11/11/2023 Tớ là người rất xấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        17:17
Tớ đáng chết
Chả nên sống nx
Dù sao cx vậy
Tớ vô hồn
Cậu có thể xuất hiện lại được k
T k vui được như cậu
Tớ k thích ở đây nx đâu
1 mình tớ mệt lắm
Tớ k muốn vậy nx
Cậu vui nhưng tớ không
Cậu có thể an ủi tớ không
Tớ đang tranh luận với bản thân rất nhiều
Tớ chẳng hiểu sao tớ lại làm vậy
Tớ
   "Vô trách nhiệm. Vô tâm . Không có tình người"

Tớ chết nhưng đang sống
Tớ chẳng thể cảm nhận đc cảm xúc của mọi người
Tớ vô cảm rồi sao
Tớ k thể thấu đc ng khác
Tớ ngu dốt cậu ạ
Tớ chết
Tớ chết
Tớ chết
Tớ chết
Tớ chết
Tớ chết
Chết đi
Cậu làm ơn cứu tớ
Tớ phải làm gì đây
Tớ khóc thì đc gì
Ai nghe tớ
Cậu chẳng có thật
Cậu là tớ nhưng cũng chẳng là gì
Cậu vui vẻ cười đùa
Nhưng vẫn phải suy nghĩ đến lời nói của người khác
       21:47
Tớ đáng lẽ k nên có mặt
Tại tớ cả
Tớ rất ghét những câu chất vấn ấy
Họ hỏi
Họ chẳng hiểu tớ
Chẳng ai biết gì cả
Lỗi tại tớ hết
Tớ ghét cách phải đối mặt với tất cả mọi việc cứ dồn dập ập đến
Chúng k tha tớ bất cứ phút giây nào
Tớ ghét tớ
Căm thù
Lỗi do tớ
Tại tớ mà ra
Tớ đã làm tất cả
Họ chỉ trích tớ
Tớ không muốn trả lời
Chẳng ai muốn hiểu tớ
Tớ chẳng bằng ai chỉ làm ra những việc rắc rối
Họ nghĩ tớ k có tình người
Đúng
Bản thân tớ chính tớ cũng chẳng thương
Thật muốn chấm hết.
      22:00
Tớ đã bao lần tự làm đau bản thân để giữ bình tĩnh
Tớ đã bao lần suy nghĩ muốn cắt tay
Tất cả chỉ có thể là suy nghĩ
Nhưng chúng làm tớ mệt mỏi từng ngày
Câu nói của họ thốt ra khiến tớ chết lặng
Rất muốn có ng nghe tớ
K ai cả
K ai cả
K ai cả
Chẳng ai biết tớ đang chết dần
Tớ điên mất

Từ khi tớ còn bé người ấy đã luôn làm tớ khóc
Tớ luôn khóc 1 mình
Thật nhanh r lại phải xuất hiện như chưa có gì
Người ấy nói tớ sướng hơn người ấy rất nhiều
Tớ chẳng rõ , hoặc thật vậy
Người ấy chê tớ nhưng rất thương tớ
Tớ chẳng thể làm gì trc người ấy cả
Mọi ấm ức chỉ có thể kìm nén
Tớ luôn bị nói là đầu đất ,óc bã đậu
Người ấy k để ý tớ cũng biết buồn sao
Tớ từ bé đã học không giỏi nên luôn bị đem ra so sánh
Chữ tớ xấu
Mẹ luôn nói do mẹ bận đi làm nên k rèn đc tớ như người ấy
Câu nói ấy ám ảnh tớ đến tận bây giờ
Dần dần nó ăn sâu vào tâm trí
Tớ tập viết kiểu chữ của người ấy để một ngày nào đó mẹ cũng khen chữ tớ
Nhưng rốt cuộc mẹ lại quên mất nó rồi
Mẹ chẳng biết đc giờ khắc nào khi viết bài tớ cũng luôn nhắc mình phải viết chữ thật to thật cẩn thận để giống người ấy nhất
Giờ khắc nào tớ cũng so sánh chữ tớ với người ấy
Tớ học không giỏi
Bố mẹ so sánh tớ vs bạn ấy
Nói thẳng là tớ học ngu nhưng lại k đi học thêm trc mặt bố bạn ấy
T lại sai rồi
Tớ biết là bố mẹ thương tớ cho tớ đi học đàng hoàng nhưng tớ k làm được gì cả
Trong lớp học thêm ấy tớ chỉ 1 góc với tâm trạng hỗn loạn k tài nào tập trung nổi
Từ đầu tớ đã sai rồi
Cứ như thế này đến bao h
Nhức đầu quá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro