Chương 161,162,163

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 161: Hắn nghĩ tới cô

Bạch Gấm cũng xé rách y phục của hắn, cho đến khi thân thể hai nguời cũng không còn gì, đối mặt nhìn nhau.

Tay của cô quấn lên cổ hắn, cặp chân cũng quấn chặt ở trên hông hắn, dùng sức kẹp nó lại.

"Xem ra, em thật sự đói bụng lắm rồi!"Hắn cười xấu xa.

"Đúng vậy, em thật đói, thật đói ! Nhanh lên, hung hăng giúp em ăn, em muốn ăn thỏa thuê, nếu không cũng không để anh xuống giường. . ."Cô cười khanh khách, hông nhẹ nhàng lắc đụng vào điểm mẫn cảm của hắn.

Hắn ôm lấy thân thể của cô, một cước đá văng ra cửa phòng ngủ, sau đó lăn đến chiếc giường mềm mại, thân thể hai nguời nhanh chóng dây dưa thành một đoàn.

"Ừ. . . Triết. . . Chính là chỗ đó, thật là nhột. . .Dùng lực một chút đi. . ."Cô đỏ hồng khuôn mặt, cặp chân gắt gao quần lấy hắn.

Hắn gầm nhẹ, dùng sức đụng chạm, từng trận cảm giác truyền khắp thân thể hai người .

"A. . . Thật thoải mái. . . Ừ. . . Đúng, chính là chỗ đó, sâu hơn một chút. . .Sâu một chút. . .Anh yêu. . ." Phía dưới cô thật chặt, mà bảo bối của hắn dính vào bên trong cô, cảm giác như xông thẳng tới ót.

Nhưng đang ở cao trào, ngay một khắc kia, trong óc của hắn thế nhưng lại xuất hiện ánh mắt thống hận cùng chán ghét của Krystal, còn có bộ dáng lúc cô ủy khuất cùng tức giận.

Nghĩ đến những điều đó, thân thể của hắn mềm nhũn đi xuống, có một cảm giác nói không nên lời.

"Anh yêu, sao vậy?"Bạch Gấm phát hiện đến sự khác thường của hắn, nâng mặt của hắn lên, hôn lên trán cùng gương mặt hắn.

"Gấm, thật xin lỗi. . .Hôm nay tâm trạng anh không tốt lắm. . ."Hắn biết không phải là vấn đề tâm trạng, mà lòng hắn lúc này rất loạn, rất phiền. . .

Cô ôm hắn thật chặt, vỗ lưng hắn, nói nhỏ: "Không việc gì, mệt mỏi rồi thì anh an ổn nghỉ ngơi một chút, nếu như trong lòng có chuyện liền nói cho em biết."

Khi hắn nhắm hai mắt muốn đẩy lên cao trào, cô liền phát hiện vẻ khác thường của hắn, cô hiểu rất rõ hắn, giống như cô có thể hiểu biết đến từng cái lỗ chân lông trên người hắn.

Hắn có tâm sự! Hơn nữa là việc có liên quan đến Krystal, chuyện cô lo lắng nhất, đúng là vẫn thành sự thật.

Người đàn ông của cô đã bắt đầu động tâm đối với Krystal! Hắn nằm ở trong ngực của cô, có một loại cảm giác thân thiết cùng ấm áp, Bạch Gấm luôn cho hắn cái ôm khích lệ tốt nhất.

Mặc dù trong lòng hắn cất giấu hình bong một người phụ nữ khác, nhưng hắn biết, trên thế giới này, thích hợp với hắn nhất, hiểu rõ hắn nhất. . .chỉ có mình Bạch Gấm cô.

"Gần đây hơi mệt chút, cho nên. . . Chờ về Mỹ, chúng ta nhất định sẽ rất hạnh phúc." Hắn không chỉ là nói với Bạch Gấm, cũng như là đang nhắc nhở chính mình, người phụ nữ tốt như vậy, hắn không thể nào cô phụ cô.

"Ừ, em tin anh, sẽ đợi đến một ngày như thế." Cô ôm thật chặt hắn, tựa đầu nằm trên bả vai rộng rãi của hắn.

"Cám ơn em. . . Gấm!" Lời cảm tạ phát ra từ nội tâm của hắn

"Triết, trong cuộc sống, đôi khi có những lựa chọn sẽ làm chúng ta mất đi một số thứ, tỷ như tình bạn với Krystal, điều này chúng ta cũng đã dự liệu trước, cho nên khi nó thật sự tới, anh không nên quá thống khổ."Cô phân tích cho hắn biết.

"Ừ, anh biết, chẳng qua là đau lòng khó tránh khỏi, anh hi vọng cô ấy cả đời này cũng sẽ không biết được, chuyện này có hai ta dính vào."

"Tin tưởng em, sẽ không, công việc của chúng ta làm tỉ mỉ như vậy, cô ấy nhất định sẽ không biết. Cty Kang nếu như sụp đổ, đó cũng không phải là lỗi của chúng ta, nhiều khi nhờ hai chúng ta tham gia mà có thể giúp cô ấy thoát khỏi trói buộc của cty Kang nhanh hơn nữa kìa."

"Nhưng anh lo lắng Mạc gia đến lúc đó cũng không bỏ qua cho Krystal, nếu là như vậy, anh thật sẽ rất áy náy, là chúng ta đã góp một tay đưa cô ấy đi tới bước đường đó, cuộc sống của cô ấy sau này sẽ ra sao, hai chúng ta cũng không biết được." Nghĩ tới chút tình huống tương lai có thể xảy ra, tim của hắn một hồi lạnh lẽo.

"Sẽ không, Mạc gia đã đáp ứng chúng ta, sẽ thả cho Krystal một con đường sống, cái họ muốn lấy chính là cty Kang, không phải là người của cty Kang. Sau khi cô ấy rời khỏi cty Kang, với tài năng của chính mình, em tin cô ấy nhất định sẽ tìm được một công việc tốt hơn, tiền lương cao hơn, cũng có thể thoát khỏi vòng kiềm cặp của Kang Min Huyk, này không phải là một chuyện tốt sao?"Cô an ủi hắn, để cho hắn bớt áy náy với Krystal.

"Nhưng cô ấy yêu Min Huyk rồi, em cũng biết với tính cách Krystal có lúc rất cố chấp, đặc biệt là về mặt tình cảm." Hắn nói những lời này, hoàn toàn quên rằng nằm bên cạnh còn có một người phụ nữ cũng cố chấp như vậy.

Cô chỉ là đem thân thể của mình núp chặt hơn dưới cánh tay của Lý Triết, ôm hắn, cô mới có cảm giác mình cùng hắn đang ở chung một chỗ, hắn là thuộc về cô!

"Triết, em yêu anh. . . Rất yêu, rất yêu anh, em không thể mất đi anh được."Thanh âm của cô rất ôn nhu, rất nhẹ nhàng, giọng thì thào giống như một luồng gió nhẹ thổi qua.

"Ừ, anh biết "Hắn ôm cô, ánh mắt dần dần có chút trống rỗng.

____________________________

Phòng bệnh đặc biết, Kim Shin Ah để cho Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi không gian riêng.

Ánh mắt cô trống rỗng nhìn một mảnh tường trắng, dung nhan tái nhợt nhưng vẫn không tổn hại đến vẻ đẹp của cô, chẳng qua nhìn có chút tiều tụy.

"Tĩnh Thi. . ." Thanh âm hắn khàn khàn, đối mặt cô, hắn thấy bứt rứt, tất cả đều là do hắn, nếu như không phải do một quyền kia của hắn, mọi chuyện cũng không trở thành như vầy.

"Tĩnh Thi. . ." Hắn lại một lần nữa khẽ gọi tên cô.

Ánh mắt trống rỗng của cô từ từ chuyển sang hắn. . . Trong ánh mắt như hiện lên một tầng sương mờ, vô lực nói: "Min Huyk. . . Con của chúng ta. . . em muốn con của chúng ta. . ."

"Tĩnh Thi, đừng khổ sở nữa. . .Chúng ta sẽ lại có đứa trẻ khác!" Nhìn bộ dáng Lãnh Tĩnh Thi bây giờ, trong lòng hắn cũng không chịu nổi, vươn cánh tay ôm cô vào trong ngực.

"Min Huyk, chúng ta còn sẽ có sao? Anh còn có thể muốn em sao?" Cô hai mắt đẫm lệ nhìn hắn.

"Sẽ có, chờ thân thể của em tốt lên, chúng ta còn có thể có."Ánh mắt của hắn nhìn xa xăm, tay vỗ nhẹ lưng của cô.

"Nhưng con của chúng ta không còn nữa, anh còn có thể yêu em sao?"

"Đồ ngốc, con là con, em là em!"

"Nhưng em sợ anh về sau có người khác cũng không yêu em nữa, nếu như anh không yêu em, em sẽ khó chịu muốn chết, nhất định sẽ. . . Min Huyk. . . Làm sao bây giờ? Em thật sự yêu anh, thật yêu, thật yêu anh. . ."Cô tựa đầu vào ngực của hắn.

"Anh sẽ cưới em, chờ thân thể em tốt lên, chúng ta liền kết hôn."Giống như là một loại bồi thường.

"Min Huyk, em yêu anh, anh có thể ở bên ngoài có người khác cũng được nhưng là anh nhất định phải chọn một người có phẩm chất khá một chút, không nên chọn người có tâm cơ quá nặng, có được không? Em thật sự sợ, sợ về sau khi em mang thai một lần nữa, lại có những người phụ nữ khác đến đùa bỡn."Cô nhẹ nhàng nức nở, thật là ủy khuất.

Min Huyk nghe được lời của cô, thân thể đột nhiên cứng đờ, nắm chặt bả vai cô, nhìn thẳng vào mắt cô "Tĩnh Thi, những lời em vừa nói có ý tứ gì? Em nói có người cố ý hại con chúng ta?"

"Huyk, không nên hỏi, em thật sự không muốn nói, em chỉ là nhắc nhở anh, em biết anh rất ưu tú, có rất nhiều người phụ nữ đều hướng vào anh, muốn gả cho anh. Người khác gả cho anh vì cái gì em không cần biết, nhưng em muốn nói với anh, em gả cho anh chỉ vì em yêu anh, không dám hy vọng xa vời anh cả đời chỉ thích một mình em, nhưng em hi vọng anh có thể yêu em, quan tâm em, có được không?"

"Em nói rõ ràng đi, sau khi em té xuống, còn có chuyện gì?"Hắn nhất quyết không để cô trốn tránh vấn đề.

"Em không biết, lúc đó em không giữ nổi trọng tâm nên. . .nhưng em cảm thấy ban đầu Krystal vọt tới phía em, căn bản cũng không phải là rất nặng, em chỉ là hơi chút lung lay té xuống, nhưng không tới một giây, cô ấy lại lui thêm một bước, hơn nữa là lực rất lớn, khiến cả người em gục xuống, ngay cả tay vịn cũng không vịn vào được. . ."

Cô khóc lóc giải thích "Nhưng em không muốn tin Krystal có thể làm như vậy, nhất định là em không giữ vững trọng tâm thân người mới té xuống, không thể trách người khác, đều là em không tốt, em không bảo vệ tốt con của chúng ta."

Trong đầu Min Huyk hồi tưởng lại một màn kia, Krystal đúng là ngừng một chút, rất nhanh lại lui một bước, nhưng là hắn vẫn cảm thấy đó là nắm đấm của hắn quá mạnh làm cho cô như vậy, nhưng bây giờ hắn nghĩ, một đấm của hắn, cô mặc dù bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng, cô nếu như có thể dừng lại, tại sao không dừng? Trừ phi cô cố ý?

"Huyk. . . Không cần suy nghĩ nữa, đều là em không tốt, em không có bảo vệ tốt con của chúng ta, em thật sự rất khó chịu. . . Huyk, em sợ. . . em sợ lắm!" Cô ôm thật chặt hắn, chỉ sợ hắn sẽ rời đi.

"Tĩnh Thi. . . Em không nên tự trách mình, là anh không tốt, nếu như không phải là do nắm đấm của anh, em cũng sẽ không bị chuyện ngoài ý muốn như vậy, là anh hại chết con của chúng ta!"

"Huyk, không nên tự trách. . . Anh cũng là bất đắc dĩ thôi, hết thảy, đều là bởi vì em quá tham rồi, ô ô. . . Bằng không chuyện này cũng không xảy ra."

"Em sao lại cứ thiện lương như vậy? Còn phải gánh tội thay anh, em muốn anh phải đối với em như thế nào bây giờ?" Cô an ủi hắn, không trách cứ, ngược lại nhận hết về mình.

Lãnh Tĩnh Thi đầu tựa vào trước ngực của hắn, thỉnh thoảng thấp giọng nức nở, coi như đang khóc nhưng khóe miệng của cô đều là mang theo nụ cười, chuyện so với tưởng tượng của cô còn thuận lợi hơn, không chỉ thành công giá họa, càng làm cho Min Huyk đối với cô đau lòng cả đời, ngay cả Krystal cũng sẽ áy náy không dứt.

Trải qua lần này, Min Huyk là không thể nào đến với Krystal được nữa, mà cô, coi như không có đứa trẻ trong bụng cũng sẽ an ổn ngồi vào vị trí thiếu phu nhân Kang gia.

Cô nhẹ nhàng vuốt bụng, ở trong lòng hướng về đứa con sớm đã chết đi nói lời cảm tạ.

Chương 162: Vô tình nghe được

Krystal quyết định đi thăm Lãnh Tĩnh Thi, dù sao chuyện này cô cũng có một phần trách nhiệm.

Cô đang chuẩn bị gõ cửa, lại phát hiện cửa phòng bệnh khép hờ, cô vì không muốn kinh nhiễu Lãnh Tĩnh Thi nghỉ ngơi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Phòng bệnh là một gian phòng xa hoa, có tiền có quyền luôn có thể hưởng thụ đến những thứ bệnh nhân bình thường cả đời này cũng không thể mơ tưởng.

Krystal đang chuẩn bị bước vào bên trong, nhẹ nhàng gõ cửa, lại nghe được có người nói chuyện, cô lui lại hai bước, nhưng lại không nhịn được tiến về phía trước thêm mấy bước.

Đó là thanh âm của Lãnh Tĩnh Thi.

"Dì Lưu, chuyện này khổ cực cho dì rồi."

"Tĩnh Thi, nói cái gì vậy. Trợ giúp cô là chuyện tôi nên làm, bất quá hôm qua tôi thật lo lắng, phải biết, chỉ cần hơi chậm một bước, cô có thể không thể mang thai được nữa." Bác sĩ Lưu trả lời.

"Con lại cho là rất tốt, đứa bé này cùng con vô duyên, nhưng con vẫn rất thương nó." Thanh âm của cô dằng dặc có chút buồn bả.

Krystal sau khi nghe, trong lòng vừa một hồi tự trách, giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa đi nói xin lỗi, lại nghe được lời nói của bác sĩ Lưu.

"Tĩnh Thi, cũng chỉ có cô mới dám mạo hiểm như vậy, phải biết thai chết để trong bụng đã rất nguy hiểm, hơn nữa còn dùng loại phương thức này lấy ra, như vậy nguy hiểm đối với thân thể chỉ tăng chứ không giảm, cô nhất định phải điều dưỡng thân thể thật tốt, không thể để lưu lại di chứng gì."

Tay Krystal dừng ở trong không trung, thai chết. . .thai chết. . .? Hai chữ này ở bên tai của cô không ngừng bao quanh.

"Dì Lưu, lời như vậy về sau cũng không cần nói nữa. Trên thế giới này, chuyện này trừ con biết, cũng chỉ có dì biết, nếu như có người thứ ba biết, con của dì bất cứ lúc nào cũng có thể bị trường học khai trừ, bởi vì con nghe nói nó rất bướng bỉnh, làm cha mẹ như dì chắc là cũng là biết chứ?" Cô lại nhắc nhở một lần nữa.

"Dĩ nhiên, dĩ nhiên, việc này cô cứ yên tâm, tôi bảo đảm sẽ đem điều bí mật này tiến vào quan tài, con của cô là bởi vì ngoài ý muốn mà chết, chẳng qua là thật tiếc cho một đứa nhóc khỏe mạnh." Bác sĩ Lưu phụ họa ở một bên ngây ngốc cười.

"Con tin tưởng dì Lưu nhất định là người thông minh, có thể biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói."Cô thiển thiển cười.

Krystal xách theo đồ trên tay cũng đang xoay người muốn đi sau đó đụng phải một đứa nhỏ bên cạnh, phát ra tiếng động.

"Là ai?" Bác sĩ Lưu hét lớn một tiếng, khuôn mặt khẩn trương biến sắc.

Mặt Lãnh Tĩnh Thi càng thêm tái nhợt, những lời vừa rồi, nếu có người khác nghe được, thì đó chính là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Krystal cười đẩy cửa ra, đang cầm một bó hoa tươi cùng một giỏ trái cây.

"Là tôi, mới vừa thấy cửa bên ngoài không có khóa, tôi liền trực tiếp đi vào, thật ngại quá, có phải tôi quấy rầy đến mọi người?"

"Krystal, thì ra là chị!"Trên gương mặt tái nhợt của Lãnh Tĩnh Thi cố nặn ra vẻ một nụ cười thật tươi, đồng thời, cô hướng bác sĩ Lưu nháy mắt một cái, bà ta hiểu ý dặn dò cô mấy câu như chú ý ăn uống, liền rất thức thời lui ra ngoài.

"Tĩnh Thi. . ." Krystal gọi hai chữ này, cảm giác lòng mình một hồi khủng hoảng, người phụ nữ đang hướng về phía cô tươi cười này lại có thể là loại phụ nữ thâm sâu như vậy? Cô không dám nghĩ thử xem có phải hay không tất cả mọi chuyện đều là cô ta cố ý an bài.

"Krystal, chị làm sao vậy?" Lãnh Tĩnh Thi thử dò hỏi, ánh mắt sắc bén quan sát một cách kĩ càng, cô phải xác định được rằng Krystal không nghe được những lời đó.

"Chị tới thăm em, thân thể khá hơn chút nào không?" Krystal mạnh dạn cười, chuyện này cô cũng không biết có nên vạch trần hay không.

"Đã không còn nguy hiểm, ổn định lại rồi, cám ơn chị đến thăm em."

"Tĩnh Thi, em không hận chị sao?"Nhìn người phụ nữ đang nở nụ cười trước mặt, nếu như không phải là bởi vì ở ngoài cửa nghe được những lời kia, cô thật không thể tin được cô ta là loại người như vậy.

"Nói không tức giận đó là giả, nhưng trong lòng em rất rõ ràng, đây chẳng qua là việc ngoài ý muốn, cũng không phải là chị cố ý, nếu như bởi vì hiểu lầm mà mất đi một người bạn, đó là tiếc nuối đến cỡ nào, thật không đáng."Cô hào phóng hướng về phía Krystal cười nói.

Krystal cười theo, Lãnh Tĩnh Thi càng như vậy, cô càng phát hiện người phụ nữ này đáng sợ đến cỡ nào, nhìn qua thiện lương cùng đại độ như vậy, nhưng thực chất trong bụng lại một bồ dao găm.

"Tĩnh Thi, thật ngại quá, chị thật sự là không là cố ý ."

Cô chỉ có thể giả bộ như không biết gì, áy náy nói: "Thật xin lỗi!"

"Chị em như chúng ta, chị là người như thế nào đương nhiên em rất rõ ràng."

Cô kéo tay Krystal, cười đến rất ngây thơ "Em sẽ không trách chị, chúng ta sau này vẫn là chị em tốt."

"Ừ, cám ơn em!"Khóe miệng của Krystal giật giật, miễn cưỡng nói ra hai tiếng "cám ơn".

"Krystal, mới vừa rồi em cùng bác sĩ Lưu nói chuyện, chị ở ngoài có nghe thấy gì không?" Cô có chút khổ não nhìn Krystal.

"A. . . Nói cái gì? Chị không biết em đang nói tới chuyện gì?"

"Em là muốn biết lúc chị đi vào có nghe được chuyện gì không?"Cô cẩn thận nhìn Krystal, hỏi thẳng ra, cũng không thể khiến Krystal nghi ngờ cô có gì mờ ám.

"Chị nghe được bác sĩ  muốn em bồi bổ thân thể."Krystal có chút chột dạ nói.

"Phải không?"

"Dĩ nhiên, thế nào? Hai người còn nói chuyện gì khác sao? Hay là bác sĩ còn nói em có chỗ nào không khỏe, còn chưa có khôi phục?" Cô làm bộ quan tâm hỏi một câu.

"Cũng không có cái gì nghiêm trọng, chính là bác sĩ nói nếu như điều trị không tốt, có thể suốt đời em sẽ không thể mang thai nữa." Cô lại nức nở, ánh mắt lại len lén nhìn hướng Krystal

"Nghiêm trọng như vậy sao? Em nhất định phải điều dưỡng thân thể cho thật tốt. Em muốn ăn cái gì cứ nói cho chị biết, chị sẽ mua cho em ăn." Cô thuận miệng nói xong, trong lòng như thở một hơi dài nhẹ nhõm.

"Cám ơn chị Krystal quan tâm, bất quá cũng may mẹ Huyk đối với em vô cùng chiếu cố, cho nên trong lòng của em không có áp lực gì, rất thoải mái."

Trong mắt của cô lóe sáng, đó là một loại hạnh phúc khi được người khác yêu thương.

Trước đây, khi nghe cô nói đến Min Huyk, trên mặt luôn tràn đầy hạnh phúc thật là làm cho người khác hâm mộ, nhưng bây giờ, khi nhìn đến chỉ càng làm cho người người cảm thấy thật đáng sợ.

Mà giờ khắc này, Shin Ah lại xuất hiện ở trước mặt các cô.

Bà mắt lạnh liếc qua Krystal, lại trìu mến nhìn Lãnh Tĩnh Thi "Tĩnh Thi, con tại sao còn để cho loại phụ nữ này đi vào? Chẳng lẽ con đã quên con của con là do ai làm hại sao?"

"Mẹ, có thể thật chỉ là hiểu lầm, Krystal không phải là cố ý." Cô hết sức vì Krystal giải thích.

Nghe lời giải thích của cô, Krystal trong nháy mắt cảm thấy người phụ nữ này có phải hay không cũng còn chút thiện lương? Ít nhất còn có thể thay người đang oan uổng như cô nói công đạo.

"Con cũng nói chẳng qua là có thể thôi, loại phụ nữ như cô ta nhất định là có tâm hại người, mọi chuyện chính là cố ý, về sau thấy cô ta liền đuổi ngay đi!"Shin Ah hừ lạnh.

Krystal nhìn khuôn mặt tức giận của Shin Ah, cô đứng nghiêm ở nơi đó, không hề nhúc nhích.

Chương 163:Vô tình nghe được 2

Nhìn biểu tình của Krystal, Lãnh Tĩnh Thi trong lòng lạnh lùng cười một tiếng, có mấy lời vào thời khắc này là có thể hỏi.

"Krystal, có một việc em vẫn băn khoăn, hôm nay, ở chỗ này, chị giúp em cởi bỏ được không?" Ánh mắt cô nhu nhược mang theo một chút ưu thương.

Krystal chẳng qua là bị động gật đầu, có mấy lời có lẽ là nên nói, cô biết cô ta muốn hỏi điều gì, mà cô hôm nay tới nơi này, đơn giản cũng là muốn đem vấn đề giải thích rõ ràng.

"Lời Lý Triết nói. . . đều là thật sao?"

". . ."Krystal có chút không nói gì nhìn cô, những chuyện này cô không biết nên mở miệng thế nào.

"Chị thật sự là tình nhân bí mật của Min Huyk sao?" Cô lại hỏi một lần nữa, ánh mắt tràn đầy sự nhu nhược, ai thấy cũng phải muốn yêu thương.

Krystal cắn môi, tựa đầu xuống thấp, cũng là nói cho đối phương biết, đây hết thảy đều là sự thật.

"Chị tại sao lại làm như vậy? Chị biết rõ quan hệ của em và Huyk mà. Chị cũng biết em vẫn luôn coi chị là chị em tốt nhất mà, chị làm như vậy, thật không sợ làm tổn thương em sao?" Ánh mắt cô bắt đầu ngấn lệ.

"Có một số việc chị không biết giải thích thế nào, đây hết thảy chỉ là một số việc ngoài ý muốn. . ." Không đợi Krystal nói hết câu, Lãnh Tĩnh Thi lại một lần nữa hướng cô đặt câu hỏi.

"Vậy em lại hỏi chị, ngày đó khi Huyk đánh một đấm kia, chị có phải hay không cố ý đứng không vững, sau đó té vào trên người em, thậm chí còn ngừng một chút, chị lại gắng sức toàn thân đụng cho em té xuống, đúng không?"

"Không. . . Chị không có. . . Chị thật không có làm như vậy. . ." Krystal mở to hai mắt, người phụ nữ nhu nhược và xinh đẹp này đang từng bước từng bước đẩy cô rơi vào cạm bẫy do chính cô ta thiết kế .

"Chị làm tình nhân của Huyk là ngoài ý muốn, con em mất cũng là ngoài ý muốn. . . Thật sự có nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy sao? Hơn nữa còn trùng hợp như thế? Krystal, em thật sự có thể tin tưởng chị sao?"

"Tĩnh Thi, làm sao con lại ngốc như vậy! Loại phụ nữ thế này mà con còn có thể tin tưởng? Cô ta chính là cố ý, đố kỵ con có con với Huyk, đố kỵ con sắp trở thành con dâu Kang gia ta, mà cô ta lại chỉ là công cụ chỉ để Huyk dùng để phát tiết mà thôi, hiển nhiên là không cam lòng, cho nên mới bày ra một màn này hại con. Thật là một người phụ nữ ác độc. . .ôi. . .cháu của tôi!"

Shin Ah càng nói càng kích động, từ đầu bà đã có ấn tượng xấu với Krystal, hiện tại cô lại làm hại Tĩnh Thi hư thai, khiến bà càng thêm chán ghét, hận không thể làm cho cô biến mất khỏi Địa Cầu này ngay lập tức!

"Mẹ, người đừng kích động như thế, con muốn nghe Krystal giải thích, này thật chính là ngoài ý muốn sao? Thật sự có thể tin tưởng chị sao?"

Cô ngẩng đầu nhìn Krystal, dằng dặc bổ sung: "Chỉ cần chị nói có thể tin tưởng, vậy em liền tin tưởng chị!"

Lãnh Tĩnh Thi biểu hiện ra hào phóng như vậy, thiện lương cùng vô tư, mà cô-Krystal Jung ở trước mặt cô ấy tựa như một tiểu nhân ích kỷ, cướp chồng sắp cưới của người khác còn hại cốt nhục Kang gia, cô có giải thích gì đều không hữu dụng, bởi vì Tĩnh Thi đã sắp cho mình một vai quá tuyệt vời, rất thiện lương lại yếu đuối bị người khi dễ, chiếm được tín nhiệm của những nhân vật quan trọng kia, Krystal cô có nói gì cũng chỉ càng làm mọi chuyện thêm hỏng bét.

"Tĩnh Thi, con có biết hay không, người hiền hay bị người khác bắt nạt, ngựa thiện bị người cưỡi. Con chính là quá thiện lương, quá khoan dung, cho nên người phụ nữ này mới dám cưỡi đến trên đầu con. Đây hết thảy, mẹ đây làm trưởng bối đều không thể chịu được nữa, cô bây giờ cút cho tôi! Cút ra xa thật xa đi !"Bà chỉ vào cửa, thẳng thừng đuổi Krystal.

"Mẹ, con chỉ là không thể chấp nhận được việc Krystal sẽ là người đầy tâm cơ như vậy." Cô vẫn còn thay Krystal biện giải.

Nếu như Krystal không có nghe được một ít đoạn đối thoại kia, cô thật sẽ cảm thấy trên cái thế giới này không ai vĩ đại như Lãnh Tĩnh Thi.

"Những chuyện xấu xa cô ta làm còn cần nhắc lại từng cái sao? Loại phụ nữ da mặt dày như cô ta muốn sống chết ở cty Kang, quấn chồng sắp cưới của con. Như vậy còn chưa đủ chứng minh cô ta chính là một người phụ nữ tâm cơ hay sao? Còn cô. . .mang theo những thứ mình đem tới cút khỏi đây ngay!" Nói xong, Shin Ah đem bó hoa bên cạnh hung hăng ném qua, nện ở trên mặt Krystal.

Còn chưa đủ, giỏ trái cây cô đem tới cũng bay theo, Krystal hoảng hồn la một tiếng, nhanh chóng lui lại hai bước.

"Biến, lập tức biến khỏi mắt tôi, nếu như cô còn để cho tôi nhìn thấy lần nữa, tôi lập tức đuổi cô đi, vì vậy tốt nhất chớ xuất hiện ở trước mặt Shin Ah tôi, nếu không cô đừng trách." Bà thốt ra những lời đe dọa, bà cũng không tin Krystal còn dám có ý muốn tiến vào Kang gia.

Chỉ cần có Shin Ah bà còn sống trên đời này ngày nào thì Krystal cô cũng đừng nghĩ bước chân vào Kang gia ngày đó! Lãnh Tĩnh Thi ở một bên kêu ngừng, thay Krystal nói lời tốt đẹp.

Krystal tại hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, cùng nghe những lời dối trá của Lãnh Tĩnh Thi, cô chật vật ra khỏi phòng bệnh, về phần chuyện Lãnh Tĩnh Thi mang thai chết, cô không có nói ra, nhưng tin tức này lại làm cho cô nhìn thấy được con người thật của Lãnh Tĩnh Thi.

Nhìn dáng vẻ Krystal chật vật đi ra, Lãnh Tĩnh Thi trong lòng một hồi sung sướng.

Đây chỉ là mới bắt đầu, cô muốn cho Krystal ở trước mặt Min Huyk không còn bất kỳ hình ảnh tốt đẹp nào, cô muốn Shin Ah hận thấu xương Krystal, thậm chí cả công ty đều muốn chèn ép cô, cô muốn lưu lại ở cty Kang thì sẽ phải chịu hết lời miệt thị của mọi người.

Krystal, cố gắng lên! Cố gắng lên! Cô tự động viên mình, cô muốn tra ra chân tướng, cô quyết định chủ động đánh ra, ném ra mồi dẫn cá treo ngược, tra ra chân tướng, nhanh chóng rời đi cty Kang.

Mặc dù cô nghĩ như vậy, nhưng sự thật tiến triển không dễ dàng như cô muốn mong muốn, khi cô bước vào công ty, lời đồn đãi nhanh chóng đem cô dìm đến chết.

"Mọi người có biết hay không, Tổng giám đốc phu nhân tương lai đã hư thai rồi. . ." Bên cạnh có vài người xúm lại bàn luận.

" Còn nữa, còn nữa. . . có biết tại sao mà đứa nhỏ bị mất hay không?" Sự hiếu ký đã trỗi dậy nhiều hơn .

"Nghe nói là bị người thứ ba làm hại, cố ý làm hại đó nha." Một đống nữ nhân viên càng thêm hăng hái, tin tức làm chấn động như vậy, một đám bà tám nhao nhao cô một câu tôi một câu, thật muốn biết người thứ ba là ai? Làm nghề gì? Có đẹp hay không?

"Nói cho các cô biết, người lợi hại đó không phải là ai khác, mà là người chúng ta rất quen thuộc, Krystal Jung, người mới nhìn qua rất chân thành, rất cố gắng Jung chủ quản!"

"Ông trời của tôi ơi, chuyện này. . . thiệt hay giả? Trái tim nhỏ của tôi. . . không được a! Sao có thể là cô ấy!"

"Có lầm hay không, tổng giám đốc vừa làm việc, lại vừa còn bao nuôi nhân viên nữ của công ty?"

"Kia Krystal Jung cùng Lãnh Tĩnh Thi không phải là cùng tầng lớp, bàn về tướng mạo, bàn về gia thế, bàn về vóc người. . .Là đàn ông đều sẽ chọn Lãnh Tĩnh Thi thôi, thật là không biết tự lượng sức mình. . ." Lời khó nghe câu sau so câu trước ngày càng lợi hại, Krystal cảm giác mình lọt vào một con đường không lối thoát, tất cả mọi người như từng bước dồn cô vào đường cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro