126+127+128

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

126. BÙNG NỔ
Sau khi màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc, đến lượt phần giới thiệu quy tắc của chương trình và cách thức bỏ phiếu kéo dài hơn một chút. Lâm Sâm cố ý nhấn mạnh, lần bỏ phiếu đầu tiên sẽ kết thúc vào nửa tháng sau, 65 thực tập sinh xếp cuối đều sẽ bị loại. “Cho nên, hãy bỏ phiếu cho cô gái mà bạn thích đi thôi~” Sau khi giới thiệu xong quy tắc, chương trình liền bước vào phần chính. Từ nhóm Chẩm Khê trực thuộc công ty Melon Entertainment lên sân khấu cho đến khi tất cả các thực tập sinh tập hợp đầy đủ thì chương trình mới bắt đầu được gần ba mươi phút. Chẩm Khê tập trung xem phần biểu diễn của mình. Cảnh bọn cô lên sân khấu, hay cảnh chiêm ngưỡng vương tọa, hay ngay cả cảnh Chẩm Hàm nằm nhoài lên đùi cô nói với máy quay: [Anh bạn nhỏ, em có đói không?] cũng đều được lên sóng. Tính ra, phân cảnh xuất hiện cũng không ít. Ngay cả dáng vẻ Chẩm Khể chăm chú quan sát màn biểu diễn của các thực tập sinh khác cũng được cho lên mấy cảnh. Nhưng, chỉ có màn biểu diễn của bọn cô là không có cảnh nào. Một giây trước khi ống kính xẹt qua, bọn cổ vẫn chỉ là những người quan sát, một giây sau khi ống kính quay lại, trên người bọn cô đã được dán tấm phân lớp. Tổng hợp số lượt xuất hiện trong cả tập của công ty Melon thì có Chẩm Hàm là được xuất hiện nhiều nhất, sau đó đến Chẩm Khê, Con Đường Nhân là thành viên của lớp F, lại không được xuất hiện trong màn biểu diễn bài hát chủ đề nên phần biểu diễn để đánh giá thứ hạng đều bị cắt toàn bộ, gần như không có cảnh nào xuất hiện một mình. Mà người vừa đến từ công ty lớn vừa xinh đẹp như Đoạn Ái Đình cùng Bạch Yến, trong một tập ngắn ngủi như vậy của chương trình lại có thể có cảnh quay cả một đoạn biểu diễn rất rõ ràng. Tập 1 có nội dung là nửa đầu của phần kiểm tra đánh giá chia lớp lần một. Nhìn giới thiệu của tập hai thì nội dung chính là nửa sau của phần kiểm tra chia lớp lần một và phần đầu của cuộc thi đánh giá thứ hạng lần hai. Phần giới thiệu của tập sau được biên tập không được hay ho lắm, tất cả đều là những cảnh mắng mỏ, dạy dỗ nghiêm khắc của Lâm Sâm cùng các huấn luyện viên khác. Phần cuối cùng của chương trình xuất hiện bảng tóm tắt xếp hạng số lượt view của video giới thiệu bản thân, đếm ngược từ dưới lên. Chẩm Khê không quen biết số 130, người đó đã rút lui khỏi cuộc thi. Vậy người đứng cuối chính là số 129, số lượt view chỉ có không đến năm mươi nghìn lượt xem. Chẩm Khế đứng thứ 67, tổng số lượt view không tới ba trăm nghìn. Còn vài người có khá quen thuộc: Cam Như đứng thứ 72. Hàn Y đứng thứ 54. Số lượt view cũng không chênh lệch mấy với cô. An Phỉ - vị tổ tông của nhóm cổ đứng thứ 11, số lượt view đã vượt qua một triệu. Chẩm Hàm đứng thứ tư, số lượt view đã vượt qua hai triệu. Bạch Yến đứng thứ hai, số lượt view đã vượt qua bốn triệu. Còn vị trí thứ nhất, Đoạn Ái Đình, có số lượt view cực kì gây shock, đã cán mốc mười triệu view. Chẩm Khẽ thấy tên người đứng thứ nhất vừa xuất hiện, tất cả các thực tập sinh đều quay đầu nhìn về phía vị trí của Đoạn Ái Đình. Chị ta mím môi thật chặt, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm dư thừa nào, nhưng nắm đấm đang siết chặt của chị ta đã thể hiện rõ tâm trạng của chị ta lúc này. Có thể giành được vị trí thứ nhất với số phiếu áp đảo như vậy, cho dù chị ta có vui đến mức nhảy cẫng lên cũng không có gì lạ. “Trong phần giới thiệu bản thân, Đoạn Ái Đình đã làm cái gì mà có số lượt view đáng sợ như vậy?” Chẩm Khể hỏi. “Nghe nói là nhảy một điệu nhảy hài hước đang hot nhất hiện nay. Chắc chắn không độc đáo mới mẻ như màn múa gậy của cậu đâu” Cam Như trả lời. Chẩm Khế chọc vào eo cô đùa lại: “Cậu cứ chế giễu tớ đi” “Tớ cũng mất mặt đấy thôi” Cam Như ai oán, “Kiếp sau ước gì được trở thành một cô bé xinh đẹp để cảm nhận lại thế giới này một lần nữa” “Tớ thấy bọn mình cũng đâu khó coi lắm” Chẩm Khê nói một cách nghiêm túc. “Đúng là không khó coi, thế nhưng cũng không đến mức quá xinh đẹp, đúng không?” “Tớ không muốn làm bạn với cậu nữa. Cả ngày cậu chỉ ép tớ uống canh gà có độc* thôi” Chẩm Khê nói. (*) Canh gà có độc: Trong văn học mạng Trung Quốc, từ canh gà có nghĩa bóng là để chỉ những thứ có thể giúp an ủi tinh thần, giúp người ta cảm thấy ấm áp, dễ chịu. Nhưng khi nói canh gà có độc, tức là dù bề ngoài trông có vẻ nó giúp an ủi tinh thần, nhưng thực tế nó lại mang tính lừa dối. “Hy vọng sau khi tập 1 của chương trình được lên sóng thì thứ hạng của chúng ta sẽ tăng lên” *** Tập 1 của chương trình đã được lên sóng, thông qua vẻ mặt vui mừng của nhân viên trong ban tổ chức là có thể biết, lần đầu tiên lên sóng đã thu được kết quả không tệ. Nhưng tỉ lệ người xem ti vi cùng với tỉ lệ người nhập vào web có thể đạt đến trình độ nào, đó cũng không phải chuyện mà các thực tập sinh có thể quan tâm. Trước mắt, việc quan trọng nhất của bọn cô vẫn là việc đánh giá theo nhóm sắp tới. “Cậu nói tớ có cần tìm An Phỉ nói chuyện không? Sắp đến lượt chúng ta biểu diễn rồi, mà trình độ ca hát nhảy múa của cô ta vẫn kém như vậy? Cam Như nghiêm túc bàn bạc với Chẩm Khê và Hàn Y. “Chị dám đi không?” Hàn Y hỏi. Từ sau khi chương trình lần đầu tiên lên sóng, An Phỉ dựa vào đoạn video ngắn giới thiệu bản thân mà giành được vị trí thứ 11, cô ta đã từ Center và tổ tông của nhóm nhảy vọt lên trở thành Phật tử trong miếu. Dù sao tổ tông không vui bạn vẫn có thể nói hai câu. Nhưng Phật tử thì không được, chỉ một chút bất kính thôi cũng đã là báng bổ thần linh. Chẩm Khê cũng cực kỳ đau đầu. Khoảng thời gian này, mỗi ngày cô cùng Hàn Y và Cam Như đều phải đi sớm về muộn, cũng coi như kéo được trình độ của tất cả mọi người lên một chút. Nhưng chỉ có tiểu thư An Phỉ - Center của nhóm bạn có là vẫn quanh quẩn dậm chân tại chỗ. Ba người đã bàn bạc, vì tương lai của mình, vì kết quả của màn biểu diễn, cũng là vì trách nhiệm và sự cố gắng của các thực tập sinh khác, dù thế nào bọn họ cũng phải nghiêm túc nói chuyện với An Phỉ một buổi. Sau khi Chẩm Khê cùng Cam Như bàn bạc, quyết định nói chuyện ở nhà vệ sinh, coi như đã giữ thể diện cho cô ta trước máy quay phim Hàn Y là người đi gọi. “Tôi không cảm thấy mình có gì không tốt” Bọn cổ bla bla nói một hồi, còn người ta chốt lại đúng một câu như vậy. Lúc này Cam Như liền bùng nổ, hỏi: “Cậu có cái gì tốt? Hát, nhảy, cậu thấy làm như vậy là tốt rồi?” “Đây cũng không phải là phát sóng trực tiếp, đầu thể nào chỉ quay một lần. Những gì chiếu cho khán giả xem, đều là kết quả sau quá trình biên tập lại của tổ đạo diễn. Tôi nhảy tốt hay không cũng đầu quan trọng, mặt đẹp là được rồi.” Chẩm Khế nghe cô ta nói như vậy, chỉ muốn lấy một bình nước tẩy trang giội lên mặt cô ta. “Vậy hát thì sao? Phần của cậu cũng phải hát cho tốt chứ.” “Hậu kỳ sẽ chỉnh sửa âm thanh.” Chỉnh cái đầu cô đấy. Chẩm Khê tức giận đến mức hai mắt như muốn bốc lửa. “Cậu còn như vậy, tôi sẽ đổi người khác làm Center” Cuối cùng Cam Như uy hiếp. An Phỉ nhìn Cam Như một cái, nói: “Cậu có nhầm không đấy? Những nhóm khác đổi Center đều là đổi lấy người được yêu thích nhất. Cậu xem Chẩm Hàm, không phải là nhờ giành được vị trí thứ tự cho nên mới được lên làm Center sao? Center trước của bọn họ cũng không phải là em ấy. Đổi tối rồi, các cậu cảm thấy còn ai có thể gánh được?” Chẩm Khê cùng Hàn Y nhìn nhau không nói gì. “Các cậu tự hỏi lòng mình xem, hiện giờ trong cái nhóm này, ai là người được yêu thích nhất? Đổi tôi rồi, mấy người nghĩ là khi lên sóng, còn ai xem phần biểu diễn này?” Đau lòng thật! Chẩm Khê đưa tay che ngực, lời An Phỉ nói cũng độc ác thật, nhưng ba người bọn cô lại không phản bác được. “Nếu như tôi nhớ không nhầm, ba người đều đang sát ranh giới bị loại nhỉ? Nếu như lần biểu diễn này còn không được nhiều người bình chọn, mấy người định làm thế nào?” Ba người bọn cô lập tức như gà trống chọi bại trận, cung kính mời An Phỉ rời đi. Ba người ôm nhau ở trong phòng vệ sinh. Hàn Y nói: “Em thật sự muốn khóc” “Chị cũng vậy?” “Chúng ta vẫn phải có chút tự tin, dù sao tập 1 mới lên sóng. Thứ tự xếp hạng chắc sẽ có sự thay đổi” Chẩm Khê an ui. “Dù cao hơn nữa cũng không thể nào vượt qua An Phỉ được, đúng không? Cô ta vẫn sẽ cưỡi lên đầu chúng ta mà làm mưa làm gió” Cam Như than vãn. Ba người chợt cảm thấy vô vọng. *** Trước khi tiến hành biểu diễn chính thức theo nhóm chủ đề, sẽ có một lần được chỉ đạo bởi các huấn luyện viên ngôi sao. Tề Hàm bình chân như vại xem xong phần biểu diễn của nhóm bọn cô, nói: “Chỉ nhìn ba người Cẩm Khê, Hàn Y cùng Cam Như, tôi sẽ cảm thấy đây là một màn biểu diễn chuyên nghiệp. Kết quả vừa nhìn cả đội hình, thì lại bị doa so.” Tất cả mọi người cúi đầu, không nói lời nào. “Nhóm trưởng!” Tề Hàm hô một tiếng hỏi, “Các em đã cố gắng luyện tập rồi sao?” Cam Như cúi đầu, nói: “Dạ rồi ạ!” “Tôi không nhìn ra” Chẩm Khể nghe vậy, đôi tay để ở sau lưng đều run lên. “Center của nhóm các em là ai?” An Phỉ đứng dậy. Tề Hàm nhìn một cái, nói thẳng: “Tôi đề nghị đổi Center. Trong số ba người các em, ai làm Center cũng đều sẽ có hiệu quả tốt hơn người hiện tại” An Phỉ mím môi, cúi gằm mặt xuống, nước mắt lập tức tuôn trào. Chính là vì không thể đổi Center, nên mới có nhiều chuyện như vậy đấy chứ. “Trước mắt theo tôi thấy, nhóm B biểu diễn tốt hơn các em rất nhiều. Tôi thấy rất kỳ lạ, nhóm các em có ba người là thành viên của lớp A, làm sao mà trình độ biểu diễn lại nát thế này?” Bởi vì cho dù là ba Super Xayda cũng không thể kéo được máy bay di chuyển thưa huấn luyện viên! “Được rồi, tôi chỉ đề nghị được đến đây thôi, còn làm thế nào để cứu vãn phần biểu diễn này, các thành viên trong nhóm tự bàn bạc với nhau đi.” Dùng đến cả từ “cứu vãn” này rồi, xem ra vấn đề thực sự rất nghiêm trọng. Bọn cô cúi đầu đi ra ngoài, Tề Hàm đột nhiên gọi một tiếng: “Chẩm Khê, em ở lại. Tôi có lời muốn nói với em” Dưới ánh mắt chất vấn của tất cả mọi người, Chẩm Khế đứng đơ người ở tại chỗ, vẻ mặt ngơ ngác. Tề Hàm ra hiệu thợ quay phim đi ra ngoài trước, sau đó hỏi Chẩm Khê: “Trước kia em từng học nhảy hiện đại?” “Là nhập môn của nhảy hiện đại, nhưng mới học được một thời gian ngắn thôi ạ? Chẩm Khê trả lời. “Tôi cũng xuất thân từ nhảy hiện đại, cho nên lời này tôi chỉ có thể nói với em, các thành viên khác trong nhóm em không có kiến thức cơ bản về nhảy hiện đại “Vâng, mong huấn luyện viên chỉ bảo” “Em có biết nhảy được chia thành nhảy tốt và nhảy đẹp không?” “Biết ạ? Cái này trước kia Huy Dương cũng từng nói với cô. “Không phải động tác chuẩn, nhảy đúng nhịp thì được gọi là đẹp. Đặc biệt là biểu diễn ca hát, phần thể hiện ở trên sân khấu rất quan trọng “Vâng” “Em đã từng học nhảy hiện đại, cho nên tôi muốn nhắc nhở em, phải chú ý đến những chi tiết xung quanh. Em đừng quá để ý đến việc nhảy có đúng nhịp hay không, mà hãy chú ý nhiều hơn đến bản thân mình xuất hiện thế nào trước ống kính” Đúng! Cái này Huy Dương cũng từng nói với cô. Chỉ là sau khi đến đây, bởi vì học nhảy rất khó, nên cô không có cách nào chú ý được đến những chi tiết nhỏ đó. Mắt Chẩm Khê nhìn xuống đất, trong đầu chỉ nghĩ đến vấn đề phải làm thế nào để luyện tập được những điều mà huấn luyện viên vừa nhắc. Nhưng mà đây là nhảy nhóm, không gian để cô phát huy không đáng kể. “Khi biểu diễn chính thức, mặc dù khán giả không phải xem trực tiếp ở trường quay, nhưng...” Tế Hàm mở miệng, “Sẽ có máy quay ghi lại one take phần biểu diễn của mỗi người. Biết đó là cái gì không?” “Biết ạ” One take - một video quay từ đầu đến cuối, không có bất kỳ sự cắt nối chỉnh sửa nào ở phần hậu kỳ. Cũng chính là nói, trên sân khấu thế nào, khán giả được xem chính là thế đó. “Cái này cũng sẽ được tung lên mạng” Ngay lập tức Chẩm Khế liền hiểu. Sự buồn phiền trong lòng cô chỉ trong nháy mắt đã bớt đi rất nhiều. Chỉ là không biết vì sao Tề Hàm lại cố ý nói với cô những điều này. “Mấy vị huấn luyện viên chúng tôi đều hy vọng em có thể đi xa hơn nữa. Mặc dù nói trước mắt, chương trình này là một chương trình dựa vào khuôn mặt, nhưng chúng tôi hy vọng nó không chỉ như vậy? Tề Hàm nhìn cô nói, “Chẩm Khê, em phải thông minh hơn mới được”
127. ONE TAKE(*)
(*)One take : Là kiểu quay liền một mạch và quay trong vòng một lần duy nhất. Kiểu quay này thường xuất hiện trong các MV ca nhạc để phô diễn kỹ thuật, vũ đạo... Chẩm Khê đi ra từ phòng tập nhảy, trong lòng vẫn đang hoang mang. Tất cả các thành viên trong nhóm của cô đều chờ ở ngoài cửa, không có một ai rời đi trước. “Huấn luyện viên nói gì vậy?” An Phỉ hỏi cô. “Nói... À, thầy ấy nói về những lỗi tôi mắc phải khi nhảy” “Vậy tại sao không nói trước mặt cả nhóm, lại còn bảo cả quay phim ra ngoài hết?” “Chắc là thầy ấy cảm thấy việc phê bình tối trước mặt mọi người và máy quay thì không hay cho lắm” “Vừa nãy thầy ấy nói thẳng chuyện nên đổi Center đấy?” Chẩm Khẽ thở dài nói: “Cái đó không giống nhau” “Sao lại không giống nhau?” An Phỉ vặn hỏi đến cùng. “Còn không phải do mặt tôi mỏng hơn mặt cậu à?” Mặc dù biểu hiện của An Phỉ rất kém, song Chẩm Khê, Hàn Y cùng Cam Như cũng không đồng ý đổi Center. Không vì cái gì khác, chỉ vì độ nổi tiếng của cô ta, ba người bọn cô vẫn phải dựa vào cô ta để kéo cả nhóm lên. Chẩm Khê lặng lẽ kể lại chuyện quay one take cho H àn Y cùng Cam Như nghe. Đối với bọn cô mà nói, đây không thể nghi ngờ chính là một chiếc bánh rơi từ trên trời xuống. “Cho nên bọn mình phải phát huy thật tốt mới được.” Ba người bọn cô lại bàn bạc, quyết định từ bỏ chiếc máy bay không kéo nổi kia, dùng hầu hết thời gian và tinh lực của mình để rèn luyện trình độ biểu diễn của bản thân. “Nếu như lần bỏ phiếu thứ nhất có thể loại bỏ một số người có trình độ thấp mà lại còn không cố gắng, vậy trình độ tổng thể của chúng ta khi đánh giá theo chủ đề lần thứ ba cũng có thể nâng cao hơn chút.” “Mình thấy khó đấy, cậu không xem bảng xếp hạng số lượt view của phần giới thiệu cá nhân sao, trong top 13, không có ai là thành viên của lớp A” “Hơn nữa, tối nay tập 2 sẽ lên sóng, không biết sau khi phát sóng tập 1, thứ hạng của chúng ta có thay đổi hay không?” “Hy vọng thôi...” Vừa ăn cơm tối xong, tất cả mọi người rất tự giác thay đồng phục đến hội trường. So với việc mình xuất hiện được bao nhiêu cảnh trong tập này, mọi người càng quan tâm đến kết quả bình chọn sau khi tập 1 được lên sóng hơn. Ba người Chẩm Khê, Hàn Y cùng Cam Như ngồi sát cạnh nhau, tay nắm tay. Cả ba đều có thể cảm nhận được sự căng thẳng, thấp thỏm của đối phương. Sau màn đếm ngược, tiêu để chương trình xuất hiện cùng với nhạc nền “Dream Girl”, sau đó trực tiếp tiến vào phần chính - nửa phần sau của lần kiểm tra chia lớp đầu tiên. Nội dung của phần này không liên quan mấy đến Chẩm Khê. Mãi đến tận khi quá trình kiểm tra chia lớp kết thúc, Chẩm Khế cũng chỉ xuất hiện mấy lần từ xa trước ống kính. Ngược lại, số lần Hàn Y cùng Cam Như xuất hiện trước ống kính lại nhiều hơn chút so với trong tập 1, dù sao thì ngay từ đầu hai người này đã là thành viên của lớp A. Giống với tuyến thời gian khi bọn cô quay, sau khi chia lớp thì trực tiếp bước vào quá trình chuẩn bị để kiểm tra đánh giá lần nữa. Khi bài hát chủ đề cùng bài vũ đạo được công bố, tổ sản xuất cắt ghép hình ảnh các thực tập sinh có vẻ mặt cực kỳ hoảng hốt vào chung một khung hình, từ đó thể hiện thành công độ khó của màn nhảy này cho khán giả xem. Còn về quá trình bọn cô chuẩn bị cho buổi kiểm tra đánh giá lại, ê kíp chương trình chỉ dùng vài cảnh quay lẻ tẻ để thể hiện thời gian trôi qua. Bởi vì đoạn thời gian đó cô thường đi đến sớm nhất mà lại về muộn nhất, cho nên số lần cô xuất hiện trước ống kính cũng nhiều hơn chút. Sau quá trình chuẩn bị cho buổi kiểm tra đánh giá lại kéo dài không tới năm phút, chương trình liên tiến vào giai đoạn kiểm tra rồi đánh giá thứ hạng lần thứ hai. Không giống với quá trình khi bạn cố ghi hình là lần lượt từ lớp F đến lớp A, phần lên sóng là sự xen kẽ tất cả các phần thi của các lớp sau khi được biên tập. Chẩm Khế cũng hiểu được, nếu như ngay khi bắt đầu đã chiếu toàn những cảnh sa sút tinh thần rồi khóc lóc nức nở của lớp Flên, khán giả đang xem ti vi sẽ lập tức muốn chuyển kênh ngay. Vì vậy trong lòng Chẩm Khê cũng có hơi háo hức, rốt cuộc cổ sẽ xuất hiện bao nhiêu lâu trong phần này. Nhưng hôm nay cô không đợi được. Chương trình kéo dài hai tiếng, nhưng đánh giá chia lớp lần thứ hai còn chưa được chiếu hết. Tổ sản xuất đã chèn phần giới thiệu ở cuối tập trước - vẻ mặt nghiêm khắc khi răn dạy các thực tập sinh của Lâm Sâm và các huấn luyện viên còn lại vào phần cuối của tập này. Cuối chương trình là phần mọi người vừa mong đợi lại vừa nơm nớp lo sợ, đó là công bố thứ hạng sau lần bỏ phiếu đầu tiên. Chẩm Khể nghe thấy tiếng Cam Như hít sâu vào một hơi. “Không sao đâu? Chẩm Khê nói với cô, “Lần này chỉ là xếp hạng mà thôi, vẫn chưa liên quan đến việc bị loại.” Thứ tự xếp hạng bắt đầu công bố, bắt đầu từ người đứng thứ 130. Lần lượt công bố các thứ tự tiếp theo. Một lần xuất hiện tên của hơn mười người, Chẩm Khê lo lắng mình chẳng may bị hoa mắt một cái là sẽ bỏ lỡ. Vì vậy cô nói với hai người bên cạnh, ba người nhìn giúp nhau. Khi công bố đến người đứng thứ 66, vẫn chưa thấy tên của ba người bọn cô xuất hiện. Như có thần giao cách cảm, ba người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm. “Không bị loại rồi” Chẩm Khê nói. “Lần xếp hạng này cũng không liên quan đến việc bị loại mà, phải qua bốn tập mà vẫn giữ được vị trí này thì mới yên tâm được” “Cậu không thể để tớ vui mừng thêm một lúc được à?” Chẩm Khê oán giận. “Bây giờ cậu có thể vui vẻ rồi, vị thực tập sinh đứng thứ 30 của tôi” Sau lần bỏ phiếu đầu tiên, Chẩm Khê đứng thứ 30 trên tổng số 130 thực tập sinh. Tốt hơn dự đoán của cô rất rất nhiều. Sau khi thứ tự của cô được công bố không lâu, tên Hàn Y cũng xuất hiện ở trên màn hình, đứng thứ 24. Chẩm Khê vỗ lưng Cam Như, nói: “Center của chúng ta, xem ra cậu tiến vào top 20 rồi.” Thành tích của Cam Như còn tốt hơn Chẩm Khê dự đoán, trong 130 thực tập sinh, lần bỏ phiếu đầu tiên cô ấy đứng thứ 11. Chẩm Khê cười, vỗ mạnh vào lưng cô nói: “Người anh em, cậu hot rồi.” Sau đó, lưng ghế của cô lại bị người ta đá một cái. Chẩm Khê quay lại, lại là An Phỉ. Lần này, Chẩm Khế không giống như trước kia coi như không có chuyện gì xảy ra. Trước đây có nhịn là bởi vì trong nhóm, cô ta là người đang nổi nhất. Nhưng lần này, thứ tự của Cam Như được nâng lên rồi, và cũng chỉ kém cô ta ba bậc. Nói không chừng, cô ta cũng chỉ hơn Cam Như ba phiếu bầu mà thôi. Có gì hơn người chứ? Chẩm Khế lườm lại một cái, làm cho An Phỉ tức điên lên. Đến lúc này, kết quả của lần bỏ phiếu đầu tiên đã được công bố hết. Thứ tự của những người đứng đầu không khác mấy so với xếp hạng số lượt view của video giới thiệu bản thân. Chẩm Hàm vẫn đứng thứ tư, Bạch Yến vẫn thứ hai, người đứng thứ ba là một cô gái tên Lý Tĩnh Ấn. Đoạn Ái Đình vẫn ở vị trí thứ nhất, không có gì thay đổi. Xem xong chương trình, mọi người lập tức giải tán. Buổi ghi hình đánh giá nhóm chủ đề lần thứ hai chính là ngày kia, mọi người đều phải tranh thủ thời gian quay về luyện tập. Chẩm Khê, Cam Như, Hàn Y lại luyện tập đến rạng sáng mới về ký túc xá nghỉ ngơi. Không ngờ An Phỉ, bình thường giờ này đã ngáy 0 0, lại chạy đến nhà vệ sinh mắng các cô: “Muộn như vậy mới trở về, lại còn ầm ầm như vậy, mấy người là lợn à?” “Không phải, bình thường thì lợn đều ngủ sớm lắm, sẽ không thức đến giờ này đầu” Chẩm Khê thuận miệng đáp. Mặt An Phỉ tái xanh, trừng mắt nhìn cổ nói: “Thứ 30, cổ nói cái gì?” “Không nói cái gì, thứ tám” “Cô hả hê lắm chứ gì?” An Phỉ trợn mắt nhìn Cam Như. “Cô ấy leo lên từ vị trí thứ 72 cơ mà, hả hê không phải là điều rất hiển nhiên sao?” Chẩm Khể trả lời thay Cam Như. “Còn không phải nhờ đứng ở vị trí C (viết tắt của Center) trong bài hát chủ đề nên mới được người khác chú ý sao? Nói không chừng người ta bỏ phiếu chọn xong 12 người, còn thừa một phiếu nên mới bỏ cho cô” An Phỉ mỉa mai. Chẩm Khê đã rất buồn ngủ rồi, bởi vậy chẳng muốn phí lời với cô ta, nói thẳng: “Cô cũng được làm Center trong lần đánh giá nhóm này của chúng ta rồi. Hy vọng sau khi chương trình này lên sóng, cô có thể bùng nổ mà vượt qua Đoạn Ái Đình, tôi đặt hy vọng rất nhiều vào cô đấy” An Phỉ hất đổ chậu nước mà bọn cô để trên bồn rửa mặt xuống đất, dậm chân đùng đùng bỏ đi. “Cô ta cũng chỉ dám xì với chúng ta mà thôi. Cậu xem, cô ta gọi Đoạn Ái Đình chị chị em em mới thân thiết làm sao” “Trước máy quay, không phải cô ta cũng toàn gọi cậu là nhóm trưởng rất thân thiết sao? Nói không chừng, trong lòng cô ta đang nguyền rủa Đoạn Ái Đình chết đi sống lại ấy chứ? “Thần tiên như bọn họ đánh nhau, gặp xui xẻo cũng đều là tiểu quỷ chúng ta.” Chẩm Khẽ thở dài một tiếng: “Đây đều là số mệnh mà!” *** Ngày hôm sau là buổi chọn trang phục cho nhóm bọn cổ. Nhà tạo hình vẫn là người lần trước. Cũng phải đến lúc này, Chẩm Khê mới biết cô ấy họ Diêm, chẳng trách lúc nào cũng thấy gương mặt đanh mặt lại. “Em cảm thấy phong cách biểu diễn của nhóm các em mặc váy ngắn thích hợp sao?” Huấn luyện viên Diễm trực tiếp răn dạy An Phỉ vì ý kiến muốn mặc váy ngắn để biểu diễn của cô ta. “Không cần nói nữa, tất cả mặc quần dài kết hợp với áo khoác. Hơn nữa, người chân đẹp thì mặc quần bò, chân không đẹp thì mặc quần vải dài” Stylist liếc nhìn đôi chân của An Phỉ, “Chân của em đã công như vậy mà còn đòi mặc váy ngắn? Tôi thấy, dù em mặc quần đen cũng chưa chắc đã che được khuyết điểm này. Nếu không thì, em thử mặc quần ống suông xem?” Một màn răn dạy này đã làm cho oán khí tích tụ mấy ngày nay của Chẩm Khê do bị An Phỉ dằn vặt bay biến hết sạch. Chẩm Khê huýt sáo một tiếng, sau đó mặc một chiếc quần bò rách lỗ chỗ, hoàn toàn phớt lờ ánh mắt đầy căm ghét của An Phỉ. Bên này vừa quyết định trang phục với tạo hình xong, bên kia thợ trang điểm cũng lập tức tiến lên. Để phối hợp với phong cách của toàn bộ bài nhảy và ánh đèn tạo hình trên sân khấu, nhà tạo mẫu yêu cầu lớp trang điểm của bọn cô nhất định phải trông thật nhẹ nhàng. An Phỉ lại không vui, nói nhất định phải có lông mi giả và đánh mắt. “Những người khác đều trang điểm nhẹ nhàng, một mình em đánh mắt đen sì trông sẽ không ổn” Đôi mắt là một nhược điểm trên gương mặt của An Phỉ. Bình thường đều nhờ gắn lông mi giả và đánh mắt nên trông mới đỡ hơn. Bây giờ bảo cô ta không được dùng, thế này chẳng khác gì bảo cô ta xuất hiện bằng mặt mộc. An Phỉ không vui, Chẩm Khế liền vui vẻ. Mà cái làm cô hài lòng nhất chính là chuyện, một ngày trước khi chính thức ghi hình, ê kíp chương trình thông báo sẽ đăng tất cả quá trình biểu diễn one take của thực tập sinh lên mạng. Lúc này An Phỉ liền cuống cuồng. Nếu nói vũ đạo nhảy không đẹp thì có thể thông qua quá trình cắt ghép hậu kỳ để giấu đi, hát không hay có thể chỉnh sửa âm ở hậu kỳ. Nhưng đây là quay one take, hoàn toàn không qua hậu kỳ và được chiếu thẳng lên mạng, như vậy là tất cả khuyết điểm của bản thân đều sẽ hoàn toàn bị lộ. Tin tức này vừa công bố, người vui mừng có, người lo lắng cũng có. Vui vẻ nhất đương nhiên là các thành viên của lớp A. Trước đó bọn họ vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý rằng mình sẽ là đá kê chân để người ta leo lên, giờ ê-kíp chương trình thông báo việc này, không khác gì đã bơm thêm sự tự tin cho bọn họ ngay lúc cảm thấy tuyệt vọng. Mà bây giờ có làm gì thì cũng đã muộn. Ngày hôm sau đã là ngày ghi hình chính thức, muốn chơi trò nước đến chân mới nhảy cũng không kịp nữa. Bình thường, nhóm ba người Thật Như Ý* ngày nào cũng thức khuya luyện tập, vậy mà hôm nay mới 9 giờ đã trèo lên giường. (*)Thật Như Ý: “Thật” có âm hán việt là “Chân” phát âm gần giống “Chẩm” trong “Chẩm Khê”, “Như” là “Như” trong “Cam Như”; “Ý” phát âm gần giống với “Y” trong “Hàn Y”. Chẩm Khê vừa đắp mặt nạ vừa nói: “ y da, ngày mai sẽ chính thức ghi hình rồi. Ngày hôm nay phải nghỉ ngơi sớm mới được. Nếu không ngày mai da không đẹp sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả trước ống kính mất” An Phỉ nằm giường dưới nhìn cô, tức giận đến mức cả người run lên, nhưng e ngại máy quay nên không dám nói gì. Một đêm không mộng mị. Ngày hôm sau, Chẩm Khê xuất hiện ở studio ghi hình với tinh thần sáng láng. So với phần lớn thực tập sinh đều tỏ ra mờ mịt, luống cuống, trên mặt có giống như đang viết đầy mấy chữ ngông cuồng “Ông đây là thành viên lớp A”.
128. Ý NGHĨA CỦA SỰ CỐ GẮNG
Dựa theo sự sắp xếp của tổ sản xuất, hai nhóm Handsome A và B của bọn cô sẽ ghi hình cuối cùng. Chẩm Khê ngồi ròng rã một ngày ở phòng chờ, gần như mỗi phần biểu diễn đều phải quay lại bốn năm lần. Cô ngồi xem phần biểu diễn của tất cả mọi người, sau đó mới phát hiện ra, trong đông đảo chúng sinh, đúng là loại yêu ma quỷ quái nào cũng có. Bởi vì lúc trước, tổ sản xuất không biết vô tình hay cố ý mà nói rằng, khán giả rất có thiện cảm với nụ cười đáng yêu của Chẩm Hàm trong phần ending của ca khúc chủ đề. Thế là lần biểu diễn này, tất cả mọi người đều hướng về máy quay mà nhe răng trợn mắt cười. Chẩm Hàm người ta vốn xinh đẹp, cười lên sẽ khiến người khác cảm thấy đáng yêu, không phải giả vờ. Nhưng mấy người này... Đây rốt cuộc là cái quỷ gì vậy? Còn có người cố ý kéo áo xuống làm lộ ra dây áo trong, có người thì cố ý khom lưng làm lộ ngực, có người thì không biết là vô tình hay cố ý mà kéo váy lên cao, có người thì ngồi xổm xuống làm lộ ra cả quần lót... Chẩm Khê thì chỉ cảm thấy đau hết cả mắt, còn tưởng rằng mình đến nhầm “động ngành”. “Nhóm H andsome A, chuẩn bị đi.” Chẩm Khê đứng dậy đi về phía sân khấu, nhưng vừa nhìn lại đội hình. Được đấy! An Phỉ không biết lúc nào đã cắt ngắn bớt chiếc áo phông mặc bên trong, để lộ ra cái bụng trắng bóc. Có người còn cắt ngắn quần bò, mặc một đôi tất lưới sexy ở bên trong. Nhìn lại thì, nhóm ba người Thật Như Ý ăn mặc chả khác gì những người đàn ông chính hiệu. Đặc biệt là Chẩm Khê, tóc vốn đã ngắn, vậy mà còn bị thợ trang điểm bắt buộc hết lên. Cam Như nói với cô: “Nhìn từ xa, còn tưởng là thằng nhóc ẻo lả nào.” *** Huấn luyện viên Huy Dương - người sắp trở thành thần tượng nổi tiếng đã nói... Biểu diễn trên sân khấu cũng cần kỹ xảo biểu diễn. Em ở trên sân khấu nào, hát bài hát nào, nhảy loại vũ đạo nào, em đều phải điều chỉnh tất cả các trạng thái của mình đến trình độ phù hợp. Bài hát này vốn là do nhóm nhạc nam hát, vậy thì không thể có sự đáng yêu của cô bé con hay sự nữ tính ở trong này. Được huấn luyện viên Tề Hàm nhắc nhở, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Chẩm Khê đều đứng trước gương luyện tập cách dùng sức cho mỗi động tác, cố gắng làm sao để làm giảm đi cảm giác dịu dàng thuộc về con gái trong các động tác của mình. Chẩm Khê chia sẻ suy nghĩ này cho Hàn Y và Cam Như. Hai người nghe vậy, cũng cảm thấy nên làm theo. Vì vậy lúc này, động tác và sức mạnh mà ba người ba người bạn có thể hiện ra đều không cùng một trình độ với những người khác. Tổ đạo diễn đứng nhìn, cảm thấy động tác nhảy của bọn cô quá khoa trương. “Khiến cho những thành viên khác trong nhóm giống như nhảy phụ họa vậy? Đây là lời nhận xét của tổ đạo diễn. An Phỉ vừa nghe lời này, mặt liền đen lại. “Các em giảm bớt lực lại đi. Chẩm Khê, em cũng vậy” Tổ đạo diễn nhắc nhở. Nhưng mục đích của ba người bọn cô chính là hoàn thành tốt phần biểu diễn này. Lúc trước, bọn cô liều mạng luyện tập như vậy, còn không phải là để có thể thể hiện tốt hơn trong phần quay one take sao. Hiện tại, bắt bọn cô bỏ qua ưu thế của mình để phối hợp với người khác? Như vậy sao lúc trước không bảo mấy người đó luyện tập đến trình độ này đi? Tổ đạo diễn đã lên tiếng, không thể không nể mặt. Ba người bọn cô rất ăn ý không dùng chút sức mạnh nào. Hai thái cực, không phải đen thì là trắng, để đạo diễn tự quyết định đi. “Các em đến xem phần quay lại đi” Tổ đạo diễn gọi tất cả mọi người qua, để họ nhìn lại đoạn vừa quay được. Khi không dùng sức mạnh, trong ba người Thật Như Ý như kiểu chưa ăn cơm no, tay chân không nhấc lên nổi, hình như còn ảnh hưởng đến cả việc ca hát nữa, hát như hết hơi, đoạn lên nốt cao đều tự động hạ cao độ. “Các em... Như thế này thì phải làm sao đây?” Tổ đạo diễn gọi Tổng đạo diễn đến quyết định, Tổng đạo diễn là một nghệ sĩ để râu quai nón, nhìn như năm sáu mươi tuổi, nhưng thực tế mới chỉ hơn ba mươi, tên là Hoắc Lâm Khải. “Đạo diễn Hoắc, ngài xem phần biểu diễn của bọn họ...” “Quay theo cái đầu tiên” Anh ta xem xong hai phần biểu diễn, ngay lập tức đưa ra quyết định. “Đạo diễn...” An Phỉ hô lên. “Phần biểu diễn thứ hai không thể nào lấy cảnh quay xa được. Đến hậu kỳ thì chú ý, đừng để vị trí C quá nổi bật” “Đạo diễn!” Lần này An Phỉ thật sự hét lên, giọng rất chói tai. Cô ta không ngờ, ngay trước mặt mình mà đạo diễn lại nói với người khác, hậu kỳ nhớ làm mờ vị trí C của cô ta đi. Vậy center như cô ta thì còn có ý nghĩa gì nữa? “Thật không biết nhóm này chọn Center kiểu gì” Đạo diễn Hoắc lắc đầu rồi bỏ đi. Lần thứ ba ghi hình hoàn toàn theo trạng thái thoải mái nhất của ba người Chẩm Khế. Có kinh nghiệm ghi hình lúc nãy, khi quay lại, bọn cô càng biểu diễn trôi chảy hơn. Phần của nhóm Chẩm Khê tổng cộng quay bốn lần, càng về sau thì trạng thái của ba người bạn cố lại càng tốt, tâm trạng càng thoải mái. Sau khi kết thúc ghi hình, vừa mới chuyển qua phía sau cánh gà, An Phỉ liền bật khó c nức nở. Bên cạnh có người ôm cô ta, nói: “Không sao, đừng khóc nữa, mọi người đều biết cậu đã cố gắng hết sức rồi” Chẩm Khê cố gắng kiềm chế để không trợn mắt lên, trong lòng thầm cười ha ha. Tổ đạo diễn bảo mọi người chọn ra một phần biểu diễn để lát nữa cho các thực tập sinh xem và bỏ phiếu. “Vẫn quy tắc cũ, bỏ phiếu kín đi” Cam Như nói. Kết quả, thật sự khiến Chẩm Khê có chút bất ngờ. Cô vẫn luôn biết các thành viên trong nhóm mình không đoàn kết. Ngoại trừ nhóm ba người Thật Như Ý bọn cô, hầu hết các thành viên khác đều thích vây quanh An Phỉ. Cứ coi như thích cô ta đi, nhưng cũng không thể không có chút nguyên tắc nào như thế chứ. Ngay cả Tổng đạo diễn cũng đã nói rồi, phần biểu diễn thứ hai không được, nhưng bọn họ vẫn cứ nhất quyết chọn nó. “Thiểu số phục tùng đa số, cứ như vậy đi.” Có người mở miệng. Cam Như câm nín, Hàn Y câm nín, Cẩm Khê cũng chỉ biết câm nín. Cũng may, phần biểu diễn này chỉ dùng để bỏ phiếu nội bộ, chưa chắc sẽ xuất hiện khi lên sóng chính thức. Nếu như cuối cùng, thật sự cho phần biểu diễn này lên sóng, vậy thì sự cố gắng trong khoảng thời gian này của ba người bọn cô sẽ đổ sông đổ bể hết. Tất cả các thực tập sinh đều tụ tập ở phòng hội trường chung, bắt đầu bỏ phiếu nội bộ cho tất cả các nhóm biểu diễn hôm nay. Lấy ví dụ, nhóm A của ba người Chẩm Khê và nhóm B cùng chủ đề Handsome, nhóm nào thể hiện tốt hơn, sẽ do tất cả các thực tập sinh còn lại đến bỏ phiếu bình chọn ra. Nhóm xuất sắc hơn, toàn thể thành viên trong nhóm sẽ nhận được mười nghìn phiếu thưởng. Trong số đó, thành viên được nhiều phiếu bầu nhất lại được thưởng thêm ba mươi nghìn phiếu bầu. Vì vậy, Chẩm Khê không còn ôm chút hy vọng nào về thành tích của nhóm của mình nữa. Nơi có nhiều con gái, thích nhất chính là kết bè kết phái. Hiện nay, việc phân chia bè phái dựa theo thứ hạng của từng người. Mấy người đứng top có hy vọng đoạt được vị trí thứ nhất để debut đều có người ủng hộ của riêng mình. Trong mấy thành viên thuộc top 4, đã có hai người có thù hằn sâu nặng với cô, đó là Chẩm Hàm và Đoạn Ái Đình. Cho nên Chẩm Khể hoàn toàn không thấy bất ngờ với việc bị bọn họ cùng với những người ủng hộ bọn họ cô lập và chèn ép, Vì vậy đương nhiên, nhóm chiến thắng trong chủ đề Handsome chính là nhóm B, thành viên được nhiều phiếu bầu nhất cũng đến từ nhóm B. Chẩm Khê thản nhiên tiếp nhận kết quả này, chỉ là cảm thấy có lỗi với Hàn Y và Cam Như. “Nếu các cậu không ở cùng nhóm với mình thì nhất định có thể giành được số phiếu thưởng kia rồi.” “Cậu đừng nghĩ nhiều, dựa vào thứ hạng hiện nay của chúng ta, có nhận được mười nghìn phiếu bầu hay không thì cũng chẳng sao cả” Nói thì nói thế, nhưng trong lòng Chẩm Khê vẫn thấy chẳng dễ chịu chút nào. Sau khi quay xong phần biểu diễn để đánh giá nhóm theo chủ đề, bọn cố có ba ngày ngắn ngủi để nghỉ ngơi. Đương nhiên, nghỉ ngơi cũng phải khép kín. Các thực tập sinh ngồi tán dóc với nhau, chia sẻ cho nhau tin tức ở bên ngoài mà mình nghe ngóng được. “Nghe nói chương trình này của chúng ta cũng khá hot, đã là chương trình giải trí được yêu thích thứ hai trên mạng xã hội W. Ngay cả Đoạn Ái Đình cũng đứng trong top tìm kiếm.” “Cô ấy bây giờ thật sự là quá nổi. Nghe nhân viên trong ê-kíp nói, lần bỏ phiếu đầu tiên, số phiếu của cô ấy đã gấp mấy lần người đứng thứ hai” “Nói như vậy, người đầu tiên chắc chắn được debut chính là cô ấy rồi” “Nếu như đến sau này không có ngựa ố(*) xuất hiện, vị trí debut đầu tiên chắc chắn là của cô ấy rồi.” (*) Trong bóng đá, người ta thường hay dùng khái niệm “ngựa ô” để chỉ một đội bóng tầm thường nhưng không ngán sợ những đối thủ được đánh giá cao hơn nhiều. Về sau mức độ sử dụng được mở rộng ra các cuộc thi. Hán Việt là “hắc mã”. “Tôi thấy chưa chắc, top 4 bấy giờ là có thể battle (tức PK, yêu cầu thách đấu đổi vị trí) rồi. Không phải nói mấy người đứng đầu đều có fandom rồi sao?” “Thật là hâm mộ. Mục tiêu của bọn họ không giống chúng ta, chúng ta chỉ cần không bị loại là được, cái mà bọn họ muốn tranh chính là vị trí Center khi debut k ìa.” “Chẳng lẽ cứ số 1 thì chính là Center khi debut à?” “Chắc chắn đấy, nếu không phải vậy thì cần xếp hạng làm gì?” Trong tại Chẩm Khê đều là những câu nói kiểu này. Trong lòng cô nghĩ, đúng là người ở vị trí khác nhau thì sẽ có suy nghĩ khác nhau. Bây giờ cô chỉ quan tâm là lần sau không bị loại. Mà Chẩm Hàm - em gái ruột của cô đã bắt đầu cạnh tranh vị trí thứ nhất rồi, chỉ là không biết nó có thể kéo được Đoạn Ái Đình xuống hay không. Vẻ ngoài của hai người này, một người đáng yêu, một người vừa lạnh lùng vừa xinh đẹp, không biết khán giả và thị trường thích loại nào hơn? Ngày nghỉ cuối cùng của bọn cô là ngày mà tập 3 của “Dream Girl” được lên sóng. Ê-kíp chương trình tổ chức để mọi người cùng đến xem. Nhìn từ vị trí ngồi, các nhóm nhỏ riêng biệt đã hình thành rồi. Người ngồi vây quanh bên cạnh Chẩm Hàm thì do Đường Nhân dẫn đầu, đều đang an ủi Chẩm Hàm: “Không sao đầu, thứ hạng của em nhất định sẽ không bị rơi xuống đâu.” Mà những người ngồi bên cạnh Đoạn Ái Đình cũng nói: “Yên tâm đi, cậu chắc chắn vẫn là người đứng thứ nhất.” Ba người Thật Như Ý ôm lấy nhau, an ủi lẫn nhau: “Không sao đâu, chúng ta nhất định sẽ không bị loại.” Tập 3 bắt đầu với cảnh Lâm Sâm đang nghiêm mặt hỏi: “Tại sao lại không nhảy được?” Ống kính chuyển sang Đường Nhân: “Bọn em đã cố gắng rồi, nhưng điệu nhảy này quá khó.” “Mỗi ngày các em luyện tập bao lâu?” Lâm Sâm vừa nói ra câu này, ống kính lại chuyển cảnh đến phòng luyện tập. Ngay sau đó, là các cảnh quay nhiều thực tập sinh không chịu được áp lực mà bật khóc. Màn hình tối đen lại, một hàng chữ lớn xuất hiện: [Cố gắng là gì? Hình ảnh một thực tập sinh xuất hiện, đáp lại: “Cố gắng là con đường duy nhất dẫn đến thành công” Màn hình lại tối đi, lại là một dòng chữ với câu hỏi: [Cố gắng thực sự có tác dụng sao?] Lại một thực tập sinh nữa xuất hiện, trả lời: “Nếu không cố gắng chắc chắn không có tác dụng” [Vậy cái gì mới gọi là cố gắng?] Trên màn hình lại hiện lên câu hỏi. “Không cố định, nếu sớm thì là 1, 2 giờ, có lúc là 3, 4 giờ” Giọng nói của Chẩm Khê trở thành nhạc nền xuất hiện. “Buổi sáng bắt đầu luyện tập từ mấy giờ?” Đây là giọng nói của Lâm Sâm. Trong vài giây, khi giọng nói của Chẩm Khê xuất hiện, trên màn hình chỉ còn dòng chữ trắng trên nền đen. “6 giờ? Chẩm Khể trả lời. Màn hình bỗng sáng bừng, hiện lên dáng vẻ Chẩm Khê đang luyện tập một mình trong phòng tập. Đồng hồ bên cạnh chỉ... 3 giờ 15 phút sáng. Có dòng chữ phụ đề viết tay xuất hiện trên chỗ trống của màn hình: [Chẩm Khê, 16 tuổi, thời gian làm thực tập sinh: 1 năm, lần đầu tiên đánh giá trình độ - C. Buổi sáng bắt đầu luyện tập từ lúc 6 giờ, trung bình mỗi ngày luyện tập 15 tiếng. Thời gian ngủ trung bình mỗi ngày - không đến ba tiếng]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro