LUNCH ( KIM SEOKJIN - KIM NAMJOON )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3 : Kim SeokJin

   Kí túc xá không xa như tôi nghĩ . Nó nằm ở phía đông và có thể lái xe vào nếu lười đi bộ .

   Tôi kéo chiếc vali đi . Kí túc xá không có thang máy nên tôi phải vác cái vali và đi lên .

  Phòng của tôi nằm đầu tiên ở tầng hai của toà nhà này .

  " NJ 412 " . Tôi đọc nó . Đó là thứ được gắn trên chiếc cửa phòng . Tôi lấy chìa khóa ra và cắm  vào tay nắm cửa .

  Giống như mong đợi , cả căn phòng này đều màu trắng . Có hai chiếc giường và không có ai ở trong cả .

Tôi tiếp tục nhìn mọi thứ và đặt chiếc vali ra sau cánh cửa .

  Tôi nhắn cho mẹ và nói rằng tôi đã sẵn sàng cho cuộc sống ở đây .

Có rất nhiều ngăn kệ bên cạnh chiếc giường và cả tòa nhà này được trải một tấm thảm . Tất nhiên , nó cũng là màu trắng . Và có cả tủ được đặt bên cạnh chiếc giường .

" Tôi sẽ chiếm lấy nó "

Tôi phải dừng ngay tự nói một mình .

Tôi ngồi xuống một cái giường . Đó chính là cái giường mà có chiếc tủ ở trên .

Đó là khi tôi đã cảm thấy rất mệt mỏi . Và từ từ , tôi đã chìm vào giấc ngủ .

CHAP4 : KIM NAM JOON

Rũ bỏ chế độ lịch sự của mình , tôi chọn cho mình một bộ quần áo tùy ý . Tôi đã rất mệt mỏi với bộ vest này rồi .

Tôi có 3 căn nhà ở gần đây . Nhưng tôi nghĩ rằng sẽ tiện lợi hơn cho tôi nếu tôi ở ký túc xá .

" Sếp , có phải chúng ta đã đến muộn không ? " Hugh - người quản gia nói .

"Không phải đâu . Hôm nay là ngày đầu tiên . Không có gì phải bận tâm đâu Hugh . Ngài có thể trở về rồi và cảm ơn "

Tôi sửa sang lại quần áo của mình và chọn cho mình chiếc áo sơ mi khoác ngoài cùng quần jean rách gối và một đôi converse cao cổ màu đen .

Cuối cùng tôi đã xong , tôi đã sẵn sàng đi đến ký túc xá .

Từ những gì tôi nhớ thì nó là NJ412 ở trên cánh cửa phía đông của ngôi trường tầng 2 và phòng đầu tiên .

" Tuyệt vời , tôi có trí nhớ thật tuyệt " Tôi nói , mỉm cười ngu ngốc ( au : ai đó hãy cứu rỗi namjoon đi :) )

Vì lái xe sẽ rất gần nên tôi đã sẵn sàng để đi bộ tới đó

Tôi đang định đút chiều khóa vào cánh cửa cho đến khi tôi nhận ra rằng cánh cửa đó không hề khóa . Tôi nhìn lén vào bên trong và nhìn thấy hành lý được đặt ở sau cánh cửa sau đó thì nhìn thấy ai đó đang nằm trên giường .

Tôi nhẹ nhàng mở cánh cửa và nhẹ nhàng đi vào . Tôi đã khá ngạc nhiên khi nhìn thấy có chàng trai đang ngủ trên giường .

Mắt tôi như dán vào khuôn mặt của chàng trai đó . Nhưng đôi môi mới là thứ khiến tôi nhìn chằm chằm như vậy .

Tôi di chuyển đến gần hơn khuôn mặt ấy . Và mắt của tôi thì vẫn cứ như dán vào đó 

Lông mi của anh ấy hướng lên . Và đôi mắt đó mở rộng khi tôi nhìn chằm chằm anh ấy . Anh ấy tỉnh dậy và tôi thì nhanh chóng giật lùi về đằng sau .

" Tôi x-xin lỗi . Anh có gì đó trên mặt- "

Shit

Anh ấy cười lúng túng và tay thì sờ chiếc cằm . Theo tôi thấy thì mọi thứ bắt đầu trở nên ngượng nghịu .

Tôi ho khan . " Vậy .. uhm ... anh là bạn cùng phòng với tôi ? "

" Đúng , theo tôi thì là vậy "

Tôi cười với anh trước khi đi đến chiếc giường của mình .

" Tôi nghĩ rằng mình cần chỗ để quần áo " . Tôi nói , hi vọng rằng có thể giảm bớt không khí ngượng nghịu này .

" Yeah . Tôi không có nhiều thứ đâu . Vì vậy nên đừng bận tâm mà hãy cứ sử dụng nó "

Trán tôi nhăn lại " Ok , nếu anh nói vậy "

Sự im lặng lặng tràn đến .

"Tôi là Nam Joon "

" SeokJin . Kim SeokJin "

" Thật chứ ?" Tôi hét . " Chúng ta có cùng họ đấy "

Anh ấy cười . Đó là thứ nụ cười làm tan chảy mọi thứ . " Tốt , vậy nên cậu có thể gọi tôi là Jin nếu cậu muốn . Mọi người luôn luôn gọi tôi như vậy . "

Tôi bĩu môi " Nếu mọi người gọi anh là Jin thì tôi sẽ gọi anh là SeokJin "

"Cái gì cơ ? "

"Không có gì đâu " Tôi thở dài " Anh có đi ăn bữa trưa bây giờ không ?"

Anh ấy cắn môi dưới . Damn . Dừng ngay việc đó lại đi ( ý của namjoon là seokjin không nên cắn môi dưới vì nó quá quyến rũ đó:)

" Rất tiếc là tôi không có gì để ăn cả " Anh ấy cười bẽn lẽn .

"Vậy thì đi thôi " Tôi đi đến anh và kéo lấy cánh tay anh .

" B- bây giờ đi đâu cơ ?"

"Bữa trưa "

Au : xin lỗi vì để mn chờ lâu ❤, chờ những chap tiếp theo nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro