Phần 4 + 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yehhh ngày 30/8 tôi sẽ viết 2 Chap Sáng và Chiều nhé ;-; Hôm nay bận quá nên up Phần 4 trễ, nếu như Truyện có nhiều lượt đọc thì tôi sẽ viết 1 phần ngoại truyện có H, yep và khả năng viết H của tôi phải gọi là vào tầm NGHỆ SĨ =))

Nhắc mới nhớ tôi quên mẹ phần trước tôi viết gì rồi 

Lưu ý: Bên Pháp thường gọi mẹ của mình là Maman nên mình sẽ viết Joseph gọi Mary là Maman, còn Mary sẽ tự gọi mình là mẹ nha :3

=========

Mary: Không nói nhiều ta muốn gặp Joseph! 

Gương mặt Mary biến đổi, nhìn cô ta thật dữ tợn, nhưng Michiko nhẹ nhàng đưa cái quạt cô đang cầm đưa thẳng mặt Mary

Michiko: Thưa quý cô, ngài Joseph đang có 1 chút việc bận không thể gặp quý cô ngay lúc này được, mong quý cô đợi ngài Joseph xuống cho
Mary: Ta lại mẹ nó! ta có quyền được gặp nó !
Michiko: Nếu quý cô đây không nghe thì tôi bắt buộc phải ra tay

Mary rút ra 1 mảnh gương nhỏ nhưng vô cùng sắt bén

Mary: Tôi cũng không ngại đâu, nếu cô không chỉ tôi đường đến phòng nó thì ta cũng không nương tay đâu!

Đột nhiên từ trên cầu thang Joseph và Aesop bước xuống. 2 người đứng sững sờ ở đấy vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, và Joseph nhận ra người đang cầm mảnh gương đó chính là mẹ của mình. Còn Aesop thì không biết đó là ai, có lẽ là Hunter mới của bên phía Thợ săn nên cậu cũng không hỏi nhiều xin phép mọi người trong Đinh thự đi về. Joseph bước xuống cầu thang

Joseph: Maman ? Maman làm gì ở đây vậy ?
Mary: Con trai cưng của ta! - Mary từ 1 gương mặt căng thẳng về 1 gương mặt dịu dàng chạy tới ôm Joseph
Joseph: Maman, maman vẫn chưa trả lời đấy!
Mary: Ô, thế à? Ta xin lỗi con. Ta là Hunter mới của Trang Viên

Joseph đứng ngất ngờ ra đấy, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao Mẹ của mình lại gia nhập vào Trang Viên làm gì ? Tại sao bà lại được nhận chứ ? Joseph vốn rất khó chịu mỗi khi Mary nhắc đến Vera vì thực sự anh không hề thích cô Vera 1 chút nào

===Aesop time===

Aesop*Không biết quý cô mặc áo màu đỏ lúc nãy mình gặp là ai nhỉ?*

Đang ngồi thữn thờ bỗng nhiên có ai đó vỗ vai Aesop làm cậu giật mình, cậu quay lại và nhìn thấy người đứng trước mặt mình là Vera, Vera cười mỉm với Aesop, Cậu vẫn chưa hiểu chuyện gì sảy ra

Vera: Chào cậu Aesop
Aesop: À..ừm...chào cậu Vera
Vera: À! Ngày hôm qua Ngài Joseph có tặng cậu bó hoa hồng vàng phải không nhỉ?
Aesop: Sao cậu biết...?
Vera: À ngày hôm qua tôi thấy Emma đem bó hoa hồng vàng tới phòng cậu, tôi nghĩ đó là của ngài Joseph tặng
Aesop: ...

Vera đứng dậy  và nói với Aesop câu cuối cùng trước khi đi

Vera: Hy vọng cậu không làm gì đến ngài Joseph của tôi
Aesop: ...?

Nói xong Vera liền bước đi trong chốc lát. Có vẻ như Vera không được thích Aesop thân thiết với ngài Joseph lắm. Nhưng nói thật ra thì cậu cũng lỡ đem lòng thích ngài Joseph rồi. Nếu nói ra ngài sẽ khinh cậu chăng ? 
---Ngày hôm sau---
Nightingale thông báo trận đấu hôm nay
Hunter:
Red Madam - Mary
Survivor:
Vera Nair - Hương Sư
Aesop Carl - Người Tẩm Liệm
Eli Cark - Nhà Tiên Tri
Emily - Bác sĩ
-------
Trong trận đấu không hiểu lý do vì sao Hunter cứ đuổi mỗi Aesop còn lại thì tha. Khi bắt được Aesop bà ta cứ treo bóng rồi thả cậu xuống đất làm thân xác cậu không thể ngất đầu dậy. Ở trong phòng quan sát Joseph đã nổi cơn tức giận bắt Nightingale phải dừng trận đấu này lại
Joseph: MAU DỪNG TRẬN ĐẤU LẠI! AESOP SẼ KHÔNG SỐNG NỔI MẤT!
Naib: Anh bình tĩnh đi Joseph-
Joseph: LÀM SAO TÔI CÓ THỂ BÌNH TĨNH ĐƯỢC ??
Michiko: Dừng lại được rồi cô Nightingale
Michiko nhẹ nhàng đưa tay ấn vào nút kết thúc trận đấu. Đây là lần đầu tiên Joseph nổi nóng chửi cả Nightingale. Sau đó Aesop được đưa đến phòng khám trong tình trạng nửa sống nửa chết. Thực sự thân thể yếu đuối của cậu không thể chịu đựng được trận đấu vừa rồi. Cứ bị treo bóng rồi thả bẹp xuống đất, rồi còn đạp lên người cậu.
Joseph: Maman ! Sao Maman lại làm vậy?? Nhỡ cậu ấy chết thì sao??
Mary: Nó chết ta càng mừng chứ sao?
Joseph: Maman nói vậy là có ý gì..?
Mary: Joseph! Ta không muốn con thích bất cứ ai ngoài cô nàng Vera cả, Maman thực sự thích cô Vera này, Maman muốn con phải lấy cổ!
Joseph đứng sững người ra đấy. Maman lúc nào cũng quản chuyện của mình chẵng thể cho cậu yêu 1 tình yêu đích thực của đời mình.
Joseph: Con hiểu rồi-
Joseph bước nhẹ nhàng vào phòng Aesop nhìn cậu nhóc nhỏ bé của mình đang nằm bất tỉnh trên giường. Thực sự anh chỉ muốn nói với cậu nhóc đó 3 từ "Anh yêu em" nhưng có lẽ đó là chuyện anh không thể làm được. Joseph ngồi xuống bên cạnh Aesop tay Joseph nắm chặt tay của Aesop gục đầu xuống giường
Joseph: Aesop...- làm...ơn... Tỉnh dậy đi... Anh còn chưa nói rằng... Anh thích em mà ...
Gương mặt nhỏ bé của Aesop quay sang nhìn Joseph-
Aesop nói thì thầm: em cũng yêu ngài.
Joseph giật mình nhìn Aesop. Thì ra cậu đã tỉnh lâu rồi (Đoạn này Au bó tay với 2 vợ chồng nhà này rồi 🙁)
Nước mắt chảy dài trên hai bờ má của Joseph. Aesop lấy tay lau đi 2 dòng nước mắt ấy

Aesop: Xin ngài đừng khóc... Chẳng giống ngài 1 tý nào
Joseph: Ta... Ta biết rồi
Aesop: Ngài vừa nói ngài thích tôi phải chứ ...
Joseph nhìn Aesop cười mĩm gật đầu. Nhưng Aesop biết, Maman của anh muốn gã anh cho Vera vì vừa nãy cậu nghe hết rồi
Aesop: Liệu Maman ngài có...
Joseph: Không sao, ta sẽ thuyết phục được bà ấy
Joseph ôm lấy Aesop như không muốn rời xa cậu. Vera đứng ngoài cửa nghe hết mọi chuyện, lòng cô nhói đau như bị 1 nhát dao đâm vào tim

Vera* "Aesop Carl..." Tôi sẽ ghi nhớ tên cậu vào trong tâm trí...*

Vera bước đi chậm rãi xuống cầu thang. Vì Mary rất thích Vera nên cô ta lợi dụng đều này để ép buộc Joseph rời xa Aesop, vì cô đã thích Joseph từ lúc anh vừa tròn 15 tuổi. Lúc đấy là lúc mà 2 người gặp nhau... Và cô đã thầm thích Joseph từ lúc đấy. Lúc đấy cô chỉ mới 10 tuổi. Tình yêu thật lạ... Nó làm con người ta mù quoáng tới mức mất đi chính mình chỉ để lấy 1 người không hề thích mình.

---Some where---

William : Lại là chuyện thằng nhóc Aesop à ?
Norton: Cần phải kiên quyết như cậy không Vera ?
Vera: Tao không quan tâm tụi mày nghĩ gì, nhưng lo liệu làm cho xong đấy
Martha & Eli : Ừm...

Martha là một người rất yêu Vera nhưng tình cảm đấy là không cho phép vì Vera đã thích người khác rồi. Aesop thì là người mới gia nhập, cơ thể thì yếu kém
Martha *Nếu như làm việc này thì Aesop đi đời mất... Mình phải giúp em ấy... Nhưng... Liệu Vera có giận mình...?*
Hàng loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu cô. Vậy là cô quyết định kéo Vera ra khỏi cái thứ tình yêu mù quoáng của cô ấy. Martha nhanh chóng chạy tới phòng của ngài Joseph để kể hết mọi chuyện.

Joseph: Cái gì ? Aesop... - Joseph đập bàn mạnh tới mức khiến chiếc ly anh thích nhất rơi xuống đấy và vỡ ra
Joseph: Cô được lắm Vera...
Martha: Bình tĩnh ngài Joseph! Điều chúng ta cần làm là tới phòng nghỉ của Aesop
Joseph: NHANH THÔI!

Joseph và Martha cấp tốc chạy tới phòng nghỉ dưỡng của Aesop, mọi người trong Đinh Thự của Thợ săn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Riêng Mary thì vẫn rất tỉnh... Vì việc này là do cô bày ra.
---Sips Tea---
Joseph đá mạnh cửa phòng, đập vào mắt anh là cảnh Aesop nằm trên sàn dính đầy máu nhưng hình như... Vết rạch tay nằm ở ngay mạch của tay

Joseph: MARTHA ! GỌI EMILY NHANH LÊN!!
Martha: V..vâng...

Joseph chạy vào bế Người Tẩm Liệm bé bỏng của anh lên. Joseph tay không thể ngừng run khi thấy cảnh tượng này... Nó giống cảnh tượng khi người anh song sinh của mình mất. Vừa lúc Emily và Martha vừa chạy vào
Emily: Ngài Joseph! Mau đặt cậu ấy lên giường đi!
Joseph: Ta biết rồi
Emily: Không ổn rồi... Kiểu này Aesop khó mà sống...

Nghe vậy Joseph liền nổi cơn thịnh nộ (Au dùng từ này hợp không ta?) Joseph đạp cửa đinh thự của kẻ sống sót và hét toáng lên
Joseph: VERA! CÔ TA ĐÂU RỒI!
Emma: Ngài Joseph có chuyện gì sao ?
Joseph: TÔI HỎI... CÔ TA ĐÂU!!
Joseph đẩy mạnh Emma vào tường khiến cô bé bầm tím 1 bên vai. Naib chạy tới đỡ Emma dậy

Naib: ANH BỊ ĐIÊN À JOSEPH???
Joseph: Ta không điên!
Mary bỗng từ đây xuất hiện từ trong đinh thự Kẻ sống sót bước ra

Mary: Làm gì mà la um xùm lên cả thế con trai cưng của ta ?
Joseph: Maman về mà nhìn lại cô Vera của Maman đi!
Mary: Ồ ? Vậy sao? Ta không biết nó đã làm gì mà con lại nổi trận lôi đình với Vera
Joseph: Làm gì? Làm người ta sắp mất mạng? Mà bảo không làm gì?

Cảnh đinh thự của kẻ sống sót im lặng bất ngờ. Im lặng được 5p thì Joseph bước đi. Về căn phòng của mình. Anh nhìn thanh kiếm.
Joseph: Bây giờ ta phải làm sao đây Moonlight? Aesop... Sắp đi rồi..

Một người đàn ông giống Joseph nhưng là 1 con sói lịch lãm bước ra thanh kiếm, nó giống với bộ đồ mà Joseph mặc ngày dự tiệc.

Moonlight: Làm sao là làm sao? Ta có phải thánh đâu mà giúp ngươi được?
Joseph: ...
Moonlight: Ta đùa thôi, ta có cách giúp ngươi mà
Joseph: Thật sao!?
Moonlight: Gạt ngươi làm qq gì ? - Moonlight chống cầm liếc nhìn Joseph

Joseph: Ngươi nói đi Moonlight
Moonlight: Vật của Aesop hay mang là gì? Ví dụ như Naib là găng tay ấy, vậy Aesop là gì ?
Joseph: Là... cái Vali mà em ấy hay mang theo...
Moonlight: Được rồi ngươi cứ đặt thanh kiếm của ngươi để cạnh cái Vali đấy của Aesop

Nói rồi Moonlight biến mất. Joseph liền làm theo lời Moonlight dặn mình. Anh tới phòng của Aesop rồi đặt thanh kiếm mình cạnh Vali của Aesop. Rồi anh thiếp đi bên cạnh giường của Aesop.

---It me nhưng some where---

Moonlight*Đây là biển linh hồn của Aesop ư? Toàn hoa hồng đỏ thế này...*

Moonlight bước tiếp và ngay sau đó dừng lại vì có 1 cậu nhóc tóc xám mặc bộ đồ đen đỏ, mang chiếc khẩu trang đỏ toàn gai.
Moonlight:  Sao... Sao em lại ở đây...?
???: Câu này tôi phải hỏi anh mới đúng Moonlight?
Moonlight: ... Anh chỉ vào giúp 1 người thôi...
???: Aesop? Cậu ta chưa chết đâu. Ngày mai cậu ta sẽ bình phục hoàn toàn, có tôi ở đây Aesop không chết được đâu
Moonlight: ...
???: Anh còn không mau đi đi!
Moonlight: Anh biết rồi...
---------------
Sips tea, tôi biết truyện tôi rất nhảm nhí và xàm xí đú, nhưng cảm ơn đã đọc hmi hmi, yew vãi nùi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro