Chương 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc mẹ Oh đến bên cạnh Hanbin thì Song Jaewon đã đi xa.

"Mẹ, sao mẹ lại ở đây?" Hanbin nhìn chằm chằm, không thể tin nhìn mẹ mình, tại sao bây giờ mẹ lại ở đây, không phải mẹ ở nhà với ba sao? Mới vừa rồi mẹ có nhìn thấy hay không?Nhưng khi Hanbin nhìn vào ánh mắt mẹ Oh cậu biết sắp có chuyện xảy ra.

Ánh mắt mẹ Oh trách cứ, không thể tin được, còn có nóng giận.......

"Về nhà với mẹ ngay lập tức!" Mẹ Oh kéo tay Hanbin, không để ý tới nhiều cặp mắt trong chưng cư đang nhìn.

"Mẹ đừng kéo con, con tự đi được!"

Mẹ Oh tự nói với mình nhất định phải tỉnh táo, bà là một giảng viên, dĩ nhiên lúc này biết nên xử lý chuyện của con trai như thế nào, nhưng bà không nhịn được, bà không chịu được cảnh con trai mình ở chung một chỗ với người đàn ông lớn tuổi như vậy, hơn nữa càng không thích hình ảnh người đàn ông kia khoác tay lên vai Hanbin.......

Mẹ Oh không buông tay Hanbin cho đến khi vào thang máy, sắc mặt vẫn âm trầm như vậy.

Trong thang máy chỉ có hai mẹ con, thật ra Hanbin hoảng hốt, nhìn sắc mặt của mẹ cậu biết bà nhất định thấy được.

Cậu không hiểu, bình thường Song Jaewon đưa cậu về đều không xuống xe, tại sao hôm nay cố tình như vậy, không chỉ có xuống xe lại còn hôn lên trán cậu.

"Mẹ, có phải mẹ đã thấy rồi không?" Hanbin nhìn sắc mặt của mẹ thử hỏi, trong lòng sớm đã hoảng loạn, lòng bàn tay bắt đầu toát mồ hôi.

Nghe con trai hỏi, dù mẹ Oh có nhịn thế nào cũng không nhịn nổi nữa "Hanbinie, nói mẹ biết, có phải con với Song Jaewon.......Nói thật với mẹ!"

Lòng bàn tay Hanbin toát mồ hôi rất nhiều, không dám nhìn mẹ, cúi đầu nhìn giầy.

"Không có......"

"Nói thật, con bắt đầu biết nói dối mẹ khi nào?" Trong giọng nói của mẹ Oh rất nhẫn nhịn, bà muốn dùng tình yêu thương để giáo dục con trai, tuyệt đối không hỏi rõ ràng đã tức giận.

"Mẹ, con đã lớn, làm chuyện gì đều có chừng mực." Giọng Hanbin rất nhỏ, nhỏ đến nỗi chỉ có mình có thể nghe được. Cậu không muốn tạo gánh nặng cho mẹ, có lẽ mẹ không hiểu, đó là bởi vì mẹ không biết con người Song Jaewon, nếu như có thể, cậu tình nguyện cả đời không biết đến người đàn ông này.

"Mẹ biết con đã lớn, cũng không ngăn cản con yêu đương, nhưng mà hắn không được! Tuổi của hắn so với con lớn hơn quá nhiều, hơn nữa còn là người đàn ông chuyên nghiệp......." Mẹ Oh cho rằng cậu tự nguyện qua lại với Song Jaewon.

"Mẹ, đừng nói vậy." Hiện tại Hanbin không thể để cho người nhà của cậu biết mình bị ép buộc, hơn nữa còn CD Song Jaewon nắm trong tay không thể để lộ, cậu chỉ có thể đi một bước tính một bước. Mặc dù trước mắt Song Jaewon nắm trong tay điểm yếu của mình nhưng chưa xảy ra chuyện gì...

"Con......." Mẹ Oh tức giận tột độ, con trai mình ưu tú như vậy, lại quen một người bạn trai lớn hơn mười mấy tuổi, người đàn ông kia có thể nói là cùng thế hệ với ba cậu...

"Mẹ, con xin mẹ!"

"Tại sao con lại lu mờ như vậy? Cùng ai cũng được, tại sao lại là bạn làm ăn của ba con.......Không được, chuyện này phải để ba con can thiệp rồi......." Mẹ Oh tức giận vô cùng, bà định dùng tình cảm để giải quyết vấn đề, nhưng con trai lại cực đoan, bà không thể để con trai đi sai đường như vậy.

Hơn nữa bà nghe mẹ Song nói, Song Jaewon đã có bạn gái còn nhanh muốn kết hôn. Hanbin là gì?

Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, mẹ Oh cứng rắn kéo Hanbin vào nhà, mà ba Oh sau khi ăn cơm xong đang ngồi xem ti ti.

Thấy tình hình như vậy, Oh HanSeung không hiểu "Sao vậy, Hanbinie lại làm gì mẹ tức giận rồi?"

"Ba......." Hanbin luống cuống."

"HanSeung, ông lo quản lí tốt con trai của ông đi, thật sự tôi không quản được nữa rồi." Dẫu gì thì bà cũng tin tưởng con trai như vậy, tin tưởng cậu chưa từng qua lại với Song Jaewon, bà còn giải thích với mấy bà cô trong khu chung cư này.

Nhưng cuối cùng thì thế nào, bà tin tưởng con trai nhưng con trai lại làm mình thất vọng. Không chỉ qua lại với người đàn ông kia, lại còn nói dối mẹ.

Bà vẫn cho là con trai mình ngoan nhất, nhưng tại sao càng lớn càng phản nghịch.......Điều này làm sao có thể làm cho bọn họ yên tâm....

"Sao vậy? Có chuyện gì, sao lại giận dữ với Hanbin như vậy?" Oh HanSeung kéo con trai vẫn cúi đầu qua, lần đầu tiên thấy vợ mình nặng lời như vậy. Trước kia bà ấy từng nói, mình là giảng viên, bà muốn dùng phương thức trao đổi để dạy con trai, tại sao bây giờ...

"Chẳng lẽ gần đây ông không nghe người ta đồn sao? Hanbinie nhà chúng ta lại.......lại qua lại với Song Jaewon, hơn nữa hàng xóm cũng biết chuyện mà chúng ta lại không biết gì. Thật là tức chết tôi." Mẹ Oh tức giận ngồi trên ghế sa lon, cũng không nhìn Hanbin một cái, thật sự là thất vọng cực độ.

"Mẹ, mọi chuyện không như mẹ nghĩ!" Hanbin ngẩng đầu, trong mắt đã đầy nước mắt.

"Hanbinie, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Mẹ con nói đúng sự thật không?" Giọng Oh HanSeung cũng thay đổi rồi có chút không dám tin tưởng, có chút.......Ông thường tiếp xúc với Song Jaewon, đối với năng lực của hắn, nhân phẩm, cùng đối nhân xử thế đều không có gì phản đối, cũng biết hắn ngoại trừ là một tỷ phú ở nước ngoài còn là một người đàn ông rất được nhiều nam, nữ mong muốn.

Song Jaewon tiếp nhận Song Thị chưa tới mười năm, lại có thể đem nó phát triển thành tập đoàn số một châu Á, so với năng lực của tổng giám đốc lúc trước mạnh hơn bao nhiêu lần. Ánh mắt của hắn rất độc đáo, đối với thị trường tương đối nhạy cảm, độ ứng biến nhanh nhạy. Ngày nay Song Thị không chỉ có lực lượng hung hậu ở trong nước, Song Jaewon trở thành người đàn ông đáng sợ đối với các công ty, mấy năm nay ông thấy không ít công ty chết trên tay Song Jaewon mà mình lại may mắn lấy được dự án hợp tác với Song Thị. Đối với Song Jaewon nhỏ hơn mình mười tuổi, Oh HanSeung cũng phải giơ ngón tay cái.

Thế nhưng người đàn ông ngoại trừ có ánh hào quang bên ngoài, hắn còn có một tầng xám xịt không thể công bố, đây là tổng kết của mười năm qua. Cho nên Oh HanSeung vừa tán thưởng hắn nhưng cũng phòng bị hắn.

Bất luận Song Jaewon là người như thế nào, con trai ông tốt nhất không nên có bất kỳ quan hệ nào với hắn.

"Ba!"

"Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?" Oh HanSeung nóng tính, giọng nói trở nên rất lớn.

Nhưng Hanbin chỉ khóc, cảm thấy chuyện này không thể giấu được nữa. Nhưng cậu không thể để mọi người biết mình bị uất ức như vậy, nếu như nói ra, người đàn ông kia nắm rất nhiều tính mạng trong tay, nhà cậu làm sao đấu lại hắn?

"Mới vừa rồi tôi ở trước cửa khu chung cư nhìn thấy Song Jaewon đưa thằng bé về, còn dám gạt tôi là đi chơi với Jaein. Ông bảo làm sao tôi không tức giận, vừa nói dối, vừa qua lại với một người đàn ông có tiền như vậy. Ôi trời ơi!!.......Con trai tự tay nuôi lớn thực sự làm tôi tức chết!" Mẹ Oh vừa nói vừa đấm ngực mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro