Chương 3: Đại Hãn và Khả Đôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bất Nhi Hãn và Ba Tháp đã đuổi một đám người muốn xem náo nhiệt ra khỏi lều của Đại Hãn nhà mình, khó lắm hắn mới tìm được một vị Khả Đôn thích hợp, bọn họ sao có thể để cho đám người không biết sống chết này đến quấy rầy.

Thác Bạt Phong nhẹ nhàng vòng tay qua eo của Lục Tuần rồi ôm y lên, hắn nâng cái cằm nhỏ nhắn của Lục Tuần lên rồi bắt y đối mặt với đôi mắt đầy tình yêu của mình, sau đó hắn cúi đầu hôn lấy đôi môi xinh đẹp kia. Thác Bạt Phong điên cuồng nhấm nháp đôi môi nhỏ xinh của người kia, hắn kích động dùng lưỡi của mình quấn lấy lưỡi của Lục Tuần, rồi ở trong miệng đối phương ra sức liếm láp khắp nơi.

Lục Tuần ngoan ngoãn để hắn ôm, hai cánh tay trắng trẻo vòng qua ôm lấy cổ của Thác Bạt Phong, cho dù bị hôn đến thở không nổi y cũng không có phản kháng, thay vào đó lại phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ.

Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của người trong lòng khiến Thác Bạt Phong hận không thể đem y khảm vào sâu trong tim mình, cho đến khi thấy Lục Tuần bị hôn đến sắc mặt đều đỏ bừng lên hắn mới chịu buông tha, sau đó không nhịn được mà hôn nhẹ thêm vài cái rồi nói: "Ta đây liền nhờ đại trưởng lão đứng ra hỏi chuyện của chúng ta với Lục thúc thúc, nếu như Lục thúc thúc đồng ý chúng ta lập tức thành thân."

Nói xong Thác Bạt Phong nắm tay Lục Tuần đi đến lều của Lục Linh.

Ngay từ đầu Lục Linh cũng có chút kinh ngạc, nhưng hắn rất nhanh mà bình tĩnh trở lại, nghĩ đến hai người từ nhỏ đã ở bên nhau ít nhiều gì cũng sẽ có tình cảm với đối phương, xem ra nai con nhà bọn họ đã đến lúc phải gả cho người khác rồi.

Lục Linh mỉm cười nhìn hai người bọn họ. Thác Bạt Phong chưa bao giờ ngượng ngùng như lúc này: "Lục thúc thúc, Ba Tháp đã đi mời đại trưởng lão lại đây, phụ thân và mẫu thân của ta đã đi ra ngoài du lịch, bọn họ đã nhờ đại trưởng lão đứng ra chủ trì hôn lễ. Ta có thể tiến vào trong lều của ngài rồi nói được không?"

Lục Linh gật đầu, không lâu sau đại trưởng lão Hợp Tát Nhĩ mang theo bộ dáng vui vẻ mà bước vào lều.

Đầu tiên Thác Bạt Phong trịnh trọng nói với Lục Linh hắn đã cầu hôn Lục Tuần ở lễ hội lửa trại sau đó lại nhận lấy rượu từ Ba Tháp rồi quỳ xuống dâng rượu cho nhạc phụ tương lai.

Lục Linh nhận lấy rượu từ Thác Bạt Phong rồi uống một ngụm: "Chỉ cần Tuần Nhi nguyện ý, bậc làm cha mẹ như chúng ta tất nhiên là ủng hộ. Chỉ là..." Lục Linh dừng lại một chút rồi nói, "Tuần Nhi tuy là người song tính nhưng ta và mẫu phụ của y vẫn luôn để cho y tự quyết định, muốn cưới hay gả chúng ta để cho Tuần Nhi lựa chọn. Nhưng giờ thì mọi chuyện như ván đã đóng thuyền, việc lần này ta cũng không ngờ đến được cho nên khi tới đây chúng ta cũng không có chuẩn bị gì cả, ta tính quay về cùng với mẫu phụ của y chuẩn bị của hồi môn."

Đại trưởng lão mặt mày hớn hở đáp: "Đó là chuyện đương nhiên, ta cũng sẽ đi theo ngài về bộ tộc Lặc Lan, thay Đại Hãn nhà chúng ta đưa ra lời cầu hôn chính thức. Trước khi tới đây ta cũng đã xem qua ngày lành tháng tốt, mười tám tháng sau là ngày thích hợp nhất, chúng ta cũng có thời gian để chuẩn bị, không bằng hôn sự liền định vào ngày này, ngài thấy thế nào?"

Lục Linh gật đầu: "Như vậy cũng rất tốt."

Thác Bạt Phong cầm tay của Lục Tuần, nói: "Lục thúc thúc ta muốn xin phép ngài trong khoảng thời gian này có thể cho Tiểu Tuần ở lại đây không? Ta nhất định sẽ chăm sóc y thật tốt ."

Lục Linh gật đầu cười nói: "Chỉ cần Tiểu Tuần nguyện ý là được."

Mấy người từ trong lều trại đi ra, Lục Minh cười nói với Thác Bạt Phong: "Nếu ngài dám khi dễ Tiểu Tuần, cho dù ngài là Đại Hãn ta cũng sẽ đến tính sổ với ngài."

Lục Tuần cười: "Ca ca sao lại nói như vậy, vì sao ta lại là người bị khi dễ lẽ nào ta không thể khi dễ hắn sao?"

Thác Bạt Phong ôm lấy eo của Lục Tuần rồi đáp: "Ta đương nhiên là để cho Tiểu Tuần khi dễ, ta sao nỡ khi dễ y chứ."

Từ lúc năm tuổi, lần đầu tiên gặp nai con màu trắng này, Thác Bạt Phong đã muốn đặt y ở trong lòng bàn tay để che chở cả đời, hắn không muốn Tiểu Tuần của mình chịu bất kì tổn thương nào hết.

Mặc kệ Bất Nhi Hãn ở bên cạnh làm mặt quỷ tỏ vẻ chính mình bị đút cẩu lương tới no rồi, Thác Bạt Phong vẫn như cũ nắm lấy tay của Lục Tuần đi về phía lều trại của mình.

Thác Bạt Phong ngồi ở trên giường rồi để Lục Tuần ngồi lên trên đùi mình, hắn lấy một miếng ngọc từ trong lòng ngực ra rồi đưa cho Lục Tuần: "Đây là vật mà mẫu thân ta tự tay làm cho Khả Đôn tương lai, hiện tại nó thuộc về ngươi."

Lục Tuần nhận lấy miếng ngọc kia, cặp mắt cũng dần đỏ lên: "Ta còn cho rằng ngươi không có tình cảm với ta."

"Thực xin lỗi bảo bối, là do ta quá ngu ngốc tới bây giờ mới phát hiện ra."

Thác Bạt Phong nâng khuôn mặt của Lục Tuần lên, để trán của hai người chạm vào nhau. Nhìn bộ dáng tủi thân của người trong lòng, Thác Bạt Phong lại nhịn không được mà cúi đầu đặt xuống đôi môi mềm mại kia một nụ hôn. Bàn tay hắn dần dần tiến vào trong quần áo của Lục Tuần để vuốt ve vòng eo thanh mảnh kia, giống như muốn đem hai người hòa lại thành một. Lục Tuần bị Thác Bạt Phong xoa nắn một hồi cả người của y như muốn nhũn ra, lâu lâu còn phát ra vài tiếng rên rỉ nho nhỏ.

Thác Bạt Phong nghe được tiếng rên rỉ êm tai của người trong lòng, huynh đệ của hắn lại không chịu được mà cương lên, hắn một tay giữ lấy Lục Tuần tay còn lại nhanh chóng cởi hết quần áo của y ra.

Lục Tuần ôm cổ hắn thấp giọng nói: "Chúng ta còn không có thành thân đâu."

"Ta không làm đến bước cuối cùng, ngoan." Bàn tay to lớn tiếp xúc với da thịt non mịn khiến thân thể Lục Tuần xẹt qua một trận run rẩy.

Bàn tay của Thác Bạt Phong bao lấy đầu vú bên trái của Lục Tuần, lúc này bộ ngực của thiếu niên vẫn chưa phát triển hết, chỉ khi người song tính bắt đầu mang thai hai vú sẽ dần lớn hơn để chuẩn bị cho việc nuôi con.

Thác Bạt Phong nắm lấy đầu vú nho nhỏ kia, nhẹ nhàng mơn trớn xung quanh lâu lâu hắn còn khiêu khích mà mát xa lỗ sữa. Lục Tuần cảm thấy đầu vú của mình bị hắn khiêu khích đến phát ngứa, thực mau màu sắc ở đầu vú cũng dần đỏ lên. Thác Bạt Phong một bên xoa nắn đầu vú của Lục Tuần một bên hôn lên cái cổ thon dài của y. Nụ hôn chậm rãi từ cổ chuyển xuống phía dưới rồi tới lồng ngực đang run rẩy kia, Thác Bạt Phong nhanh chóng ngậm lấy đầu vú của y rồi nhẹ nhàng hút khiến thân thể của Lục Tuần ngày càng run hơn: "A... Đừng... Đừng hút..."

Thác Bạt Phong nổi lên ý xấu mà trêu chọc y: "Ngoan, ta làm cho ngươi quen với cảm giác này trước, dù sao mai mốt sinh hài tử xong thì nhóc con kia cũng sẽ bú sữa ở nơi này."

"Đừng... Thật trướng" Lục Tuần bị lời nói của Thác Bạt Phong chi phối, y có cảm giác hai đầu vú của mình sắp có sữa phun ra, tuy khoái cảm này có chút đáng sợ nhưng y vẫn ngoan ngoãn ưỡn ngực đem đầu vú của mình hướng về miệng của Thác Bạt Phong. Giọng nói ôn nhu của y nay đã có hơi khàn khàn khiến tiếng rên rỉ lại mang thêm một phần mị hoặc. Từng tiếng rên nhanh chóng chui thẳng vào tai của Thác Bạt Phong như mang theo dòng điện nhắm thẳng về phía dưới của hắn.

Lục Tuần cảm giác được dưới mông của mình có một thứ gì đó cứng ngắc, đồ vật kia thẳng tắp mà chọc vào địa phương mẫn cảm giữa hai chân y, cách một lớp quần áo Lục Tuần cũng có thể cảm giác được kích cỡ đáng sợ của đồ vật kia. Thứ to lớn ấy mài qua mài lại khiến hoa huyệt của y bắt đầu chảy nước.

Lúc này Thác Bạt Phong đưa tay xuống dưới hai cánh mông tròn trịa của Lục Tuần rồi ra sức xoa bóp.

Lưỡi của Thác Bạt Phong từ từ di chuyển xuống dưới, hắn rải từng nụ hôn xuống xương quai xanh, ngực rồi trêu đùa cái rốn nhỏ xinh. Áo ngoài của Lục Tuần đã bị hắn cởi ra từ lúc nào, làm lộ ra thân thể trắng hồng mềm mại, chỉ có đầu vú và quầng vú từ màu hồng nhạt biến thành màu đỏ diễm lệ sau khi bị chơi đùa quá nhiều. Thác Bạt Phong đem Lục Tuần đặt trên chiếc giường trải toàn thảm nhung xa hoa rồi đặt lên trán y một nụ hôn trấn an.

Bàn tay của Thác Bạt Phong tiếp tục đi xuống, nhẹ nhàng bắt lấy nơi nhạy cảm kia khiến Lang Vương yêu thích không thôi.

Dương vật của Lục Tuần không lớn như những nam nhân khác mà ngược lại nó còn rất xinh xắn, Thác Bạt Phong đem nó nắm ở trong tay rồi nhẹ nhàng tuốt lộng. Phần lớn người song tính đều là những người có thể chất Bạch Hổ, và đương nhiên Lục Tuần cũng không ngoại lệ.

( Thể chất Bạch Hổ là chỉ những người không có lông ở những vùng nhạy cảm )

Lục Tuần phát ra một tiếng rên rỉ, quy đầu run rẩy mà phun ra một chút dâm dịch, y cảm giác được địa phương bí mật ở giữa hai chân cũng bắt đầu chảy ra dịch nhầy. Cảm giác ngứa ngáy dần trở nên rõ ràng, Lục Tuần có chút xấu hổ muốn kẹp hai chân, nhưng Thác Bạt Phong đã nhanh hơn một bước, hắn quỳ giữa hai chân y khiến Lục Tuần không thể nào thực hiện được ý đồ của mình.

Đầu lưỡi Thác Bạt Phong nhanh chóng liếm láp dương vật xinh xắn khiến Lục Tuần phát ra từng tiếng nức nở. Đôi chân trắng nõn thon dài quấy lấy eo của Thác Bạt Phong nhẹ nhàng cọ xát. Thác Bạt Phong ngậm lấy vành tai của Lục Tuần rồi nhẹ giọng nỉ non: "Đừng nóng vội, bảo bối."

Lục Tuần cả người đều đỏ lên, thân dưới ngứa ngáy khó chịu, cố tình Thác Bạt Phong còn ở trên người y nơi nơi đốt lửa. Lục Tuần hết cách liền nắm lấy một bàn tay của hắn đặt vào chỗ riêng tư của mình rồi dùng thanh âm ngọt ngào mị hoặc để yêu cầu Thác Bạt Phong: "Sờ nơi này của ta.. Ca ca...."

Tay của Thác Bạt Phong bị Lục Tuần dẫn xuống dưới, ngón tay hắn chạm vào địa phương bí mật dính đầy dâm dịch dính nhớp kia. Hắn tách hai chân của Lục Tuần ra, đem hai đầu gối của y gập lại thành hình chữ M rồi nương theo ánh đèn thưởng thức chỗ thần bí kia. Hạ thân của Lục Tuần sạch sẽ bóng loáng, dương vật nhỏ đã sớm đứng lên, phía dưới là hai mảnh hoa môi phấn nộn ngây ngô đang bảo vệ cho một nơi mà chưa có ai từng khám phá qua. Âm đế đã bắt đầu đỏ lên, Thác Bạt Phong còn mơ hồ thấy được một chút dâm dịch trong suốt đang chảy ra.

Lục Tuần bị hắn nhìn chằm chằm làm nơi đó co rút càng mau, Thác Bạt Phong hôn lên chóp mũi đỏ ửng của y rồi nói: "Tiểu Tuần của ta là người độc nhất vô nhị..."

Hắn đưa tay xoa hai mảnh hoa môi mềm mại kia khiến cả người Lục Tuần run lên, đầu ngón tay của Thác Bạt Phong truyền đến một cảm giác ấm nóng, chỉ cần đụng vào thì nơi đó sẽ chảy ra càng nhiều nước.

Thác Bạt Phong dùng ngón tay tách ra hai cánh hoa, khiến âm đạo của Lục Tuần mất đi lớp ngăn cách để dâm dịch chậm rãi chảy xuống. Thác Bạt Phong đem chóp mũi để sát vào hoa huyệt của Lục Tuần, ngửi lấy mùi hương ngọt ngào đến say lòng, có lẽ là do trong người Lục Tuần có dòng máu thuần khiết của bạch lộc nên khi y động dục liền sẽ tản ra một mùi hương dụ dỗ đối tượng giao phối. Thác Bạt Phong dùng ngón tay dính một chút sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm, "Nơi này cũng bảo bối thật thơm, ca ca muốn nếm thử có được không?"

"Ô... Tiểu Tuần nghe theo ca ca..." Lục Tuần xấu hổ bởi động tác của Thác Bạt Phong, hoa môi không tự giác mà co rút lại khiến dâm dịch ẩn sâu ở bên trong bị xô ép đến chảy ra ngoài.

Thác Bạt Phong bị bộ dáng này của Lục Tuần dụ đến huynh đệ phía dưới đều căng cứng, hận không thể lập tức cùng y giao phối. Hắn đem hai cánh hoa tách ra, lộ ra phần mị thịt phấn hồng rồi đem môi đặt lên nơi đó, mút lấy mật nước thơm ngọt kia.

Lục Tuần phát ra một tiếng kinh hô, cái mông tròn trịa run rẩy lên vì khoái cảm xa lạ này, âm đạo cũng thuận thế mà chảy ra càng nhiều nước. Thác Bạt Phong tham lam mà hút lấy như một kẻ lữ hành đã lâu trong sa mạc. Hắn vươn đầu lưỡi mở ra tầng lớp mị thịt kia rồi hướng sâu vào trong âm đạo thăm dò.

Thanh âm của Lục Tuần nhanh chóng thay đổi: "Đừng... A Phong... Quá sâu... Ta chịu không nổi..." Thác Bạt Phong thấp giọng cười rồi buông tha cho Lục Tuần mấy giây: "Mới nhiêu đây đã sợ? Về sau chúng ta sẽ động phòng hoa chúc đến lúc đó ta còn sẽ tiến vào địa phương càng sâu hơn."

Dứt lời hắn lại liếm hoa huyệt đang chảy đầy dâm dịch kia, đầu lưỡi mang theo ý xấu mà khảy âm đế đang sưng đến sung huyết, đem nó trêu đùa ở trong miệng. Thác Bạt Phong cảm giác được nó càng sưng to lên, hắn ác liệt mà dùng răng nhẹ nhàng cắn một chút, không đau, nhưng lại đủ làm cả người Lục Tuần run lên một trận, mật nước điên cuồng tuôn ra.

Nam nhân không khách khí chút nào mà đem đầu lưỡi hướng vào chỗ sâu hơn, hắn đưa lưỡi liếm hoa huyệt non nớt giống như đang miêu tả lại hình dạng hoa huyệt của Lục Tuần. Dâm dịch của Lục Tuần phần lớn đều bị Thác Bạt Phong hút đi, còn có một ít nương theo khe mông mà chảy xuống dưới thấm ướt một mảng giường.

Thác Bạt Phong mê muội mà mút mật nước ngọt ngào giữa hai chân của Lục Tuần, còn thường thường dùng đầu lưỡi đỉnh bắt chước dương vật ra vào ở hoa huyệt chưa từng có người khai phá khiến Lục Tuần khóc một trận "A a... A Phong, đừng... Sắp bị liếm hỏng rồi...Đừng liếm nơi đó..."

Thác Bạt Phong độc ác mà dùng ngón tay đem hai cánh hoa môi kia mở rộng ra, mắt hắn chăm chú nhìn nơi đó chảy ra dâm dịch ngọt ngào, lâu lâu hắn còn dùng đầu lưỡi đi vào hay lấy ngón tay không ngừng xoa nắn âm đế của Lục Tuần. Một người chưa bao giờ nếm trải tình dục như Lục Tuần sao có thể chịu nổi kích thích như vậy, y cảm nhận được một loại khoái cảm mãnh liệt đang kép đến và nhấn chìm y trong biển dục vọng này. Đột nhiên tiếng rên rỉ của Lục Tuần dần trở nên cao vút.

"Không được, ta không được... A a a... A Phong... A Phong... Phải bị liếm hỏng rồi... A a a a a..."

Thác Bạt Phong cảm giác được toàn bộ âm đạo của y đều đang run rẩy, biết Lục Tuần sắp cao trào hắn càng mau mà dùng đầu lưỡi mạnh mẽ thao lộng hoa huyệt của y, cuối cùng còn không quên hung hăng cắm thêm vài cái rồi mới chịu rời khỏi nơi đó. Đôi mắt của Thác Bạt Phong nhìn chằm chằm vào giữa hai chân của Lục Tuần, chỉ thấy từ bên trong hoa huyệt non mềm kia nhanh chóng tuôn ra một dòng nước trong trẻo.

"A a a a a... Phun ra tới... Tới rồi..." Dâm thủy từ trong hoa huyệt của Lục Tuần không ngừng mà phun ra, sau khi phun xong bụng nhỏ của Lục Tuần co rút lại, huyệt khẩu còn không ngừng mấp máy như đang muốn bài trừ hết dâm dịch còn sót lại trong âm đạo.

Bàn tay to của Thác Bạt Phong xoa xoa hoa huyệt vừa mới cao trào, Lục Tuần sao có thể chịu được kích thích như vậy y nức nở nâng cái mông lên rồi lại phun ra một vài dâm dịch còn sót lại "Đừng xoa... A Phong... Đừng xoa nơi đó... Ân a..."

Vòng eo mảnh khảnh của Lục Tuần phảng phất như bị điện giật, từ cổ đến bụng nhỏ và bộ phận sinh dục đều nổi lên một màu hồng diễm lệ, Thác Bạt Phong bị bộ dáng mĩ lệ phong tình này của Lục Tuần câu dẫn đến hạ thân đều phát đau, hắn nhanh chóng đem người ôm vào trong lòng không ngừng hôn lên mặt và lỗ tai của y: "Bảo bối thật mẫn cảm ta chỉ mới dùng đầu lưỡi ngươi liền cao trào."

---------------------------------------------------
Aaaaaaaaaaaaa... Sau gần 2 năm rưỡi không dịch truyện H tui thấy nó khó quá trời lun. Mới một chương thôi là đã nhức đầu rồi 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro