Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hanbin, bạn làm sao vậy, sao lại ngồi khóc như vậy?"

Sau giờ học Jaein cùng Park Taehun liền tới phòng y tế, bởi vì lúc tới giờ học thể dục Hanbin nói thân thể không được khỏe, liền tự mình tới phòng y tế. Hai người vừa tới liền thấy Hanbin ôm đầu gối khóc vô cùng thê thảm.

"Không có.......Không có!" Hanbin vừa ngẩng đầu thấy Jaein cùng Park Taehun vội vàng lau khô nước mắt.

"Mới vừa đụng phải cột giường đầu gối đau quá!"

"Tại sao lại không cẩn thận như vậy! Thật là." Park Taehun chạy nhanh qua đỡ cậu dậy, vừa muốn vươn tay lại bị Hanbin đẩy ra.

"Đã hết đau, tự mình có thể đứng lên được." Hanbin nhớ ra điều gì vội vàng đứng dậy theo bản năng giữ khoảng cách với Park Taehun.

Jaein cùng Park Taehun liếc nhìn nhau vẻ mặt nghi ngờ.

Bọn họ thật ra nhận ra Hanbin không bình thường rồi, tối hôm qua còn tốt nhưng hôm nay cả ngày đều mất hồn, bọn họ thật lo lắng. "Vậy bạn đã đỡ hơn chút nào chưa, nếu không thì xin về nhà nghỉ ngơi đi?" Jaein hỏi.

"Mình không sao, đi học thôi!" Hanbin tránh ánh mắt của Jaein, thấy Jaein luôn làm cậu nhớ tới hắn.

Hanbin vừa nói vừa đi về phía phòng học.

Bên kia Song Jaewon hẹn ba mẹ Hanbin cùng ba mẹ mình đi ăn cơm tối, mục đích là làm mối quan hệ của hai nhà tốt đẹp hơn, bởi vì lý do hợp tác lâu dài, hơn nữa Jaein với Hanbin lại là bạn thân.

Song Jaewon nói sau khi về hưu ông Song rất hay buồn bực cho nên muốn giới thiệu cho ông một số bạn bè để giết thời gian, lại "vừa lúc" nghe nói mẹ Hanbin là giảng viên thường đưa học sinh đi tham quan vui chơi, nếu như có thể hy vọng có thể đưa ba mẹ mình đi cùng.

Dù sao ở chung với người trẻ tuổi người lớn tuổi cũng sẽ có sức sống hơn.

Vì vậy, lúc tan học, mẹ Oh tới đón Hanbin cùng Jaein. Mới đầu hai người không biết là hai nhà cùng nhau đi ăn cơm, mẹ Oh chỉ nói là đưa hai người ra ngoài ăn ngon, mừng rỡ không thôi.

Nhưng khi Hanbin nhìn thấy Song Jaewon trong phòng ăn, tâm tình lập tức rơi xuống đáy cốc. Jaein ngược lại không phát hiện gì hết, tâm tình trong sáng như cũ.

Thật ra thì Jaein đã sớm muốn mẹ gặp mặt mẹ Hanbin, bởi vì mẹ vẫn hay ở nhà, cuộc sống chỉ bao quanh trong khu vườn nhỏ, ngoài ra còn có y cùng anh trai.

Nhưng mà sau khi anh trai dọn ra ngoài, mẹ đem toàn bộ tâm tư đặt trên người mình. Nhưng nếu như có thể ở chung một chỗ với mẹ Hanbin, thường xuyên đi ra ngoài với các anh chị đại học, tin tưởng rằng cuộc sống của mẹ sẽ tốt hơn.......Hanbin cứng người ngồi bên cạnh mẹ, hôm nay ăn món ăn Nhật Bản, cho nên ngồi bàn hình vuông, Song Jaewon vừa lúc ngồi đối diện với mình.......Đối mặt trường hợp như vậy, Hanbin thật không thoải mái, đặc biệt là có Song Jaewon.

Người lớn hai nhà trò chuyện rất rôm rả, phần lớn là người lớn bốn nhà nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng Song Jaewon chen vào mấy câu, Jaein cũng thế. Chỉ có Hanbin từ lúc chào hỏi đến giờ không nói câu nào.

Thỉnh thoảng tầm mắt Song Jaewon dừng lại trên người Hanbin nhưng cũng không dám quá mức khoa trương. Chủ ý của hắn không ai biết.

Đột nhiên trước mặt Hanbin xuất hiện một món ăn, Hanbin thuận theo tầm mắt dừng lại trên người đàn ông. Song Jaewon thế nhưng trước mặt mọi người.......

"Đây là món ăn nổi tiếng ở đây, thử xem có hợp không?" Song Jaewon hé miệng kéo ra nụ cười.

Hanbin hoảng sợ, vội vàng cúi đầu ăn.

Mà hành động của hắn tự nhiên vô cùng hoàn toàn không thu hút sự chú ý của người khác, bởi vì mọi người đem sự chú ý đặt trên người mẹ Oh, lúc này mẹ Oh đang nói chuyện ở trường học vô cùng lý thú, Jaein cùng mẹ Song đều bị đề tài này hấp dẫn, cười rất vui vẻ.

Sau đó lại nói nhiều chuyện, tự nhiên nhắc đến chuyện kết hôn của Song Jaewon.

Vừa nhắc tới chuyện này, mặt mày mẹ Song trở nên hớn hở, mấy ngày trước bà vừa gặp Kang Minsuh, lại thừa dịp hôm nay tới G thị, trước khi ăn cơm bà còn cố ý đi gặp cô ấy, cùng Kang Minsuh nói chuyện gần một tiếng.

Bà đối với cô con dâu này vô cùng hài lòng.

Chỉ là con trai chưa chính thức đưa người tới giới thiệu với bà, bà cũng không dám chủ động nói chuyện với con trai, sợ con trai trách mình nhiều chuyện.

Cho nên giả bộ không biết chuyện hắn có bạn gái.

Vừa nghe tới Song Jaewon không có người yêu, mẹ Oh chột dạ, lo lắng nhìn con trai một cái lại nhìn Song Jaewon.......Con trai mình gần đây không bình thường, bà cũng không can đảm hỏi, mơ hồ cảm thấy cùng người đàn ông trước mắt này có quan hệ. Lúc này Hanbin nắm chặt đôi đũa trong tay, chỉ cúi đầu ăn, giống như đối với đề tài này mắt điếc tai ngơ.

Nhưng mà đột nhiên cậu tăng tốc độ ăn, tốc độ nhanh không bình thường, mẹ Oh sao có thể không nhìn ra? Dù sao cũng là con do mình sinh ra! Từ lúc vào phòng ăn biểu hiện của con trai không bình thường.

Để bảo vệ con trai mình xem ra bà phải làm gì đó.

"Nếu không có người yêu không bằng tôi giới thiệu một người thấy thế nào?" Mẹ Oh nói.

"A, mẹ Oh có đối tượng nào tốt?"

Vừa nghe đến chuyện này, biểu hiện của Song Jaewon liền biến hóa, mới vừa tốt bây giờ lại trở lại vẻ lạnh lùng.

"Ở khu chung cư của tôi có một cô gái đặc biệt không tệ, vóc người xinh đẹp, lại hiếu thuận, năng lực làm việc tốt, nghe nói hiện tại đang làm quản lý! Hanbinie, chị Minsuh làm ở công ty nào?"

Hanbin đột nhiên bị gọi tên, kinh hoảng ngẩng đầu lên, phát hiện mọi người nhìn chăm chú vào mình, lập tức giật mình.

"Cô nói là chị Minsuh làm trong công ty anh trai cháu, còn biết anh trai! Hắc hắc........" Jaein xung phong trả lời giúp Hanbin giải vây, quay đầu lại thấy vẻ mặt âm trầm của anh trai, khóe miệng đang cười lập tức cứng lại.

"A, vậy thì thật là trùng hợp có quen biết nhau!"

"Có phải mọi người nói cô Kang Minsuh?" Mẹ Song vừa nghe, vui vẻ, xem ra con trai và cô gái Kang Minsuh này thật là có duyên.

"Đúng vậy, chị Song, chị cũng biết Minsuh?" một câu nói của mẹ Oh làm mẹ Song thức tỉnh, tại sao bà lại cao hứng mà nhắc tới chuyện quen biết Minsuh ra nói?

Nhìn lại con trai một chút, sắc mặt con trai thật là không tốt! Chỉ sợ là hắn không muốn mọi người sớm biết chuyện hắn có bạn gái.

"Ừ, cái này......"

"Mẹ, con nói rồi, con đã có đối tượng muốn kết hôn, mọi người không cần phải lo cho con đâu." Song Jaewon nói xong đưa miệng nhấp một ngụm rượu.

Tất cả mọi người hy vọng hắn kết hôn, tất cả mọi người không coi trọng mình cùng Hanbin, không ai nghĩ rằng mình lại có thể thích một cậu con trai vị thành niên......Hanbinie, em phải lớn nhanh một chút, anh làm mọi thứ cũng là vì em.......Để ly rượu xuống, tầm mắt Song Jaewon khóa trên người Hanbin đang cố gắng ăn.

Hai người phụ nữ lớn tuổi lúng túng nói đến những chuyện khác.

Rốt cuộc cũng kết thúc bữa cơm.

Song Jaewon cầm giấy tính tiền rồi đi theo Hanbin ra ngoài.

Ở trước cửa phòng vệ sinh chờ cậu.

__________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro