49
Lam Anh sững người nhìn trước mặt Lam Trạm cúi đầu không nói , che giấu đi kia cảm xúc trên gương mặt , tay siết chặt ...
Lam Trạm chẳng bao giờ gọi tên họ thực của hắn ,cũng lần này là lần đầu tiên y dùng thái độ cùng với giọng điệu này đối hắn nói chuyện ....Hắn biết rõ câu "Ngụy Anh " kia đây cũng là Lam Trạm nhắc nhở cho hắn nhớ hắn chân chính vốn không mang trong mình Lam gia huyết mạch ,cũng nhắc nhở cho hắn nhớ tới kia hắn chỉ là nghĩa tử của phụ thân cùng với mẫu thân mà thôi ... Giữa bọn họ chỉ là huynh đệ trên danh nghĩa chứ chẳng phải là ruột thịt gì ....
Lam Anh biết vậy nhưng hắn lại lựa chọn làm như không biết điều đó ... Hắn không muốn vì hắn để rồi kia Lam Trạm sẽ bị người đời rèm pha hơn nữa thứ độc ác nhất ,đáng sợ nhất trên thế gian này là miệng lưỡi thiên hạ nó biến không thành có ,biến có thành không biến trắng thành đen , là thứ giết người không cần dao ...Hắn không muốn vì hắn mà để Lam Trạm chịu đựng này đó miệng đời .
Đệ đệ hắn cứ là một Hàm Quang Quân tiên nhân bất nhiễm bụi trần không dính khói lửa nhân gian là được rồi ...
" Xin lỗi ...Ta ghê tởm đoạn tụ !"- Lam Anh .
Lam Anh hắn giờ đây cố gắng che giấu đi cảm xúc , nhìn tới kia hắn đệ đệ với vẻ mặt nghiêm túc , gương mặt vô cảm trong mắt tràn ra ghê tởm mà nói .... trái tim lại là đau đớn đến mức khó thở ...
Lam Trạm sững người nhìn chằm chằm vào kia Lam Anh , cả người run lên .... đau đớn lan tràn nơi lồng ngực , bao phủ khắp người , trong đầu y trống rỗng chỉ còn có kia Lam Anh câu nói :" Ta ghê tởm đoạn tụ !" huynh trưởng ghê tởm y ...
" Tách...tách "
Một giọt nước mắt vô thanh vô thức rơi xuống ...Lam Trạm nhìn nhìn người đứng trước mặt mà cười ...cười đến thập phần chua sót .
Huynh trưởng ghê đoạn tụ...cũng là thực ghê tởm hắn ...thực ghê tởm hắn ah .
Lam Trạm từ nhỏ đến lớn y rất ít khóc , số lần y khóc còn chưa đếm hết một bàn tay , vậy mà giờ phút này y khóc ...Lam Trạm từ nhỏ lớn lên trong sự bảo bọc yêu thương của người nhà , đặc biệt là Lam Anh ...bản thân y cũng đã sớm ỷ lại kia Lam Anh một người . Từ nhỏ tới lớn Lam Anh luôn yêu thương , sủng ái y không bao giờ từ chối y điều gì ...cũng vì vậy mà y đối với Lam Anh sinh ra tính chiếm hữu chỉ muốn Lam Anh là duy nhất của y ...đối với người ngoài trong mắt bọn họ y theo thời gian đã là sớm luyện thành một con người vô dục vô cầu không phải ngày một ngày hai . Nhưng đối với Lam Anh y lại khác dù cho bản tính băng lãnh vốn đã đi theo y từ khi còn là hài tử nhưng ngần ấy năm chung sống kia dường như đã tôi luyện ra một con người khác trong y .
Chiếm hữu , ghen tuông, tức giận, buồn vui ...chỉ duy nhất y ở trước mặt huynh trưởng mới có cảm xúc như vậy , mới là một cái bình thường nhân không phải kia trong mắt thế gian một vị Hàm Quang Quân vừa kiến người ta kính nể lại vừa đơn độc lạnh lùng ....
Nhưng y không quan tâm đến này đó , huynh trưởng ghê tởm y thì sao ,ghê tởm đoạn tụ thì thế nào ...ha Lam Vong Cơ yêu kia Lam Anh không Ngụy Anh là được rồi .
Lam Trạm cười cười , đôi mắt huyết sắc càng đậm , tới tới gần Lam Anh trên gương mặt không cảm xúc trong ánh mắt tràn ra tới lãnh lẽo .
Lam Anh nhìn nhìn kia Lam Trạm bộ dáng là bị làm cho hoảng sợ muốn lui lại về phía sau vài bước muốn chạy này Lam Trạm bộ dáng khiến cùng với thái độ khiến Lam Anh trong lòng hoảng sợ , ý chí nói cho hắn biết phải chạy ngay đi ...Nhưng là Lam Trạm lại không để y làm vậy .
Nhanh như cắt đã chế ngự hắn , định thân hắn kiến hắn không thể di chuyển, còn dùng mạt ngạch trói chặt lấy hai tay hắn , hắn cũng bị người ôm tới vào trong lòng ...
Trên môi bất ngờ truyền tới cảm giác đau đớn ,khoang miệng bị Lam Trạm tham lam càn quét ...Lam Anh trợn mắt mà nhìn kia phóng đại trước mặt mình gương mặt , phản ứng lại đây hắn ra sức muốn giãy giụa nhưng là toàn bộ đều vô ích ...
Cuối cùng Lam Anh chỉ có thể từ bỏ giãy giụa , nhắm lại hai mắt kia nơi lồng ngực đau tới kiến hắn cảm giác bản thân mình không chịu nổi ...trái tim rất đau ...thực sự rất đau ...cũng vì vậy mà cả người hắn nhịn không được mà run rẩy .
Chỉ tới khi hắn thở không nổi kia Lam Trạm mới buông tha hắn .Nhì nhìn kia huynh trưởng gương mặt , Lam Trạm nhịn không được mà yết hầu lên xuống mấy lần ,cả người như lửa thiêu ...thực đẹp tới mức kiến bản thân y phát điên ..Nhìn nhìn kia vì bị y hôn mà sưng đỏ đôi môi , đôi mắt đào hoa kia cũng ẩn ẩn phủ một tầng hơi nước huynh trưởng y Lam Trạm nhịn không được mà kẽ nhếch môi cười lạnh đối Lam Anh nói : " Huynh trưởng ngươi xem xem ngươi nói ghê tởm đoạn tụ ah kia vừa rồi ta hôn ngươi ngươi thấy thế nào ah ? Ta lại thấy được ngươi rất hưởng thụ nha ! Hơn nữa còn muốn câu dẫn ta đâu !...
Lam Trạm cười lạnh nhìn nhìn kia y huynh trưởng dừng một chút lại nói :" Nhưng là ngươi ah ...ghê tởm cũng được nhưng là ngươi đừng nghĩ tới việc rời đi ta để rồi cưới một cái nữ tử nào đó ! Ta nói cho ngươi biết ta Lam Vong Cơ nói được làm được ! Ngươi nếu muốn cái nào nữ tử ta đây liền sẽ dùng cách tàn nhẫn nhất giết chết nàng ...còn không ta không ngại giết chết toàn bộ nữ nhân trên thế giới này ! Ngươi là của ta ai giành cũng không được chỉ có thể thuộc về ta này Lam Vong Cơ một người ! " .
Lam Anh nghe Lam Trạm lời này liền kiếp sợ thập phần ...không dám tin những lời vừa rồi là từ miệng y kia phát ra ...
Nhìn nhìn kia Lam Trạm trong mắt Lam Anh hiện lên tia sợ hãi , run run liên tục lắc lắc đầu nói :" ...Đệ điên rồi ! ...Lam Trạm ..đệ điên rồi ...không ngươi không phải Lam Trạm ...Lam Trạm đệ ấy mới sẽ không đối ta như vậy !"
Lam Trạm nhìn y kia sợ hãi bộ dáng mà cười lạnh nói :" Ha ha đúng vậy ! Ta điên rồi ! Ta vì ngươi mà điên rồi ! Chính là ngươi kiến ta trở thành như vậy !"
Lam Anh nghe vậy ,sợ hãi trong ánh mắt tràn ra tới , cả người run lên , không ngừng lắc đầu muốn thoát khỏi kia Lam Trạm ôm ấp nhưng là không thể .
Lam Trạm thấy Lam Anh giãy giụa muốn thoát khỏi y kia càng thêm lạnh lẽo , càng siết chặt lấy y hơn nhìn y nói :" Lam Anh ah ta đã nói rồi huynh chỉ có thể là của một mình ta ! Huynh muốn thoát khỏi ta kia là không thể ! "
Nói rồi trực tiếp làm một đạo linh phù tiến vào Lam Anh cơ thể , Lam Anh ngay lập tức liền hôn mê quá khứ ...Lam Trạm thấy vậy liền trực tiếp bế người hướng Vân Thâm Bất Tri Xứ mà đi ....
Huynh trưởng đừng trách ta tất cả là tại ngươi ép ta phải làm vậy .
Mà kia Lam Trạm cùng với Lam Anh vừa biến mất thân ảnh kia xa xa bảy người khác mới là giật mình phản ứng lại đây chuyện gì vừa mới sẩy ra .
"Vong Cơ đệ điên rồi ! " - Lam Hoán tức giận mà quát lên trực tiếp đuổi theo kia Lam Trạm .
Lam Hi Thần bên cạnh cũng là hốt hoảng vội vàng đuổi theo , Lâm Nguyệt Vy , Thanh Hành Quân cùng với Lam Khải Nhân cũng là tất cả đều vội vàng hướng Vân Thâm Bất Tri Xứ chạy trở về .
Lam Vong Cơ ,Ngụy Vô Tiện cũng là bọn họ thực không ngờ tới mọi chuyện sẽ là như thế này sảy ra ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro