Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Bốp!" Một vật thể không xác định khác ( thực ra là nó đã kịp xác định đó là bàn tay quí giá của thằng em sinh đôi đáng ghét) đập vào đầu nó
" Dậy! Cị dậy ngay cho em Cho em vay tiền đi!"" Cái thằng đáng ghét này! Chỉ vì một ít tiền mà hắn dám phá bĩnh giấc ngủ ngàn vàng của cị gái hắn. Đáng ghét! Đáng ghét!
Đạp cái chăn ra, tôi bật dậy, và.... lầm lũi móc ví ra. " Đó! Ông đi đi, để tôi ngủ!"Sung sướng búng tay cái " tách", thằng em của nó phi ra ngoài phòng nó với tốc độ của một ngọn gió, để lại một tiếng đập cửa to khủng khiếp. Mặc kệ nó, nó lại đắp chăn ngủ tiếp.

giấc ngủ ngàn vàng đến với nó dễ dàng hơn cả khi nó không bị phá vỡ. " Khò khò!"
" Ba là tên cướp vàng, mẹ là tên cướp đô, con là tên cướp vàng, ba tên cướp lưu manh, la là lá la la, cướp hết một ngân hàng!" Cái bài hát xuyên tạc ấy sao lại có thể phát ra từ cái iphone yêu quí của nó cơ chứ? Tức thật! Chắc hẳn lại là một trò đùa của cái thằng em******** kia đây mà! " A lô!" Nó uể oải trả lời. " A lô! Cô là ai vậy, sao lại nghe máy của rái cá Một giọng nói đàn ông vang lên. Oài! Hóa ra đây là máy của cái thằng kia. Ít ra nó không đổi nhạc chuông của tôi là tốt rồi! Mà nó để cái điện thoại nó ở đầu giường tôi lúc nào vậy nhỉ???
Khoan đã! Tại sao tôi lại không thể trừng trị thằng đấy một lần nhỉ! ^-^ Cho nó biết cái giá của việc ăn nói xấc xược, cướp trên giàn mướp, vay tiền không trả, phá giấc ngủ bình yên của tôi. Nghĩ bụng, tôi khẽ nói " Anh là gì của anh Hwi vậy? Em là bạn gái của anh ấy đây! Có gì anh cứ nói để em nhắn lại!" 😆😆😆🤣🤣Vang lên ở đầu dây bên kia là tiếng cúp máy thô bạo, và một chàng tiếng tút dài. Hehe! Ai bảo mang tiếng là em trai song sinh mà nó dám đối xử với tôi như vậy! Chết đi em, chết đi em!
Tuy nhiên, cơn giận cũng như sự hả hê của tôi chẳng được dài lâu cho lắm khi mà ngay sau đó tôi lại chìm sâu vào giấc ngủ. Đã bảo là rất dễ ngủ mà!

Tuy nhiên, cơn giận cũng như sự hả hê của tôi chẳng được dài lâu cho lắm khi mà ngay sau đó tôi lại chìm sâu vào giấc ngủ. Đã bảo là rất dễ ngủ mà!
" Thằng ********! Sao mày cứ phá bĩnh giấc ngủ của tao thế?" Tôi chẳng thèm tỉnh dậy nữa mà lẩm bẩm **** với mong muốn nó cút đi cho nhanh.
" BỐp!" Đáp lại lời **** của tôi lại là một phát đập tiếp theo. Ôi! Sao đời tôi khổ vậy hả trời?

Uể oải đạp cái chăn ra, tôi trừng mắt, phừng phừng tức giận. " Ai cho mày phá giấc ngủ của tao hả?"
Ôi! Cái mắt của tôi, tại sao nó lại nhìn gà hóa quốc thế này? Nhìn thằng em song sinh chết tiệt ra một tên ác ôn đáng ghét. Ôi! Tôi điên, điên lên mất!
Dụi dụi mắt để mong là mình nhìn nhầm, tôi thật sự đang lo sợ. -,- Cái tên đó về đây, chứng tỏ là hắn sẽ còn ở bên tôi dài dài. Mà ở bên hắn thì tôi sẽ bị đánh cho to đầu ra ấy chứ!

" Ch... chồng!" Đó là những từ cuối cùng mà tôi có thể thốt ra được. Và kèm theo cái câu nói đầy cảm thán đó là đôi mắt ủ ê + thái độ ăn năn hối cải của tôi. Huhu! Sao đời tôi khổ thế này hả trời???
Hắn khoanh tay, đứng trước mặt tôi " Vừa rồi **** ai vậy?"
" Ya! Vợ tưởng là thằng anh vợ! Sr chồng!" Tôi vừa cười vừa nói một cách giật cục.
Stop!Dừng lại một chút để tôi nói về hắn - kẻ mà tôi gọi là chồng đã! Họ và tên: Khương nghĩa kiện. Bằng tuổi tôi ( nhưng sinh trước 2 tháng), đẹp trai ngời ngời, bo đì đẹp rạng rỡ. Hắn học hành rất pro, thông minh tuyệt đỉnh nhưng cũng là một người đào hoa, quậy phá, thích gây sự chú ý. Từ 4 năm trước, hai gia đình chúng tôi đã cho hai đứa làm quen với hi vọng sẽ trở thành sui gia của nhau. Tất nhiên là có hôn ước từ bé, nhưng ánh mắt của mẹ tôi thì lúc nào cũng nhìn tôi như thể " Mày và nó là bắt buộc, hiểu chưa con!"Tôi ở bên hắn cứ tự nhiên theo cách sắp đặt đó thôi! Nhưng phải công nhận là từ hồi quen hắn đến giờ người bị tổn hại nhiều hơn cả là tôi. Là tôi đó!
😆😆😆
mình viết bằng đt nhé có sai các bác cm nhé 🙏🙏😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anhyêuem