03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bar rất lo lắng, cậu liên tục kiểm tra điện thoại của mình để xem có tin nhắn nào từ Gun hay không. Đã vài ngày kể từ lần cuối cậu nhìn thấy Gun và điều đó khiến cậu cảm thấy rối bời.

Mọi người đều nhận thấy sự thay đổi trong cách cư xử của Bar vì cậu trở nên dữ dằn hơn trong thời gian chào đón tân sinh viên. Trước đây Vee, Pond và Kla còn vui vẻ khi trêu chọc Bar nhưng giờ thì ngay cả họ cũng thấy sợ mất rồi .

"Ai đó đang nhớ bác sĩ kìa." Kla nói trong khi chơi game trên điện thoại.

Bar tức giận đá vào ghế nhưng may mắn là Kla không ngã xuống, những người khác cười phá lên nhưng Bar không hề vui vẻ chút nào.

"Ai mà nhớ thằng ngốc đó chứ." Bar bực bội lầm bầm.

"Chà, mày biết là mày có thể đến thăm em nó nếu muốn mà. Buổi tập diễn ra ở sảnh chính đó." Yiwha vừa nói vừa nhìn vào điện thoại.

"Làm sao mày biết điều đó?" Bar tò mò hỏi

"À, Mark đã đăng trên tài khoản của nó." Yiwha trả lời

Cả Vee và Bar đều vội vàng lấy điện thoại ra xem bài đăng.

# Chúng ta tạo thành một cặp đôi gây sốt, phải không? Ủng hộ GunMark nè !! - Mark

Với Tossara_Gun

"Cái quái gì thế?" Vee hét lên một cách tức giận khi nhìn thấy bài đăng.

"Wow, vợ của mày đang lừa dối mày mà đi với chồng của Bar rồi." Kla chỉ nói đùa nhưng cả Vee và Bar đều cùng lúc trừng mắt cậu.

"Xuôi xuôi, tao chỉ nói đùa thôi." Kla nói, cảm thấy có chút sợ hãi. Đột nhiên Vee đứng dậy và lấy cặp của mình

"Mày đi đâu thế?" Yiwha bối rối hỏi

"Tòa nhà chính." Vee nói

"Tao đi với." Bar nói với Vee khi anh lấy cặp của mình.

"Chà, tao sẽ cầu nguyện cho Gun và Mark." Kla nói trong sự thích thú khi nhìn Vee và Bar rời đi.

Tại phòng tập ..

Mark cảm thấy buồn chán nên cậu đến đây để cổ vũ cho Field. Trong khi nói chuyện với mọi người, cậu thấy Gun thực sự rất ngầu nhưng tiếc là cậu ấy đã "có chậu" mất rồi.

"Aww! Gun! Bỏ P'Bar đi, thay vào đó hãy hẹn hò với tao." Mark nói đùa khi cậu lấy đồ uống mà Gun mua cho mọi người. Cậu dành cho Gun những cái ôm, khiến Gun nở một nụ cười mệt mỏi.

Gun đã rất mệt, những tiết học vào sáng sớm, hai giờ học phẫu tích rồi luyện tập đã khiến cậu kiệt sức.

Cậu rất muốn về nhà và ngủ một giấc nhưng cũng muốn đi gặp Bar vì cậu đang nhớ đàn anh lắm.

"Đừng lo lắng, Mark, mày cũng sẽ tìm thấy ai đó thôi." Gun vỗ đầu và đảm bảo với cậu.

Mark vẫn bám lấy Gun và lầm bầm một cách dễ thương. "Con hà mã Vee cục cằn đó là định mệnh của tao rồi."

Khi Bar và Vee bước vào phòng tập, họ được chào đón bởi cảnh tượng Mark bám lấy Gun.

Cả hai đều cảm thấy ghen và khó chịu trong lòng. Bar mặc dù rất thích Mark nhưng vẫn cảm thấy muốn bẻ gãy cách tay đang ôm Gun của Mark trong khi Vee cảm thấy muốn đấm Gun vài cú.

"P'Bar !!" Mark vẫy tay với Bar vì phấn khích khi nhìn thấy đàn anh của mình nhưng lại cố tình phớt lờ Vee khiến Vee càng thêm tức giận.

Gun tròn mắt nhìn Bar, khuôn mặt cậu rạng rỡ với nụ cười. Bar giả vờ không nhìn thấy và thay vào đó nhìn về Field.

"Field, luyện tập chăm chỉ nha! Tao muốn mày cố gắng hết sức mình."

"Vâng anh." Field nói một cách lúng túng khi nhìn Gun tối sầm mặt lại và tự cảm thấy sợ hãi trong lòng.

"Đi theo tao." Vee nắm lấy tay Mark.

"Đi đâu cơ?" Mark hỏi nhưng Vee đã tự mình kéo cậu đi.

"Gun! Field! Cứu! Anh ấy đang bắt cóc tao giữa thanh thiên bạch nhật." Mark hét lên để thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

Gun không trả lời vì cậu đang bận hờn dỗi, Field thu hết can đảm và nói

"P'Vee......"

"Gì?" Vee quay lại và nhìn chằm chằm vào Field

"Hãy chắc chắn rằng có thểnó đi lại được, ngày mai chúng em có một bài thi." Field run rẩy nói.

Vee trông có vẻ bối rối trong khi Mark phá lên cười khi nghe thấy bạn mình nói, Vee cáu kỉnh hơn và sau đó trả lời.

"Tao sẽ cố gắng." Mark choáng váng khi Vee kéo cậu đi. Field thở phào nhẹ nhõm và quay lại nhìn một đàn anh khác của mình.

"Em sẽ quay lại sau ạ ...." Field khước từ và vội vàng rời đi.

Trong khi đó... Với North....

North cau có khi đứng giữa sân khấu, không có ai

dám đến gần cậu vì sợ hãi vì North sẽ trừng mắt với họ.

"Đừng làm vẻ mặt ấy nữa! Mày đang làm những đứa em tội nghiệp sợ đó!" Yiwha mắng North.

Giáo viên của họ yêu cầu họ làm tình nguyện trong dự án mới mà Dean đã khởi động và yêu cầu các sinh viên năm ba cùng tham gia.

Để giúp học sinh trung học thoải mái hơn và có kiến ​​thức tốt hơn về các lĩnh vực mà các em muốn theo học sau khi tốt nghiệp trung học, các em học sinh có thể đến đại học vào thứ Sáu và thứ Bảy.

Mỗi em học sinh sẽ được chỉ định với một sinh viên năm ba, người sẽ hướng dẫn và giúp các em hiểu rõ hơn cuộc sống đại học.

"Tao tưởng các em đã chọn người hướng dẫn cho mình rồi?" North hỏi, chương trình diễn ra vào tuần trước và North đã cố tình không đến để khỏi phải tham gia.

"Đúng là thế nhưng tại có một ít nhóm học sinh không thể đến được nên hôm nay tổ chức lại." Yiwha giải thích, North nhìn xung quanh bực bội.

"Yiwha! Mày biết tao mà, tao không thể làm việc với trẻ con được." North nói với vẻ khó chịu.

"Được rồi, hay là làm thế này nhé. Tao sẽ không ép buộc mày phải chọn ai cả nhưng nếu có em nào đó vẫn đến nhờ mày bất chấp vẻ mặt khó chịu của mày thì mày phải chấp nhận em nó đấy nhé?" Yiwha nói rằng cô ấy không có tâm trạng để xử lý chuyện của North.

"Được rồi." North sẵn sàng đồng ý.

Trong mười phút sau đó, không ai dám đến gần cậu vì sợ hãi, North khoác lên mình vẻ khó tính nhất và đứng tại chỗ chờ chương trình này kết thúc.

"Xin lỗi anh." Ai đó vỗ vai North, North quay lại và nhìn cậu bé dễ thương đang nở một nụ cười thật tươi.

"Em muốn gì?" North hỏi một cách thô lỗ.

"Em thấy anh đã đứng ở đây rất lâu nên đoán anh chưa hướng dẫn cho ai phải không ạ?" Cậu bé tò mò hỏi, North gật đầu không hiểu tại sao cậu bé lại hỏi mình.

"Ồ! Hay quá! Anh làm người hướng dẫn cho em đi! Trông anh thật là ngầu!" Cậu bé nói một cách hào hứng, đưa thẻ của mình cho North.

North nhìn cậu bé với vẻ kinh ngạc, cậu không hiểu điều gì khiến cậu bé nghĩ rằng cậu trông rất ngầu khi đứng đây và cau có với mọi người.

"Em tên gì?" North hỏi một cách khó chịu.

"PraRam ạ!"

Quay lại phần Gun và Bar ...

Cả Bar và Gun ngồi cạnh nhau nhưng không ai trong hai người nói chuyện.

Bar cảm thấy khó chịu vì những gì cậu thấy trước đó trong khi Gun đang hờn dỗi vì Bar chỉ chú ý đến Field thay vì cậu.

"Đây." Bar dúi túi đồ ăn vặt vào tay Gun nhưng Gun không nhận.

"Không muốn."

"Tại sao mày không muốn?" Bar bối rối hỏi.

"Bởi vì em đang giận anh." Gun trả lời.

"Tao mới là người nên khó chịu, không phải mày!" Bar gắt gỏng nói

Cả hai trở nên yên lặng, Bar nhận thấy mắt của Gun đang rũ xuống và cậu lo lắng.

"Tại sao mày lại tức giận?" Bar hỏi.

"Anh chỉ bảo Field phải làm tốt nhưng còn em thì sao? Tôi cũng muốn được anh ủng hộ." Gun phàn nàn khiến Bar mỉm cười nhưng cậu lại che đi.

"Mày làm tao khó chịu trước mà!" Bar vừa nói vừa trừng mắt Gun.

"Vậy tại sao anh lại khó chịu?" Gun bối rối hỏi.

"Mày nói là thích tao nhưng chính mày lại là người thân thiết với Mark !!" Bar tức giận hỏi.

"Anh, em vừa đưa cho cậu ấy một chai nước mà thôi." Gun hoảng sợ giải thích.

"Vậy còn bài đăng của Mark thì sao ??" Bar hỏi, nhìn thẳng vào Gun.

"Mark chỉ đùa thôi, Tossakan chỉ thích P'Bar mà." Gun trả lời với giọng nghiêm túc, Bar đỏ mặt như thú nhận đột ngột và quay mặt đi chỗ khác.

"Anh có ghen không?" Gun hỏi với giọng trêu chọc khiến mặt Bar đỏ hơn nữa.

"Không! Tao không có." Bar hét lên, Gun cười toe toét và gục đầu vào lòng Bar và ôm eo người yêu.

"Em hạnh phúc lắm." Gun thì thầm.

"Tại sao?" Bar hỏi. Cậu không đẩy Gun ra và Gun thực sự rất vui vì điều đó.

"Bởi vì anh cảm thấy ghen vì em." Gun trả lời

"Im đi." Bar hét lên.

Sau khi ngồi im lặng một lúc, Bar nhận ra Gun đã ngủ thiếp đi. Cậu mỉm cười và nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Gun.

Ít phút sau, mấy cậu sinh viên năm hai đến gọi Gun đi tập. Họ định đánh thức Gun nhưng Bar trừng mắt nhìn họ.

Đám đàn em sợ Bar, họ xin lỗi rồi hốt hoảng bỏ chạy.

Vee và Mark ...

Vee và Mark đang ở trong một nhà hàng thức ăn nhanh, Vee gọi một lượng lớn đồ ăn khiến Mark nhìn cậu và tự hỏi liệu Vee đã nổi điên hay chưa.

Chẳng bao lâu sau, món ăn của họ đã được phục vụ, Mark nhìn đống đồ ăn rồi lại nhìn Vee một cách bối rối.

"Vee! Anh bực rồi sao? Ít nhất mười người có thể ăn đống này!" Mark phàn nàn, Vee phớt lờ cậu và nhét burger vào miệng Mark.

"Ăn đi, mày phải ăn hết đống này." Vee ra lệnh khiến Mark nhìn cậu đầy hoài nghi.

"Anh bị khùng à!" Mark hét lên sau khi nhai xong nhưng Vee lại nhét vào miệng cậu một chiếc burger.

"Tao sẽ làm cho mày béo lên để không còn ai thích mày nữa!" Vee thì thầm khi nhìn Mark đang ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro