NamJoon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chà , ai cũng biết tên Junarita"

"Nhìn đôi mắt màu nâu trong rất xinh"

"Răng trắng đều đi với đôi bờ môi hoa đào nhỏ xinh"

"Và khi... nàng lướt những ngón tay thon dài trên phím đàn"

"Nhìn mái tóc dài trông như dòng suối"

"Chân mang giày cao gót trắng trông rất đẹp"

"Và nếu như lúc đó tôi thật đẹp trai thì có lẽ... đôi ta đã quen nhau"

Rađio màu đen đã cũ được đặt cạnh cửa sổ phát lại bài hát yêu thích của gã . Hiện giờ hắn đang yên vị trên chiếc ghế bành bằng da màu be đây là cái ghế yêu thích của T/b và bài hát này cũng chính gã viết tặng nàng . Nàng đã hát bài hát trên sân khấu của chính mình vào một buổi tối đầy sao , kết thúc buổi diễn gã đưa nàng về căn hộ nhỏ mà nàng và gã vẫn sống , trên xe hai người cùng nhau song ca lại bài hát , vì mãi vui vẻ đã để xảy ra tai nạn kéo theo nàng đi mất khỏi cuộc đời gã . Kể từ lúc đó gã không nghĩ đến cái bài hát đó một lần nào nữa , nhưng đã hai mươi năm rồi gã ngày đêm nhớ nhung hình ảnh cô mặc một bộ váy màu trắng bệt vai , đôi tay thon dài lướt trên phím đàn , hình ảnh cô xinh đẹp đến mức khiến gã không thể quên được , hôm nay lại vô tình nghe lại được bài hát này tim gã đau thắt lại . Gã nhớ nàng , nàng Junarita của gã .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bts