Ilovey96

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh biết đi không đấy !!

- Chút chút ( chút chút của Long cũng khiến mọi người phải tập luyện cả

tháng chứ )!!

- Thôi Ok đi nào !! tôi sẽ giúp anh đi nhanh như tôi !!

Nó và Long mỗi người một ván trựơt, lả lượt trên đường, nó nắm lấy tay

Long kéo Long đi, vì Long đi chậm hơn nó, hài người nắm tay nhau lướt

gió, từng cơn gió lạnh lạnh vượt wa mặt nó và Long nhưng cả hai hình như

không cảm thấy lạnh mà rất ấm trong lòng, tay nó và Long siết chặt lấy

nhau và lướt wa từng người trên con đường động nghẹt người này.............

Đến một quán ăn bên đường :

- Tới rồi !! vào đi !!- Nó chỉ Long vào một cái bàn ở trên cao.

- Ăn ở đây àk !!- Long e dè vì chưa bao giờ ăn các quán ăn lề đường này.

- Uhm !! ăn đi không chết đâu mà sợ !!- Nó kéo Long lên chiếc bàn cao

nhất, do quán được làm từng bậc nên nó lên bậc cao nhất:

- Oaaa!! thoải mái quá !!- Nó vươn vai hít thở không khí.

- Cô thường ăn ở đây lắm àk !!- Long cười.

- Uhm....và lần nào tôi cũng ngồi ở chiếc bàn này đấy !!

- Tại sao cô thích ngồi đây !!

- Anh không thấy đây là chiếc bàn cao nhất và từ đây có thể nhìn xuống

phong cảnh ở dưới nữa kìa nhìn mọi người đi wa tấp nập vậy đó !!

- Cô chỉ đi một mình àk !

- Uhm....mà không đi một mình thì đi mấy mình !!

- Gia đình , bạn bè cô đâu !!- Long tò mò hỏi.

- Tôi chưa bao giờ có bạn.....có thể nó Trúc và các anh là bạn tôi đấy !!-

Khuôn mặt nó không còn hớn hở như lúc đầu !!

- Thế còn gia đình cô !!

-.....................!!!- Nó im lặng:

- Mà anh ăn ở đây đi ngon lắm !!- Nó nói sang chuyện khác. Long cũng

chẳng hỏi thêm vì Long biết nó không muốn nói...............

- Hy vọng là vậy !!

Cả hai vừa ăn vừa đùa giỡn, gắp wa gắp lại cho nhau khiến mọi người

xung wanh nhìn chăm chú !!

- A no quá !! lâu rồi mới đc ăn ngon thế này !!- Nó cười.

- Tôi cũng vậy !! khi nào rãnh đi ăn đi !! Con bây giờ đi uống cái gì đó đi !!

- uhm...bia đi !!- nó nói.

- Cô chẳng biết là boy hay girl nữa !! thôi uống cà phê nóng !!! cấm cãi !!

-........trừ.....!!- Không nói được câu nào.

- Đi thôi !! - Cả hai đến một quán cà phê để mua nhưng không uống ở đó

mà ra ngồi ở hiên đón xe buýt ( ác vậy , uống cà phê mà ra đấy ngồi, ai

mà nghĩ ra tình huống ki cục vậy chài !! Là vì Long muốn ở một chỗ mà có

thể ngắm nhìn mọi người wa trông rất vui nên quyết định chọn nơi này )

- Tôi pó tay anh luôn tự nhiên ra đây ngồi uống cà phê !!

- Hiii !!- Long cười....trời cũng bắt đầu mưa , từng hạt đã rơi nhẹ xuống

mặt đường....

- Này !! về thôi mưa rồi kìa !!- Nó nhìn Long.

- Ngồi tí đi ! tôi muốn ngắm mưa tí !! - Long chăm chú ngắm từng hạt mưa.

- Anh thích mưa lắm àk !!- Nó hỏi Long trên tay vẫn còn đang cẩm tách cà

phê nóng nghi ngút.

- Uhm !! Mẹ tôi rất thích mưa, mỗi khi mưa bà ấy và tôi luôn nhìn từng giọt

mưa nhẹ rơi xuống !!

- Anh thực sự cảm thấy thích mưa hay vì mẹ anh thích !!

- cả hai !! nhìn mưa tôi rất nhớ đến mẹ tôi !!

- Tôi thì khác tôi thích gió hơn, nó làm cho tôi thấy mát mẻ và thoải mái !!

- Cô có thích mưa không !!

- Đôi khi, tôi cảm thấy mưa cũng tốt nó gội rữa các buồn phiền trong lòng

và cũng thấy thoải mái như gió vậy !! sự mát mẻ của mưa mà đôi khi nó

cũng làm ấm lòng ta.....nó như một cái gì đó rất nhẹ rất dễ vỡ nhưng nó cũng có thể làm ta đau...............ươm......!! Nó chưa nói hết câu thì trên môi nó có một thứ gì đó ấm ấm, mềm mềm đang nằm trên môi nó chính xác hơn là Long đang hôn nó, nụ hôn đầu của nó cũng là Long đã lấy đi, lần này nó không đẩy Long ra như lần trước nó cũng chẳng hiểu tại sao nó lại làm vậy, có lẽ là do cơ thể ấm áp của Long đang siết chắt lấy nó khiến nó không thể vùng ra được....hương thơm của Long cứ thoang thoảng wanh nó, nó cảm thấy rất cần cái cảm giác mà trước giờ chưa bao giờ mà nó có......nó nhẹ đưa tay lên ôm lấy bờ vai của Long, một bờ vai ngang mà nó có thể dựa vào...................

Long siết chặt nó và với Long cũng có cảm giác như vậy, cũng ấm áp cứ

như không thể tách ra trong lúc này.....từng giọt mưa nhẹ nhàng lăn trên

má của cả hai người nhưng không vì thế mà có thể tách họ ra đến khi Long

nhẹ thả người nó ra và đưa mắt nhìn về phía nó :

- Tôi......xin lỗi....!!- Long lấp bấp xin lỗi.

-........................ !! Nó chỉ nhìn Long.

- Tôi......y..ê..u..c.ô....!! Long ôm lấy nó, không siết như lúc nãy có lẽ vì lúc

này Long đang cho suy nghĩ .................. Câu nói của Long khiến nó ngạc

nhiên

- Tôi.....cũng không biết nhưng....tôi cảm thấy ấm áp......khi ở bên anh

như thế này...khi anh hôn tôi......tôi thật sự thấy ngọt ngào........!!- Nó cũng lấp bấp nói , hai mắt nhìn về phía Long.

- Cảm ơn cô........chỉ cần cô thấy ấm áp thì tôi thấy vui rồi !! Long nắm lấy tay nó, cả hai dắt đi trong mưa.............mưa tuy lạnh nhưng họ thấy ấm áp.................. Mưa cứ rơi nhè nhẹ nhưng ấm áp, nó và Long bước đi trên con đường dài mà tương lai thì con trường này còn có nhiều trắc trở hơn nữa, về đến nhà :

- hihi... trông anh như con mèo ướt !- Nó cười tươi chỉ vào mặt Long.

- Này nói cái gì vậy heo ?- Long trả đũa lại.

- Heo cái đầu anh đấy, anh nhìn lại anh xem có hơn gì tôi không nào ?- Nó nói xong thì bước thẳng lên lầu với dáng vẻ bực bội. Còn Long ở lại đó lầm bầm : " Sao cái con heo này không lúc nào ăn nói cho ra hồn hết vậy ? lúc nào cũng làm người khác bực bội.......nhưng....thấy cũng dễ thương !", cười thầm.

Còn nó, sau khi tắm rữa xong leo lên giường nằm phịch xuống, trùm chăn một cách êm ấm, trong đầu nó đầy những suy nghĩ vu vơ và cũng nhiều cảm xúc xen lẫn, nhưng rồi đầu nó lại trống rỗng, chưa bao giờ nó cảm thấy trống rỗng như lúc này, nó luôn tự hỏi đây là cảm xúc gì vậy, ngay chính nó vẫn không trả lời được nữa, nó vùi đầu vào chiếc chăn nhung ấm, không tài nào ngủ được, nó cố nhắm mắt lại, nhắm thật chật......nhưng sao vẫn thức, trước đây chỉ cần lên giường là nó có thể ngủ được, ngủ đối với nó là một nơi thiên đường. Nó luôn tìm kiếm hạnh phúc trong giấc mơ khi ngủ nơi ấy nó có thể thấy nhẹ nhõm nhất.......bao nhiêu suy nghĩ dần vơi hết khi nó đang chìm sâu vào giấc ngủ.

Một giấc mơ đẹp.

Phòng Long, thật lạ căn phòng này lúc nào cũng lạnh lẽo nhưng sao lúc này Long thấy vui đến vậy, có một cái cảm giác gì đó đang vây lấy tâm hồn lẫn thể xác. Có thể định nghĩa được đấy là một cảm giác vô cùng hành phúc và ấm áp.

Sáng hôm sau, những đám mây ửng hồng trôi lượn trên bầu trời, bầu trời bỗng xanh hơn trong hơn có lẽ vì sau cơn mưa, từng tia nắng rọi sáng từng khe lá và chiếu lóng lánh vào các vỏ sò nhỏ lung linh trong phòng nó :

- Dậy ! dậy nhanh ! Trể giờ rồi này !- Long gọi nó không quên lay nó.

- .....Er......!- Bệnh nào tật ấy không bao giờ bỏ được cái tất mê ngủ.

- Cô vẫn không bỏ nổi cái bệnh này nhỉ, thôi được tôi giúp cô nhé. !- Long sử dụng chiêu cũ.

- AAAAA......cái gì vậy ?- Nó giật mình thức dậy.

- Ai bảo gọi hoài mà không chịu dậy nên tôi mới dùng đến nước !- Long giả ngây như vô ( số )tội.

- Anh biến ngay dùm tôi ! - Nó quát Long.

- Đây là home của tôi !- Long chỉ ngược lên trần nhà.

- .........! Nó cứng họng đành phải nhịn nhục, trong đầu nghĩ : " chờ đấy thù này nhất định ta sẽ trả, trả gấp bội. "

- Cô đang âm mưu gì đấy, không đi picnic àk ?- Long nhìn sát vào mặt nó.

- AA....MA....! - Nó la lên bật ra phía sau.

- Này ! này vừa phải thôi nha, cô nghĩ sao mà kêu tôi bằng ma vậy ?- Long ngước mặt.

- Ai bảo anh đưa sát mặt vào tôi làm gì ?

- Nhanh đi ! không là tôi đi đước đấy !- Long bước xuống nhà.

- ...làu bàu....lầm bẩm như ông già !

5 phút sau, nó có mặt dưới nhà, Long nhìn từ trên xuống dười rồi trề môi :

- Cô không còn một bộ đồ nào khác sao ?

- Hết rồi ! mà còn cũng vẫn giống thế nào thôi !- Đáp một cách bình thư

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#love