Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Bên ngoài  giọng nói của Sunny vọng vào: “ Unnie à.”.

_ Tae nghe tiếng Sunny mừng rỡ: “ Mở cửa đi Sunny, làm ơn nhanh đi.”.

_ Sunny: “ Unnie à, đứng có làm quá như vậy, có chuyện gì đâu. Cá đó gươm giả mà.”.

_ Tae ngạc nhiên đặt Tiff ngồi xuống và nhìn sau lưng Tiff thì đúng là ko có gì. Mặt Tiff thì nhăn nhó vì tuy ko phải kiếm thiệt nhưng do Min bị vấp ngả đâm thẳng vào nên rất đau.

_ Tae nhìn Tiff: “ Em có sao ko?”.

_ Tiff nhẹ nhàng: “ Em hơi đau phía sau.” – Dù đau lắm nhưng sợ Tae lo nên Tiff ráng kìm nên cơn đau của mình.

_ Tae hét lớn: “ Ya.. mấy cái đứa này làm gì vậy? mau mở cửa ra ko thì bảo?”.

_ Min: “ Em xin lỗi Tiff unnie nha, chuyện nãy giờ em nói theo kịch bản của Sunny á. Đây là lần đầu tiên em gặp Tae unnie từ lúc vào cung đến giờ. Với lại do hồi nãy em sơ ý bị vấp nên mới đâm mạnh unnie như vậy, em xin lỗi.”.

_ Tae và Tiff ko khỏi ngạc nhiên vì bị lừa một vố quá lớn. Jessica lên tiếng: “ Cũng nhờ cái hậu đậu của Min tính toi hết công sức tụi này, ai ngờ tình tiết lại hay hơn.”.

_ Bên ngoài cả nhóm phát cười. Tae quát lớn: “ Ya.. đừng nói có cả Seo, Yuri, Yoon, Soo nữa nha.”.

_ Yoon: “ Ngoài unnie và Tiff thì ai cũng có mặt ngoài này.” – cả bọn khúc khích cười.

_ Sunny: “ Tụi em tính là chỉ giơ gươm lên cho Tiff unnie chạy đến ôm unnie thôi, ai ngờ Min hậu đậu lại làm cho nó như thật.”. – vì ai cũng nhận ra được tình yêu của Tae và Tiff, họ chắc chắn nếu Tae nguy hiểm thì Tiff sẽ ko ngại thân mình.

_ Tae quát: “ Ya.. mấy cái đứa này có mở cửa ra ko? Sao lại làm cái trò quỷ quái này ở đây? Mở cửa ra.”.

_ Seo: “ Vậy hai unnie làm hòa đi.”.

_ Tae: “ Con bé maknae này, ngày ngày im lặng, chính chắn lắm mà cũng hùa theo cái trò quái này hả?”.

_ Seo: “ Vì hạnh phúc của unnie chứ trò quái gì.”.

_ Soo: “ Hai người muốn ra khỏi thì mau làm lành đi. Nếu sáng mai thấy ổn thì tụi này sẽ thả ra, còn ko thì cứ ở đó vài bữa đi.”.

_ Yuri: “ Tụi em có chuẩn bị chăn, thức ăn, nước uống cho một tuần rồi đó. Còn vệ sinh thì trong góc có một cái chậu á.”.

_ Tae nóng hừng hừng: “ Mấy đứa được lắm, chỉ cần Tae này ra khỏi cửa thì mềm xương hết, kể cà maknae.”.

_ Sunny: “ Unnie được vợ nhớ cảm ơn tụi em nha. Tất cả giải tán” – Sunny đẩy mọi người đi.

_ Nghe im lặng, Tae lên tiếng: “ Ya…ya..ya.. mấy đứa đi thiệt rồi hả?” – ko có một tiếng  trả lời.

_ Nhìn Tiff với ánh mắt xót xa, Tae vội chạy đến lấy cái chăn mà mấy đứa nhóc chuẩn bị và trải ra, sau đó Tae đến dìu Tiff ngồi xuống tựa lưng vào tường.

_ Theo như phân công thì Sunny và Min bí mật canh chừng ngoài cửa cà đầu, rồi sau đó thay cho Yoon và Jessica, rồi đến Yuri và Seo, cuối cùng là Soo.

_ Sau khi nhóm lửa ở một nơi gần căn nhà chứa củi, nơi mà 2 người trong căn phòng kia ko nhìn thấy mà họ vẫn có thể quan sát được phòng trường hợp hai người kia tẩu thoát. Sunny và Min ngồi quanh đống lửa loe loét, trời tối, nhiệt độ hạ, tuy mặc đồ giữ ấm, ngồi cạnh lửa nhưng vẫn rất lạnh, do tính Sunny chu đáo nên mang theo một cái chăn lớn quấn quanh người.

_ Thấy Min co ro, Sunny dang rộng một cánh tay: “ Lại đây.”.

_ Min ngại ngùng: “ Ko sao đâu.” – Một cơn gió lướt qua làm Min rùng mình.

_ Sunny: “ Min ko vô thì đừng hối hận, đợi đến lúc Yoon và Jessica đến thì cô thành miếng thịt đông lạnh rồi đó.”.

_ Sunny rút cánh tay mình lại, Min vội nhảy vào lấy cái chăn và quấn quanh người. Min cảm nhận được hơi ấm từ người Sunny phát ra, cảm giác lạ vô cùng khi cô gần Sunny như vậy.

_ Min: “ Ấm thật đó.”.

_ Sunny: “ ĐƯơng nhiên, vì do có hai người mà. Thân nhiệt của mình sẽ toả ra, trời lạnh thì đó là cái ấm dễ chịu nhất. Trong sách còn chỉ một số trường hợp khi ko có gì làm ấm thì mọi người cứ bỏ hết đồ ra rồi ôm nhau.”.

_ Min ngạc nhiên: “ Hả?”.

_ Sunny giật mình biết mình bị hớ: “ À.. à.. thì ý Sunny ko phải như vậy, mà ý là trong sách, chuyện trong sách thôi.”.

_ Min lấy ra 2 cái bánh bao nóng hỏi từ trong gói vải mà mình đem theo. Min đưa Sunny một cái: “ Sunny ăn đi, trời lạnh mà ăn bánh bao thì ko còn gì bằng.”.

_ Sunny cười: “ Công chúa như cô mà cũng biết ăn bán bao.”.

_ Min: “ Sao.. sao? Bộ công chúa thì chỉ biết ăn sơn hào hải vị thôi hả?”.

_ Sunny cười: “ Nhìn cô giống thế mà.”.

_ Min: “ Ax.. đừng nhìn mặt mà bắt hình giong chứ, sai lầm. Giống tôi nè.”.

_ Sunny: “ Sao? Sao giống Min?”.

_ Min cười: “ Thì nhìn Sunny có vẻ ngây thỏ, nhưng ko ngờ lại đọc những cái sách ‘đó’.” – Min chu mỏ.

_ Sunny quát lớn: “ Ya.. Ya.. Sách ‘ đó’ ý Min là gì chứ, tôi ko phải là người như vậy. Bảo đảm trong sáng 100%. Còn cái đó chỉ do một lần vô tình biết thôi.” – Sunny biết Min chọc mình vụ nói hớ lúc nãy.

_ Min chu mỏ: “ Có trời mới biết.” – Rồi tiếp tục ăn cái bánh của mình.

_ Sunny im lặng một hồi rồi nói với Min một tông giọng trầm: “ Hình như mai umma của Min tới đậy đúng ko?”.

_ Min gật đầu: “ Uhm.. theo những gì Min biết là vậy? Có gì à?”.

_ Sunny: “ Vậy Min về nước à?”.

_ Min cười: “ Uhm..”.

_ Sunny: “ Vậy còn chuyện của Min với Tae thì sao?”.

_ Min cười nhẹ và thở dài: “ Sunny yên tâm, lúc đầu thì chắc phải hứng chịu bão bay nhà. Nhưng Min sẽ cố gắng, yên tâm đi, bây giờ mình đã là bạn, Min sẽ giữ giao tính với nước Sunny. Hơn nữa còn maknae của Min mà, nói gì thì nói, nó  sẽ về phía Min, nếu nó nhõng nhẽo xí thì umma cũng phải nhịn nó 6 phần.” – mặt Min xíu xuống.

_ Sunny: “ Vậy nếu ko cưới Tae thì Min phải lấy công chúa nước khác sao?”.

_ Min thở dài: “ Thì số phận là vậy. Nhưng ko sao, trước sao gì cũng có cách giải quyết.” – Min nói mà lòng buồn nát, nhưng vẫn cố cười nhẹ.

_ Bỗng Sunny vịnh vai Min và xoay về phía mình. Sunny khẽ: “ Min à..” – rồi cô đạt một nụ hôn lên môi Min, do bất ngờ, Min ko kịp phản ứng. Sau vài giây thì Min cũng đáp lại nó, Min và Sunny ko ngờ nó lại ngọt ngào như thế.

_ Sunny dứt nụ hôn và nói nhỏ với Min: “ Sunny ko muốn là bạn. Sunny thích Min, à ko, Sunny… Sunny.” - Sunny ngại ngùng.

_ Min mong chờ câu nói của Sunny: “ Sunny.. Sunny muốn nói gì?” – Min cũng lấp vấp.

_ Sunny gãi gãi đầu: “ Nói thịt Sunny ko ngờ nó lại hồi hộp đến thế này.” – Sunny đặt tay lên ngực trái  - “ Sunny thích.. thích.. à.. à hơn thích nhiều lắm.. thật ra Sunny.. Sunny yêu Min từ ngày đầu nhìn thấy.” – Sunny đỏ mặt và mắc cỡ, cô lấy hai tay che mặt lại và quay sang một bên.

_ Min nghe lời thổ lộ của Sunny mà tim cũng nhảy loạn xạ: “ Sunny.. Sunny nói thật chứ?” – Min lấp vấp.

_ Sunny vẫn ôm mặt: “ Thật tình Sunny ko muốn Min về nước, ko muốn thấy Min phải đi lấy người khác, ko muốn Min là của người khác. Làm bạn gái Sunny đi.”- Sunny chờ câu trả lời của Min mà tim như muốn nhảy ra ngoài.

_ Min nhìn Sunny tỏ tình mà ko dám nhìn mặt mình Min cười trong hạnh phúc: “ Dễ thương thật.”.

_ Sunny khẽ nhìn Min: “ Sao?” – Sunny ngạc nhiên về câu trả lời của Min.

_ Min dùng hai tay nâng mặt của Sunny lên rồi hôn một nụ hôn nhẹ lên đôi môi của Sunny, Min thì thầm: “ Đó là câu trả lời.” – Mặt Min đỏ ửng.

_ Sunny cười tủm tỉm: “ Vậy Sunny coi như.. coi như đồng ý đó.”.

_ Min khẽ gật đầu. Sunny liền vòng một tay ra sau em Min và một tay nắm chặt tay Min.  Min ngã đầu vào vai Sunny.

_ Sunny mãn nguyện: “ Như thế này thích thật.” – Sunny cười suốt làm vai mình run run.

_ Min: “ Sunny vui vậy sao? Sunny dễ thương thật.”.

_ Sunny: “ Vui chứ, nhưng đang mắc cỡ chết đi được.”.

_ Min sát lại gần Sunny hơn và siết cái chăn chặt hơn: “ Như vầy ấm thật, đúng là thích thật.”.

.

.

.

_ Trong gian phòng gần đó ( nhà củi) Tae cũng nhóm một ngọn lửa nhỏ. Tae lục lọi đồ ăn và bọn nhóc đó để lại, Tae đưa Tiff.

_ Tae: “ Tiff ăn đi.”.

_ Tiff như còn sợ Tae giận Tiff khẽ gật đầu, cả hai cùng ăn nhưng ko nói lời nào, một ko khí bao trùm như khiến cả hai ngạt thở.

_ Tae nhỏ nhẹ lên tiếng: “ Vai Tiff ổn chứ?”.

_ Tiff khẽ gật đầu: “ Uhm.. Tiff ko sao.”.

_ Tae nhìn Tiff: “ Thật ko?”.

_ Tiff: “ Uhm, thật.”.

_ Tae ngồi cạnh Tiff và đột ngột nhưng nhẹ nhàng kéo vai áo Tiff xuống. Tiff giật mình đẩy Tae ra và kéo thật nhanh vai áo lên.

_ Tiff ngạc nhiên: “ Tae.. Tae.. Tae làm gì vậy?”.

_ Tae nhẹ nhàng kéo vai áo Tiff xuống: “ Yên coi nào.” – Tae nhìn vào vết bấm trên vai Tiff.

_ Tiff như bất động nhưng ko dám làm gì với lời nói của Tae: “ Tae.. Tae làm gì vậy?”.

_ Tae kéo vai áo Tiff lên: “ Bầm như thế này mà nói ko sao, ngày mai tụi nó sẽ nhũng xương với Tae này.”.

_ Tiff tủm tỉm cười khi nghe thấy những lời đó, vì cô biết Tae vẫn lo cho mình. Tiff: “ Ko sao thật mà, vài ngày nó sẽ hết.”.

_ Tae: “ Ya.. nhưng sao kưng làm như tôi sẽ làm gì hay ăn thịt kưng ko bằng?”.

_ Tiff cười vì Tae đã gọi cô bằng “kưng” chứng tỏ là Tae ko còn giận.

_ Tiff lấp vấp: “ Run.. run.. sợ cái gì chứ.”.

_ Thấy Tiff như vậy Tae cười gian và tiến sát mặt mình vào mặt Tiff, khoảng cách bây giờ của hai người chỉ khoảng 2cm, mặt Tiff đỏ lên vì bối rối.

_ Tae cười gian: “ Kưng sợ à? Có gì đâu, chỉ là vai thôi mà chẳng phải hôm qua…” – Tiff đẩy Tae ra.

_ Tiff bối rối: “ Hôm.. hôm qua thì sao chứ?”

_ Tae thỏ thẻ: “ Dù gì kưng cũng là người của Tae rồi, ko chối được đâu.”.

_ Tiff ngại đến nóng ran cả người, ko khí lạnh xung quanh Tiff như tan biến.

_ Tae: “ Ya.. mà hồi tối Tae có làm gì đắc tội với kưng sao? Sao mà kưng cắn vào vai Tae đến nỗi như vầy. Nó còn đen hơn cả vết bầm trên vai kưng gấp mấy lần đó” – Tae kéo vai áo mình xuống để lộ ra vết bầm đen.

_ Tiff nhớ lại giây phút đó, giây phút chính thức thuộc về Tae, Tiff đỏ ửng: “ Thì.. thì do Tae. Nói chung.. chung tất cả do Tae.”.

_ Tae kéo vai áo mình lên, cô thỏ thẽ vào tai Tiff: “ Bộ kưng ko hài lòng à? Hay để Tae làm lại nha, tại tối qua say quá nên ko biết gì.” – Tae cười gian.

_ Tiff đẩy mạnh Tae ra: “ Tae.. Tae đang nói.. nói cái gì đó hả?”.

_ Tae cười gian và lại ôm lấy Tiff và cũng kéo tấm chăn đắp lên người Tiff, hai người dựa lưng vào tường, Tae ôm chặt Tiff.

_ Tae: “ Mà sao sáng Tiff bỏ đi sớm vậy?”.

_Tiff: “ Tae ko nhớ gì sao?”.

_ Tae: “ Nhớ gì được chứ? Thậm chí chuyện đó Tae còn nhớ ko rõ mà còn nhớ gì.” – Tae gian xảo.

_ Tiff với giọng buồn: “ Những gì Tae nói tối hôm qua.”.

_ Tae ko nhớ mình đã nói gì, nhưng Tae nhận thấy điều đó đã làm tổn thương người con gái mình yêu qua khuôn mặt của Tiff: “ Bộ Tae quá đáng lắm sao?”.

_ Tiff: “ Tae nói Tae ghét em, Tae ko muốn gặp em.” – Tiff rưng rưng.

_ Tae quát lớn: “ Ya.. những lời nói của kẻ say mà em vẫn cho là thật sao?”.

_ Tiff: “ Người ta nói  lời người say nói ra đều là sự thật.”.

_ Tae xoay vai Tiff và nhìn thẳng vào Tiff: “ Ya.. Em nghĩ Tae sẽ bỏ được em sao? Sao em cứ chối bỏ cảm nhận tình cảm của mình? Mà cứ nghe những lời nói từ phía ngoài hả?  Em có biết Tae đau thế nào khi mà em kêu Tae rời xa em ko hả? Sao em ko cảm nhận tình cảm của mình, em làm như vậy thì em có thoải mái ko? Em có hạnh phúc ko? Hay là em thấy Tae hạnh phúc hả? Đến giờ Tae vẫn ko hiểu sao em lại làm như vậy? Em..”.

_ Tiff dừng một tràng của Tae bằng một nụ hôn thật sâu. Tiff ôm chặt Tae: “ Em xin lỗi, là do em thiếu suy nghĩ, em quá vô tâm ko nghĩ đến cảm giác của Tae, em nghĩ thế là tốt cho Tae, em ko muốn Tae khó xử vì em.” – Tiff nói trong tiếng nấc.

_ Tae càng siết mạnh Tiff vào lòng. Tae cười nhẹ: “ Kưng đừng khóc, nhín đi. Mọi chuyện qua rồi, Tae hiểu mà. Nhưng từ đây, kể từ giờ phút này kưng sẽ ko thoát khỏi tay Tae. Kưng đã là của Tae, dù sau này kưng có đi đâu nhất định Tae cũng sẽ tìm được. Kưng thử rời xa tae một lần nữa xem Tae sẽ làm gì?” – Tae nói với một giọng giang xảo.

_ Tiff ngây ngô: “ Tae làm gì? Thật sự em rất sợ ánh mắt lạnh lùng đó của Tae.”.

_ Tae cười gian và thì thào vào tai Tiff: “ Làm những gì đêm qua và hơn thế nữa.”.

_ Tiff xô Tae ra và đánh iu vào ngực Tae: “ Tae ko còn trong sáng như trước nữa.”.

_ Tae cười: “ Do em hết. Em đừng trách Tae đây.” – Tae cười lớn và ôm chặt Tiff vào lòng

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro