I'm Falling In Love With A Ghost ![Chap 16-20]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 16 - Pain VS Warmth

Một tảng đá đang nhắm thẳng vào Sica nhưng cô vẫn không hề hay biết.

- SICA!

Yuri la lên chạy tới, ôm lấy Sica tránh ra khỏi đường lăn của hòn đá chết người. Bây giờ thì đã an toàn, Yuri đang ôm Sica nằm giữa rừng. Tư thế không đẹp cho lắm

- Hộc...hộc... tôi mà không tới kịp là cô tiêu đời rồi - Yuri lăn qua một bên

- Hú vía...... - Sica cũng thở hổn hển vì sợ

- Cô......làm gì...mà......vào rừng không nói với ai vậy hả? - Yuri nói

- Tôi... chạy theo mấy con thỏ - Sica vẫn còn sợ

- Đúng là con nít, hên là nãy giờ tôi chạy theo sau cô, không là ngày mai báo sẽ đăng tin phát hiện cô gái tóc vàng chết giữa rừng rồi. - Yuri nói

- Tôi...xin...lỗi - Sica xệ mặt

- Đứng dậy đi về, không tụi nó lo - Yuri đứng phắt dậy

Yuri bây giờ mới để ý thấy cái chân đang chảy máu của Sica. Chắc tại lúc nãy nhảy ra, chân Sica bị cứa vào hòn đá nhọn nào đó, tạo ra vết đứt khá là sâu

- Từ từ, chân cô chảy máu nè, ngồi im - Yuri lấy cái khăn tay trong túi cột vết đứt lại.

- .................. - Sica ngạc nhiên

- Như vậy là đỡ rồi, lên lưng tôi cõng về! - Yuri nói rồi khụy người xuống

- Tôi tự đi được mà - Sica nói

- Chân cô như vậy lết chừng nào mới tới, với lại đi lại nhiều nó nhiễm trùng bây giờ. Lên lẹ lên, không tôi bỏ cô ở đây nhá! - Yuri dọa

- Đừng bỏ tôi! - Sica nhảy lên lưng Yuri

- Hừm...trẻ con - Yuri lắc đầu

Đây là lần thứ hai Yuri cõng Sica, nhưng lần này khác với lần trước, không còn là cái lưng lạnh ngắt nữa, lần này nó vô cùng ấm áp với Sica. Sica chỉ biết tựa đầu vào lưng Yuri, không hé răng nói một lời nào.

- Cô thật là rắc rối, mai mốt có đi đâu thì làm ơn nói một tiếng - Yuri lên tiếng

- Tôi biết rồi mà. Tôi xin lỗi, à mà cám ơn cô - Sica nói

- Này, câu cám ơn là câu cửa miệng của cô à? Sao cứ cám ơn tôi mãi thế? - Yuri nói

- Thì cô giúp tôi, thì...tôi cảm ơn chứ biết làm gì bây giờ - Sica nói

- Tôi chỉ cần cô bớt dữ một chút là tôi vui lắm rồi, cái đồ bà chằn - Yuri nói

- Cô dám nói tôi là bà chằn à! - Sica đánh bộp bộp vào người Yuri

- Đấy, vậy không phải dữ là gì! Hahaha - Yuri cười, để mặc cho Sica đánh túi bụi

- Giận cô luôn! - Sica giả bộ giận dỗi

- Cô giận tôi, vậy tôi thả cô xuống nhá! - Yuri nói

- Đừng... chân tôi còn đau, không giận nữa

- Cô đúng trẻ con, tôi không dám thả cô xuống đâu đồ bà chằn - Yuri cười khì

*Ở lều*

- Hai cái đứa này đi đâu thế không biết, trời tối thế này rồi - Taeyeon lóng ngóng nhìn xung quanh

- Chắc hai cậu ấy đi đâu đó chơi chăng? - Sooyoung nói

- Giờ này mà chơi gì? - Không biết có đi vào rừng không, vào đó cho sói nó ăn thịt. - Taeyeon bực bội

- Để tớ đi kiếm tụi nó

Taeyeon toan bỏ đi nhưng từ phía rừng, cái dáng lòm khòm trên lưng đang cõng một người từ từ xuất hiện. Là Yuri và Sica. Mọi người chạy lại đỡ lấy Sica

- Các cậu đi đâu vậy? Sao Sica lại bị thương thế này - Fany lo lắng hỏi

- Yuri, cậu rủ rê Sica đi đâu mà bị như vầy hả? - Sunny nói nhưng Yuri không nghe, đang lục lọi kiếm hộp đồ cứu thương Sica mang theo

- Tất cả là tại tớ, Yuri cứu sống tớ đấy. - Sica nói

- Thôi chuyện đó để lát nữa nói, chân cô đâu đưa đây tôi sát trùng cho. - Yuri nói với vẻ mặt cực kì nghiêm trọng, nó khác hẳn với khuôn mặt đùa giỡn với Sica lúc này

- Im nào, cô ngồi im coi, nhiễm trùng bây giờ - Yuri quát khi Sica giựt bắn vì đau trước mặt mọi người

- Mình ra ngoài đi mấy cậu, để cho Sica nghỉ ngơi - Sunny ra hiệu

- Nhưng... - Hyomin lưỡng lự

- Các cậu đi ra đây - Sunny đẩy mọi người ra ngoài

- Này cậu làm gì thế, Sunny. Sica đang bị thương mà. - Fany nói

- cứ để 2 người một mình đi. - Sunny nói

- Cậu lạ thật đấy Sunny - Taeyeon nói

- Sao các cậu thờ ơ quá vậy, không cảm thấy là Sica và Yul đang thích nhau sao? - Sunny nói

- Cái gì? - Fany la lớn lên

- Cậu bớt volume lại giùm mình! Theo tớ thì tớ nghĩ hai người đó đang thích nhau mà không biết thôi. - Sunny nói

- Sao cậu biết, nhưng chuyện Sica thích Yuri có vẻ hơi bị khó. - Fany nói

- Chuyện đó tớ nói sau - Sunny nói

*Trong lều*

- Còn đau không? - Yuri hỏi sau khi băng vết thương lại cho Sica

- Cũng đỡ rồi. Í trời tay cô bị gì nè. - Sica hoảng hồn khi thấy cái tay rỉ máu của Yuri.

- Ờ chả sao đâu, trầy sơ thôi, lát nữa là hết à, với lại mai tôi trở lại làm ma cho nên chẳng hề hấn gì đâu!

- Sao trăng gì, chắc hồi nãy va chạm vào cái gì đây mà - Sica vừa nói vừa băng lại cho Yuri

- .............................. - Yuri không nói gì cứ để cho Sica băng lại

- Thấy chưa, quan tâm đến thế cơ mà - Sunny ở ngoài nói

- Chuyện này khó hiểu quá. - Taeyeon gãi đầu.

- Có gì mà không hiểu, ở chung nhà thân thiết, không nảy sinh tình cảm mới lạ - Sunny nói

- Thôi đi vào ngủ. - Sooyoung nói

Đã rất khuya, mọi người ai cũng ngủ phì vì một ngày mệt mỏi. Chỉ có Sica là không ngủ được

"Tay đau như vậy mà còn cõng mình, chắc cậu ấy chịu đựng lắm! Cậu thật là ngốc mà!" Sica vắt tay lên trán suy nghĩ

Bỗng cô nghe có tiếng sột soạt, là Yuri đi ra khỏi lều. Sica ló đầu ra khỏi lều xem Yuri đang làm gì. Cô ngồi bên đống lửa, tay phải ôm lấy cái tay bị thương, ngồi suy nghĩ gì đó.

"Cô ấy lo cho mình sao. Cái con người lúc nào cũng nói cám ơn ấy." Yuri nghĩ

"Cô ấy ra ngoài vì không muốn mọi người thức giấc vì cơn đau của mình sao? Sao cậu ngốc thế. Tất cả là tại tớ cả!" Sica nghĩ

- Này cô đau lắm hả? - Sica đi cà nhắc lại ngồi kế bên Yuri

- Làm gì có! Tại tôi không ngủ được nên mới ra đây thôi - Yuri cười

- Cô đừng có xạo, nãy giờ tôi thấy hết rồi! - Sica nói

- Hả? Cô thấy rồi à! Vậy là tôi bị hố rồi - Mặt Yuri trông ngố hết sức

- Để tôi đi lấy thuốc giảm đau cho cô! - Sica định đứng dậy nhưng Yuri kéo cô ngồi xuống

- Khỏi, ngày mai là nó tự biến mất thôi! Ngồi đây ăn khoai nướng đi! - Yuri chìa củ khoai nướng ra cho Sica

- Ừm...cám ơn. - Sica ngậm ngùi

- Để bữa nào tôi đếm xem một ngày cô nói cám ơn mấy lần mới được - Yuri chọc

- Tô...tôi...vô tình quá phải không? - Sica cúi gầm mặt

- Hả? - Yuri vẫn ngây ngô ngồi gặm khoai

- Tôi vô tình quá phải không, để cô cõng tôi suốt đường về như vậy mà không biết tay cô đau! - Sica cảm thấy có lỗi

- Có sao đâu, chân cô cũng đau mà! - Yuri nói

- Sao cô lúc nào cũng nhận lỗi về mình vậy? - Sica nói

- Tôi không biết tôi chỉ nói sự thật thôi mà. Đừng nhắc tới cái vụ tay nữa. Sao hôm nay sáng nhỉ? - Yuri

- Ừm... Ở thành phố hiếm khi thấy được như vầy. - Sica ngước lên trời

- Tôi thấy được con gấu này. - Yuri chỉ tay lên trời nối các ngôi sao lại.

- Hì hì. Tôi thấy được ngôi nhà này - Sica cũng chỉ tay lên trời

- Hohoho, chơi trò này cũng vui nhỉ? - Yuri cười vui vẻ

Ngồi bên cạnh Yuri như thế này, chân Sica không còn đau nữa. Thay vào đó là sự ấm áp, những tiếng cười. Yuri cũng thế, tay cô cũng đã bớt đau. Hai người ngồi cạnh nhau, ngắm sao, ăn khoai và......... cảm nhận sự ấm áp từ nhau. Và tất nhiên, sự ấm áp đã đánh thắng sự đau đớn trong thể xác của hai người họ. Bất giác, Sica tựa đầu vào vai Yuri, đây chắc hẳn là cố tình không vô tình như sáng nay nữa. Yuri im lặng không nói gì, trong đầu đang nghĩ gì đó

"Đừng Sica, đừng thích tôi, tôi không thể làm cho cô hạnh phúc được đâu"

"Khuôn mặt ngô ngố, tính cách hồn nhiên, luôn quan tâm người khác. Cậu làm cho tớ thích cậu rồi đấy Yuri à!" Sica nghĩ

"Cô ấy thích cậu rồi đấy Yuri à. Hahaha" Sunny từ trong lều nhìn ra

Chap 17 - Tomorrow Is A New Day!

*Gia tộc Jung*

Reng...reng...reng... Chuông điện thoại reo lên

- A lô... Nhà Jung xin nghe - Bà Jung bắt máy

- Phu nhân tôi là giám đốc, phu nhân làm ơn cho tôi gặp chủ tịch. Có chuyện nguy cấp lắm ạ! - Đầu bên kia nói

- A lô tôi nghe đây! - Ông Jung nghe máy

- Chủ tịch, công ty phá sản rồi, tập đoàn DSP bỗng dưng đòi số tiền họ đã cấp cho ta, và cho đóng băng tài khoản ngân hàng rồi, phá sản rồi Chủ tịch ơi, nếu chúng ta không trả thì họ sẽ đến siết công ty có khi siết nhà của Chủ tịch luôn. Làm sao đây chủ tịch - Người đàn ông bên kia nói

Bây giờ thì ông Jung không thể đứng vững được nữa, lẽ nào gia đình đang yên ấm lại phải ra ngoài đường ở. Ông lại lên cơn đau tim, lần này có vẻ như là rất nặng

- Ông ơi, ông làm sao vậy, Ông...... - Bà Jung hốt hoảng

Ò....í....e....ò.....í....e

*Trên xe buýt*

Yuri's POV

Ngày hôm qua, cô ấy lo cho mình, tựa đầu vào mình. Làm ơn đừng cho những gì tôi nghĩ là sự thật, tôi biết chắc chắn rằng nếu điều đó xảy ra, chẳng ai được hạnh phúc. Cô ấy và kể cả tôi. Giá như hôm qua không đi picnic. Giá như mình đừng tốt với cô ấy, giá như mình đừng vào nhà cô ấy, giá như ba đừng đuổi mình ra khỏi nhà, giá như mình không có cảm giác với cô ấy.......

--------------------------------- -------------------------------- --------------------------------

- Sunny, sao trông cậu thờ thẫn thế? - Hyomin hỏi

- Tại hôm qua, có hai người đốt lửa, ngắm sao rồi ăn khoai nướng cho nên mình không ngủ được đó mà...haizzz - Sunny nói

Nói tới đây thì Yuri và Sica giựt bắn mình, mặt đỏ như quả gấc

Gee gee gee gee baby baby... - Điện thoại của Sica reo lên.

- A lô! - Sica bắt máy

- - Cô chủ ơi, ông chủ..... phá sản....vào bệnh viện rồi - Bác Lee ngập ngừng nói

- Cái gì, ba cháu lên cơn đau tim à? Cháu sắp về tới nơi rồi

- Gì vậy, ba cô bị gì? - Yuri lo lắng hỏi

- To...tôi...không biết......... ba lên cơn đau tim, phải làm sao đây. - Sica khóc

- Thôi cô nín đi, sắp về tới nơi rồi - Yuri dỗ

- T...tôi sợ......tôi có linh cảm xấu... tôi sợ - Sica khóc lớn hơn nữa

- Cậu bình tĩnh đi Sica không sao đâu- Cả bọn an ủi

*Bệnh viện - Phòng cấp cứu*

.................

"Ba ơi, con tới đây, làm ơn đừng để chuyện đó xảy ra" - Sica chạy một mạch đến bệnh viện, mắt rươm rướm nước mắt. Cả bọn chạy theo sau muốn đứt hơi

- Mẹ ơi, ba sao rồi - Sica gấp gáp hỏi bà Jung

Mẹ Sica chỉ biết ôm mặt khóc lo cho ông Jung. Vừa lúc đó bác sỹ bước ra

- Chúng tôi đã cố gắng hết sức, bệnh nhân được đưa đến bệnh viện quá trễ.

Sica thấy hụt hẫng, mọi thứ xung quanh cô bây giờ toàn là màu đen. Cô khụy gối xuống, tay ôm mặt mà khóc. Những giọt nước mắt cứ vô tình rơi. Mọi thứ xung quanh cô gần như sụp đổ. Mẹ Sica cũng như vậy, sáng nay hai ông bà còn ăn sáng cười nói vui vẻ mà bây giờ ông Jung đã ra đi mãi mãi, bỏ lại 2 mẹ con bơ vơ trên cõi đời này. Cuộc đời thật ghê sợ. Thượng đế thật độc ác, ông ta tạo ra con người, rồi lại bắt con người phải chết, để rồi diễn ra cảnh đau thương như thế này. Cả bọn cũng lên tới nơi, chỉ biết an ủi Sica, nhưng có vẻ không có tác dụng, cú shock này quá lớn, quá lớn để Sica có thể chấp nhận nó. Cô vẫn cứ khóc, khóc đến khi kiệt sức rồi mới thôi. Chỉ mới có 1 ngày thôi, đã có quá nhiều chuyện. Đời ai biết được chữ ngờ.....

*Đám tang ông Jung*

- Hôm nay ta có mặt ở đây để chia buồn với nhà họ Jung, cầu mong cho linh hồn của ông Jung Jihoon được siêu thoát. - Vị giám mục nói.

BÀ Jung cứ ôm lấy mộ chồng mà khóc, Sica thì không, có lẽ 3 ngày qua cô đã khóc quá nhiều rồi, nhìn cô như người mất hồn. Mọi người ai cũng tội, muốn giúp nhưng không được gì. Thôi thà để cho họ khóc, khóc một lần rồi quên đi.... Mọi người cũng đã về hết, chỉ còn lại Sica. Cô tiến tới mộ ba mình, quỳ xuống. Mọi ký ức lại tràn về, mắt cô một lần nữa lại đỏ hoe.

- Sica à... đi về thôi.. - Yuri lại gần

- Bỏ tôi ra. - Sica vùng vằng

- .....................

- Tôi xin lỗi, làm ơn để tôi một mình, một chút thôi. Tôi hứa là tôi về mà. - Sica nói

Yuri không đi về mà lại một gốc cây gần đó. Được một hồi lâu Sica cũng đứng dậy đi về. Yuri lủi thủi theo sau.

*Gia tộc Jung*

- Ông ơi... - Bà Jung đau khổ nhìn tấm hình chụp cả nhà, ai cũng cười thật vui vẻ, vậy mà bây giờ, mọi thứ còn lại chỉ là ký ức.

- Thưa mẹ, con mới về - Sica thờ thẫn nói, cô định đi lên phòng nhưng bà Jung gọi cô lại

- Con lại đây mẹ nói. Sica à, mẹ... mẹ đã bán nhà. - Bà Jung buồn bã nói

- Tại sao mẹ lại bán nhà, đây là ngôi nhà mà bố yêu quý nhất, tự tay bố thiết kế cơ mà? - Sica ngạc nhiên

- Con à, mẹ biết chứ! Nhưng do công ty DSP đòi nợ công ty của nhà chúng ta, mẹ và bác Lee đã bán công ty nhưng vẫn chưa đủ. Nay phải bán nhà thôi con ạ, còn dư lại một chút hai mẹ con mình mua một căn nhà nhỏ đủ sống. - Bà Jung an ủi con gái.

- Con không biết, mẹ làm gì thì làm. - Sica nói rồi một mạch bỏ lên lầu

Cô úp mặt xuống giường, khóc, khóc thật nhiều. Có quá nhiều chuyện xảy ra với cô, cứ thế mà dồn dập. Cô suy sụp hoàn toàn, thật khó để trở nên hồn nhiên như xưa.

"Đừng khóc nữa mà"

*3 ngày sau*

- Sica à, nhanh lên! Họ tới nhận nhà bây giờ nè! - Bà Jung nói

Sica vẫn không trả lời, cô lặng lẽ vào từng phòng, nhìn mọi vật. Mọi thứ đều làm cho cô nhớ ba hơn.

"Có lẽ dọn qua nhà mới sẽ tốt hơn"

Sica nói lặng lẽ đi xuống nhà. Bác Lee đã đợi ở ngoài cổng, đây là lần cuối cùng bác Lee lái xe cho nhà Sica. Bác chở hai mẹ qua một ngôi nhà mới, ngôi nhà tuy nhỏ, nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Không đến nỗi quá tệ. Mẹ Sica bây giờ sẽ nhận việc may vá tại nhà, kiếm sống qua ngày. Giúp mẹ dọn đồ đạc xong, Sica lên phòng mới, cô nằm phịch xuống giường. Mọi chuyện có vẻ như đã nguôi ngoai với Sica, cô quyết định không khóc nữa, quyết định sẽ học thật giỏi để bố vui lòng. Chợt cô nghĩ tới Yuri, mấy hôm nay do quá buồn, cô không hề để ý tới Yuri.

- Chắc cô ta bỏ qua ngôi nhà nào đó đẹp hơn rồi!

- Này, đang nói xấu tôi à? - Yuri xuất hiện trước mặt Sica

- Ừ, tôi cứ tưởng cô ám nhà khác rồi chứ! - Sica nói

- Tôi đâu phải loại người như vậy - Yuri cười

- Cô đâu phải người, cô là ma mà! - Sica chọc

- Vậy thôi, tôi đi, bye nha! - Yuri giả bộ bỏ đi.

- Ớ.... Đừng đi, tôi giỡn mà. - Sica nói

- Hahaha, nhớ tôi à? Cô đừng lo, tôi còn ám cô dài dài - Yuri cười.

"Cô ấy không bỏ mình lúc mình buồn, không bỏ mình dù nhà mình bây giờ không khá giả gì! Cô là một con ma tốt! Có lẽ qua chuyện này mình mới thấy được mặt tốt của cô ấy" Sica nghĩ

- Này, đi ra biển với tôi đi! - Sica rủ

- Bây giờ à? Tối rồi mà cô còn muốn tắm biển à? - Yuri ngây ngô hỏi

- Ngốc ạ! Giờ này đi tắm biển cho chết vì lạnh à? Ra biển đi dạo - Sica cười

- Hì hì - Yuri gãi đầu

*Bãi biển*

Hôm nay biển không một bóng người, những đợt sóng êm đềm nhưng mạnh mẽ, gió hiu hiu.... Sica dừng lại, nhìn về phía biển hét lớn làm cho yuri cũng phải giựt mình

- BA ƠI!!!!!!!!!!!! CON SẼ KHÔNG BUỒN NỮA! CON SẼ THAY BA CHĂM SÓC MẸ, CON SẼ HỌC THẬT GIỎI!!! - Sica hét

La hét đã rồi Sica ngồi trên cát, tận hưởng tiếng sóng và gió biển. Yuri ngồi bên cạnh nhìn Sica.

- Sica à... - Yuri nói

- Hử?... - Sica quay qua nhìn Yuri

- C...cô có chắc là khôn...không...b...buồn nữa chứ? - Yuri ngập ngừng nói

- Tôi đã nói rồi, tôi không buồn nữa, bây giờ có khóc thì ba cũng không về, cho nên tôi quyết định phải vui lên. - Sica nói

- Ừm......

Hai người ngồi đó, yên bình. Yuri ngồi nhìn Sica suy nghĩ.

"Cô có chắc là cô không buồn chứ?"

Sica bây giờ khác với Sica mà Yuri gặp 1 tháng trước, hay cười, nhút nhát. Sica bây giờ vẫn cười, nhưng đằng sau những nụ cười đó là cái gì đó buồn lắm. Sica bây giờ đã cứng rắn hơn. Yuri bây giờ cũng khác xưa nhiều, biết quan tâm hơn, không còn ngang bướng và biết lắng nghe nhiều hơn, thân thiện hơn. Đúng thật vậy, những khó khăn làm cho con người ta thay đổi. Mưa có to cách mấy thì cũng lại nắng, cho dù có khó khăn cách mấy thì cũng có thể vượt qua. Ngày mai là một ngày mới

Chap 18 - Meet her Mom

*Lớp S9*

- Không biết Sica sao rồi! Cả tuần nay cậu ấy không đi học - Fany nói

- Mong là cậu ấy không sao! Hôm ở bệnh viện, rồi hôm đám tang bác trai, cậu ấy khóc quá trời - Taeyeon lắc đầu

- Hôm bữa tớ có nghe Yuri nói là cậu ấy chuyển nhà, bán nhà rồi bán công ty luôn rồi. - Sunny nói

- Vậy à? Chắc là công ty phá sản rồi bán hà để trả nợ đây mà! Khổ thân cậu ấy. - Hyomin lắc đầu

Cạch... tiếng mở cửa - Là Sica. Cô vẫn như mọi ngày, tươi cười bước vào.

- Chào mấy cậu. - Sica hồn nhiên nói

- Cậu đi học rồi à? - Fany nói

- Ừ, tớ không muốn bị mất kiến thức đâu! - Sica cười.

- Bây giờ nhà cậu ở đâu? - Sunny nói

- Mẹ con tớ dọn vào ngôi nhà nhỏ hơn, nhưng cũng đủ sống. Tớ quyết định không buồn nữa

- Vậy bọn tớ cũng mừng cho cậu. - Hyoyeon nói.

- Chào cả lớp, ô em Jessica, em đi học rồi à. Về việc gia đình em, cô rất thông cảm, nhưng chuyện gì đã qua thì cho nó qua. Mấy bữa nay em nghỉ học, mất bài, em mượn vở của các bạn chép nhá. Còn bài nào không hiểu thì cứ hỏi tôi. - Cô Shinyoung bước vào

- Vâng ạ, cám ơn cô. - Sica nói

Có vẻ cô Shinyoung không dữ tới mức đó, cô cũng rất quý học sinh, và quan tâm.

*Giờ ra chơi*

- Haizz. Thật là mệt quá đi - Sooyoung vươn vai

- Ừm... Dạo gần đây có nhiều chuyện xảy ra quá. - Taeyeon nói

- Thôi mọi chuyện cũ cho qua hết đi! - Fany nói

- Phải đó. À mà Yuri sao rồi? - Sunny hỏi

- Yuri ấy hả? thì cô ấy vẫn phá đám tớ như thường thôi chứ sao! - Sica nói

- Cô ấy vẫn đi theo cậu à? Qua nhà mới luôn? - Hyomin nói

- Ừ! Qua chuyện này tớ mới biết được lòng tốt của cậu ấy! - Sica cười

- Thôi, tớ phải vào thư viện một chút - Sica nói rồi bỏ đi

*Thư viện*

Lượn lờ mấy vòng thư viện, Sica cũng tìm được mấy cuốn sách cần tìm. Cô chọn cho mình một bàn nhỏ khuất trong góc ngay cửa sổ. Lẳng lặng mà đọc sách

Bàn gần đó

"Là Sica à? Mình không biết cô ấy cũng có hứng thú đọc sách đấy. Nhìn lại thì cô ấy cũng dễ thương" Heechul ngồi nhìn Sica.

Được một hồi, thì Sica ngủ thiếp đi, cái khuôn mặt trong sáng, hồn nhiên nhưng có chút gì lành lạnh, quyến rũ đó gần như cưa đổ Heechul. Từ hồi Sica vào lớp, hai người chưa từng nói với nhau một tiếng, thậm chí là nhìn nhau. Nay Heechul lại đổ trước Sica. Tiếng sét ái tình chăng?

Reng...reng...reng

Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp. Sica không hề hay biết. Heechul vẫn ngồi đó nhìn cô nàng. Chợt anh bất giác đừng dậy lại gần chỗ Sica. Đây là lần đầu tiên Heechul nhìn Sica gần như thế này.

- Hey, sleeping beauty, dậy đi, tới giờ vào lớp rồi. - Heechul nói

- Ồ vậy à, cám ơn cậu nha, cậu không gọi dậy chắc tớ ngủ luôn rồi. - Sica lúng túng thu dọn đồ đạc

- Để tớ giúp. - Heechul nói rồi giúp Sica dọn sách.

- À...ờ cám ơn cậu - Sica cười

*Trong lớp*

- Sica đâu rồi? - Taeyeon hỏi

- Hồi nãy cậu ấy nói là vào thư viện mà - Fany nói

- Ừ, nhưng mà phải vào lớp chứ, trễ giờ rồi.

Ngoài cửa, Sica bước vào, theo sau là Heechul.

- Sao cậu lại đi chung với Heechul vậy? - Sunny hỏi Sica

- Ờ.... Tớ gặp cậu ấy ở thư viện, hồi nãy tớ ngủ quên cậu ấy kêu tớ dậy - Sica khai hết mọi chuyện cho cả bọn

- Mai mốt làm ơn đúng giờ dùm tớ. - Sooyoung nói

- Tớ biết rồi, không ngủ quên nữa đâu - Sica cười

Mọi người vẫn chú tâm học như bình thường, chỉ có Heechul ở phía trên chốc chốc lại quay xuống nhìn Sica, bị cô nàng bắt gặp liền vội vàng quay lên. Cứ như thế mấy chục lần.

"Cậu ấy bị gì mà nhìn mình hoài vậy trời! Chết không biết lát nữa có mưa không. Mình lại quên đem dù." Sica nhìn ra cửa sổ

Reng....reng...reng Giờ học kết thúc.

Những hạt mưa dần dần đổ xuống. Nếu như mọi ngày thì Sica không cần phải lo vì được bác Lee đón. Nhưng hôm nay thì khác, cô phải đi bộ, trời thì mưa như trút nước thế này......

- Chết rồi làm sao về đây - Sica nhún người nhìn ra ngoài có vẻ như đợi ai đó (cái người mà ai cũng biết ấy )

- Sica chưa về à? - Heechul đứng đằng sau

- Ờ, tơ..tớ quên mang dù. - Sica nói

- Vậy đi chung dù với tớ này, nhà mình cùng hướng mà. - Heechul nói

- C...có làm phiền cậu không? - Sica rụt rè

- Không sao đâu - Heechul cười

- Ừm, vậy tớ cám ơn cậu trước nhá.

Sica nói rồi đi về cùng với Heechul, để lại một người đứng bên kia đường, trên tay cầm chiếc dù nhìn về phía Sica.

*Trên đường về*

- Cậu hay đi bộ về thế này à? - Heechul hỏi

- Không, tớ từng có tài xế chở đi, nhưng... - Sica nói

- Chuyện gia đình cậu tớ cũng có nghe - Heechul nói

- Không có gì đâu! Tớ cũng không ngờ công tử như cậu lại đi bộ về đấy! - Sica cười

- Tớ thích đi bộ về hơn, vừa mát mẻ, vừa tập thể dục - Heechul nói

- Nhà tớ đây rồi, cám ơn cậu nha! - Sica nói

- Không có chi, bye bye sleeping beauty! - Heechul cười

- Ừm, bye cậu... - Sica nói rồi bước vào nhà.

- Cái gì mà sleeping beauty nữa chứ, cậu ta tưởng cậu ta là ai! - Yuri đứng trên lầu bực bội.

Sica vào phòng, quăng cái cặp lên giường rồi đi tắm. Tắm xong cô nằm phịch xuống giường vì một ngày mệt mỏi.

- Này hồi nãy cô đi với ai vậy? - Yuri hỏi

- Heechul, cậu ấy học cùng lớp, thấy tôi không có dù nên cậu ấy cho tôi đi ké - Sica kể

- Hai người cũng thân thiết quá nhỉ? - Yuri nói móc

- Sao? Cô ghen à? - Sica cười nham hiểm

- T...t..tôi ghen á? Tôi có là gì của cô đâu mà ghen. Mai mốt nhớ mà đem dù theo, cái đồ đãng trí. Tôi mệt rồi, đi ngủ đây - Yuri vùng vằng chui vào tủ ngủ

- Làm gì mà dữ thế. - Sica nói tên tay cầm quyển sách

Đọc sách xong, Sica tiến lại bàn để học, chợt thấy một cây dù xếp ở trên bàn còn sũng nước

"Cái này của ai, đâu phải dù của nhà mình, không lẽ là của cô ấy, hồi nãy cô ấy đi đâu à?" Sica nhìn cây dù nghĩ

- Sica à... xuống đây mẹ bảo cái này! - Bà Jung gọi cắt dòng suy nghĩ của Sica

- Vâng con xuống liền

*Trong tủ*

"Đồ ngốc, tại sao lại đi với hắn ta, không biết mắc cỡ. Mà mình sao thế này, tại sao lại lo cho cô ta, cô ta có là gì của mình đâu. Biết vậy hồi nãy ở nhà cho rồi. Aishhh"

- Có chuyện gì không mẹ. - Sica hỏi

- Mẹ cho con cái này! - Bà Jung tiến tới góc nhà, nơi để cái gì đó được che lại bằng tấm vải lớn

- Wow, mẹ mua hồi nào vậy? - Sica ngạc nhiên khi thấy chiếc xe đạp mới tinh.

- Mẹ mua hồi sáng, bằng tiền may của mẹ. Thấy con đi bộ hoài. - Mẹ sica cười

- Cám ơn mẹ, nhưng mà con không biết đi xe đap - Sica nhăn mặt

- Ngày mai là thứ 7, con rủ bạn hay tự đi một mình ra bãi đất trống mà tập. - Mẹ Sica nói

- Dạ. - Sica sung sướng ôm lấy mẹ mình.

*Phòng Sica*

- Nè, dậy đi...... - Sica gọi Yuri dậy

- Gì? - Yuri chui ra khỏi tủ

- Ngày mai cô được làm người đúng không? - Sica hỏi

- Ừ, cô biết rồi hỏi làm gì nữa - Yuri nói

- Mai tập xe đạp cho tôi đi - Sica yêu cầu

- Gì? Tôi ấy ạ? Cô nặng thế làm sao tôi tập được - Yuri chọc

- Yah, tôi đâu có nặng đến như vậy! Đi tập cho tôi đi - Sica nói

- Mệt cô quá, được rồi - Yuri nói

- À, mà này, cô có nghĩ bây giờ, cô nên cho mẹ tôi biết là cô ở đây không. Chứ thứ 7 nào cũng chơi trò leo dây hoài mệt quá - Sica nói.

- Tôi không biết - Yuri nói

- Vậy cho mẹ tôi biết đi ha, đi xuống nhà với tôi - Sica nói

- Mẹ ơi.......! - Sica rúc vào người bà Jung

- Gì nữa đây cô nương. - Bà Jung cười

- Mẹ à, con muốn giới thiệu với mẹ một người - Sica nói

- Bạn trai con à? Mà giờ này tối rồi mà? - Bà Jung thắc mắc

- Mẹ này chọc con, cô ấy cũng đang ở đây - Sica cười

- Con bé này, nói tàm xàm gì thế? Mẹ có thấy ai đâu? - Bà Jung vỗ trán Sica

- Cô làm phép đi - Sica nói với Yuri

- Abracadabra! - Yuri búng tay trước mặt bà Jung

- Maaaaaaaaaaaaaa - Bà Jung la lên ôm lấy Sica chật cứng

- Mẹ ơi, không sao đâu, cô ấy tốt mà, mẹ đã gặp cô ấy một lần rồi, Yuri đấy, mẹ nhớ không (chap đi picnic) - Sica cười

- Hờ hờ, nhưng hôm đó n...nó là ...người cơ mà - bà Jung run bần bật

- Thì chỉ thứ 7 cô ấy làm người thôi. - Sica nói

- Nhưng tại sao con lại biết Yuri? - Bà Jung sợ sệt nhìn về phía Yuri

- Cháu chào bác, chuyện là vầy... blah....blah! - Yuri kể lại

- Vậy mấy bữa nay cháu ngủ trong tủ à? - Bà Jung nói

- Vâng

- Thôi hai đứa lên phòng ngủ đi. - Bà Jung nói

*Phòng Sica*

- Mẹ cô tốt thật đấy! - Yuri nằm dưới sàn nói

- Ừm, bà rất thương tôi. - Sica nói

- Mà hồi chiều.... - Yuri định nói gì đó nhưng thấy Sica ngủ nên lại thôi

"Ngủ nhanh thế, hồi chiều tôi cũng đem dù đến cho cô đấy, tôi chậm hơn Heechul một bước!" Yuri nghĩ

- Ngủ ngon, đồ ngốc! - Yuri nói

Chap 19 - Bicycle!

- Cháu chào bác - Yuri và Sica bước xuống nhà

- Chung nhà mà, cần gì khách sáo thế, hai đứa vào ăn sáng này - Bà Jung nói

- Bây giờ kể cho mẹ nghe, mấy bữa nay mấy đứa làm gì? - Bà Jung nói

- Dạ, Yuri giúp con nhiều lắm, hôm bố mẹ đi vắng, con bị bệnh cô ấy chăm cho con, rồi đi chơi công viên giải trí, hôm đi picnic, cậu ấy cứu sống con,........- Sica kể một loạt cho bà Jung nghe

- Chà, vậy thì cám ơn cháu nhe.

- Không có gì đâu bác - Yuri cười

- Có cháu ở chung, Sica nó đỡ buồn. - Bà Jung nói

- Dạ...

- Này, đi tập xe đạp đi. - Sica thúc

- Bây giờ á. - Yuri nói

- ừ đi lẹ. - Sica ra lệnh

- Được rồi

Yuri dẫn xe đạp ra ngoài.

- Chào mẹ con đi - Sica chào

- Ừm hai đứa đi vui vẻ - Bà Jung nói

- Bây giờ làm sao - Yuri nói

- Thì cô chở tôi ra bãi đất trống chứ sao - Sica cười

- Trời ạ. - Yuri thở dài

- Trời gì, mau lên - Sica nói

- Rồi.

Trên đường đi không ai nói với ai lời nào, Yuri cứ thế mà đạp

Két............... Từ đâu một con chó chạy băng qua đường làm Yuri phải thắng gấp lại. Tay Sica bây giờ đang ôm quanh eo Yuri. Khi bị Yuri phát hiện cô rụt tay lại.

- Ưm... Tại hồi nãy cô thắng gấp - Sica đỏ cả mặt

- Hừ... con chó nhà ai mà lông bông giữa đường thế này. - Yuri cười khì

Nói rồi Yuri chạy tiếp, tới một bãi đất trống, không một bóng người.

- Sao, lên tập đi chứ - Yuri nói

- Từ từ - Sica từ từ leo lên xe đạp

- Cô cứ đạp đi tôi vịn ở đằng sau rồi, đạp nhanh lên, có trớn dễ chạy hơn.

- Sợ quá............... - Sica co rúm

- Tôi dịnh rồi mà, cô cứ thả lỏng người ra đi, đạp lẹ lên

- Á..... - Sica mất lái, té xuống Yuri cũng té theo (ôi cái ký ức tập xe đạp đau khổ)

- Không tập nữa đâu - Sica nhõng nhẽo

- Đau chết đi được, không tập, cô đi bộ hoài à? Đứng dậy mau - yuri nói

- Biết rồi - Sica thở dài.

1 tiếng sau đó

- Tôi chạy được rồi nè, tôi chạy được rồi nè. Hahaha vui quá - Sica chạy vòng vòng bãi đất trống la hét um sùm

- Thấy chưa tôi nói là tập được mà. - Yuri nhìn Sica cười

- Cám ơn cô nha. - Sica ngồi xuống cạnh Yuri

- Có hộc...gì...hộc đâu - Yuri thở

- Tôi nặng lắm à? - Sica hỏi

- Vừa nặng mà còn dữ nữa chứ, hồi nãy cô la hét thủng màng nhĩ tôi rồi này. - Yuri chọc

- Tại tôi sợ mà - Sica nói

- Cô ngồi đây nhà, tôi đi ra đây chút. - yuri nói

- Cô đi đâu vậy? - Sica nói nhưng Yuri đã chạy đi mất

15 phút sau Yuri quay lại trên tay là cái bịch để coca, băng keo cá nhân.

- Gì vậy? - Sica hỏi

- Cái tay bị trầy ở đâu? - Yuri vừa nói vừa bóc băng keo cá nhân

- Ưm...... ở đây này. - Sica đưa tay bị trầy cho Yuri

- .................. - Yuri im lặng băng lại cho Sica

- Xong, như vậy mới không nhiễm trùng! - Yuri phủi phủi tay.

- Cám ơn! - Sica nói

- Có gì đâu - Yuri loay hoay băng vết trầy ở tay mình

- Đưa đây tôi dán cho - Sica lấy băng keo dán cho Yuri

Bây giờ tới lượt Yuri chết trân.

- Này uống đi - Yuri chìa lon coca cho Sica

- Ừm.

- Này mai mốt, tan trường... c...cô đến rước tôi nha. - Sica nói

- Gì, sao tôi lại phải bỏ công đi rước cô chứ, cô biết chạy xe đạp rồi mà - Yuri nói

- Thì cô đến trường rồi tôi với cô đi xe đạp về. Tôi đi cũng chưa vững mà - Sica làm mắt cún con

- Ôi trời, cô làm ơn đừng làm cái mặt cún con đó nữa. Được rồi, được rồi, tôi rước. - Yuri nói

- Lúc nào cũng có tác dụng. - Sica cười

- Sao tôi thấy tôi giống osin của cô quá vậy? - Yuri thở dài

Tôi đâu có bắt cô làm đâu, là cô chấp nhận mà. -Hehehe - Sica cười gian xảo.

- Vậy chẳng phải là hành hạ còn gì. Thôi đi về, nhìn trời vầy chắc sắp mưa quá. - Yuri nói

- -Ừm về thôi

Linh cảm của Yuri là đúng, đi dược 5 phút thì mưa ào xuống, cả hai phải vào trú.

- Aish, thật là xui xẻo mà. - Yuri cằn nhằn

- Có sao đâu tôi thấy cũng vui mà - Sica cười

- Cô này lạ nhỉ? Như vầy mà vui, không biết chừng nào mới hết mưa đây - Yuri bực mình

- Thì chừng nào nó hết thì hết thôi! Cô đừng có cằn nhằn nữa - Sica nói người lạnh run

- Cô lạnh à? - Yuri hỏi

- Không sao đâu - Sica chưa kịp nói thì Yuri đã cởi áo khoác đưa cho Sica

- Mặc đi - Yuri nói

- Còn cô thì sao? - Sica lưỡng lự

- Tôi không sao đâu - Yuri nói

- Cám ơn

Mưa cứ như thế mà trút xuống, để mặc hai người dưới chỗ trú. Rất lạnh mà cũng rất ấm, vì Sica có Yuri bên cạnh, và Yuri thì có Sica bên cạnh...

- Này tại sao hôm bữa cô lại đi về với cái tên Hee...hee gì đó vậy? - Yuri hỏi

- Tôi nói cô rồi, tôi không đem dù, cậu ấy cho tôi đi ké. - Sica nói

- Nhưng tại sao lại là tên đó? Sao không đi về với Fany hay Taeyeon vậy? - Yuri nói

- Thì tại mấy cậu ấy về trước, mà nhà của mấy cậu ấy đâu có cùng hướng với tôi. Đi với Heechul thì đã sao? - Sica nói

- Nhưng...

- Cậu ấy cũng đâu đến nỗi tệ. Một người đọc sách như cậu ấy thì không phải xấu. - Sica nói

- Cô thích hắn ta à? - Yuri nói

- Không, chỉ là đi ké thôi mà. Mà làm gì mà cô cứ hỏi chuyện đó hoài vậy? Ghen à? - Sica nói

- Đã nói là không ghen mà, tôi chỉ lo cho cô thôi. - Yuri lí nhí

- Vậy sao không đem dù cho tôi. - Sica nói

- Tôi có đem chỉ tại cô đi với hắn trước thôi. - Yuri nói nhỏ hết mức

- Gì cơ? - Sica hỏi

- K..kh...không... có gì - Yuri cười

"Tức thật đấy, bênh hắn ta quá nhỉ? Sao không làm bạn gái hắn luôn đi!" Yuri nghĩ

Chap 20 - Cháo!

- hừ hừ...... - Yuri rên lên vì lạnh

- Đấy hồi nãy tôi nói không nghe, cứ bảo mưa như vầy chừng nào mới hết. bây giờ thì ngồi đây mà rên. - Sica lấy khăn lau cho Yuri

- Hừ... cô ...ngồi...hừ ở....đằng sau..hừ... đỡ lạnh hơn, tôi ngồi ở đằng trước, hứng hết gió với mưa...hừ...hừ... - Yuri nói

- Cũng tại cô hết chứ ai, đã bảo đợi đi, nhất quyết đòi đi về... - Sica nói

- Hư...hừ....hừ... kh...không cãi với cô nữa. Hừ... mẹ cô đâu rồi. - Yuri vùi mình trong cái chăn của Sica

- Tôi cũng không biết, mẹ để giấy là mẹ đi công chuyện. Về liền mà chắc tại mưa nên... - Sica thở dài

- Hừ...hừ... cô...đi làm cái gì cho tôi ăn đi... Đói quá_! - Yuri làm nũng

- À...ừ... - Sica ậm ừ

"Chết thật làm sao đây, mình đâu có biết nấu ăn, làm sao đây, nhà hết cháo ăn liền rồi!" - Sica nghĩ.

Một công chúa suốt ngày được cưng chiều như Sica có bao giờ đụng tới bếp núc đâu, ngay cả một cái chén cô cũng chưa từng rửa. Nhưng trong tình huống cấp bách thế này thì làm sao đây?...

- Aish làm sao đây, cháo nấu làm sao? Bằm thịt như thế nào? Ôi trời sao mà rối thế này. - Sica cứ loay hoay không biết phải làm như thế nào.

- Mình nhớ là mẹ làm thế này! - Sica bắt chước làm theo mẹ.

Lúc đó trên lầu Yuri đang run lên vì lạnh, một phần vì cái bụng đói meo của mình. Trong đầu thì lại nghĩ đến Sica

"Cái cách cô ấy dán băng keo cho mình, cái cách cô ấy cảm ơn mình, cái cách cô ấy nhìn mình, cả cái cách cô ấy run lên vì lạnh nữa. Sao mà..."

Sica bước vào cắt dòng suy nghĩ của Yuri.

- Này cô ăn đi - Sica đưa tô cháo cho Yuri mặt lo lắng

- Ừm, cám ơn

Yuri nếm thử một iếng, người cô cứng đờ, mắt chớp chớp lia lịa. Có cảm giác như cô vừa uống 1 lít nước biển nguyên chất vậy, lỏng le + mặn chát.

- Lần đầu cô nấu ăn à? - Yuri hỏi

- Ừm... nó dở lắm phải không? - Sica buồn rầu

"Không thể nói là dở được, cô ấy sẽ thất vọng lắm, nhưng không lẽ phải uống hết tô nước biển này? Làm sao đây???"

- À...không, nó..nó ngon lắm... tôi ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên cô nấu ăn đấy - Yuri nói dối để không làm cho Sica thất vọng và chịu đau khổ khi ăn tô cháo đó

- Vậy à? Ngon hả? Ăn nữa không tôi lấy cho - Sica hớn hở

"Ăn nữa chắc mình chết mất"

- À thôi, tôi no rồi, cám ơn cô! - Yuri cười

- Hì. Cám ơn cô đã khen tôi. Cô ngủ đi tôi xuống dẹp tô. - Sica nói

- Ừm, - Yuri choáng váng vì phải ăn hết tô nước biển.

Sica đi xuống nhà, từ lúc nấu ăn cho đến bây giờ, cô chưa nếm thử thành phẩm của mình.

- Yuri nói ngon thì chắc phải ngon lắm đây.

Sica nói rồi nếm thử cháo. Cảm giác của cô y hệt như Yuri, như vừa mới nuốt 1 lít nước biển vậy. Sica cảm thấy có cái gì đó lâng lâng, cảm xúc khó tả

"Mặn thế này, sao hồi nãy cậu ấy nói ngon? Cậu ấy không muốn mình buồn ư? "

Một lát sau Sica quay lại phòng, trên tay cầm ly sữa nóng. Yuri trùm mền kín mít

- Yuri à. Uống sữa này - Sica nói

- Ưm... cám ơn cô nhiều! - Yuri nói, trên tay cầm ly sữa nhâm nhi.

- Cháo...c...cháo hồi nãy dở lắm phải không? - Sica hỏi

- Cô nói gì vậy, nó ngon mà. - Yuri cười, mép dính đầy sữa như em bé

Sica cười khi nhìn thấy mép Yuri dính đầy sữa, cô lấy tay lau nó đi, mặt đỏ bừng

- Cô đừng có dối lòng nữa. Tôi nếm thử rồi. - Sica cúi gầm mặt

- ............. - Yuri chết trân vì hành động của Sica

- Không, nó ngon mà. Sica nấu gì cũng ngon hết. Cô không biết chứ tôi ăn mặn lắm. - Yuri lại nói dối, nhưng là lời nói dối tốt

- Hì... - Sica cười nhẹ - Hôm nay cô ngủ trên giường đi, tôi nằm dưới sàn.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sica's POV

Hôm nay cảm xúc của mình cứ lộn tùng phèo hết lên. Cái lúc Yuri dán băng keo cho mình, lúc Yuri đưa áo khoác cho mình mặc, cái lúc Yuri ngồi ở trước che hết mưa cho mình, cái lúc mình lau miệng cho Yuri. Tim cứ đập loạn xạ cả lên.

"Không, nó ngon mà. Sica nấu gì cũng ngon hết."

Cô ấy nói vậy là sao? Cô ấy sợ mình buồn đến vậy sao? Ăn cả tô, chắc là cố lắm.

Mình không ngờ khả năng nấu ăn của mình lại tệ đến như vậy. Mình sẽ học nấu ăn, để nấu cho Yuri ăn

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Yuri's POV

Ôi trời ơi, nước biển. Nhưng vì đó là tấm lòng của Sica nên cũng chả sao.

Cảm xúc của mình, đã xác định được rồi. Mình thích cô ấy. Mình đã biết ghen? Chỉ muốn điều tốt cho cô ấy thôi... Sica à? Tôi phải làm sao đây, nếu như một ngày, tôi phải quay về, không còn gặp cô nữa.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trong lúc đó dưới Diêm Vương. Donghae đang đứng trước quả cầu thủy tinh, quan sát những việc mấy ngày nay của Yuri.

- Con bé tóc vàng này là ai vậy? Sao thấy Yuri quan tâm đến nó thế? Nếu đúng như vậy thì ta chắc chắn sẽ nắm toàn bộ tài sản trong tay. - Donghae cười nham hiểm

- Donghae, con làm gì vậy? Có tin tức của Yuri không? - Diêm Vương xuất hiện

- Dạ. Con mới xem trên quả cầu thủy tinh, con thấy nó cũng rong chơi lêu lỏng, chả làm gì cả. - Donghae nói dối trắng trợn

- Thật tình, hết thuốc chữa mà. Ta muốn bệnh với nó đây. - Diêm Vương lắc đầu

- Bữa nào con sắp xếp lên đó, nói chuyện hỏi han nó nhé. - Diêm Vương nói

- Vâng ạ. - Donghae nói

"Ta sẽ làm cho nó không muốn trở về nữa, khi đó ta sẽ là người chiếm lĩnh cả Địa ngục này"

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Nửa đêm, nhà Sica*

- Sột...soạt... - Yuri loay hoay hoài mà vẫn không ngủ được.

- Sao thế này, sao lại không ngủ được, mắt nhíu lại hết rồi này. Người kia thì ngủ phủ phê.. - Yuri nhìn Sica nằm dưới sàn

- Nằm như thế cong lưng chết. Thôi để cô ấy lên giường ngủ, mình vào tủ ngủ. - Yuri nói

Rồi cô bế Sica lên giường, nhẹ nhàng đắp chăn, khẽ lấy tay vén những ngọn tóc che mất khuôn mặt thiên thần của Sica. Cô im lặng ngồi nhìn Sica.

"Khi ngủ cô dễ thương nhất đấy" Yuri cười nghĩ rồi cô lại lê cái thân vào tủ ngủ.

Sáng hôm sau.

- Yuri à, dậy ăn cháo này. - Sica gọi Yuri dậy

- Ưm... cháo nữa hả? - Yuri hoảng hồn khi nghe đến từ cháo

- Sao hôm qua cô bảo ngon mà. Ăn đi - Sica đưa tô cháo cho Yuri từ tủ chui ra

- Ưm... - Yuri nhìn tô cháo

- Tôi giỡn đấy, tô cháo đó là mẹ tôi nấu. Sáng nay tôi nói là cô bị bệnh nên bà nấu cháo cho cô ăn này. - Sica cười

- Vậy à, mẹ cô tốt thật.

- Cô đi học à? - Yuri vừa ăn vừa hỏi

- Ừm... ở nhà nhé, tôi đi đây. Chiều nay khỏi rước tôi. Nhắc mới nhớ, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi học bằng xe đạp đây. - Sica hớn hở.

- Cẩn thận nhé, tôi khỏe rồi không sao. - Yuri nói

Sica chào tạm biệt mẹ và đạp xe đến trường. Từ đó đến giờ toàn được đưa rước bằng xe hơi, nên bây giờ Sica mới thực sự hiểu cái không khí trong lành, còn ẩm hơi sương vào buổi sáng làm cho người ta phấn chấn hơn là cứ ngồi trong cái hộp bít bùng như xe hơi vậy.

- Chán thật đấy, chả biết làm gì nhỉ? Ơ Sica để quên vở này - Yuri nhặt cuốn vở của Sica lên

----------------------------------------------------------------------------------------------------------

HeeChul's POV

Sica à, tớ thật sự đổ cậu rồi, cái vẻ đẹp thiên thần của cậu hớp mất hồn tớ rồi. Mấy ngày qua tớ chỉ biết nghĩ tới cậu, có nhanh quá không? Có lẽ là không, trong tình yêu thời gian chỉ là con số 0. Cái hôm cậu đi về cùng tớ, tớ có cảm giác lạ lắm.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lớp S9

- Sica à, hôm nay cậu đi xe đạp à? - Taeyeon hỏi mắt tròn xoe

- Ừm, mẹ mới mua cho tớ. - Sica cười

- Cậu tự tập à, trầy trụa tùm lum thế này? - Fany săm soi mấy chỗ dán băng keo của Sica

- Không, Yuri tập cho tớ, bây giờ cậu ấy bệnh nằm ở nhà kìa. - Sica nói

- Gì, tập xe đạp cho cậu mà nằm liệt giường luôn à? - Sunny nói

- KHông, hôm qua lúc về trời mưa, tớ bảo trú, cậu ấy không nghe, ngồi ở đằng trước chở tớ về hứng hết mưa, đâm ra bệnh thế đấy. - Sica kể

- Trời, vậy cậu ấy khỏe hơn chưa? - Hyomin hỏi

- Khỏe rồi. - Sica cười

Heechul tiến lại chỗ Sica đặt lên bàn một hộp sữa

- Sica uống đi - Heechul nói

- Ưm... cám ơn - Sica ngạc nhiên, cả bọn đứng đó cũng trơ mắt ra

- Này, sao mua cho Sica không vậy? Phần của tụi mình đâu? - Sooyoung nói

- Ơ...ờ ..thì - Heechul cứng họng

- Thôi,để bọn họ nói chuyện đi. - Hyoyeon kéo mọi người đi chỗ khác. Nhưng tai vẫn hướng về phía Sica

- Ngon không? - Heechul nhìn Sica cười

- Ừm, ngon cám ơn. Có chuyện gì không? - sica hỏi

- Ờ...thì là...

- Sao? - Sica tròn mắt

- Cuối tuần này cậu đi chơi với tớ nhé? - Heechul hỏi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro