Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huyễn Thần cảm thấy đau đầu. Sau khi treo điện thoại liền ngồi lên sô pha tìm biện pháp. Như thế nào khiến Long Phúc vui vẻ. Như thế nào a!

Hắn nguyện ý nghe theo lời nói Lý Thời Hách đi làm công ty, nguyện ý về nhà làm con ngoan cho mẹ vui. Nguyện ý làm hết thảy. Hắn muốn tận lực bồi thường những chuyện trước đâyì. Nghĩ việc làm những việc này sẽ khiến Lý Thời Hách có thể nhìn hắn thuận mắt, nghĩ rằng con rể tương lai của mình là người tài giỏi!

Huyễn Thần cắn chặt răng, ngày đó hắn đã cố nói chuyện tốt, nhưng là Long Phúc, tên khốn kiếp này không bằng lòng gặp hắn. Lấy hắn này phun phát không biết có thể hay không đi. Chắc cậu ta nghĩ mình có thể giấu được, may mắn Lý Thời Hách hôm nay giữa trưa không ở trong nhà ăn cơm, vậy buổi tối, buổi sáng ngày mai? Một tháng sau? Một ngày nào đó Lý Thời Hách hoài nghi, Long Phúc có thể hay không lại bày trò với mình đây?

Huyễn Thần đang ảo não, Long Phúc cũng không tốt gì mấy. Nghe xong Huyễn Thần nói, cậu như bị nguyền rủa, thật sự là thấy đồ ăn liền nôn mửa, cậu tin mình có thể trụ vững, không ngờ nôn mửa ngày càng nhiều, cậu ghé vào bồn cầu hận không thể đem cả người đều nôn cho hết ra.

Long Phúc ngón tay run run đem thuốc uống vào, cậu thật sự tình nguyện muốn tin rằng mình bị cảm. Nhưng thuốc vừa vào bụng vài phút liền bị nôn ra hết. Vì thuốc có tác dụng phụ, một chút đều không tiêu hóa được! Long Phúc ngồi trên sàn toilet trầm mặc một hồi tiếp nhận tin tức này, chính là cái thai trong bụng đang đòi nợ cậu.

Giữa trưa thời điểm ăn cơm, Long Phúc ăn rất chậm, cơ hồ là cố găng nuốt xuống, Mân Hạo sợ cậu nghẹn, cho một chén canh, canh hải sản, vị thanh đạm, tốt cho dạ dày! Long Phúc hung hăng nhắm chặt mắt. Cắn răng uống. Mân Hạo còn muốn hỏi, Lý phu nhân liền thản nhiên nói:”Thân thể không thoải mái, trở về nghỉ ngơi đi.”

Long Phúc lần đầu tiên cảm tạ Lý phu nhân, gật gật đầu bước nhanh chạy ra khỏi phòng khách. Cố gặng chạy nhanh vào trong sân, còn chưa vào rừng trúc, liền bắt đầu nôn mửa. Tất cả đều là nước canh, vừa rồi uống một chút đều không có tiêu hóa! Long Phúc nôn khó chịu, nước mắt đều chảy ra, vừa mới bắt đầu vẫn là nắm chặt thân trúc, cuối cùng rõ ràng ngồi bẹp xuống. Dựa vào thân trúc lạnh lẽo, Long Phúc bắt đầu nghĩ biện pháp.Tiếp tục như vậy không được, tiếp tục như vậy không được.

Cậu muốn tìm một nơi trốn tránh, nhưng là cậu có thể trốn bao lâu, còn có nửa tháng nữa là khai giảng. Nửa tháng khai giảng! 4 tháng sau mới nghỉ đông! Cậu tất yếu phải nghĩ ra biện pháp. Bụng cậu chờ không được!

Long Phúc một tay vịn thân trúc dùng sức đứng lên, cậu phải rời khỏi Lý gia, ít nhất không thể mỗi ngày đừng lọt vào mắt Lý Thời Hách.

Thời điểm cơm chiều, Lý Thời Hách trở lại, Long Phúc cắn răng ăn cơm, cơm chiều tại Lý gia luôn luôn thực phong phú, hỗn hợp Trung Tây, Lý phu nhân thích cơm Tây, Long Phúc cũng thích, Mân Hạo và Lý Thời Hách thích cơm Trung, vì thế ở liền làm một bàn Trung Tây kết hợp, Long Phúc nhìn một bàn đồ ăn nhẫn nhịn cảm giác khó chịu, Mân Hạo nhìn cậu mặt trắng bệnh liền xoa đầu:”Thân thể còn chưa khỏe sao?” Long Phúc cố tránh khỏi cái xoa đầu của Mân Hạo, Lý Thời Hách nhíu mày:”Làm sao?” Long Phúc cắn răng:”Ba, khai gỉang xong con muốn đến ký túc xá.” Lý Thời Hách còn không có nói gì liền nghe thấy Mân Hạo nói:”Vì cái gì!” Thanh âm ngược lại là có chút cao, Lý phu nhân nhíu mi:”Đúng vậy, ở nhà chẳng phải tốt hơn hay sao? Có phải hay không mẹ nơi nào làm không tốt?” Lý Thời Hách càng trực tiếp:”Có phải làm ra chuyện gì rồi hay không!”

Long Phúc có chút không kiên nhẫn, cầm dao nĩa đem beefsteak xắt ra từng khúc rải rác, thanh âm cũng lác đác lẻ loi:”Con thích ở trọ trong trường, mọi người ai cũng ở. Hàn Chí Thành cũng trọ ở trường đó thôi!” Lý Thời Hách đập bàn:”Điều kiện ký túc xá con chịu nổi không? Từ nhỏ cẩm y ngọc thực [Áo bằng gấm, đồ ăn bằng ngọc. Chỉ cuộc sống giàu sang], chỉ cần ngồi đó há miệng chờ dâng cơm tới!” Long Phúc phiết miệng:”Chịu được.”

Lý Thời Hácu hít một hơi thật sâu:”Không được!” Long Phúc cắn răng không nói lời nào, hai cha con bắt đầu náo loạn. Mân Hạo trong lòng đã bình tĩnh trở lại, nhẹ nhàng hỏi cậu:”Felix, có phải có chuyện gì hay không a?” Long Phúc lắc lắc đầu:”Không có. Chương rình học rất nhiều, ở trường có thể tự học. Em muốn thi Tiếng Anh lên cấp.” Này lý do này hợp lý, Lý phu nhân cũng nhẹ nhàng thở ra:”Nguyên lai là như vậy a. Lý do hợp lý. Thời Hách, ông xem!” Lý Thời Hách lần này không có nhịn xuống, vỗ bàn:”Không được!Có thể tự học ở trường nhưng phải để bác Trần đưa đón!”

Long Phúc giương mắt nhìn ba, cậu chưa bao giờ cảm thấy ba mình nổi giận như vậy? Lý Thời Hách nhìn thấy cậu giương mặt biểu tình kinh hách đen sẫm, còn nói câu:”Đàng hoàng ở nhà cho ta. Con trừ gây tai họa còn có thể làm được cái gì.”

Long Phúc cũng đứng lên:”Nguyên lai con trong mắt ba chính là bộ dạng này. Con chịu đựng đủ rồi!” Uổng cậu vừa rồi còn tưởng rằng ba mình đang quan tâm tới cậu a! ha ha, đã sớm biết là bộ dạng này. Sớm biết rằng ba vĩnh viễn cũng sẽ không tin tưởng mình! Lý Thời Hách bị ánh mắt bất kính của cậu làm kích thích sinh khí:”Chẳng lẽ ta nói không đúng, tự xem lại bản thân mình đi! lớn như vậy luôn gây rắc rối cho ta. Lý gia ngươi chịu không được cũng phải chịu, chịu đựng ở đây cho ta!” Long Phúc cắn răng nhìn ông, Lý Thời Hác một chút không thỏa hiệp, ánh mắt so Long Phúc có uy nghiêm hơn, Long Phúc trừng bất quá xoay người hầm hừ chạy, Lý Thời Hách cũng không có kêu lại, cũng đứng lên đi thẳng vào thư phòng! Để lại trên bàn chính là hai mẹ con giương mắt nhìn nhau. Đoàn phu nhân nhìn thoáng qua Mân Hạo trầm mặc nở nụ cười:” Mân Hạo, đồ ăn này ăn nhiều một chút, đồ ăn Tây tốt cho cơ thê con.” Mân Hạo nhìn mẹ liếc mắt một cái không nói gì. Hắn là ma ốm, sức khỏe quá kém, không giúp được cho Felix, ngay cả chính mẹ cũng không thay đổi được gì. Mân Hạo trầm mặc đồ ăn nuốt xuống.

Long Phúc dùng sức chạy một mạch đến rừng trúc, ghé vào thùng rác nôn mửa một hồi, Long Phúc ngồi ở ghế đá nở nụ cười hạ, không uể oải, có lẽ là đã sớm nghĩ tới kết quả sẽ là như vậy, dùng kế trọ ở trường thử, Lý Thời Hách quả nhiên không đồng ý, từ nhỏ đến lớn, cậu luôn luôn nằm dưới mi mắt Lý Thời Hách. Cứ tưởng ba mình quan tâm, thích mình, cho đến khi lần kia bị đánh một trận dã man, Lý Thời Hách liền so với cậu càng thêm nghiêm khắc. Long Phúc nở nụ cười, khóe miệng vẽ ra nụ cười mỏng manh. Lý Thời Hách quản giáo cậu như thế là thừa nhận thủ đoạn của cậu quá tàn nhẫn! ha ha, thủ đoạn tàn nhẫn!

Long Phúc dùng sức đỡ lấy thân trúc rồi chầm chậm đứng lên đi, trở lại trong phòng, trên mặt biểu tình thực bình tĩnh, ngay cả Tiểu Hồng đều không có nhìn ra, thẳng cười nói:”Felix về rồi, hôm nay có bánh bí đỏ cậu thích, cậu có muốn thử chút không?” Long Phúc cầm ly uống một ngụm nước đem ghê tởm áp đi xuống, tươi cười:”Chị Hồng không cần, tôi đã ăn rồi”

Tiểu Hồng nở nụ cười:”Tốt lắm, tôi bỏ vào tủ lạnh, mai hãy ăn.” Long Phúc vội vàng ngăn cản:”Chị Hồng chị ăn đi, bữa tối hôm nay chị đâu ăn được gì!” Tiểu Hồng nhìn cậu cười cười:”Được rồi.” Bọn họ chủ tớ hai người so với Lý gia nhân như là thân nhân. Tiểu Hồng bưng cái đĩa dặn dò:”Kia Felix cậu đi ngủ sớm một chút. Mấy ngày nay thân thể đều không thoải mái, nghỉ ngơi sớm một chút.” Long Phúc đáp ứng đứng lên về phòng, đến giờ phút này, xác định chính mình thật là có vấn đề, ngay cả chính mình thích ăn thịt bò bít tết, nhìn bánh bí đỏ cảm thấy khó chịu!

Long Phúc lên lầu, đem cửa phòng đóng lại, ngồi vào mép giường lấy con dao giấu trong áo ra, trộm trong lúc ăn trái cây. Long Phúc lấy dao ra nhưng không biết xuống tay thế nào. Đối với chính mình bụng khoa tay múa chân, không thể nào xuống tay. Long Phúc cắn răng, nhìn bụng, bụng rõ ràng nhìn rất bình thường, như thế nào cứ muốn đùa bỡn cậu! Long Phúc đối với chính mình bụng khoa tay múa chân vài cái vẫn là buông tha. Cậu thật đúng là không muốn chết, không thể chết một cách như vậy được. Cậu muốn đem đứa bé này bỏ ít nhất phải hiểu nó như thế nào, mới có thể lấy ra.

Long Phúc vừa mới buông dao, Huyễn Thần liền gọi đến. Long Phúc nhìn thoáng qua, cười lạnh, số này có được do cậu một lần Mân Hạo lưu vào!! Long Phúc cậu xem cậu đi, con người lạnh lùng, tình nguyện thương tổn người khác tuyệt đối sẽ không thương tổn chính mình. Bất cứ thời điểm nào cũng có thể bình tĩnh. Long Phúc nắm di động chậm rãi bắt máy rồi nói:”Sao nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro