our radio

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Và bây giờ là bài hát 'Autumn Breeze' của JIDA theo yêu cầu của một vị thính giả."

Tiếng radio vẫn chạy, giai điệu lạ lẫm em chưa từng nghe, mang đến cảm xúc em chưa từng biết.

"Like the leaves riding on the autumn breeze"
Như đợt lá vàng rơi rụng theo gió thu

"Like the days gone too far for us to seize"
Như ngày tháng xa dần không còn thể với.

Vừa hay, khoảng sân trước cửa, lá vàng chao nghiêng. Mùa thu như đoạn kí ức xa vời đã bỏ đi lâu lắm, chẳng từng cho em níu kéo.

Anh ngồi bên kia, ngân nga theo bài hát. Như thể một giai điệu quen thuộc đến xa lạ, ngắm nhìn hoa cỏ bung nở rồi héo úa từ khung cửa hướng ra vườn. Nắng dội vào, căn nhà ngập trong nắng chiều vàng rụng, khô khốc.

"It's like walking through the sky"
Như thể được dạo chơi giữa bầu trời

"Where the stars come and go"
Nơi những vì sao vụt qua rồi tắt lịm

"It's the light within my reach"
Ánh sáng bỗng vừa tay em với

"Not as distant as it seemed"
Chẳng xa vời như đã tưởng.

Giống như viễn cảnh em vẫn mơ mộng, chạy trốn giữa mây trời mênh mông, chạm tay tới những vì tinh tú xa xôi. Tất cả nắm trọn, trong tay anh, trong lòng em. Xúc cảm vụt qua, trào dâng, xúc cảm muốn được nắm lấy tay anh, được hôn lên môi anh, được cùng anh chiêm ngưỡng trời chiều ngả màu, gợi lên tinh tú. Tình yêu chầm chậm, trôi nổi theo một ánh mây tưởng chừng như xa thật xa, nay sà xuống, ngắm nhìn anh, ngắm nhìn em.

"Dreams are moments"
Mơ mộng là khoảnh khắc

"Night is long"
Và đêm đen đằng đẵng dài

"Yet we linger in the past"
Ta vẫn ở đó giữa đoạn quá khứ xa vời.

Cơn mơ đã nhiều lần đem đến cho em kí ức từ cuộc tình cũ, nơi em không còn quen thuộc, nơi lạ lẫm, hoang tàn. Nơi em không còn nhớ nổi đẹp đẽ, sắc màu, nơi em ước mình đã từng gặp anh. Đổ vỡ, chẳng có gì ngoài đổ vỡ, mảnh vụn từ thương mến xa dần găm vào tim em, rỉ máu.

"Tell me, do you feel the same?"
Nói em nghe đi, người có cảm thấy giống em không?

May quá, gặp được anh rồi.

Em nhìn về phía anh, mến thương không thể che giấu. Ấm áp, ấm áp, dịu dàng, dịu dàng, là yêu, là yêu, kìa anh. Em biết mà, em biết, anh cũng giống em thôi, cũng trân quý, cũng mến thương. Anh không bất ngờ, không lạ lẫm, không như em, nhưng cảm xúc, dù có là trăm ngàn lần sau ấy, vẫn là yêu thương, không thể giấu.

Anh quay sang, anh nhìn em, ánh mắt dịu dàng, chứa đựng xúc cảm quen thuộc, không chới với, không mông lung. Là yêu.

"I can take you far, far away"
Em sẽ nắm tay người, đi xa thật xa

"Far enough for us to disappear"
Cho đến khi ta tưởng chừng như tan biến.

Muốn được kéo anh đến một nơi không rõ tên tuổi, một nơi giữa biển rộng trời cao. Nơi ta bỏ qua hết những kí ức phai màu, ở bên nhau đến tận cùng của thương mến. Nơi xa vời, ta chỉ biết đến nhau.

"Should you feel a little scared"
Nếu người có cảm thấy một chút lo âu

"Know that I'm still right here"
Hãy nhớ tới, em vẫn ở đây.

Chẳng còn phải sợ hãi, anh vẫn ở bên em. Không như kí ức khiến em sợ hãi trong những cơn mơ, anh ngọt ngào, ôm ấp, ở bên em. Và em cũng sẽ như thế, sẽ ngọt ngào, ôm ấp, ở bên anh. Sẽ không còn chạy trốn khỏi những cảm xúc, không còn chạy trốn khỏi những thương mến, không còn nhớ đến những đau đớn, đến mất mát đã từng. Trong mắt em, mắt anh, sẽ chỉ ngập đầy thương mến.

"It will be a little bittersweet"
Đó sẽ là ngọt ngào xen lẫn thương đau

"It might even feel a bit surreal"
Đó sẽ là cảm giác hư ảo không thể với

"Just see the stars run past you as you"
Nhưng hãy cứ ngắm nhìn ánh sao vụt qua

"Drift apart in air"
Trong khoảnh khắc trôi nổi giữa mây trời.

Đến tận bây giờ, dù thật ngu ngốc, em vẫn không dám tin, em đã gặp được anh, gặp được thương mến đầy vơi. Em sợ hãi, không thể giấu, sợ hãi mất mát, sợ hãi thương đau. Nhưng bất kể khi nào, chỉ cần em lo lắng, anh sẽ lại vỗ về, lại yêu thương, lại bằng tất thảy trân trọng, nhắc em nhớ về thương mến, anh dành cho em.

Anh sẽ kéo em bay lên, nương theo ngọn gió, tru du khắp mây trời thênh thang, cho em được ngắm nhìn con sông nằm bên thung lũng, cho em thấy mùa thu đã về, với con đồi, với cánh rừng, với tình yêu.

"Like the leaves riding on the autumn breeze"
Như đợt lá vàng rơi rụng theo gió thu

"Like the days gone too far for us to seize"
Như ngày tháng xa dần không còn thể với.

"We move on and leave it as it is"
Ta cất bước và trả chúng lại nơi chúng thuộc về

"But once in a while"
Nhưng trong một khắc

"Let the reminiscence brighten this melody"
Hãy để những xưa cũ, thắp sáng giai điệu này.

Em sẽ không còn gặp những cơn mơ, mà em phải sợ hãi, em sẽ không còn bị giày vò trong quá khứ đau buồn. Em sẽ cất bước, nhưng không chạy trốn, sẽ nắm lấy tay anh rời đi theo ánh chiều, sẽ tru du cùng anh dù cho là bão gió hay mưa gào, sẽ yêu anh, dù ngày mai không tới.

Và, sẽ dùng chính buồn đau, đắp lên thương mến, tới anh.

"Like the leaves riding on the autumn breeze."
Giống như đợt gió thu cuốn đi lá vàng,
Giống như mang đến cho em cả tình yêu.

———————————

Autumn Breeze
End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro