3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này đây Naib, đang ôm một chậu hoa, đứng trước một tòa nhà văn phòng bỏ hoang, rơi vào trầm tư.

Nếu không hay là trở về đi, tòa nhà này thoạt nhìn đã bỏ hoang rất lâu rồi. . . Mà vừa nhìn cũng có cảm giác giống như chỗ này có quỷ vậy.

Naib vốn là một người vô thần, cho đến khi hắn gặp Eli, mà hiện tại Eli không biết lại bay đi chỗ nào sung sướng rồi, Naib cảm thấy có chút mới lạ.

Lúc chiều có một cuộc gọi tới tiệm hoa của Naib, đối phương là một phụ nữ, nói là muốn mua hoa bỉ ngạn đồng thời còn cho địa chỉ để Naib đem qua. Nếu là tiệm hoa bình thường sẽ không có bán loại hoa này, nhưng chủ nhân trước của tiệm hoa này lại đặc biệt thích trồng một vài thực vật kỳ quái, hoa bỉ ngạn cũng có trồng mấy chậu. Dù sao còn phải trông coi cửa tiệm, cho nên Naib đợi đến thời điểm chạng vạng tối khi đóng cửa tiệm mới cầm đi giao, nhưng mà. . . Đi tới khu bỏ hoang này đã là buổi tối rồi.

Gió thổi âm trầm ở phía sau khiến Naib cảm thấy lạnh gáy, trong nháy mắt vốn dĩ tòa nhà không có một ai lại đột nhiên xuất hiện một thân ảnh màu đỏ, diện mạo dữ tợn trôi lơ lửng ở giữa không trung.

Má ơi ! ! !Thật sự đúng là có quỷ ! ! ! ! ! ! !

Naib không cần suy nghĩ đã quay đầu lại lập tức chạy, hoàn toàn không dám quay đầu nhìn thẳng Nữ Quỷ áo đỏ kia.

"Làm ơn cứu tôi. . ."

Giọng nói xin giúp đỡ khiến Naib dừng lại, thuận theo âm thanh nhìn sang, là một cô gái, nửa người dưới hình như bị thứ gì đó đè hoàn toàn không động được.

Naib cắn răng vẫn xông lên lôi kéo tay cô gái muốn đem cô lôi ra, "Chạy mau đi. . . . !"

Nữ Quỷ kia đã đi tới phía sau lưng Naib, cho dù không quay đầu nhìn lại nhưng mà Naib vẫn có thể cảm nhận được khí lạnh tỏa ra từ phía sau lưng.

Chạy không thoát.

Naib ôm lấy cô gái đem cô bảo vệ ở trong ngực chính mình.

Cubeo không phải cậu đã nói muốn bảo vệ tôi đến khi tôi qua đời bình an sao? ! Hiện tại tôi sắp tuổi còn trẻ mà đã đi đời nhà ma rồi kìaa! Cậu chết ở đâu rồii! !

Phảng phất như nghe thấy Naib kêu gọi, cú mèo mang theo vòng ánh sáng bay qua chắn ngay trước mặt Naib, thế nhưng mà tay Nữ Quỷ như không bị cản trở chút nào, xuyên qua cú mèo, đặt ở trên đầu Naib.

Nhưng bất ngờ đó là, Nữ Quỷ chỉ là xoa xoa đầu của cậu, mà không hề làm hại cậu.

"Đừng sợ, chỉ là đã rất lâu rồi không có người đến, thiếp thân chỉ là muốn dọa cậu một chút mà thôi, không nghĩ tới lại là người mà Night Owl bảo vệ . . . ." Nữ Quỷ lấy xuống mặt nạ dữ tợn, lộ ra một khuôn mặt rất xinh đẹp, "Xin chào ngài Naib, thiếp thân là Michiko, cậu đang ôm người kia là Violetta."

"Mấy người là cùng một bọn sao?" Naib hơi kinh ngạc nhìn Michiko và Violetta vô tội thè lưỡi, "Chờ một chút, mấy người làm thế nào mà biết tên của tôi?"

"Là ngài Eli nói cho thiếp thân." Michiko lấy ra quạt xếp màu đỏ che lại nửa gương mặt chậm rãi giải thích, "Thiếp thân đã đi tìm rất nhiều tiệm hoa để mua hoa bỉ ngạn, nhưng mà mấy chỗ đó đều không có bán. Cuối cùng là ngài Eli nói cho thiếp thân, có một tiệm hoa bán hoa bỉ ngạn, đồng thời còn đưa số điện thoại và tên chủ cửa hàng cho thiếp thân biết."

Nhớ tới giọng nữ trong điện thoại kia, lại đem giọng nói kia cùng giọng nói của Michiko liên hệ với nhau, Naib đột nhiên hiểu ra, "Thì ra người gọi điện thoại cho tôi là cô sao."

Nhưng mà vừa nghĩ tới việc mình đã cùng quỷ gọi điện thoại với nhau ha ha ha

Nhưng mà cuối cùng, đều là Cubeo sai! Naib rất tự nhiên đem toàn bộ nồi đều ném cho Eli, sau đó cười một cách xấu xa bóp lấy cú mèo vừa mới hồi nãy còn bảo vệ mình, "Cubeo cậu hay ghê nha, dám đem tôi đẩy vào trong ổ quỷ?"

"Cái đó. . . ." Violetta giật tay áo của Naib xuống, "Con cú mèo này hình như nó là phân thân của Night Owl, cũng không phải là bản thể gốc."

"A?" Naib chỉ thấy con cú mèo trên tay bị cậu véo đến miệng sùi bọt mép cuối cùng hóa thành lông vũ biến mất, rơi vào im lặng.

"Nhưng mà nơi này cũng không tính là ổ quỷ đi, dù sao nơi này quỷ cũng chỉ có một mình thiếp thân." Michiko xua xua tay.

"Thế còn tiểu thư Violetta thì sao?" Naib chú ý tới nửa người dưới của Violetta được kết nối, dùng miếng vải đen đắp lên, "Đây là. . ."

"A, cái này sao. . ." Violetta không để ý chút nào kéo ra miếng vải đen, lộ ra nửa thân dưới rất giống hình dạng con nhện.

"Tiểu thư Violetta là Nhện Tinh sao?"

"Violetta là người cải tạo." Michiko nhìn thấy con ngươi xanh da trời của Naib bởi vì kinh ngạc mà dần dần thu nhỏ, thở dài tiếp tục nói, "Cô ấy bị nhân loại cải tạo thành hình dạng này, về sau trốn đi chạy đến tới nơi này của thiếp thân, vừa vặn thiếp thân một mình ở lại đây cũng cô độc, thế là đem cô ấy chứa chấp ở đây."

"Đem người cải tạo. . . Thành như vậy? !" Naib cúi đầu, những lọn tóc màu nâu rủ xuống che lại đôi mắt Naib khiến người khác không thấy rõ nét mặt của cậu, "Cải tạo người là phạm pháp mà."

"Nhưng mà sau khi cải tạo có hiệu quả lại được đại chúng công nhận thì cũng sẽ không có người quản những thứ này." Violetta nhớ đến hoàn cảnh khi xưa, sau khi bị cải tạo lần đầu lên sân khấu, vì cảm thấy phát hiện thứ mới mẻ nên khán giả rất thích bộ dáng này, "Nhưng mà tôi ngược lại thấy có những thứ này không quan trọng, dù sao đối với tôi mà nói có thứ này so với lúc không có tứ chi còn tốt hơn nhiều."

"Tiểu thư Violetta. . . Chấp nhận sự thực này được sao? Rõ ràng bộ dạng này bị người khác tùy ý cải tạo. . ."

Ngón tay Violetta đặt ở trên môi Naib ra hiệu cậu không cần nói nữa, "Cũng không phải là mỗi người sinh ra đã có được hạnh phúc, với tôi mà nói cuộc sống bây giờ đã rất tốt! Nhưng mà nếu có thể ăn ngon thì còn tốt hơn nữa!"

"Ăn ngon?"

"Đúng đúng, nơi này đi thẳng ra mấy trăm mét có một tiệm trà sữa, tôi đã để ý trà sữa nơi đó rất lâu rồi!" Violetta nói, trong mắt xuất hiện những vì sao nho nhỏ, "Nghe nói trà sữa bên đó uống rất ngon, đáng tiếc tôi không có thể nào đi mua. . ."

"Dù sao Violetta bộ dạng này cũng không tiện đi ra ngoài, không có cách nào làm việc kiếm tiền được, không giống với thiếp thân là quỷ, làm nhân loại cô ấy cần đồ ăn để sống sót." Michiko nói, "Cho nên bình thường cũng chỉ có thể dựa vào cửa hàng giá rẻ vứt đồ ăn sắp quá thời hạn mà sống sót."

"Chờ một chút. . ." Naib mặt mày khiếp sợ nhìn Violetta, "Đồ ăn quá hạn biến vị khó ăn lắm đó! !"

"Khó ăn ư?" Violetta nghiêng đầu nhìn Naib, "Vậy ít nhất cũng so đồ ăn nhanh trong đoàn xiếc ngon hơn nhiều."

Naib ngơ ngác sửng sốt một chút, lập tức phản ứng xoay người chạy ra ngoài, "Tiểu thư Violetta cô chờ tôi một chút."

"A a, hướng kia là. . ." Michiko cười cười, vỗ vỗ Violetta vẫn luôn một mực đưa mắt tiễn cậu rời đi, "Xem ra Violetta em rất thích đứa bé kia nha, thiếp thân còn là lần đầu tiên nhìn thấy em để ý một người như vậy."

"Đúng vậy. . . Rất thích." Violetta gật đầu, phảng phất như lại thấy được thân ảnh kia đã vươn tới chính mình vẫn còn bị giam ở lồng giam, vươn tay lôi kéo mình chạy trốn, "Bởi vì cậu ấy là người đầu tiên. . . Nguyện ý coi em là 'Người' mà bảo vệ . . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro