Chương 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hanbin chạy, chuyện còn chưa thống nhất ý kiến, Song Jaewon cũng bất đắc dĩ đi xuống lầu.

Bọn họ không có phát hiện ngoài bọn họ ra, cách không xa trên ghế dài có một người đàn ông đang nằm. Mà ánh mắt của người đó bởi vì nghe Hanbin nói mà càng ngày càng lạnh.

"Cường bạo" Song Jaewon thế nhưng lại cường bạo Hanbin, làm ra chuyện không bằng cầm thú như vậy vẫn muốn kết hôn với Hanbin.

Hắn thật khinh người quá đáng!

Rõ ràng là Hanbin thích mình, lại bị người đàn ông kia nắm trong tay. Khó trách thái độ của cậu đối với mình mấy ngày nay như vậy.

Có Koo Bonhyuk hắn ở đây, tuyệt sẽ không để cho người đàn ông kia được voi đòi tiên.

Hanbin về nhà ba mẹ đều đang đợi cậu.

Ngồi đối diện với bọn họ, Hanbin không dám nhìn thẳng ba mẹ mình. Cuối cùng vẫn là mẹ khuyên ba, trước tiên để mình nói chuyện với con trai một chút, dù sao mẹ cũng thân thiết hơn, có ba ở đây, có tâm sự con trai cũng sẽ không nói.

Sau khi Oh HanSeung đi, mẹ Oh ngồi vào bên cạnh con trai.

Hanbin vẫn cúi đầu nghịch ngón tay như cũ. Giống như đứa trẻ làm sai việc gì.

Mẹ Oh đã sớm chuẩn bị xong khăn tay lau nhẹ nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn, khuôn mặt kia vừa mới bị ba đánh một cái, mặc dù không nặng, đối với con trai cũng đủ đau rồi.

"Mẹ......." Nhìn thấy động tác nhẹ nhàng như vậy của mẹ, tất cả uất ức của Hanbin lập tức dâng lên, nước mắt liên tục rơi. Khiến mẹ thật đau lòng. Con trai từ lúc nào thì bị ủy khuất như vậy, ba cũng thiệt là, có lời gì thì từ từ nói, tại sao lại phải động tay. Đánh con trai, người làm mẹ như bà cảm thấy xót.

"Nói mẹ biết có chuyện gì! Đứa nhỏ ngốc, khóc cái gì, ba con cũng vì thương con mới đánh. Đối với con mà nói, Song Jaewon đúng là hơi lớn, mặc dù hắn muốn kết hôn với con nhưng dù sao bạn gái hắn cũng là Minsuh, hai người đó thật xứng đôi, mẹ Song cũng công nhận Minsuh, mẹ cũng biết con là đứa con trai ngoan, gần đây trong khu chung cư cũng có những lời đồn linh tinh, mẹ cũng không chịu nổi. Mẹ chỉ hỏi con một câu, con thật sự thích hắn?"

"Con......." Hanbin ngẩng đầu nhìn mẹ một cái lại cúi đầu "Thích!" Chỉ có trời mới biết cậu khó khăn thế nào mới nói được chữ kia.

Nếu như cậu nói không thích, mẹ cậu sẽ có rất nhiều nghi vấn, bao gồm tại sao mình với Song Jaewon qua lại.......cậu không thể để mọi người trong nhà biết mình bị hắn uy hiếp, bị hắn cường bạo.......

"Mẹ vẫn cho rằng con thích Bonhyuk, dù sao hai đứa cũng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, con lại hay bám lấy nó, không nghĩ tới con lại thích Song Jaewon. Hanbinie, nghe lời mẹ, chia tay Song Jaewon đi, hắn là bạn trai Minsuh, lời đồn truyền đi thật không dễ nghe, hai đứa cũng không xứng đôi......."

"Mẹ, con hiểu ý mẹ, con biết phải làm gì!"

"Ý của con là sẽ chia tay Song Jaewon?"

"Mẹ, con biết phải làm gì, con đi ngủ trước." Hiện tại cậu không thể đáp ứng bất cứ điều gì với mẹ, dù sau Song Jaewon không phải chỉ hù dọa không, trong ba năm này không phải cậu chưa từng đề cập đến vấn đề kết thúc với hắn, nhưng mà có lợi gì, một lần lại một lần, cuối cùng kéo dài tới hôm nay.

"Ừ, hôm nay con cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi đi, ngủ ngon!"

"Mẹ ngủ ngon!"

Song Jaewon ngồi trong xe nghe thấy tất cả, sắc mặt khó coi, cũng không thể xem là quá khó coi. Hắn có suy nghĩ qua ba mẹ Hanbin sẽ phản đối, cũng đã có kế hoạch. Thật không nghĩ tới bọn họ muốn Hanbin cắt đứt quan hệ với mình, mà Hanbinie vì không để bọn họ lo lắng lại nói dối là thích mình.

Mặc dù không phải lời nói thật lòng nhưng nghe rất thoải mái.

Hanbinie là một người kiên cường, bị ủy khuất như vậy lại còn quật cường đứng lên bảo vệ người nhà của mình. Bảo hắn làm sao có thể buông tay cậu ra đây?

Hắn lường trước ngày mai Hanbin sẽ đến tìm mình nói chuyện, hắn phải làm gì để giữ cậu lại đây? Hay là dùng những thủ đoạn xấu xa kia sao?

Cậu đã ghét hắn như vậy.......Song Jaewon bất đắc dĩ dựa vào sau ghế lái, hắm âm mưu gần nửa đời, không nghĩ tới đối với người mình yêu cũng phải tính toán mới có được cậu.

Ngày hôm sau, Koo Bonhyuk hẹn Kang Minsuh cùng đi tập thể dục buổi sáng, dĩ nhiên, mục đích không phải là tập thể dục buổi sáng.

Sau khi kết thúc thể dục buổi sáng, thời gian đi làm còn cách một khoảng thời gian, hai người đi vào tiệm nước giải khát lần trước.

"Chị Minsuh, chị làm ở Song Thị rất nhiều năm rồi phải không?"

"Gần bốn năm rồi, tại sao đột nhiên lại quan tâm thế, muốn đào lại quá khứ của tôi sao? Tôi có rất nhiều người thích nhé!"

"Ha ha, dĩ nhiên em biết sự lợi hại của chị, nếu như chị đồng ý, em sẽ nói với Jayson!"

"Thôi, cám ơn lòng tốt của cậu, nếu Rayne có mạnh hơn nữa, trước mắt mà nói cũng không thể đấu lại Song Thị. Tôi chỉ là một cô gái, làm sao chạy đây, ha ha......."

"Chị Minsuh, không phải chị tin tưởng em sao? Một ngày nào đó, em muốn đem Song Jaewon đạp dưới chân."

"Có chí khí là tốt, nhưng còn tùy vào khả năng, tổng giám đốc Song cũng không phải người bình thường. Muốn đối đầu với Song Thị, tôi khuyên cậu nên suy nghĩ kỹ rồi làm. Đúng rồi, thời gian trước trong công ty tôi có nội gián, bây giờ đang điều tra. Tôi không dám quá thân với cậu, về sau nếu không có chuyện gì thì đừng hẹn tôi." Kang Minsuh làm bộ dáng sợ, cách xa Koo Bonhyuk.

Ngoài mặt là Kang Minsuh bo bo giữ mình, nhưng thật ra là gián tiếp nói chuyện công ty có nội gián cho Koo Bonhyuk nghe.

"Nói đến nội gián, chị Minsuh em có việc cần chị giúp đỡ!"

"Gấp cái gì?" Dĩ nhiên Kang Minsuh không ngốc, Koo Bonhyuk muốn cô ta làm không phải là chuyện gì tốt, nhưng cô ta muốn nghe một chút, nếu như điều kiện không tổn hại gì đến mình thì cô ta sẽ giúp. Dù sao bây giờ Koo Bonhyuk cũng không phải là cậu nhóc nữa, cậu ta là người đứng thứ hai của Rayne. Lần này giúp cậu ta, lần sau sẽ có lúc cần dùng cậu ta.

"Lần trước không phải chị nói muốn em giúp bác HanSeung hợp tác với Rayne, là bởi vì có người ở Anh phản đối, em đang suy nghĩ, nếu như có thể hợp tác với Song Thị, bao gồm chứng minh hiệu quả hợp tác của hai công ty......." Koo Bonhyuk không nói gì thêm, hắn tin Kang Minsuh hiểu ý tứ của hắn.

"Đây chính là vi phạm, nếu xảy ra chuyện gì thì tôi gặp rắc rối rồi! Hơn nữa tôi không bên phòng thị trường, muốn làm những thứ đó cũng không dễ dàng."

Kang Minsuh suy tư, nếu như có thể thúc đẩy quan hệ hợp tác của Rayne với Oh Thị, Song Jaewon sẽ không khống chế Hanbin được, chuyện như vậy sao lại không làm? Song Jaewon bất nhân, cô ta cũng bất nghĩa. Mặc dù quyết định giúp Koo Bonhyuk nhưng cô ta không biểu lộ ra, để cho hắn nghĩ chuyện này có chút khó khăn, như vậy mới cảm thấy mình chính là đại ân nhân.

"Chị Minsuh, em biết chị có cách. Sau khi thành công công ty Rayne sẽ không bạc đãi chị. Hơn nữa chị cũng muốn giúp Hanbin phải không?" Koo Bonhyuk vốn cũng không muốn dùng thủ đoạn xấu xa, nhưng thương trường như chiến trường, Nếu như hắn mềm tay, như vậy người khác sẽ ăn hắn.

Hơn nữa hai ngày trước hắn nghe ngài Terry nói chuyện, có người hy vọng bọn họ không nhúng tay hợp tác với Oh Thị. Có thể nghĩ là người kia muốn cắt đường lui của Oh Thị. Ngài Terry chưa nói đó là ai, nhưng ở Hàn Quốc những người mà Terry biết cùng nể mặt cũng không nhiều người.

Song Jaewon bóp chết Oh Thị, khiến cho nó trong phạm vi khống chế của mình từ từ lớn lên. Như vậy, hôn sự giữa hắn và Hanbin không sợ không thành. Đây cũng chính là ngày hôm qua vô tình hắn nghe được cuộc nói chuyện của Song Jaewon với Hanbin mà liên tưởng đến.

"Cái này.......Tôi chỉ có thể nói thử một chút, không bảo đảm có thể làm!" Kang Minsuh còn làm khó.

"Cám ơn chị Minsuh, hai ngày nữa em mời chị đi dự tiệc!"

"Tất nhiên rồi!"

Hai người đều có tâm sự riêng.

Kang Minsuh cho là lấy tình cảnh mình bây giờ, làm bộ làm tịch Song Jaewon không có biện pháp, giống như lúc hắn cự tuyệt cô ta, thậm chí uy hiếp cô ta không được làm Hanbin tổn thương, nếu không hắn sẽ không bỏ qua cho mình, khuất phục như vậy, cô ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Bởi vì cô ta không có năng lực. Nhưng nếu hợp tác với Koo Bonhyuk, cậu ta vì Hanbin, cô ta vì Song Jaewon. Chuyện như vậy sao không làm chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro