Anh với bạn đang ngồi học với nhau.
Me: mày! Tự nhiên tao thấy cuộc đời phũ phàng với tao quá...
Yoongi: sao? Lại buồn à?
Me: ừ... nhìn đống sách vở không muốn đụng vào
Yoongi: mày làm ơn đừng có buồn nữa được không?
Me: tao buồn ăn hết của nhà mày chắc... *bạn nằm trên bàn*
Yoongi: mày mà buồn nữa... là tao yêu mày đó!
Bạn đơ ra một tí rồi nhìn anh thì anh đang cúi mặt vào sách. Mặt anh hình như đỏ lên thì phải...
~Mun
Tem: Minamoto_Aiko
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro