05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vee đã ngủ lại chỗ của Mark vào đêm qua, sau khi đưa Mark về ngủ. Cậu đã quá mệt để trở về ký túc xá của mình.

Sáng dậy, cậu rên rỉ khi nghe thấy tiếng chuông báo thức của Mark rồi đá Mark một cách khó chịu.

"Ôi! Anh!" Mark khóc òa khi ngã xuống giường. Đôi mắt của cậu thậm chí còn không mở được ra đúng cách. Cậu đứng dậy và xoa đầu mình.

Cậu đá lại Vee nhưng Vee vẫn thoải mái ngủ, Mark chửi bới đàn anh trong đầu trong khi ngồi lên giường.

Mark uống thuốc để cái đầu của mình bớt đau rồi đi tắm. Khi đã tắm xong, cậu bước ra và trừng mắt nhìn Vee vẫn còn nằm trên giường.

"Đồ lợi dụng." Mark thì thầm khi cậu lấy ví và đi mua bữa sáng cho họ.

Khi Mark đang quay trở lại, cậu đụng phải Ploy đang đi ra ngoài, Mark rên rỉ đau đớn và vái chào đàn chị.

Sáng sớm, Vee đã đá cậu ra khỏi giường và bây giờ vì Ploy mà cậu bị va vào tường.

"Em ổn chứ Mark?" Ploy lo lắng hỏi khi cậu em nhỏ bé đang ôm eo đau đớn.

"Không sao đâu chị, em không sao." Mark cố gắng mỉm cười.

"Lần nào Vee cũng làm như này với em sao?" Ploy thấy ngượng khi hỏi, Mark suy nghĩ một lúc và trả lời.

"Chà, bất cứ khi nào anh ấy say. Đừng lo mà chị, em quen rồi." Mark cười để trấn an Ploy.

"Đừng quen! Nếu Vee bạo hành em thì hãy nhờ giúp đỡ! Chị cũng đến đây để giúp." Ploy giữ vững ý kiến ​​và cố gắng động viên cậu.

"Chị..."

"Oi! Mark! Vào trong đi, tao đói!" Vee hét lên khi nhìn Ploy và Mark.

"Xin lỗi chị! Em phải đi rồi." Mark vái chào Ploy trước khi vào trong. Ploy giận dữ nhìn Vee và nói.

"Vee! Tiết chế một chút đi! Em nó vẫn còn trẻ con đó !"

"Hả? Trẻ con, Mark ấy hả? Ploy, thằng nhóc đó là ác quỷ thì có." Vee nói với Ploy trong khi cười khúc khích.

"Tôi không biết về điều đó nhưng từ sau hãy chuẩn bị cho em nó thật chu đáo! Có vẻ như em nó vẫn còn đau đấy!" Ploy hét vào mặt Vee trước khi cô ấy rời đi.

"Đau à? Chuẩn bị? Đúng là một bà cô khùng." Vee lầm bầm khi đóng cửa và đi ăn.

"Ploy thật kỳ lạ." Vee lầm bầm khi ngồi trên giường và lấy bát súp tôm từ Mark.

"Tại sao? Có chuyện sao ạ?" Mark tò mò hỏi khi ngồi cạnh Vee

"Cô ấy nói những điều vô nghĩa." Vee nói khi anh ấy nghĩ về cuộc trò chuyện trước đây của anh ấy với Ploy

"Sau khi dọn dẹp bát đĩa, biến đi đâu thì tùy anh." Mark nói với Vee khi nhìn người hơn tuổi thưởng thức đồ ăn miễn phí.

"Làm như như tao muốn ở lại đây lắm ấy." Vee lầm bầm trong hơi thở.

Trong khi đó ...

Cuối cùng thì Bar cũng đồng ý hẹn hò với Gun. Họ dự định gặp nhau tại ký túc xá của Bar và Gun nóng lòng muốn gặp Bar.

Gun đã vui vẻ mặc quần áo và chuẩn bị rời đi nhưng PraRam và Pralak đứng cản đường cậu với vẻ mặt nghiêm túc.

Gun về nhà vì bố và mẹ cậu đến nhà dì bị ốm, thường thì họ sẽ không nhờ Tossakan chăm sóc hai anh em nhưng vì Tossakan có ngày nghỉ. Họ yêu cầu cậu ở nhà.

"Anh định đi đâu?" PraRam hỏi nhìn người anh cả của mình ăn vận lịch sự.

"Nhìn anh ăn mặc gọn gàng thế này, có mùi gì đó hơi tanh tanh đấy nhé." Pralak nhận xét khi cậu dựa vào PraRam, người anh sinh đôi của mình.

"Anh đi hẹn hò phải không?" PraRam hào hứng hỏi.

"Không phải chuyện của hai đứa." Gun bình tĩnh trả lời, nở một nụ cười trên môi.

"Chà chà, nếu anh không cho bọn em. Bọn em sẽ gọi cho bố mẹ và nói rằng anh đã để bọn em ở nhà một mình vì một cô gái nào đó." Pralak đe dọa Gun.

Gun cảm thấy mắt mình giật giật nhưng cậu vẫn giữ bình tĩnh và nhẹ nhàng nói.

"Anh cho em tiền thì sao? Tại sao em không gọi pizza và gà?" Gun cố gắng hối lộ hai em của mình và lấy ra một số tiền từ ví của cậu.

Pralak lấy hết tiền và nhếch mép.

"Vì anh là anh trai của bọn em nên em sẽ để anh đi lần này. Hãy tận hưởng buổi hẹn của anh với P'Bar đi nhé." Pralak nói khi cậu rời đi.

Gun mở to mắt và nhìn PraRam để tìm câu trả lời.

"P'Beam đã nói với bọn em về bạn trai của anh." PraRam cười dễ thương khi bán đứng Beam.

"Ai'Beam!" Gun cau mày khi tưởng tượng ra những cách cậu sẽ tra tấn Beam và nhìn PraRam.

"Bây giờ em muốn gì?" Gun hỏi khi PraRam vẫn đang đứng trước mặt anh.

"Anh có thể cho em số của P'North được không?" PraRam ngại ngùng hỏi.

"Hả? Làm sao em biết P'North?" Gun ngạc nhiên hỏi

"Anh ấy là người hướng dẫn của em cho chương trình giáo dục ấy nhưng mà em quên hỏi số của anh ấy." PraRam trả lời thành thật.

"Aah! Anh sẽ hỏi P'Bar và gửi nó cho em."

"Cảm ơn! Xin đừng quên chuyện đó nhé!" PraRam chạy về phòng và cuối cùng thì Gun cũng có cơ hội để đi hẹn hò.

Gun lái xe đến chỗ của Bar và đến ký túc xá của đàn anh để đón Bar. Cậu hào hứng gõ cửa và đợi Bar.

Bar mở cửa mời vào, Bar mặc áo sơ mi trơn và quần đùi khiến Gun bối rối.

"P'Bar, em nghĩ chúng ta đi hẹn hò." Gun thất vọng hỏi

"Đúng ..." Bar trả lời khi cậu ngồi trên chiếc ghế dài và ra hiệu cho Gun ngồi xuống bên cạnh cậu. Gun cởi giày ngồi cạnh đàn anh.

"Nhưng ..." Gun thì thầm.

"Hẹn hò không có nghĩa là chúng ta phải đi chơi, chúng ta cũng có thể tận hưởng ở đây mà." Bar khiêm tốn, anh dựa vào Gun khiến Gun mỉm cười

"Bất cứ điều gì P'Bar muốn." Gun ôm Bar gần hơn và thì thầm.

Tai của Bar đỏ lên nhưng cậu nhìn chằm chằm vào màn hình TV phớt lờ cậu bác sĩ tán tỉnh đang thì thầm vào tai cậu những lời ngọt ngào.

"Vậy, P'Bar ..... Bây giờ chúng ta đang hẹn hò chứ ạ?" Gun hỏi với giọng trêu chọc.

"Im lặng! Và xem phim đi."

PraRam ...

Một giờ sau, Tossakan nhắn tin số của North cho PraRam khiến cậu nhảy cẫng lên vì phấn khích, Pralak nhìn người anh song sinh của mình với vẻ nghi ngờ nhưng sau đó lại tập trung vào món gà.

PraRam do dự trước khi lo lắng nhắn tin cho North

Số không xác định: Xin chào anh, em là Praram...

PraRam hờn dỗi khi không nhận được bất kỳ phản hồi nào.

"Ok, trông mày đáng ngờ hơn P'Kan đó! Để tao xem chuyện gì đang xảy ra?" Pralak yêu cầu cậu nhìn vào người em song sinh của mình.

"Không có gì!" PraRam đáp lại khi mặt cậu hơi ửng hồng.

"Hào hứng rồi dỗi vừa nhìn điện thoại, vừa đỏ mặt khi bị hỏi ...... mày đang móc nối với ai đó sau lưng tao phải không?" Pralak trêu chọc PraRam.

PraRam lần đầu tiên phớt lờ Pralak nhưng lại vui mừng khi nhận được tin nhắn từ North.

P'North: Nhóc! Em lấy số anh ở đâu vậy?

"Chắc chắn là mày đang giấu tao điều gì đó." Pralak nheo mắt và nhấp một ngụm đồ uống khi quan sát anh trai mình.

Ngày tiếp theo....

Mark cùng với bạn bè của cậu đang làm bài tập trong thư viện, bạn bè tò mò nhìn chằm chằm vào cậu khi Vee đưa cậu đến lớp.

"Vậy là mày và P'Vee đang ở cùng nhau?" Field hỏi nhưng nhìn lại cuốn sách khi Mark trừng mắt nhìn cậu.

"Tốt hơn hết bọn mày nên ngậm miệng lại nếu không tao sẽ đâm chết hết đấy." Mark chĩa bút vào bạn bè khiến họ sợ hãi quay mặt đi.

"Aw .. Anh không biết Mark lại hung dữ như vậy đó." Một trong những học sinh năm tư của họ nhận xét khi đến gần bàn của họ.

Mark đảo mắt khi nhìn thấy nhóm và sẵn sàng rời đi nhưng đàn anh kéo ghế bên cạnh.

"Em có nhớ anh không N'Mark?" Near, đàn anh năm tư đang phải lòng Mark hỏi.

"Anh không cho em cơ hội để nhớ anh sao. Mỗi ngày sau này khi anh đến tìm em, sao vài tháng anh lại không biến mất đi." Mark ngọt ngào nói nhưng Near lại không thích giọng cậu.

"Em không nên có cái tôi quá nhiều, có thể sẽ gây hại cho em đó." Near thì thầm khi cúi người lại gần hơn nhưng Mark dùng bút để đẩy đàn anh ra.

Near lườm Mark, người không bị ảnh hưởng gì cả.

"Em không phải nên coi trọng đàn anh sao?" Near hỏi khi nhìn Mark.

"Anh, nếu anh đừng chọc tức em nữa thì có lẽ em sẽ tôn trọng anh."

Field, James và Phan sợ rằng Mark có thể xúc phạm đàn anh nhưng Mark không hề sợ hãi.

"Mark, đừng thử lòng kiên nhẫn của anh." Near hét lên trong giận dữ khiến mọi người nhìn họ

Ở đâu đó nhấp nháy đèn máy ảnh trong khi một số người đang buôn chuyện.

"Anh mới là người nên không vượt qua giới hạn của mình trước ấy!" Mark hét lại, cậu lấy túi và bỏ đi trong tức giận.

Near tức giận bốc hỏa nhưng không thể làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro