THAT PRETTY GUY - KIM SEOKJIN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1 : SEOKJIN

Tôi thực sự đau khổ với đống hành lý ở đằng sau ghế lái .

Tôi không thể muộn được .

Đây là ngày đầu tiên trong năm học đầu tiên trong trường đại học của tôi . Tôi sẽ rất bối rối nếu tôi bỏ lỡ buổi lễ khai mạc cho sinh viên năm nhất .

Tĩnh lặng thật , tôi đã lái xe trong tâm trạng rất bình tĩnh . Thật may mắn , có rất nhiều học sinh cũng đến đây muộn giống tôi .

Tôi rất ghét ngủ quá giờ . Khi ngủ nhiều , cơ thể tôi sẽ đau nhức và mắt tôi thì sưng húp . Chạy ngang qua hình tứ giác đó , cuối cùng tôi cũng đi đến căn phòng đó . Rất nhiều học sinh đang chuẩn bị vào trong với tờ sơ yếu lí lịch của mình . Tôi cảm thấy mọi người nhìn tôi khi tôi mở cách cửa đó ra nhưng tôi không quan tâm và tôi vẫn bước đi .

Cô thư ký cười với tôi và tôi đã cười thành một đường cong như chào lại
  " Lại là một cậu bé xinh đẹp " Một người phụ nữ lớn tuổi nói .
Tôi tặc lưỡi . " Xin chào , tôi đến đây với sơ yếu lí lịch của mình "
  " Này , bạn đã quên buổi lễ hôm nay đúng không yaaa ? Bạn nhìn như vừa chạy từ nhà đến đây vậy " Người phụ nữ đó cười , tôi đã cười với người ấy

Tôi mong cô ấy chào tạm biệt và quay đi nhanh chóng .

Tôi sờ lên trán của mình , sự đau đớn thì không đến nỗi nhưng cái trán của tôi như vừa đập vào thứ gì đó sắc nhọn và nó khiến tôi phải nhắm mắt lại .

Khi tôi mở mắt ra , tôi thấy một chàng trai đứng ngay phía trước tôi . Chàng trai đó mặc một bộ vest với chiếc cà vạt . Đôi mắt của tôi nhìn hướng lên và cố định ở mặt chàng trai đó .

Tóc của anh chàng đó đã được tẩy màu . Và chàng trai có thứ gì đó ở mặt khiến tôi cứ nhìn chằm chằm .

Tôi thức tỉnh bởi tiếng búng tay của chàng trai đó .

Thật là bối rối

Không

Thật kỳ lạ

Tôi nhìn thật kinh sợ

Tôi lập tức nhìn xuống dưới đất , chớp mắt với sự hoài nghi .

" T - tôi thực sự xin lỗi . Tôi không hiểu sao mình lại nhìn chằm chằm như thế . "
" Không sao đâu "  Giọng của chàng trai đó trầm khiến tim tôi đập nhanh hơn bình thường . Tại sao vậy ?

Anh vỗ vai tôi khi anh đi qua tôi . Tôi lắc đầu để trở lại bình thường trước khi ra ngoài .

Tôi nặng nề thở dài một tiếng khi tôi quay trở lại xe của mình .

" Có chuyện gì với mày vậy Kim SeokJin " Tôi thầm nghĩ

Tôi thở dài một lần nữa . " Dù sao , tôi có vấn đề quan trọng hơn phải đối mặt . Bây giờ tôi đã là sinh viên trường đại học . Tôi sẽ thật nghiêm túc .

Phòng kí túc xá của tôi đã được viết trên tờ thông báo . Tôi tự hỏi bạn cùng phòng tôi sẽ như thế nào ?

Chàng trai lúc nãy bỗng xuất hiện trong suy nghĩ của tôi .

" WHAT THE F*** ? SeokJin mày có bị điên không vậy ? Ugh . Mày nên dừng ngay suy nghĩ đó đi ! "  Tôi lại tự nhủ bản thân .

Chuyện gì đã xảy ra với tôi vậy ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro