Chương 177,178,179

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




  Chương 177: Kim Shin Ah ra tay 4

Cô hoảng hốt, mê say, giống như mình đang ở trong một giấc mộng đẹp đẽ.

"Krystal. . ."Hắn lần nữa gọi tên cô, một lần lại một lần.

Nụ hôn của hắn như mưa to gấp gáp rơi vào trên da thịt của cô, nặng nề hô hấp ở từng điểm từng điểm đều cho thấy dục hỏa không khống chế được của hắn.

Đại não của Krystal vào giờ khắc này giống như ngưng lại.

Thân thể bỗng nhúc nhích, hai nguời từ trên ghế salon lăn đến mặt thảm lông dê màu trắng tinh, lăn qua lăn lại mấy lần, hắn đem y phục trên người cô nhanh chóng cởi xuống.

Mà cô tất cả phản kháng đều là mềm yếu vô lực, do tác dụng của rượu, cô chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, thanh âm của hắn thật dễ nghe. . . Ngón tay vuốt ve ở trên da thịt cô, giống như đang khảy đàn dương cầm, thư thái cùng mãn nguyện.

"Ừ. . ." Ý thức mê loạn, cô bắt đầu rên rỉ.

Hắn dán vào thân thể của cô càng thêm chặt chẽ, từ mặt bên ôm thân thể của cô, một cái tay nâng lên chân của cô, tiến vào, kia trơn truợt mà chặt nhuận trong cơ thể, giống như đốm lửa thiêu đốt hắn.

Tay của hắn nắm lấy vật tròn trịa của cô, nhẹ mà có lực độ nhu bóp, phía dưới ra sức khơi mào cô, có lực nhưng không mất ôn nhu tiến công, hắn có thể cảm giác được cô thoải mái, cô nơi đó trở nên càng chặt càng ướt, mà hắn cũng càng thêm kích động càng thêm có lực chiến đấu.

Cuối cùng, bọn họ ôm lẫn nhau, cùng leo lên đỉnh.

__________________________

Sáng sớm, khi cô ở trong ngực hắn tỉnh lại, Krystal theo bản năng đẩy thân thể của hắn ra, chợt ngồi dậy.

Min Huyk lại kéo cô xuống, lật người đè lên cô, mơ hồ nói: " Nằm một lúc nữa!"

Trời ạ, tối hôm qua đã làm cái gì! Krystal trong lòng một hồi oán giận, nhất định là Sulli tự chủ trương ném cô cho người đàn ông này, ghê tởm!

"Không cần! Buông em ra, em muốn đi làm!"Krystal nhắc nhở hắn, nếu không rời giường, sẽ đi làm trễ.

"Còn sớm, không cần lo lắng! Em xem em kìa, đến rượu còn chưa tỉnh, có phải còn nhức đầu không?" Vừa nói như thế, Krystal quả thật cảm giác được đầu có một chút đau, đây là triệu chứng chung sau khi say rượu.

"Hôm nay anh không phải đi họp với mấy cán bộ cấp cao, thương lượng đối phó Thái Hoa sao? Hiện tại đã tám giờ hai mươi rồi, hội nghị mười giờ, anh chuyện cần làm. . ." Min Huyk rất không vui dùng miệng ngăn chận cô lải nhải, dùng sức hôn mút, Krystal lại mở to hai mắt, hai tay ra sức đẩy hắn ra, nhưng chỉ được một lúc, hai tay của cô đã bị hắn đặt tại trên giường, hai chân cũng thật chặt chống đỡ hai chân của cô.

"Anh biết em vẫn còn rất nhiều tinh lực, không bằng theo anh vận động một chút nữa!" Hắn buông Krystal đang thở hổn hển ra, cười xấu xa nói.

"Anh. . ."

"Đừng quên, em bây giờ vẫn còn ở trong hiệp ước, đối với việc này, em không thể cự tuyệt!"

Thứ nhất hắn biết công ty có nội quỷ, thứ hai biết Lý Hiếu Thiên đầu tư Thái Hoa, quan trọng hơn là, hắn rõ ràng con tim của mình, hắn thích người phụ nữ đang ở dưới thân hắn! Krystal muốn mắng hắn vô sỉ, nhưng chỉ là cho hắn một cái liếc mắt.

Mà cô cái này xem thường, đổi lấy hắn "tàn nhẫn" hành hạ, quấn cô đến khi hắn thỏa mãn mới thôi.

Sau khi xuống giường, Krystal có một loại cảm giác mệt lả, cảm giác thân thể này không phải là của mình nữa.

Khi cô lê đôi chân nặng nề đi làm, người đàn ông này lại hưởng thụ nằm ở trên giường.

Krystal mới vừa đi không tới 30 phút, xe của Shin Ah liền lái vào biệt thự của Min Huyk.

Min Huyk đã ăn mặc chỉnh tề đứng ở trước mặt mẹ của mình, đây hết thảy, tựa hồ hắn đã đoán trước.

"Mẹ, ăn điểm tâm chưa? cùng ăn với con đi!" Min Huyk nhìn về phía bà, dù sao đây là mẹ hắn, tôn trọng tối thiểu nhất định phải có, nếu như có thể giải hòa, hắn tuyệt sẽ không quậy lớn chuyện.

"Con cảm thấy ta còn có tâm tư ăn điểm tâm sao?"

"Thật ra thì có một số việc, không cần thiết phải tuyệt tình như vậy, không phải sao?" Min Huyk trả lời.

"Kia còn phải xem là người nào! Nếu như là cái loại phụ nữ lòng dạ rắn rết đó, ta tuyệt sẽ không nương tay."Shin Ah mặt lạnh trở lại.

"Krystal không phải là người như vậy, tại sao mẹ cũng không nguyện ý tin tưởng đây? Chỉ cần mẹ chịu đổi cách nhìn, mẹ sẽ phát hiện cô ấy rất thiện lương!" Min Huyk cố gắng khuyên nhủ.

"Chớ cùng ta nói về người ti tiện đó. Đối với cô ả, ta không muốn có bất kỳ hiểu rõ nào, ta chỉ muốn biết, con có phải hay không sẽ bởi vì cô ta mà đối nghịch với mẹ của mình?" Khi Shin Ah biết được Min Huyk nửa đêm gọi cho bệnh viện uy hiếp, bà tức giận đến đau tận tâm can, bà thiên tân vạn khổ bồi dưỡng con mình, nay lại vì một người phụ nữ mà đối nghịch với mình, loại đau này chỉ có người làm mẹ mới biết được.

"Mẹ, người nghĩ quá nhiều, người cùng Krystal đều là hai người quan trọng nhất của con, con sẽ không bởi vì bất kỳ bên nào mà đi tổn thương người còn lại."

"Nhưng con bây giờ bởi vì cô ta mà thương hại tới mẹ con rồi!"Shin Ah trong lòng như ứa máu, bà hoài thai mười tháng tân tân khổ khổ sinh hạ đứa con trai này, nay hắn lại vẫn còn vì người phụ nữ kia mà giải thích, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của người mẹ như bà, loại phụ nữ như vậy nếu như vào cửa Kang gia, chẳng phải là liền nhanh chóng cưỡi đến trên đầu của bà đi!

"Đó là bởi vì việc mẹ làm thật quá mức, mẹ tại sao muốn ép cô ấy đến đường cùng? Mẹ biết rất rõ ràng cô ấy không có cách nào đi chu toàn mọi thứ, nhưng là mẹ. . ."

"Con xem bộ dạng con bây giờ đi? Hoàn toàn đều là nhờ vào người phụ nữ kia, có phải hay không cô ta hướng con khóc lóc kể lể, có phải hay không cô ta nói ta hung ác, ác độc?"

"Chuyện này, cô ấy cũng không có nói với con."

"Cô ta không nói, vậy con làm sao biết? Chẳng lẽ con trai của ta còn có khả năng tiên tri đặc dị hay sao?" Bà trào phúng.

"Từ đầu đến cuối, Krystal cũng không có đề cập tới, mà con chỉ là từ trong miệng bằng hữu của cô biết được, nếu như không phải là con biết, vậy không phải mẹ sẽ tính toán để cho cô ấy không còn nhà để về, cửa nát nhà tan a!" Nghĩ đến cách làm của Shin Ah, Min Huyk liền thay Krystal tức giận.

"Bằng hữu của cô ta? Ha ha. . ."Shin Ah cười lạnh nói: "Con ơi là con! Làm sao con lại trở nên ngu như vậy, bị người kia làm cho xoay vòng vòng. Cô ta chính là am hiểu loại trò chơi này, tâm cơ cao sâu, mượn bằng hữu tới nói cho con biết, không chỉ có chiếm được đồng tình của con, hơn nữa còn để cho con từ trong đáy lòng cảm thấy cô ta chính là một người thiện lương, thật ra thì cô ta chính là một con quỷ đội lốt người!" Shin Ah sau khi nghe, càng thêm cho là Krystal không phải là một cô gái tốt, giở thủ đoạn tâm cơ, hơn nữa đem con trai của bà vững vàng khống chế trong lòng bàn tay, đây mới là bà không thể dễ dàng tha thứ nhất! Con trai của Kim Shin Ah là của Kim Shin Ah, ai cũng không thể chiếm đoạt hắn!

  Chương 178: Đó là con gái hắn sao?

Min Huyk không biết giải thích với mẹ mình như thế nào, thành kiến cùng cố chấp của bà đối với Krystal, hắn cảm thấy càng gỡ càng rối.

"Mẹ, bất kể mẹ có tin lời của con hay không, hoặc là bất kể mẹ có nguyện ý tin tưởng Krystal là một cô gái tốt hay không, con muốn nói cho mẹ biết, con thích cô ấy, và sẽ cưới cô ấy!"

"Con điên rồi! Nếu con cưới người phụ nữ kia, Tĩnh Thi làm sao bây giờ? Đứa nhỏ đó vì con mà mất đi một đứa con! Mà con lại vào lúc cô ấy cần con nhất lại đi cưới người phụ nữ khác? Một người đàn ông không hề có trách nhiệm như vậy, đây chính là con ta nuôi dưỡng ra sao? Con với người cha bội bạc kia có cái gì khác nhau!"Shin Ah tức giận đến xanh mặt.

"Về phần Tĩnh Thi, con sẽ giải thích với cô ấy, nhưng mẹ à, về chuyện của ba con nhớ mẹ so với con trong lòng càng rõ ràng hơn, những ngày tháng hiện tại của ba tất cả đều là chúng ta một tay tạo thành. Ban đầu mẹ chỉ nói qua để cho con giúp mẹ, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có nói cho con biết, mẹ sẽ ly hôn với ba, lại đuổi ông ra khỏi nhà, ba cho tới bây giờ cũng không muốn tha thứ cho con!"

Min Huyk mặc dù tình cảm dành cho ba cũng không giống như dành cho mẹ, nhưng ba đã dạy cho hắn nhiều điều, hắn vẫn luôn nhớ, hơn nữa kia dù sao cũng là ba của hắn, đối với hắn cũng chỉ là lạnh lùng một chút, nhưng chưa từng có làm tổn thương hắn, mà hắn lại làm tổn thương sâu sắc ba của mình, mà người khởi xướng mọi chuyện lại chính là mẹ của hắn.

"Đủ rồi, ta là mẹ của con, việc ta làm không cần báo cáo với con. Ba con có ngày hôm nay là do nhân quả của hắn, cái công ty này từ lúc mới bắt đầu đã không phải là của hắn, hắn chỉ là đi làm công cho Kim gia chúng ta, hắn đã nhận được tiền lương cùng cổ phiếu, đó cũng đủ cho những năm tháng hắn cống hiến cho cty Kang." Shin Ah theo logic của mình đi phân tích vấn đề, mà không phải đứng trên lập trường của người khác mà suy nghĩ.

"Mẹ thật càng ngày càng khiến cho con thất vọng. Mẹ tại sao không suy nghĩ một chút, nếu như không có ba dụng tâm kinh doanh cty Kang sẽ có thành tựu của ngày hôm nay sao? Mà mẹ chỉ là bởi vì ý tưởng ích kỷ của mình, chỉ vì ba chưa từng yêu mẹ, cho nên mẹ trả thù ông ấy một cách tàn nhẫn nhất!" Min Huyk không sợ hăi chút nào chỉ ra tư tưởng chân thật trong đáy lòng mẹ mình.

"Chát!" Một tiếng vang thật lớn, bàn tay Shin Ah không chút lưu tình rơi vào trên mặt Min Huyk.

Đánh vào mặt Min Huyk, hắn đau, cũng giống như nỗi đau trong tim của bà.

Bà không chịu nổi con trai mình dùng lời như vậy chỉ trích mình, không chịu nổi trong mắt hắn giờ phút này mẹ mình như một người phụ nữ ác độc.

Những năm qua, những gì bà dành cho con không đủ để chứng minh bà thương nó đến cỡ nào sao? Đôi tay tự ý run lên, dừng giữa không trung, cả hai cùng kinh ngạc.

"Min Huyk. . ."Shin Ah có chút áy náy gọi.

Min Huyk sờ soạng gương mặt bị đánh, nhàn nhạt nói một câu "Bữa ăn sáng mẹ từ từ ăn đi, con đi làm!" Nói xong, hắn không quay đầu lại cứ vậy rời đi, lưu lại Shin Ah đứng tại chỗ áo não, tự trách cùng căm phẫn.

_______________________

Krystal đi làm không bao lâu, liền nhận được điện thoại từ nhiều phía.

Sulli nói Tứ Hợp Viện của các cô có thể tiếp tục buôn bán.

Mẹ thì nói ngày mai bà sẽ đi làm bình thường, hưng phấn giống như đứa con nít vậy.

Bệnh viện gọi điện thoại tới, nói ba Krystal không cần chuyển viện, hơn nữa tiền thuốc thang đã nộp đầy đủ, không cần lo lắng.

Những tin tức này làm cho cô như từ địa ngục trở lại nhân gian, chẳng lẽ là Shin Ah buông tay?

Krystal có chút buồn bực nghĩ tới, nhưng là cô lắc đầu một cái, Shin Ah ghét cô như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng.

Đang lúc cô còn đang suy đoán, Sulli lại gọi điện thoại tới.

"Krystal, mình gọi chỉ là muốn chúc mừng cậu, nên hảo hảo quý trọng Min Huyk, hắn coi như là người tốt, nếu như hắn cầu hôn cậu cũng không cần ngu ngốc cự tuyệt, biết không!"

"Cậu đem chuyện của mình nói với Min Huyk?" Krystal nhanh chóng phản ứng lại.

"Nha. . . Cái này. . . mình là vì cậu nha. Đêm hôm đó Min Huyk gọi điện thoại tới, cậu lại uống say, trong miệng còn kêu tên của hắn, mình liền thuận tiện nhận điện thoại, hắn hỏi cậu thế nào lại uống tới như vậy, mình lại thuận tiện nói hết đầu đuôi thôi."

"Làm sao cậu lại quỉ quái như vậy a!" Krystal nhẹ giọng gầm lên.

"Krystal ! Chớ giả bộ! Cậu đang vui thích trong lòng! Min Huuk đối với cậu không tệ, mình thấy được điều đó. Đừng kén cá chọn canh nữa, Min Huyk coi trọng cậu, đó là phúc khí của cậu, vội vàng giữ chặt lấy đi, nếu như bỏ lỡ, về sau đừng ngồi đó khóc lóc nha!" Sulli ở bên nhắc nhở cô nắm giữ lấy hạnh phúc đang có.

Có chị em tốt nhắc nhở, cô tự mình cũng hiểu được, nhưng cô cùng Min Huyk, trung gian cách trở, không phải nói có thể đi tới cùng nhau là có thể đi tới.

Nghĩ đến Kim Shin Ah, trong lòng cô liền sợ, muốn gả cho Min Huyk, nhất định Shin Ah phải đồng ý, mà bà đối với cô thành kiến, Krystal cô thật không có lòng tin bà có thể hiểu, cô cũng không phải là loại người vì tình yêu sẽ ăn nói khép nép chìu ý người khác, tình yêu dù có đạt đến, tâm hồn cô cũng có ngăn cách.

___________________________

Cuộc họp cấp cao của cty Kang hôm nay đột nhiên thêm một người, đó chính là Kang Jong.

Ông nhìn qua dù có chút yếu nhưng trạng thái tinh thần lại vô cùng tốt.

Từ khi ông tiến vào, ánh mắt của Shin Ah cũng chưa từng rời khỏi ông.

Kang Jong gầy đi rất nhiều, trên mặt lại vô cùng bình thản.

Mọi người trong công ty không nghĩ tới Kang Jong lại xuất hiện, Min Huyk cũng càng không nghĩ tới, nhưng hắn vẫn cho Kang Jong mặt mũi, cuối hội nghị lại để cho Kang Jong phát biểu.

Tuy vậy Kang Jong chỉ cười nói mấy câu bình thường "Các vị hiểu chuyện, bởi vì thân thể tôi không khỏe, nên rút lui có chút vội vàng. Bây giờ có thể tận mắt nhìn thấy Min Huyk đem chuyện lớn nhỏ của công ty xử lý vô cùng tốt như vầy, tôi đối với cty Kang đã có thể yên tâm không còn lo lắng gì nữa, cũng hi vọng kế tiếp, các vị đổng sự có thể tiếp tục ủng hộ Kang tổng, được hắn dẫn dắt, cty Kang chắc chắn sẽ trở lại đỉnh cao!" Ông nhìn Min Huyk, hơi cười.

Đây là lần đầu tiên cha con họ trao đổi ánh mắt với nhau sau lần thay vị trước, Min Huyk dẫn đầu vỗ tay.

Khi ánh mắt Kang Jong rơi vào trên mặt Thôi Viên Viên, tim của ông giống như bị bóp nghẹn.

Thật giống. . .không, phải nói là rất giống, cằm hơi nhọn cùng Lữ Tình chính là một khuôn mẫu đúc ra, kia gắng gượng cái mũi nhỏ cũng cực kỳ giống bà ấy, chẳng qua là trên người của cô ít đi vẻ nhu nhược của Lữ Tình, thêm một chút sự bản lĩnh cùng cường thế.

Kang Jong  cố ý cùng Thôi Viên Viên gặp thoáng qua, kia tương tự dung nhan để cho ông càng thêm kiên định, cô gái này chính là con gái của ông cùng Lữ Tình!

Ông trở lại cty Kang, cũng là bởi vì Lữ Tình tra được một chút tin tức của con gái, để cho ông cố ý trở lại chứng thật.

Thấy Thôi Viên Viên, ông càng thêm xác thực vào tin tức Lữ Tình thu thập được là thật.

Nhưng ông cũng chỉ là đưa mắt nhìn vậy thôi, bởi vì trung gian quá phức tạp, hơn nữa ông không biết dùng phương thức gì để cho Thôi Viên Viên tin tưởng ông cùng Lữ Tình là cha mẹ của cô.

Thôi Viên Viên lễ phép hướng về phía Kang Jong gật đầu, mỉm cười, không có bất kỳ cái gì khác, nhàn nhạt lướt qua bên cạnh ông, trở về cương vị công tác của cô.

Nếu như không phải là Min Huyk từ phía sau kêu một tiếng ba, có thể ông sẽ cứ như vậy si ngốc nhìn theo bóng lưng Thôi Viên Viên.

"Ba, người có thể trở lại làm con rất vui vẻ!"Min Huyk nói là lời thật.

"Ta chỉ là tới xem một chút, đối với vị trí tổng giám đốc kia, ta không nghĩ muốn nữa. Hiện tại ta già rồi, rất nhiều chuyện ta cũng đã nhận ra, cái gì lợi lộc theo thời gian cũng đều phai nhạt." Ánh mắt Kang Jong nhìn qua thiếu đi sắc bén, thay vào đó là vẻ bình thản.

"Ba, con biết người vẫn chưa dứt bỏ được cty Kang, chỉ cần người muốn, người có thể tiếp tục ở nơi này." Min Huyk đối với người ba này, trong lòng có rất nhiều day dứt, là hắn cùng mẹ liên thủ đem ba từ vị trí này kéo xuống!

"Thấy cty Kang có thể vượt lên tầm cao như vậy, ta liền nhận ra, để con trai thừa kế ông trời cũng thuận ý, vậy nên con cứ tiếp tục chịu trách nhiệm đi!" Kang Jong vỗ vỗ bả vai Min Huyk

"Sau này rảnh rỗi cùng ta uống chút trà, đánh cờ! Tiểu tử thúi!"

"Được, con nhất định sẽ tới thăm người!"Min Huyk nghe được lời nói cuối cùng của ba mình, trên mặt của hắn liền lộ ra nụ cười thật tươi, hắn biết ông đã tha thứ cho hắn, nguyện ý cho hắn một cơ hội.

Kang Jong phất phất tay, ý bảo hắn đừng đi theo nữa, ông muốn đi về! Kang Jong sau khi đi ra ngoài, Shin Ah vẫn theo ở phía sau.

"Bà đi theo tôi có chuyện gì không?" Hắn quay đầu lại, lạnh lùng nhìn về phía bà, muốn tha thứ cho bà, hắn còn cần chút thời gian.

"Chính là muốn nhìn qua một chút ông sống như thế nào, có tốt hay không? Bất quá nhìn tình trạng của ông hiện tại, so với lần trước tôi gặp ông đã khá nhiều."

Bà nhàn nhạt cười nhìn Kang Jong, lòng của bà vẫn còn đau nhói, mặc dù bà thương ông nhưng cũng hận ông, bà cũng đã mang lại cho ông sự trả thù cay độc nhất, nhưng tại sao người đàn ông trước mắt này còn chưa nguyện ý để tâm đến bà? "Cám ơn bà quan tâm, tôi quả thật sống rất tốt!" Ông nhàn nhạt trả lời.

"Như vậy là tốt rồi, có lúc . . ." Shin Ah nói vẫn chưa hết câu liền nghe thấy thanh âm mềm mại của phụ nữ từ phía sau lưng bà vang lên.

"Jong!" Lữ Tình thiển thiển cười, ưu nhã mà nhẹ nhàng đi tới trước mặt Kang Jong.

"Tình Tình, sao bà lại tới đây?" Kang Jong cười nhìn về phía bà.

"Tôi tới đón ông về nhà!" Về nhà, hai chữ này thật sâu kích thích thần kinh Shin Ah, mà người phụ nữ trước mắt này tuy không còn trẻ, nhưng năm tháng không thể lắng đọng xuống phong tình, người phụ nữ như vậy đứng cùng một chỗ với Kang Jong mới là điều làm Shin Ah đau nhất.

Shin Ah nhìn Lữ Tình, trong mắt giống như một cây gai khó chịu, hận không thể lập tức phủi sạch, nhưng ở trước mặt của ông, bà không thể biểu hiện ra, chỉ có thể ưu nhã tỉnh táo đối với bọn họ mỉm cười.

  Chương 179: Đó là con gái bọn họ sao? (2)

Tay Kang Jong ôm Lữ Tình, cười cười với Shin Ah, "Đây là bạn gái của tôi, Lữ Tình."

Ngược lại, hắn nhu tình nhìn Lữ Tình, nhẹ giọng nói: "Vị này là vợ trước của tôi, Kim Shin Ah."

Giới thiệu xong rồi, Lữ Tình rất rộng rãi vươn tay, ưu nhã cười cười, "Chào bà!"

Shin Ah chỉ cảm thấy đầu ầm một tiếng, khóe miệng miễn cưỡng động mấy cái, lộ ra một khuôn mặt tươi cười chính mình cũng cảm thấy không thể nào đẹp nỗi, đưa tay hơi lung lay, ngay sau đó liền rút trở lại, giống như cười trả lời hai từ: "Chào bà!"

"Kang Jong, tôi vào trong xe chờ ông!" Lữ Tình rất ôn nhu, rất rộng rãi cho bọn họ thời gian để nói chuyện riêng, bởi vì bà đọc được từ trong ánh mắt của Shin Ah, bà có quá nhiều nghi vấn rồi!

Bà có thể hiểu được tâm tình của Shin Ah giờ khắc này, đồng thời, bà cũng hi vọng hai người bọn họ có thể thông qua lần nói chuyện này cởi bỏ hết nút thắt trong lòng nhau ra.

"Được, bà chờ tôi một chút!" Ông cười trả lời bà, đưa mắt nhìn bóng dáng của bà tiến vào bên trong xe.

Ánh mắt của ông là một mảnh nhu tình, nhưng sự nhu tình này không phải dành cho bà.

Shin Ah không thể hiểu, bà thật không thể hiểu. . .tại sao người đàn ông này còn có thể có người phụ nữ như vậy làm bạn? Ông hẳn là nên cô độc suốt quãng đời cuối cùng, tận cùng một đời!

Đây mới là cái bà đã chờ đợi để nhìn thấy, mà không phải là cái mà bây giờ bà nhìn đến. . .ông sống còn tốt hơn cả bà! Kim Shin Ah không chịu nổi, bà cảm thấy mình muốn điên, muốn hỏng mất.

"Hai người các ông ở chung một chỗ lúc nào vậy? Tại sao tôi chưa bao giờ biết?" Mắt của Shin Ah ửng đỏ.

"Có một số việc, bà đã không cần biết, hiện tại hai chúng ta đã không còn bất kỳ quan hệ." Ông nhàn nhạt đáp lại bà.

"Làm sao mà có thể không có quan hệ? Cả đời này, sự thực hai ta từng có hôn nhân là không thể nào thay đổi, chúng ta còn có chung một đứa con, chẳng lẽ điều này cũng có thể cải biến?"

Cảm xúc của Shin Ah kích động, bà không chịu nổi kích thích như vậy, bà không cách nào chấp nhận được việc sống tốt hơn bà, bà cho là bà khiến ông phải nếm trải nỗi đau và phản bội sâu nhất, ông sẽ không bao giờ quên được bà, nhưng sự thật lại không phải như vậy, ghê tởm hơn chính là bên người ông còn có giai nhân làm bạn, đây mới là cái khiến cho bà đau đớn nhất.

"Tôi nghĩ là giữa hai chúng ta đã không còn tồn tại quan hệ vợ chồng, nhân đây tôi cũng muốn nói cho bà biết, tôi sẽ cưới Lữ Tình, những năm tháng cuối cùng của tôi sẽ vượt qua cùng bà ấy. Nếu như bà muốn tới tham dự hôn lễ của chúng tôi, tôi sẽ không ngại mời bà!" Ông hừ lạnh, cười khẽ nhìn Shin Ah.

Ban đầu bà ác với ông như vậy, không biết sau khi thấy một màn như vậy có làm bà đau đớn hơn không? "Không. . .ông không thể cưới bà ta!" Bà gầm nhẹ, phản đối theo bản năng.

"Tôi là người tự do, tôi vì cái gì không thể cưới bà ấy, đừng quên, bây giờ bà đã không phải là Kang phu nhân nữa rồi, bà chẳng qua là Kim Shin Ah mà thôi!" Ông không quên nhắc nhở bà, ban đầu là chính bà quyết tuyệt muốn thoát khỏi thân phận Kang phu nhân này, hơn nữa nhẫn tâm bức ông đến đường cùng.

"Ông không thể cưới bà ta. . .Ông không thể. . ."Shin Ah chẳng qua là cố chấp nói, hốc mắt không kìm hãm được bao phủ một tầng mây mù.

Lần đầu tiên bà sợ hãi như vậy, người đàn ông này sắp chân chân chính chính thuộc về người phụ nữ khác, bà không thể chịu nổi, bà không cần. . . Shin Ah như vậy, Kang Jong vẫn là lần đầu tiên thấy.

Ở trong ấn tượng của ông, bà vĩnh viễn đều là một bộ dạng cao quý, lạnh lùng và xinh đẹp, quan tâm chăm sóc ông, lại tựa hồ như có cách ngại.

Đây cũng là tại sao ông vĩnh viễn đều không thể mở lòng mình để tiếp nhận bà, bởi vì bà vĩnh viễn đều không yếu thế ở trước mặt ông, mà giờ khắc này, ông mới biết bà cư nhiên cũng có thời điểm như vậy.

"Nếu như không có chuyện gì khác, tôi phải đi rồi!" Dù vậy ông vẫn là quyết tuyệt trả lời.

"Không cần đi!" Bà kêu lên theo bản năng, tay không tự kìm hãm được đặt ở trên cánh tay ông.

Kết hôn nhiều năm như vậy, lần đầu tiên bà hạ giọng cầu xin ông như thế.

Bà vẫn cho rằng yêu một người chính là đoạt lấy, chỉ cần bà ở bên người, một ngày nào đó, người đó nhất định sẽ yêu bà, nhưng sự thật cũng không phải như bà nghĩ, cho nên bà không cam lòng!

Nếu như không thể khiến cho một người yêu bà, như vậy sẽ khiến cho người đó hận bà, chính vì suy nghĩ đó bà lại lựa chọn sai đường một lần nữa.

Quyết tâm trả thù Kang Jong, cuối cùng kết quả là Kang Jong thoát ra khỏi bóng ma của quá khứ, không có trả thù bà, bà mới biết từ đầu đến cuối đều là tự mình chiến đấu, mà người đàn ông của bà căn bản không đặt bà ở trong lòng.

Đây là một cuộc chiến bảo vệ tình yêu thật đáng buồn cười! "Kim Shin Ah, buông tay, Lữ Tình đang đợi tôi!"

Thanh âm của ông trở nên nhẹ nhàng chậm chạp hơn, nếu như ở rất nhiều năm trước kia, Shin Ah học được yếu thế, bọn họ có thể không phải đi đến kết cuộc này hay không?

Kang Jong chẳng qua là chợt nghĩ đến, nhưng rất nhanh suy nghĩ đó liền biến mất, đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Đơn giản chỉ là thoáng nghĩ qua! "Vậy còn tôi thì sao?" Bà hoảng loạn, hoàn toàn không cò kiểu dáng cao cao tại thượng, tựa như một người phụ nữ mất đi người tin tưởng nhất, khẩn cấp muốn giành lại thứ bà muốn.

"Chúng ta đã ly hôn, chẳng lẽ bà quên rồi sao? Là bà khổ tâm dốc toàn lực buộc tôi ly hôn, bà dùng hết tất cả thủ đoạn để cho tôi bị khai trừ khỏi cty Kang, tất cả tôi đều theo ý bà rồi, bà còn muốn như thế nào nữa?" Hắn hỏi ngược lại.

"Không phải vậy. . . Ý định lúc đầu của tôi không phải như thế này. . . Tin tưởng tôi, Kang Jong! Ý của tôi không phải là muốn đuổi ông đi. . ."

"Bà dám nói, trong lòng của bà không có một chút ý nghĩ này? Bởi vì bà không chiếm được tình yêu của tôi, cho nên bà tình nguyện khiến tôi hận bà, bà hi vọng tôi cô độc suốt quãng đời còn lại, không chỗ nương tựa, mang theo hận thù trải qua cuộc sống còn dư lại, bà thật sự một chút cũng không nghĩ như vậy? Bà dám thề với trời sao?"

Hơn 30 năm, mặc dù ông chưa từng chân chính hiểu rõ bà, nhưng sự ích kỉ của bà ông vẫn có thể đoán ra được một chút.

Shin Ah đứng yên ở trong gió, để cho gió tùy ý thổi loạn tóc của bà, sắc mặt tái nhợt, đôi môi khẽ tím bầm, chất vấn của ông khiến cho bà không biết làm gì nữa.

Đúng vậy, bà có nghĩ tới, nhưng mục đích cuối cùng của bà là hy vọng ông trở lại cầu xin bà, bà nhất định sẽ tha thứ cho ông, bà chỉ là muốn cho ông một chút trừng phạt mà thôi!

"Kang Jong, tôi chỉ là dùng một phương thức khác nói cho ông biết mà thôi, thật ra thì tôi hi vọng ông có thể hiểu, ông không thể rời bỏ tôi, không thể rời bỏ cty Kang. Tại sao ông không trở lại cầu xin tôi? Tại sao?" Giờ phút này nước mắt của bà đột nhiên giống như một bờ đê bị sụp đổ, ào ào tuôn ra.

"Shin Ah, bà căn bản cũng không hiểu được yêu là gì. Tình yêu không phải là đoạt lấy và cầu khẩn, mà là cho nhau ấm áp, bà căn bản cũng không hiểu tôi, tôi cũng không hiểu bà, hai người không hiểu nhau ở chung một chỗ, cuối cùng là không có hạnh phúc, tựa như tôi và bà."

"Không. . . Tôi hiểu ông mà, ai nói tôi không hiểu chứ? Tôi hiểu rõ nhược điểm của ông ở đâu! Tôi hiểu rõ cuộc sống cùng thói quen của ông!"

"Bà dùng hơn phân nửa cuộc sống của mình để nghiên cứu nhược điểm của tôi, chỉ vì cho tôi một kích trí mạng này, đúng là bà làm được; nhưng tập quán sinh hoạt? Bà hiểu được bao nhiêu? Thử nói nghe một chút. . ."

"Ông thích ăn cá, ông thích uống trà trước lúc ngủ, ông thích. . ."

"Đủ rồi, không cần nói, không cần nói nữa!" Kang Jong ngăn trở Shin Ah nói tiếp, bởi vì bà vĩnh viễn cũng sẽ không đặt ý định vào việc quan tâm ông một cách thật sự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro