love poem.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

manh áo em treo bên tủ gỗ
chất chứa tình yêu em ấp ủ ngày nào
một vùng cổ áo đỏ nồng mùi máu
chỉ muốn đuổi đi những ngày tháng lao đao.

em vùi mãi trong xúc cảm bất diệt
thứ nó cần không phải mấy suy nghĩ triền miên
dù cơ thể em có cả vạn vết xước
em vẫn cố cười để che đi những muộn phiền.

có lúc ngẫm lại, đúng là mọi chuyện không thể được như ý
nhưng em vẫn vì anh mà phải gác lại cả thanh xuân
cuối cùng vẫn chẳng ai biết em đã trải qua những gì
em vẫn lầm lì, bất chấp mọi lần đau khổ để anh nhận ra.

có ai nói với anh, em thích chữ "thương" hơn chữ "yêu" chưa?
có thể là không
thật ra "thương" nó đáng trân trọng hơn "yêu" nhiều lắm anh à
với cả
em không yêu anh đâu
em thương anh mới phải.

____________________________________ 160423 - end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro