] I'm Falling In Love With A Ghost ![Update Chap 12]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 11 - Naengmyun!

*Trên đường về*

- Hôm nay bác Lee không tới đón cô à? - Yuri hỏi

- Ừm... hôm nay bác ấy chở ba mẹ tôi đi công việc. - Sica nói

- Thế hôm nay cô lại ở nhà một mình nữa à? - Yuri hỏi

- Ừm... để về nhà xem ba mẹ có để đồ ăn gì không, nếu không cô đi ăn với tôi nữa nhá! - Sica cười

- OK! Dukbokki nữa à? - Yuri hỏi

- Không lần này đi ăn mỳ lạnh đi! - Sica rủ

- Ừm. - Yuri nói

*Gia tộc Jung*

- Đúng thật, ba mẹ không có để đồ ăn cho mình! - Sica cầm tờ giấy lời nhắn của bố mẹ

- Vậy cô có tắm rửa gì không hay là đi luôn? - Yuri hỏi

- Ờ vậy cô đợi tôi chút nhá! - Sica nói rồi chạy tuốt lên phòng.

- Nhà gì mà rộng thế không biết. - Yuri trầm trồ

Đây là lần đầu tiên cô nhìn rõ nhà Sica như vậy, vì mọi ngày là cô bay thẳng lên lầu 2.

- Xong rồi đi thôi - Sica bước xuống cầu thang với cái quần sọoc đen, áo thun trắng hình mickey.

- Này cô muốn bị trai dê lắm hay sao mà mặc kiểu đó hả? - Yuri nói khi thấy Sica

- Cô vô duyên tôi thích mặc thế này thì đã sao, cô là ông cố tôi chắc. Đi mau không trời tối bây giờ - Sica cãi lại

- Dữ như cọp - Yuri lẩm bẩm

- Cô nói gì thế? - Sica quay ngoắt lại

- Ơ...ơ...ơ t...ôi nói cô mặc thế này đẹp lắm - Yuri quay phắt 180 độ

- Tôi mà, mặc gì chả đẹp - Sica tự hào

- ..................

Nói rồi 2 người đi tới tiệm mỳ lạnh.

- Cho em hai dĩa mỳ lạnh. - Sica nói với bồi bàn

- Vâng có ngay

- Này, mỗi lần đi ăn với cô như vầy, mọi người ai cũng nhìn tôi chằm chằm, họ làm như tôi là người ngoài hành tinh vậy! - Sica nói

- Đành vậy thôi chứ biết làm sao! Họ đâu có thấy được tôi. - Yuri thở dài

- À... này, Sunny và Hyomin dễ thương quá nhỉ? - Sica nói

- Ờ, hồi sáng tôi thấy Sunny ngồi trên sân thượng, nó ngồi nhớ Hyomin, cho nên tôi mới kêu cô ấy xin lỗi Hyomin đó. - Yuri kể

- Vậy sao?

- Mỳ của quý khách đây, chúc quý khách ăn ngon miệng.

- Ăn thôi! - Sica hí hửng

Lại cái cảnh ai cũng nhìn Sica như người ngoài hành tinh hôm trước, lần này họ còn ngạc nhiên hơn khi đôi đũa bay lơ lửng giữa trời.

"Gee gee gee gee baby baby" Điện thoại của Sica reo lên

- A Lô? - Sica bắt máy

- Sica hả con, là mẹ đây, con về nhà chưa? - BÀ Jung hỏi

- Dạ con về rồi, nhưng bây giờ con đang ăn mỳ với bạn! - Sica nói

- Ồ, ba mẹ tối nay có thể không về nhà, con ở nhà khóa cửa cẩn thận rồi đi ngủ đi nhá! - Bà Jung dặn

- Nhưng... "Tút... tút...tút" - Sica chưa kịp nói gì thì bà Jung đã cúp máy. Cô để điện thoại lên bàn.

- Ai vậy? - Yuri hỏi

- Là ba mẹ tôi, tối nay họ không về nhà! - Sica buồn rầu nói

- Họ cũng bận bịu nhỉ? Suốt ngày đi vắng - Yuri nói

Ăn xong họ đi bộ về nhà. Đi được nữa đường Sica mới nhớ là mình để quên điện thoại ở quán mỳ

- Thôi chết... Tôi để quên điện thoại rồi! - Sica nói định quay lại chỗ đó nhưng Yuri chặn lại

- Thôi cô đợi ở đây đi, để tôi đi lấy cho lẹ - Yuri nói rồi bay mất

Yuri đi mất để Sica lại đó một mình, cô run lên vì lạnh. Có 1 đám du côn sáp lại chỗ Sica.

- Này cô em, làm gì đứng đây một mình vậy, đi chơi với tụi anh đi. - Tên du côn đó nói

- T...tôi không đi với loại người như ông! - Sica co rúm người

- Mày nói vậy là có ý gì? - Tên du côn nổi điên lên rồi xô Sica vào tường

- Cô em lạnh lắm à? Để anh ôm cho nhá! - Tên du côn nói rồi tiến lại gần Sica

- Này, các người làm gì vậy? Thả tôi ra! Yuri cậu đâu rồi! - Sica hét lớn

- Đừng có la lối nữa, không ai nghe thấy bé đâu. HaHaHa - Tên du côn cười lớn

Bỗng 1 tên du côn bị thụi vào bụng, rồi tới tên thứ 2, chúng bị nhấc bổng lên trời nhưng không biết ai làm

- YURI! - Sica mừng rỡ

- M...m...ma! Chạy tụi bay - Lũ du côn tán loạn, xách dép mà chạy, mặt cắt không còn giọt máu.

- Cô không sao chứ? Mới đi có một chút đã có chuyện. Đúng là thế giới loài người bây giờ rắc rối thật. - Yuri đỡ Sica dậy

- Ouch! - Sica la lên vì đau

- Cô đau ở đâu? Ở chân à? Đi được không? - Yuri lo lắng

- Chắc hồi nãy chúng nó xô tôi vào tường, bị trặc chân rồi. Ouch! - Sica la lên lần nữa vì cố đứng dậy đi

- Thôi thôi đừng cố nữa, không thì chân lìa khỏi người mất, để tôi cõng. - Yuri khòm lưng xuống

- Được không? - Sica nghi ngờ

- Tôi cõng cô được mà, là ma chứ tôi khỏe lắm! - Yuri cười

- Ừm - nói rồi Sica leo lên lưng Yuri

Đường về nhà hôm nay sao lại xa thế, ngồi trên lưng Yuri, một cái lưng lạnh ngắt, tại sao Sica lại cảm thấy ấm áp, an toàn đến thế. Cô ngủ thiếp đi trong ánh đèn đường mờ mờ và cơn gió hiu hiu của buổi tối vào đông.

- Này... H...hồi nãy chúng nó có làm gì cô không? - Yuri hỏi

- .................. - Sica đã ngủ nên không trả lời

- Này.

Yuri gọi, khi cô quay qua thì thấy Sica đã ngủ từ bao giờ, khuôn mặt trắng mịn, cô dường như nở một nụ cười hạnh phúc

"Ngủ mà cũng cười nữa. Thật là.... Không hiểu sao những lúc cô ta ngủ thì lại là những lúc mình thấy cô ta dễ thương."

Tới nhà, cửa khóa nên Yuri phải gọi Sica dậy.

- Này dậy lấy chìa khóa mở cửa. - Yuri lay Sica dậy

- Ư...ư, chìa khóa nè - Sica vẫn còn mơ ngủ trên lưng Yuri

- Sao mà cô nặng thế không biết! - Yuri 1 tay đỡ Sica, một tay mở cửa

*Phòng Sica*

Đỡ Sica lên giường. Lấy gối cho Sica tựa.

- Chân cô đỡ đau chưa? - Yuri hỏi

- Ừm cũng cũng đỡ rồi. Nhưng mà... sao tôi thấy nhức đầu chóng mặt quá! - Sica nói rồi lấy tay bóp trán

- Trời đất! Sao đầu cô nóng thế này?... - Yuri hốt hoảng khi lấy tay sờ trán Sica

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro