[1] .Ngay từ lần đầu tiên , anh đã yêu em mất rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trước khi vào truyện , mình xin nói trước , tất cả các fic đều là do giả tưởng mà mình viết ra . Trong tất cả các Chap , mình sẽ viết toàn bộ đều theo ngôi thứ nhất nha , vì vậy mà truyện rất ít thoại ạ! Và tất cả những từ hay những câu trong " " ( ngoặc kép ) và in nghiêng đều là thoại .☺

Cách xưng hô nhân vật :

- Hyunjin : Anh

- Han : Em

-------------------------------------------------------------------------------

Hồi còn bé , khi được gặp dì của Minho hyung , dì ấy đã phán tôi là người " đoản mệnh " . Dì ấy cũng đã bảo tôi :

- " Liệu mà sống cho tử tế , giúp được người nào đó thì giúp , đừng chỉ nghĩ cho riêng mình!! "

Mỗi lần nghe đến điều đó , tôi đều rất sợ hãi và căm ghét . Mặc dù đó là lời nói từ dì của Minho hyung nhưng tôi lại hoàn toàn không hề tin . Ai mà thèm tin vào những lời nhăng cuội không có cơ sở chứ? Chưa kể tôi còn chưa lo cho bản thân mình được , huống hồ nhúng mũi vào chuyện người khác . Lúc ấy tôi nghĩ mình đủ thông minh và đủ thực tế để hiểu đâu là đúng , là sai , không cần ai dạy đời và cũng chẳng cần ai chỉ dẫn. 


Bẵng đi theo thời gian , vốn là một người hay quên và khó chấp nhặt , tôi cũng lơ đi những lời " cảnh báo " ấy và cứ sống theo những giá trị của riêng mình . Dĩ nhiên tôi vẫn còn sống , chưa đến ngày như những nhân vật ngày xưa nói . Tôi cũng lớn lên như biết bao người khác , rời quê lên Seoul trọ học như những người mang khao khát đổi đời . người ta lừa tiền , người yêu lừa tình , bạn bè trở mặt , sau tất cả , tôi vẫn cứ cười hể hả một cách hiền lành đến đáng sợ . Không ít người nghi ngờ về độ thật lòng của tôi , rằng tôi chỉ là một đứa " thùng rỗng kêu to " chứ biết đâu " 10 năm sau nó trả thù giờ đấy! " . Tôi tự hỏi sao con người bay giờ phức tạp thế , thực tế đến đáng sợ . Thế giới này phải chăng chỉ đang duy nhất thiếu đi những kẻ mộng mơ??


Giữa những lòng dạ chật hẹp , thỉnh thoảng tôi cũng tự hỏi tại sao mình lại cố gắng sống tử tế đến vậy? Biết rằng mình chẳng tốt đâu , cũng nói đối , cũng thỉnh thoảng đặt điều , cũng nghì về lợi ích mình trước tiên như ai thôi , đơn giản cũng là vì con người , nhưng ít ra thì mình đã cố gắng không để những sai lầm đó khó tái phạm lần thứ hai . Không hẳn vì nhân quả , mà vì không muốn mang tổn thương đến cho người khác . 


Trong lúc suy nghĩ mông lung như thế , trong một lần tôi ngồi tại My pace cafe ở khu ban công , tôi tình cờ gặp được em . Mặc dù em là con trai nhưng cái sự dễ thương nhỏ con đó làm tôi không thể nào cưỡng lại được . Em bằng tuổi của tôi mà trông em hệt như học sinh cấp 3 . Dù là người xa lạ , nhưng chúng tôi vẫn có một vài chủ đề chung để nói với nhau . Cả hai đều đang vương vấn những người tình không nên dây dưa , đều đang mất tập trung vào hiện tại bởi những những điều đã cũ .


Em bảo , đã yêu nhầm người , trước hay sau đều khốn khổ như nhau . Chẳng là hồi còn học đại học , trong một lần chọn đi thực tập tại Gangnam , em biết được một anh trai ở đó tên Bangchan khá dễ thương , lại có học thức , giữ chức trưởng phòng tại cơ quan em đang làm . Cả hai ban đầu chỉ đơn thuần là anh em tốt vì em kém người đó nhiều tuổi , nhưng sau trái tim lại thuộc về họ không hay . Em yêu đến mức sau này , khi hết kì thực tập , có bao nhiêu tiền là em dành dụm để mua vé máy bay ra thăm người yêu . Còn Bangchan , anh ta vì là trưởng phòng của một công ty lớn , gia đình lại khó khăn , nên anh ta chẳng biết là gì hơn ngoài để em tự đến với mình . Em bảo lúc ấy , dù biết là không công bằng , nhưng vì yêu nên em mặc kệ , em hy sinh tất . Em biết ai cũng bận nhưng không ai chủ động thì làm sao tình yêu này lại tồn tại được . Em ngây ngâất trong tình yêu hệt như " ngôn tình " đó , dù không biết đi với nhau bao xa nhưng chỉ cần tình vẫn còn thì em vẫn cứ cố chấp chạy theo . 

Ngồi nhâm nhi tách cafe americano , nghe em kể chuyện giữa em và người đàn ông đó , anh thật thấy thương cho em làm sao Jisung à!!  Tôi cũng chỉ ngồi im lặng mà nghe câu chuyện em tâm sự với tôi mặc dù chúng ta là lần đầu tiên gặp nhau nhưng tôi lại chẳng hề cảm thấy phiền phức mà ngược lại lại thấy hứng thú với nó , chắc là vì em đặc biệt Jisung ạ!!

Rồi em kể rằng bỗng một ngày bố mẹ anh ta muốn anh ta kết hôn với người con gái mà hai bên đã sắp đặt . Điều đó cũng chẳng có gì làm lạ khi anh ta vừa có gia thế , vừa có ngoại hình , lại vừa có công việc ổn định . Em đã bật cười và bảo với anh ta rằng : " Em không biết người mà bố mẹ anh chọn sẽ là ai , nhưng chắc chắn người đó sẽ không phải là em " . Kông phải là vì em tự ti mà họ đã từ chối khi anh ta vừa đưa em ra mắt . Em đẹp nhưng chưa đủ , em lại ở xa , có tôn giáo riêng , gia đình em cũng chẳng có gì danh giá .

Em nói khoảng thời gian sau này , em và hắn đều không thể tốt đẹp hơn . Em lựa chọn buông bỏ vì em không đủ chuẩn thì em buộc phải là người ra đi . Hơn hết , vì một lần tình cờ em đã phát hiện ra được anh ta đã lừa dối em , lừa dối một cách đáng sợ . 

Ngồi kể lại quá khứ , tôi bất ngờ và hoảng vì nước mắt của em đã chảy dài từ đôi mắt to tròn như con sóc đáng yêu đấy của em . Trái tim bỗng đập liên hồi khi thấy cảnh tượng lúc này của em , phải chăng tôi đã rung động em rồi Han Jisung?? Thấy tức giận và bực mình thay cho Jisung và tôi hoàn toàn thương em mất rồi Jisung à!! 

Với đôi tay lại khuôn mặt xinh đẹp đó của em , lau đi hàng nước mắt lăn dài trên má của em .

- " Không sao mà.......hãy nín đi , từ giờ em có thể tin tưởng anh và hãy để anh yêu thương em được không Han Jisung?? " _ Hyunjin

Em hoàn toàn có chút bất ngờ trước câu nói đó của tôi nhưng lại chẳng trả lời gì mà tiến tới ôm trầm lấy tôi chặt nhất có thể . Vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ bé đó của em , tôi đã bắt đầu cảm giác thấy được tôi đã biết thương một người đến mức sâu sắc là như thế nào rồi!!


- " Em thật sự đã khiến trái tim anh phải đổ gục trước em rồi đó . Anh nhất định sẽ đối xử với em thật tốt vì vậy mà hãy cho anh cơ hội nha Jisung!? " _ Hyunjin


Vùi đầu vào hõm cổ của tôi , hai má bánh bao sưng lên , trông em lúc này thật là dễ thương quá rồi . Gật đầu nhẹ khi nghe xong câu nói tôi vừa thốt ra .


- " Vậy là em đã đồng ý chấp nhận anh rồi đó nha!! Cảm ơn em Jisung à - vì đã tin tưởng anh.......Mặc dù đây là lần đầu tiên ta gặp nhau nhưng anh thật sự đã......... Yêu em mất rồi!! " _ Hyunjin








_____________________END____________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro