quá nhiều đi, người đàn ông của Tĩnh Thi quấn cô đã đành, ngay cả đứa bé trong bụng của cô ta cũng đều không bỏ qua cho cô.

"Chị bận rộn nhiều việc, đành để lúc khác mời chị đến nhà chúng ta làm khách." Khuôn mặt hạnh phúc như vậy, nhìn qua thật làm cho người khác hâm mộ.

Krystal gật đầu mỉm cười, nhìn bóng lưng hạnh phúc của cô rời đi.

Người cùng cô lên giường, đảo mắt liền có thể khiến người phụ nữ khác mang thai.

Min Huyk biết tin tức này, nhất định rất hưng phấn, không đúng, phải là thật hạnh phúc, hắn rốt cuộc đã làm cha! Như vậy, hôn lễ của Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi rồi cũng sẽ tới, nghĩ tới những thứ này, lòng của cô truyền tới một hồi lãnh ý, cô yên lặng an ủi mình, này không phải là theo như dự liệu sao?

Lại thấy đau lòng rồi! Tập trung vào công việc! Tập trung vào công việc thôi! Những lúc như thế này, cô lại dùng công việc làm tê dại mình, chỉ có như vậy, lòng của cô mới tạm quên đi đau đớn!

Chương 149: Hôn lễ

Biệt thự Kang gia .

Trên mặt Kim Shin Ah vẫn tràn đầy tươi cười, nụ cười của Lãnh Tĩnh Thi cũng chưa từng gián đoạn, chỉ có Min Huyk, hắn nhàn nhạt biểu lộ không quá vui sướng khi làm cha.

"Tĩnh Thi, ba mẹ con đi du lịch khi nào trở lại ?" Kim Shin Ah quan tâm hỏi

"Bọn họ cũng sắp trở lại, cũng đã đi chơi hai tháng, con còn chưa nói cho bọn họ biết cái tin tốt này." Cô lại một lần nữa khẽ xoa bụng của mình.

"Gọi điện thoại cho bọn họ biết cái tin tốt này đi, bọn họ nhất định sẽ rất vui vẻ."

Kim Shin Ah cười đến sáng lạn "Dạ, bọn họ cũng mau chóng muốn làm ông bà ngoại, nhất định sẽ rất hưng phấn." Cô phối hợp với Kim Shin Ah.

"Con cũng đã có, hôn lễ cũng nên tiến hành đi thôi. Chờ ba mẹ con trở lại, liền chọn ngày kết hôn, Kang gia chúng ta không thể bạc đãi con, nhất định phải cho con một hôn lễ hoa lệ nhất thế kỷ!" Người sắp thành bà nội Kim Shin Ah cam kết.

"Chỉ cần Min Huyk không có ý kiến, tất cả con đều nghe theo mẹ!" Tay của cô nhẹ nhàng khoác lên tay Min Huyk, mỉm cười ngọt ngào.

"Hắn đương nhiên không có ý kiến, Min Huyk đang mong chờ, con lại mang thai, hôn lễ liền do bà nội ta đây giúp các con chuẩn bị, có vấn đề gì không?"

"Min Huyk, vậy chúng ta liền nghe mẹ đi, có được không?" Cô nhẹ ngước đầu nhìn về phía hắn.

"Ừ!" Hắn trừ gật đầu, không biết còn có thể nói gì.

Cứ như vậy, hắn coi như là chấp nhận làm đám cưới với Lãnh Tĩnh Thi, chấp nhận tương lai cả đời ở bên cạnh người phụ nữ này, còn có đứa con sắp ra đời của bọn họ.

Cứ như vậy trong nháy mắt, hắn đột nhiên cảm thấy những ngày kế tiếp đều phải cùng người phụ nữ này cột vào một khối, nhưng là trong óc của hắn lại không ngừng hiện lên hình ảnh Krystal.

Nghĩ đến cô, hắn thế nhưng lại đau lòng, khó chịu, không muốn từ bỏ. . . . . .Vô số lần hắn nói hắn muốn khống chế cô cả đời, hắn muốn cô cả đời là tình nhân của hắn, nhưng đến bây giờ chuyện này sắp thành hiện thực, cũng không có vui vẻ như trong tưởng tượng của hắn.

Đưa Lãnh Tĩnh Thi về nhà xong, Min Huyk lại lái xe đến con đường quen thuộc. . . . . .Tối hôm đó, xe của hắn dừng ở dưới lầu khu nhà Krystal.

Cô ở tại tầng tám, theo tầng lầu đếm lên, hắn thấy trong phòng đèn còn sáng, hắn lại khát vọng bên cửa sổ có lẽ sẽ xuất hiện bóng dáng của cô, cứ như vậy lẳng lặng chờ đợi.

Không biết vì sao, đèn của phòng khách đột nhiên tối, hắn biết cô muốn ngủ, mà giờ khắc này, hắn xung động lấy điện thoại di động ra, chỉ vì hắn nghĩ, trước khi cô chưa ngủ, muốn nghe một chút thanh âm của cô.

"Alô, Kang tổng!" Thanh âm của cô nghe có một chút mệt mỏi.

"Em đang ở đâu?"

"Em ở nhà, đang chuẩn bị ngủ, có chuyện gì không?" Cô muốn giả bộ vui vẻ một chút, nhưng là giờ phút này cô giả bộ không ra được, cô cũng không muốn giả bộ.

"Chính là muốn hỏi em đang làm cái gì?" Hắn thanh âm trầm thấp, nghe kĩ có thể thấy được trong giọng nói hàm chứa một tia ưu thương không cách nào giấu nổi.

". . . . . . "

"Em ngủ đi,  ngủ một giấc thật ngon."

". . . . . . " Krystal nghe nhưng không biết nên nói cái gì, cú điện thoại này của Min Huyk làm cho cô không có bất kỳ chuẩn bị, còn có ngôn từ của hắn, không có kịch liệt, không có chất vấn. . . . . . Khoảng cách lần trước, 15 ngày, hắn mới chủ động liên lạc với cô.

Trầm mặc. . . . . . Trầm mặc. . . . . . Hai người cầm điện thoại di động thủy chung là trầm mặc.

Min Huyk không có cúp điện thoại, cô cũng không thể nào chủ động cúp điện thoại, hiệp ước tình nhân điều thứ hai mươi tám đã quy định.

"Kang tổng, nếu như không có chuyện gì khác anh sớm nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải đi làm!" Ngôn ngữ rất đơn giản cũng là phát ra từ lời kêu gọi của nội tâm.

Cô là tự nhiên biết chuyện, tuyệt không nói tới chuyện Lãnh Tĩnh Thi mang thai, hắn không nói, cô sẽ khéo léo ở trước mặt hắn làm bộ như cái gì cũng không biết.

"Krystal, em đã nói em yêu anh, em còn nhớ rõ sao?" Giờ phút này, hắn thế nhưng xung động hỏi tới những lời này.

"Ừ, em nhớ!" Cô thành thật trả lời, nhưng sau khi trả lời tay lại bất giác gắt gao che miệng, giống như có một loại thanh âm đến từ đáy lòng muốn lao ra làm cho cô không cách nào ngăn cản.

"Krystal, nếu như anh đem em trói ở bên người, em sẽ yêu anh cả đời sao? Sẽ luôn luôn yêu anh sao ?" Min Huyk khàn khàn thanh âm, hắn khó chịu, hắn đột nhiên phát hiện hắn muốn cô, liều lĩnh muốn cô!

Đầu kia là một hồi trầm mặc, Krystal tay bưng bít càng chặt hơn nữa, cô chỉ sợ vừa buông tay sẽ tiết lộ tâm tình cô giờ phút này thì hỏng mất.

"Krystal, anh muốn nghe tiếng nói của em một chút ! Nói một câu đi, có được không?" Hắn rõ ràng đang ở dưới lầu nhà cô, lại đột nhiên sợ lên lầu, sợ đối mặt với cô, thì ra là càng phát hiện mình yêu, lại càng sợ đến gần!

"Ừ. . . . . . Em đang nghe. . . . . . " Cô nỗ lực khống chế thanh âm chính mình, lau đi giọt nước mắt chợt vương trên khóe mắt, mỉm cười trở lại, coi như chuyện gì cũng không có phát sinh.

"Krystal. . . . . ." Hắn hô tên của cô, lại cảm thấy một hồi khó chịu, níu giữ hắn đau lòng không dứt.

"Kang tổng, ngày mai buổi sáng còn phải mở hội nghị đổng sự, em còn phải chuẩn bị phương án cho tháng sau, em muốn đi ngủ sớm một chút, có được không?" Cô nói thật nhỏ, để cho thanh âm nghe ra thật vững vàng.

"Ừ, sớm một chút nghỉ ngơi đi, tối hôm nay cho em cúp điện thoại trước, đây là anh cho phép."

Vừa một hồi, thương tâm của Krystal giống như lại bị vạch trần.

Min Huyk a Min Huyk, anh đột nhiên ôn nhu là bởi vì anh muốn làm ba sao? Các người cứ chuẩn bị kết hôn đi! Nếu là như vậy, anh cần gì phải tới đây ôn nhu một hồi, cần gì phải cho tôi ảo giác?

Chúng ta cũng chỉ là quan hệ giao dịch, anh có thể vẫn tiêu sái mà tàn nhẫn, cần gì lại diễn ra một màn ướt át bẩn thỉu đây?

Krystal chẳng qua là tự mình nghĩ trong lòng, khi được hắn cho phép cúp điện thoại trước, cô không có chút do dự liền cúp điện thoại, cô sợ nghe nhiều chút nữa sẽ lớn tiếng khóc lên.

Hắn nghe bên đầu điện thoại kia truyền tới tiếng tít tít, ngồi ở bên trong xe, ngẩng đầu nhìn về phòng ngủ của cô, ánh đèn giống như có chút sáng ngời, bóng người vẫn như cũ không có ở rèm cửa sổ, nhưng ánh mắt của hắn lại không rời đi được.

Lòng của Krystal giống như bị người dùng kim châm vào, thật lâu đều mơ hồ phát đau, nhìn ngoài cửa sổ ngọn đèn đường tịch mịch, Seoul là như vậy hiu quạnh, không chỉ cô một người cô đơn, nhất định cũng còn có người cũng như cô, cô lẳng lặng đi tới chỗ cửa sổ.

Cuối cùng, cỗ xe quen thuộc không tránh được ánh mắt của cô, trong một khắc thấy chiếc xe kia, lòng của cô cơ hồ muốn nhảy ra ngoài, bên trong xe hắn đang cúi đầu trầm tư.

Tay của cô nhanh chóng tắt đèn trong phòng, sau đó yên lặng trở lại rèm cửa sổ, nhìn hắn và xe của hắn, hắn ngẩng đầu nhìn về cửa sổ phòng cô, mà cô là núp ở rèm cửa sổ, lẳng lặng nhìn hắn.

Seoul mùa đông, ngoài cửa sổ tiếng gió càng lúc càng lớn. . . .

Càng lúc càng cô liêu.........

Chương 150: Hôn lễ 2

Đèn chiếu trong phòng hướng tới người đang giảng giải, khuôn mặt Krystal như nổi bật lên.

Min Huyk ngồi ở phía dưới nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lóng lánh tự tin của cô, trong công việc, biểu hiện của cô luôn rất dễ dàng triển lộ sáng tạo cùng tư tưởng, hắn thích nhìn bộ dạng tự tin của cô.

Bên trong công viên, quán rượu cùng phòng ăn xa hoa, yên lặng, xinh đẹp sáng tạo, giống như đặt mình vào một nơi khác giữa đô thị ồn ào, có phẩm vị, có năng lực tiêu phí, đây cũng là một loại dự án đặc biệt Kang quốc tế hiện đang theo đuổi.

Những dự án khai phát bất động sản mới đã không còn khuếch trương, mà là chuyển sang chủ đề làng du lịch, quán rượu, phòng ăn, cũng là tương lai Kang quốc tế muốn chuyển hướng đầu tư, kinh doanh bất động sản tầm trung ở Trung quốc đang ở thời điểm thoái trào.

Đối tượng Bạch Gấm bán cao ốc cũng nhận được sự đồng tình, Min Huyk nhìn cô, cảm giác người phụ nữ này không đơn giản, tựa như hắn cảm thấy Thôi Viên Viên cũng không đơn giản.

Thôi Viên Viên, hắn luôn có một loại cảm giác mạc danh kỳ diệu, giống như đã biết qua, nhưng là một loại quen biết lạnh nhạt.

Kim Shin Ah tổng kết từ thiện cũng là tương đối đặc sắc, hơn nữa trước mắt đã lấy được ảnh hưởng thật tốt, hai trường học được xây dựng ở Tây Tạng cùng Tân Cương, đều lấy danh nghĩa Kang quốc tế.

Phương án cho từ thiện, phần lớn ý tưởng đều là phương án của Krystal, cô nhìn lại cái gì cũng không có phát biểu, bởi vì cô cùng Kim Shin Ah trong lòng đều biết rõ sự việc là như thế nào.

"Cuối cùng, tôi muốn nói cho các vị một tin tức tốt, CEO của Kang quốc tế vào ngày mười lăm tháng tới sẽ cùng Lãnh Tĩnh Thi tiểu thư cử hành hôn lễ, đến lúc đó nhất định mở tiệc lớn mời các vị tham dự!"

Phía dưới truyền đến một hồi tiếng vỗ tay, bên cạnh đã có đổng sự đang nói chúc mừng chúc mừng. . . . . . Krystal chẳng qua là cúi đầu hướng về phía computer, hình như là sửa sang lại phương án, nhưng là hình ảnh trong đó lại cũng chưa hề đụng tới, ngồi ở bên cạnh cô Bạch Gấm hết thảy đều nhìn thấy.

Tin đám cưới, không tới nửa giờ, làm cho mọi người ở Kang quốc tế sôi nổi bàn tán.

"Kang tổng của chúng ta muốn kết hôn, lần này hoàn toàn chết tâm rồi, làm sao lại kết hôn a. . . . . . "

"Nữ xinh đẹp, nam đẹp trai, một nhà có tiền, một nhà có quyền, thật là Kim Đồng Ngọc Nữ, thiên duyên tiền định a ! Trên thế giới này thật là TMD chuyện hoàn mỹ!"

"Nghe nói Lãnh Tĩnh Thi mang thai, không trách được hôn lễ vội vàng, thì ra là như vậy!"

"Cũng là mang thai máu thịt của Kang gia rồi, thật là tốt số, gả vào nhà giàu có, sống chết đương nhiên là trọng yếu nhất a. Thật là làm cho người người hâm mộ cùng đố kỵ . . . . . . Yêu cầu của tôi chỉ là một người đàn ông có chút kinh tế, trời cao cũng không ném cho, thật là làm cho người ta chưa hết giận nữa à . . . . . "

________________________

Bên trong phòng giải khát.

"Krystal, em mới vừa nói chính là phương án kia rất độc đáo, công ty chúng ta có phải hay không muốn chuyển hướng mới?" Bạch Gấm vừa khen phương án của cô vừa tùy ý hỏi.

"Em không rõ ràng lắm, phía trên yêu cầu em làm gì em liền làm đó." Cô cười tùy tiện trả lời.

Bạch gấm cũng cười trở lại " Chị vừa tới không bao lâu, rất nhiều chuyện đều không rõ ràng, đặc biệt là đối với một số hạng mục mới của công ty, em cũng biết mà, trước mắt chị nhận lấy đều là phương án trước kia của công ty, hiện tại phòng bất động sản này mặc dù vẫn còn rất quan trọng, nhưng cũng rất mau sẽ bão hòa, đặc biệt là hôm nay gặp phương án mới em trình bày, chị dự cảm công ty có thể thật muốn đầu tư nhiều vốn hơn chuyển sang mảng mới này."

"Cái này em cũng không rõ lắm, bất quá coi như chuyển hướng, khẳng định cũng là những người cấp cao trong công ty quyết định, nhân viên nhỏ bé như chúng ta chỉ có thể thi hành thôi." Có một số chuyện, cô biết, không nên nói tuyệt không thể nói.

Bạch Gấm cũng không tiếp tục hỏi nữa, cô như thế nào lại không biết Krystal chính là cố ý giấu giếm, bởi vì này căn bản cũng không phải là Thôi Viên Viên giao cho cô làm, mà là Min Huyk trực tiếp phân phó.

Những dự tính về cái công viên kia, chuyển nhượng đất v.v. . muốn từ trong miệng cô moi ra thông tin đoán chừng là không thể nào.

Bạch Gấm đổi đề tài tùy ý tám chuyện hôn sự của Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi, Krystal chẳng qua là thiển thiển cười, sau đó bưng ly cà phê lấy cớ bận rộn rời đi phòng giải khát.

____________________________

Phòng làm việc của Kim Shin Ah.

"Kim tổng, ngài tìm tôi!" Krystal đi tới trước mặt bà hỏi.

"Jung chủ quản gần đây gầy rồi, cũng nên nghỉ ngơi nhiều lo bồi bổ mới phải." Bà nhìn Krystal, trong ánh mắt có một tia đắc ý.

"Cám ơn Kim tổng đã quan tâm."

"Con tôi muốn kết hôn, tôi hi vọng Jung chủ quản có thể hiểu chuyện, nhìn biểu hiện của Jung chủ quản trong công việc, hẳn là một người hiểu chuyện, tôi nguyện ý cho cô thêm một cơ hội nữa, suy nghĩ cho kỹ về việc rời đi nơi này."

Suốt hội nghị, ánh mắt Min Huyk chưa từng rời đi Krystal, mà ánh mắt kia của Min Huyk khiến bà lo lắng, bởi vì bà nhìn ra được con trai của mình đã lạc vào trong đó, hắn đồng ý kết hôn chỉ là bởi vì Tĩnh Thi mang thai con của hắn.

Krystal chính là một quả bom nổ chậm, cho nên vô luận như thế nào, bà cũng muốn mang quả bom này rời đi thật xa.

"Thay Kang tổng cùng Tĩnh Thi tiểu thư cảm thấy cao hứng, cũng chúc mừng bọn họ. ý tứ của Kim tổng tôi hiểu, bất quá tôi chính là kiên trì ở lại, cám ơn ý tốt của Kim tổng!"

"Krystal, cô đừng có mà không biết xấu hổ!" Kim Shin Ah đột nhiên biến sắc, căm tức nhìn Krystal," Tĩnh Thi đem cô đối đãi như chị em tốt, khi cô bị tôi khai trừ, nó còn thay cô cầu cạnh, để cho cô ở lại Kang quốc tế, nếu để cho nó biết cô cùng vị hôn phu của nó có quan hệ như vậy, cô không cảm thấy nó sẽ rất đau lòng sao?"

Krystal quay đầu đi chỗ khác, ngó ra ngoài cửa sổ, khi cô không nói gì, cô phát hiện mình càng ngày càng thích ngắm cảnh ngoài cửa sổ rồi.

Cô khát vọng bầu trời bên ngoài, nơi đó thật tự do!!! "Hiện tại con tôi sẽ phải kết hôn, mà cô. . . mộng làm Kang thiếu phu nhân cũng nên tỉnh lại đi! Nếu như tôi là cô sẽ thức thời lấy tiền rời đi, tìm một người đàn ông tốt sống an nhàn qua nửa đời sau." Bà hòa hoãn trở lại, hi vọng Krystal có thể từ trong mộng thức tỉnh.

"Thật xin lỗi, Kim tổng. Tôi vẫn là câu nói kia, đến lúc nên đi tôi một phân tiền cũng sẽ không lấy, dĩ nhiên, tình cảm của Tĩnh Thi cùng Min Huyk tôi tuyệt đối sẽ không đi phá hư. Tôi sẽ làm xong bổn phận của tôi, không gây phiền toái cho Kang gia."

Krystal cam kết, bất kể Kim Shin Ah có tin hay không, cô nói được sẽ làm được.

Kim Shin Ah nhìn cô quật cường như thế, thật muốn tát cho cô một cái.

"Nếu như Kim tổng không có việc gì nữa, tôi xin phép đi trước!" Cô cười nhạt thối lui khỏi phòng của Kim Shin Ah.

Kim Shin Ah âm lãnh ánh mắt bắn thẳng đến phía sau lưng của cô, đây là lần thứ hai cô dám cự tuyệt bà, sẽ không còn có lần thứ ba đâu! Krystal! Cô chỉ cần có một chút xíu ý niệm thôi, tuyệt đối bà sẽ làm cho cô đau đến không muốn sống, mà Kim Shin Ah bà cũng tuyệt đối sẽ làm cho Krystal biết hai chữ hối hận là viết như thế nào.

Chương 151: Con của cô là. . .!!!!

Ở trong một bệnh viện phụ sản tư nhân xa hoa.

Sắc mặt Lãnh Tĩnh Thi từ ấm áp như ánh mặt trời đột nhiên biến thành đen tối như mây đen, tay cô siết vạt áo thật chặt.

"Dì xác định đó là sự thật?" Nói đến lời này, môi của cô đã hơi run rẩy, đôi môi màu phấn hồng từ từ trở nên có chút thâm đi.

"Tĩnh Thi, là thật, kết quả kiểm tra đúng là con của con đúng là. . . tâm thai!" Sắc mặt vị bác sĩ trung niên cũng không tốt chỗ nào, chuyện như vậy xảy ra ở trên người một người phụ nữ, nhất định là rất đau lòng, huống chi là trên người một người nóng lòng muốn có đứa bé.

"Dì Lưu. . ." Hốc mắt Lãnh Tĩnh Thi dần dần ướt át.

"Tĩnh Thi, chớ khổ sở, đứa bé này và con vô duyên với nhau, hãy chờ đợi vào đứa tiếp theo. Con còn trẻ, nhất định rất nhanh sẽ lại mang thai."

Bà nhẹ giọng an ủi "Tại sao phải như vậy? Tại sao. . .???" Cô không muốn tiếp nhận sự thật này, vốn là mượn đứa trẻ này kết hôn cùng Min Huyk, mà bây giờ đột nhiên bị chứng thật là thai chết.

Nếu để cho Kim Shin Ah và Min Huyk biết, không chừng sẽ rất thương tâm, thậm chí ngay cả hôn lễ cũng sẽ bị hoãn lại, cô không thể đợi thêm nữa!

"Tình trạng thân thể của con bây giờ không phải là rất tốt, còn có, trước kia con từng sanh non, điều này cũng là một trong những nguyên nhân, gần đây có phải con dùng thuốc cấm kỵ gì không?"

Bà thử dò xét một chút Lãnh Tĩnh Thi nghe xong, sắc mặt càng âm trầm, một số hình ảnh không chịu nổi trước kia nhanh chóng tràn vào đại não, tái diễn ở trong đầu lái đi không được.

"Dì Lưu, về chuyện thai nhi của con, xin người giữ bí mật thay con, tạm thời con chưa thể lấy đứa bé ra được." Cô không có trực tiếp trả lời bác sĩ Lưu, mà là trực tiếp nói lên mục đích của mình cho đối phương biết.

"Tĩnh Thi, con như vậy là vì cái gì? Nếu đã xác định là thai chết rồi, tại sao còn phải để lại trong bụng?" Bác sĩ Lưu không hiểu nhìn cô, thậm chí có một ít lo lắng thay cô.

"Dì Lưu, đây là chuyện của con, tự con sẽ xử lý tốt."

Sắc mặt của cô mặc dù trắng bệch, nhưng giọng nói dần dần thong thả "Con biết dì Lưu vẫn hi vọng con của người vào trung học XX, chuyện này, chỉ cần một cú điện thoại của mẹ con khẳng định là có thể giải quyết, người nói có đúng hay không?" Cô nặn ra một nụ cười tái nhợt, sau nụ cười lại cất giấu đầy rẫy âm mưu cùng dã tâm.

"Cái này là dĩ nhiên, nếu như có một cuộc điện thoại của mẹ con, nhất định là không có vấn đề."

Trên mặt của bà lập tức thay vào là một nụ cười tươi rói, phải biết trung học XX là tượng trưng quý tộc và quyền lực, không phải trường học mà con cái của người có tiền và làm quan bình thường có thể đi vào.

"Nếu dì Lưu đã rõ ràng như thế, như vậy chuyện này con nghĩ dì Lưu cũng sẽ biết phải làm sao, phải không?" Thanh âm nhỏ nhẹ mềm mại của cô lại vang lên một lần nữa, giờ phút này, không thể nhìn ra cô vưa mới là người phụ nữ biết được mình mang thai chết lúc nãy.

"Dĩ nhiên, cái này con yên tâm, thân thể con tất cả đều bình thường."

Bà phối hợp cười, nhưng vì ý thức cơ bản nhất của bác sĩ bà vẫn khuyên: "Nhưng giải phẫu này nhất định phải làm, không thể để quá lâu, bằng không không tốt với thân thể con, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến việc thụ thai trong tương lai của con."

"Dài nhất là bao lâu?" Cô ẩn nhẫn hỏi.

"Không thể vượt qua mười ngày, bằng không sẽ có nguy hiểm." Bác sĩ Lưu trả lời.

"Con đã biết, về chuyện của con khổ cực Dì Lưu rồi, trong vòng mười ngày, con nhất định sẽ đến nơi này, về phần là tới dưới tình huống gì dì Lưu nhất định sẽ xử lý rất khá, con tin tưởng người!" Cô hơi đứng lên, nụ cười trên mặt biểu hiện rất đẹp.

"Dì biết, chuyện này trừ con và dì ra, sẽ không có người khác biết, ngay cả chồng của dì cũng không thể biết, trong vòng mười ngày tới nơi này, con tới vì lý do gì chính là lý do đó."

Bà cười nhẹ, có một số việc, chỉ cần phối hợp đối phương một chút liền có thể lấy được thứ bà tha thiết ước mơ, tại sao không làm như vậy đây?

Hai người tự hiểu trong lòng, rời đi trong lúc cười nói, thai nhi đều bình thường, các y tá vẫn nói chúc mừng, bác sĩ Lưu cũng nói chúc mừng.

Kim Shin Ah gọi điện thoại tới, Lãnh Tĩnh Thi đè xuống nút trả lời, ngọt ngào nói: "Mẹ!"

"Tĩnh Thi a, kiểm tra như thế nào?" Kim Shin Ah quan tâm hỏi .

"Bác sĩ nói tất cả bình thường." Cô cười hì hì ở đầu điện thoại này.

"Như vậy là tốt rồi, tối hôm nay về nhà ăn cơm, Min Huyk cũng sẽ trở lại, để cho hắn ở cạnh con lâu chút." Bà cười trả lời.

"Dạ được! Con trở về Kang quốc tế lấy ít đồ, sau đó tan ca chung với mẹ và Min Huyk." Cô cười ngọt ngào.

____________________________

Phòng làm việc của Kang Min Huyk.

"Kang tổng, anh tìm em!" Krystal cười nhạt.

Hắn đem một phần văn kiện đặt ở trước mặt cô, nhàn nhạt nói: "Sau khi xem xong, em đi làm giúp anh!" Krystal cầm văn kiện lên xem, sắc mặt kinh ngạc không nói nên lời, văn kiện cơ mật như vậy lại giao cho cô làm?

"Kang tổng, cái này em sợ rằng không thích hợp?" Cô nhàn nhạt trả lời, sau đó đem văn kiện đặt ở trước mặt của hắn.

"Anh nói em thích hợp thì em thích hợp."

Ánh mắt Min Huyk là tín nhiệm, hắn đang bồi dưỡng cô, bồi dưỡng cô đến chức vị rất cao.

"Nhưng Kang tổng, anh biết, em cũng không thích làm những việc thế này." Krystal nhẹ nhàng giải thích, đối với những dự án có phần cao cấp này, cô cũng không phải đặc biệt có hứng thú, càng đến phía trên càng sẽ thân bất do kỷ, cũng sẽ càng mệt mỏi.

"Hiện tại bên cạnh anh đã không còn người đặc biệt tín nhiệm, hai trợ thủ anh tín nhiệm nhất một ở nước Pháp, một ở Australia, mà em, là người trước mắt anh tín nhiệm nhất ở Kang quốc tế!"

Min Huyk nói là lời thật, bên cạnh hắn trừ Jackson, còn dư lại cũng chỉ là quan hệ cấp trên và thuộc hạ bình thường, đây cũng là nguyên nhân tại sao nhiều chuyện như vậy hắn cũng nguyện ý giao cho Krystal đi làm, cô có tiềm lực cũng như năng lực để thực hiện những việc này.

"Kang tổng, một chút đường sống thương lượng cũng không có sao?" Cô vẫn còn vùng vẫy giãy chết.

"Krystal, anh nhớ trước kia em từng nói, em nguyện ý ở Kang quốc tế kiếm nhiều tiền hơn cho anh, bây giờ là cơ hội cho em biểu hiện, nếu như chuyện này làm tốt, chúng ta chuyển hướng thành công, anh đáp ứng em một năm sau thả em đi!"

Một câu nói thật nhẹ, thật nhạt " Một năm sau thả em đi" nhưng lúc nói ra những lời này, ánh mắt hắn nhìn cô thật đau thương, ẩn nhẫn có, đau đớn có. . .

Krystal nhìn hắn, cô từ trong mắt hắn thấy được thương cảm trước nay chưa từng có, thậm chí còn có nhu tình.

Chỉ cần làm tốt việc này, một năm sau hắn liền để cô đi? "Ý của anh là thả em rời đi Kang quốc tế, hiệp ước của chúng ta cũng không còn hiệu lực sao?" Cô xác định hỏi.

"Đúng vậy, em có thể nghỉ việc, có thể kết hôn, thậm chí có thể không sanh con cho anh. . . ." Rất nhiều chuyện, hắn giống như đột nhiên liền nghĩ thông ra.

Mặc dù sẽ đau, sẽ khó chịu, nhưng mấy ngày nay hắn phát hiện Krystal càng ngày càng an tĩnh, không có vui vẻ và hoạt bát trước kia, thật ra thì cô trôi qua cũng không tốt lắm.

Vừa nghĩ tới cô ngày qua ngày không vui, không sung sướng, trong lòng của hắn sẽ đau như bị dao cắt.

"Được, em đáp ứng anh!" Krystal không có do dự nữa, trực tiếp đáp ứng hắn, bất kể Min Huyk là từ nhất thời đại phát thiện tâm hay là Kang quốc tế thật không có người nào có thể dùng, cô đều nên nắm chắc cơ hội lần này.

Nhưng có một chút cô cũng không yên tâm, ánh mắt hoài nghi lại dấy lên một lần nữa, mà lời nói sau của Min Huyk lại làm cho cô hoàn toàn an lòng.

"Nếu Jung chủ quản đồng ý, vậy chúng ta ký cái hiệp ước này đi!" Hắn giao một phần văn kiện khác cho cô.

Krystal xem hiệp ước, lại nhìn Min Huyk, hắn như vậy, cô giống như chưa từng biết.

Tại sao khi hắn không nói đạo lý lại cậy mạnh có thể khiến cho cô thật muốn một cái tát chết hắn, nhưng lúc hắn nghĩ cho cô, tại sao muốn quan tâm tỉ mỉ, ngay cả cô nghĩ cái gì, lo lắng cái gì, hắn cũng rõ ràng từng chút, có thể đừng như vậy hay không?

Krystal cầm bút trên bàn lên, nhanh chóng ký tên của mình.

Đó là một phần hiệp nghị, chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, Krystal có thể lựa chọn nghỉ việc, cũng có thể lựa chọn ở lại Min Huyk đảm nhiệm chức vị rất cao, hợp đồng tình nhân 36 điều lúc trước họ ký cũng hoàn toàn mất đi hiệu lực.

"Hiện tại em có thể hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần làm xong chuyện này, một năm sau, chỉ cần em nguyện ý, hai ta có thể hoàn toàn kết thúc, anh trả lại tự do cho em!" Thanh âm của hắn rất thấp, thấp đến nỗi Krystal có cảm giác hắn chưa từng nói ra.

"Cám ơn anh, Kang tổng!" Cảm ơn của cô là phát ra từ nội tâm, nhưng chữ cám ơn vừa ra, trong lòng của cô đột nhiên cuồn cuộn lên một tầng, một tầng chua xót, chua xót như vậy khiến cho cô không kìm hãm được muốn rơi lệ.

Còn chưa tới ly biệt, lại cảm giác giống như hai nguời đột nhiên trở nên xa lạ.

Loại quen thuộc lại xa lạ này khiến cho cô không biết làm sao, cô sợ mình sẽ lâm vào loại xa lạ quen thuộc không cách nào tự thoát này.

Lần này, không có bất kỳ vô lễ gì với cô, cũng không có bất kỳ cảnh cáo, có chẳng qua là tín nhiệm, còn có buông tay, Min Huyk làm ra quyết định như vậy, khiến cho Krystal vừa yêu vừa hận, chính cô cũng không biết tại sao cô muốn hận hắn? Hắn nhẹ nhàng phất tay, cô yên lặng lui khỏi.

_________________________

Krystal cầm văn kiện trở lại chỗ làm việc, còn chưa có ngồi xuống liền đụng phải Bạch Gấm đi tới trước mặt cô, cô theo bản năng lật văn kiện lại.

Bạch Gấm nhìn thấu động tác nhỏ này ở trong mắt, nhưng chỉ nhẹ giọng cười nói: "Krystal, mới vừa rồi Thôi tổng tới tìm em, cô ấy nói nếu như em trở lại thì bảo em đến phòng làm việc của cô ấy một chuyến!"

"Ừ, được, em lập tức đi ngay!" Nói xong, cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra, sau đó nhanh chóng bỏ phần văn kiện kia vào.

Cho đến khi Krystal hoàn toàn đi vào phòng làm việc của Thôi tổng, Bạch Gấm lướt mắt nhìn chung quanh một cái, phát hiện đồng nghiệp đều bận việc của mình, tay của cô nhẹ nhàng kéo ngăn tủ, phần văn kiện kia liền hiện ra ở trước mặt cô, đó là văn kiện quan trọng về công viên khách sạn và nhà hàng.

Nhưng muốn nhìn thấy nội dung cơ mật, nhất định còn phải lật ra xem, nhưng dưới tình huống này, cô biết mình không thể, cô rất nhanh, rất nhẹ đóng ngăn kéo lại.

Chỉ là một chốc, Bạch Gấm mới vừa trở về bàn làm việc, Lãnh Tĩnh Thi liền xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro