Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây Isagi Yoichi cảm thấy có thứ gì đó đi theo mình.
Cậu trai thường xuyên nghe được những tiếng thì thầm rủ rê bên tai, những tiếng nói như ghé gần mặt cậu với tông điệu kì quặc, đôi lúc khiến Isagi tưởng nhầm cậu vô tình nghe được tiếng đàn ông rên rỉ.
Những âm thanh ấy xuất hiện với tần suất dần lớn hơn, đặc biệt về đêm tối khiến cậu càng chẳng nói được với ai về chuyện ấy. Việc bố mẹ đi công tác nước ngoài khiến Isagi mười bảy tuổi như chìm trong cơn ác mộng với giọng nói bí ẩn kia. Không thể chạy xộc vào phòng bố mẹ vào nửa đêm rồi rúc người vào chăn ấm, chỉ có thể liên lạc với bố mẹ qua phương thức nhanh nhất - điện thoại - làm Isagi chật vật với bản thân khi nghe giọng nói kia cất lên. Việc nói với bạn bè cũng quá xấu hổ với cậu, Isagi có thể mường tượng khuôn mặt của đám bạn khi nghe cậu kể và những dòng suy nghĩ trong đầu họ tuôn ra như thế nào... Không những không tin mà có lẽ còn làm họ xa lánh cậu. Isagi đôi lúc đã tính đến việc khám tâm lí, nhưng cậu vẫn tự trấn an mình chỉ đang quá sức những ngày thi cử.

...

Đồng hồ điểm 12:03 phút tối. Isagi vẫn đang lúi húi đánh răng trong nhà vệ sinh. Cậu mệt mỏi ngồi lên thành bồn cầu, tựa lưng về phía sau rồi thở dài.

"Đáng lẽ phải hoàn thành đống bài luận hồi chiều rồi chứ..."

Cậu đứng dậy, quay lưng lại rồi kéo khóa quần xuống để 'giải quyết nỗi buồn' trước khi đi ngủ.
Chưa thấy gì nhỏ ra, cũng chưa cảm thấy gì tuôn ra, bỗng bên tai Isagi lướt qua một làn gió lạnh khiến cậu giật mình, rụt cổ lại nhìn về phía sau lưng, đằng sau cậu chỉ có chiếc cửa nhà vệ sinh đang đóng lại. Cậu run run miễn cưỡng đứng chôn chân vài giây nữa trước chiếc bồn cầu rồi mới dám rón rén bước khỏi nhà vệ sinh.
Ngay trước khi cậu có ý định bước tiếp vào phòng ngủ, cậu liếc thấy một bóng đen dài đứng nơi góc phòng ngủ đang mở to cửa. Isagi bị dọa mất hồn, miệng không dám hó hé liền chạy xộc ra chiếc sofa ở phòng khách đang ngập ánh đèn rồi nằm im trên đó.

"Cứu tôi...ai cũng được...mở cửa vào đây cùng tôi đi mà...hic.." Isagi giương mắt liếc về phía hành lang hướng tới phòng ngủ, thu người lại co ro trên chiếc sofa. Khi bầu không khí không còn vang tiếng bước chân của cậu nữa, tiếng thì thầm kì quái kia lại văng vẳng bên tai Isagi.

"Isagi Yoichi...Isagi Yoichi..."

Isagi mặt tái mét nhìn khắp phòng tìm nguồn âm thanh vừa vang lên. Mắt cậu lại đảo tới hành lang ngập bóng tối kia. Tay chân cậu run như cầy sấy, miệng liên tục lẩm bẩm cầu cứu, khóe mắt ươn ướt. Tiếng nói vẫn vang lên với tông trầm, dọa Isagi sợ bứt đầu vò tai. Sợ quá hóa điên, Isagi đứng phắt dậy hét toáng lên để trấn an bản thân.

"Chết tiệt, mày là nam nhi. Mày có gì phải sợ chứ? Ma không có thật!" Isagi cố ý nói to để át đi giọng nói kia, tỏ vẻ hùng hổ dậm/giậm? mạnh chân xuống đất theo từng bước đi về phía hành lang hướng tới phòng ngủ của cậu.
Đối diện với ánh vàng mờ từ đèn học, Isagi bước vào trong, ưỡn ngực lên nhìn xung quanh phòng ngủ.

"Có gì hãy bước ra đây hết đi!" Cậu hô lên, cố hết sức che đi nỗi sợ nơm nớp trong lòng. Cậu liếc về phía góc phòng rồi để ý bóng đen kia vẫn đứng đó. Dáng vẻ cao kều với mái tóc không được buộc lên, đứng sát tường nhìn cậu. Dù tối nên gương mặt bóng đen ấy không thể nhìn rõ, nhưng Isagi có thể khẳng định rằng nó đang cười với cậu.
Isagi trợn tròn mắt lập tức quay về sau, dùng hết sức đầy cánh cửa phòng ngủ ra. Cánh cửa bị khóa một cách bí ẩn như trong những bộ phim kinh dị Isagi được xem, cậu sợ muốn tè ra quần tới nơi rồi, cậu hối hận khi lên tiếng tỏ vẻ hùng hổ với ma quỷ rồi.

"Isagi Yoichi..."

Cậu trai nhắm tịt mắt, úp mặt vào cánh cửa. Giờ cậu đã biết giọng nói ấy đến từ đâu rồi, nhưng có lẽ Isagi chẳng quan tâm điều ấy nữa. Nỗi sợ dâng lên trong, nước mắt túa, cậu lẩm bẩm liên hồi, run run nắm chặt tay nắm cửa.

"Cứu với...Gì cũng được..Sao cũng được...Tôi không muốn chết..."

Đang lẩm bẩm, bỗng một thứ lạ thó lấy cánh tay Isagi, kéo cậu ngã ngược xuống sàn về phía sau. Lưng đập xuống sàn gỗ mạnh làm Isagi đau đớn rít lên một tiếng rồi nhắm tịt mắt lại.
Cậu vừa bị ma kéo..?
Isagi giãy giụa cố ngồi lên nhưng hai tay cậu bị kéo lên trên, cứng đờ như bị khóa chặt, hai chân mở rộng tạo thành tư thế khó hiểu với Isagi, nếu cậu không muốn nói tư thế ấy giống một tư thế làm tình cậu xem được trên trang mạng đen.

"...?!"

Cậu trợn tròn mắt nhìn lên, thấy bóng đen ấy đã ở trên mình từ khi nào. Cậu sợ hãi vùng vẫy thoát thân, liền bị bóng đen ghé sát xuống mặt, dùng tay banh mắt cậu ra ép cậu nhìn vào bóng đen ấy.

"Ta nhắc lại...Isagi Yoichi."

"H-Hả...?"
isagi đơ người, sợ hãi nhìn thẳng về bóng đen, giờ đã không còn là bóng đen nữa. Trước mắt cậu là một chàng điển trai mang nét trạc tuổi cậu với mái tóc vàng kì lạ nhuộm đuôi xanh. Ở thân trên trần trụi của hắn được xăm một bông hoa hồng, thân hoa gai guốc trên cánh tay trái như tô điểm cho phần thân lực lưỡng khỏe khoắn ấy.
Trong đầu Isagi thoáng hiện qua suy nghĩ việc tên này liệu là trộm...hay là thần? Ngoại hình quá đỗi gây ấn tượng của hắn bỗng khơi lên sự tò mò cùng với sự sợ hãi trong tâm cậu.
Thân dưới của hắn đơn giản, chỉ vỏn vẹn chiếc quần suông đen với đũng quần đang áp vào hạ bộ của cậu, tạo dáng ái muội làm Isagi có phần ngại ngùng.
Tên kì lạ ghé sát vào mặt cậu trai dưới sàn, điềm tĩnh nhìn vào mắt đối phương, tay mân mê người cậu.

"Cuối cùng ta cũng nhận được câu trả lời từ ngươi."

Hắn nói với tông trầm, cùng giọng nói vang lên nhưng lần này Isagi cảm thấy nó khác đến lạ, không khiến cậu sợ hãi như lúc trước, có lẽ do hoàn cảnh chăng?
Tên kia cúi xuống, vén chiếc áo mỏng để lộ thân trên mềm mại của Isagi rồi liếm láp ngực cậu. Isagi tròn xoe mắt, miệng mở to nhìn hắn.

"Ah- Á?! Cái gì vậy?!" Cậu hét toáng lên giãy giụa không muốn để hắn liếm láp người mình, miệng tuôn ra những tiếng rên rỉ vụn vặt.

"Chẳng phải ngươi là người đã nói ta có thể tự do hành sự, chỉ cần mạng ngươi không lìa?"
"Ha- Hả?"

Isagi ngớ người, cậu nhớ lại những gì mình đã lẩm bẩm. Trong tâm cậu rối tung lên, không ngờ những lời ấy lại lọt vào tai hắn. "Gì cũng...được."
Cậu lặng thinh nhìn đi nơi khác, nhăn mặt miễn cưỡng để hắn thỏa thích liếm láp.

"Thế có biết tự do hành sự là gì với bọn ta không?" Tên kia cười khẩy, nhìn Isagi vẻ khích tướng khiến cậu có chút khó chịu. Tên này nói như thể hắn không phải đồng loại với cậu vậy, hành xử như một tên thượng đẳng.

"Thế nghĩa là sao?" Isagi hỏi.
"Với quỷ bọn ta, tự do hành sự đồng nghĩ với trao cho bọn ta quyền động chạm, quyết định cơ thể ngươi." Hắn đáp.
"Tức là...?"
"Thoải mái cho bọn ta đụ địt." Hắn nhún vai.

Hắn nói, giọng mang tông trầm pha lẫn sự khoái trá liếc nhìn Isagi đang bị mình khóa tay không tài nào vùng vẫy kháng cự. Tay hắn mon men xuống, từ nhũ hoa xuống dưới cơ bụng, xuống bụng dưới, mân mê xuống đũng quần cậu. Hắn dùng tay mạnh bạo kéo quần cậu cái "rẹt!" như muốn xé đứt ra. Thân dưới chỉ mặc độc chiếc quần ngủ mỏng, giờ trần trụi bị kẻ lạ banh rộng để lộ dương vật nhỏ nhắn trắng hồng rủ xuống, bên dưới là lỗ nhỏ khép lại. Trong mắt hắn, hai bộ phận trước mắt mang nét cuốn hút lạ thường. Không rậm lông, đen hay sần sùi như những tên đực rựa thô thiển xung quanh hắn thường chứng kiến. Hồng hào, mềm mại như của cậu trai trước mắt mới khiến hắn thực sự có hứng.
Sờ soạng một hồi, hắn chuyển xuống lỗ nhỏ của cậu. Đột ngột bị vật lạ xâm nhập, Isagi rít lên một tiếng, cau mày nhìn tên trước mặt đang mân mê hạ bộ của mình.

"Không ngờ...trên thế gian cũng có nam nhân sinh khoái cảm từ hạ bộ nơi tư mật." Vừa nói, hắn vừa ấn sâu ngón tay vào trong. Ngón tay thon dài như khuấy động bên trong Isagi, khiến cậu đau đớn rên rỉ gắng chịu đựng. Hắn ấn ấn tìm điểm nhạy cảm trong hậu huyệt cậu trai, tay kia mơn trớn nhũ hoa hồng hồng rồi gảy gảy, bóp bóp khiến nó đỏ ửng lên. Isagi cựa mình liếc nhìn tên dâm đãng đang thỏa thích khám phá thân thể một nam nhi khác, thầm đánh giá về hắn.

"B-Biến thái..." Cậu nói, giọng run run ngửa đầu lên trần đối diện với ánh đèn vàng mờ từ chiếc đèn bàn. Thở hắt ra thầm tự hỏi dụ ý tên dâm dục đang mò mẫm sờ soạng cơ thể cậu như vớ được vàng. Có lẽ trong đầu tên này đang ám suy nghĩ rằng cậu sẽ chìm trong khoái cảm khi cơ thể được đối xử như vậy.

"Ư- Hưm.. Dừng được rồi..."
Cậu vặn vẹo người đợi câu trả lời từ hắn. Bàn tay tên kia vẫn mân mê nhũ hoa hồng phấn kia, bỗng cúi xuống bú mút làm cậu giật mình, tròn mắt nhìn hắn khó hiểu. Đầu lưỡi gảy gảy cắn nhẹ làm cậu có chút nhột nơi bầu ngực. Ngón tay bên dưới hậu huyệt bỗng cạ qua điểm gồ cứng cứng làm cậu giật nảy.

"Ah..- Ức!" Miệng chợt rên lên, phá bầu không khí im lặng đến ngại chín mặt. Tên kia cười khẩy, nhìn khuôn miệng hồng đang mím lại vì xấu hổ.

"Ồ, sướng lắm hả?"
"Không hề...chút nào..." Isagi liếc xéo hắn, trên miệng nở nụ cười nửa vời tỏ vẻ khiêu khích với hắn.

Hắn im lặng rút ngón tay ra, ngồi lên nhìn cậu trai một lúc lâu rồi dùng tay kéo thắt lưng xuống, mở khóa quần trước sự ngỡ ngàng của cậu trai.

"Ơ- Ớ..?! Cái gì vậy?!" Cậu gồng mình, đạp chân liên hồi vào lưng ngăn hắn bỏ quần xuống. Hắn cau mày tát mạnh vào mông, cậu đau đớn cắn răng ngoan ngoãn nằm dưới thân kẻ dâm dục.
Hắn kéo quần xuống đùi để lộ dương vật to, dài chọc vào đùi cậu. Isagi tái mét nhìn xuống, tưởng tượng con quái vật thô, khổng lồ ấy đâm vào trong rồi khẽ rùng mình.
Vuốt vuốt vài cái, hắn liếc cậu từ đầu xuống hạ bộ rồi khẽ cười. Mạnh bạo đâm dương vật vào lỗ nhỏ. Đầu khấc lọt vào trong nhưng kích thước thân dương vật quá to, chưa thể vừa vào trong cậu. Đau đớn, cậu rên rỉ liên hồi. Nước mắt sinh lí nhỏ xuống vì đau. Cậu gạt liêm sỉ sang một bên, mếu mặt nhìn hắn.

"Hư..ưm...Đau quá..đau quá đi..hư.."

Hắn cười khẩy nhìn bộ dạng đáng thương của Isagi rồi cúi xuống hôn nhẹ lên má cậu, xoa xoa mái tóc mềm mại của người dưới thân trấn an cậu.

"Bình tĩnh, ngươi sẽ quen thôi."
.
.
.
.
.
Con quỷ đáng sợ quá, không biết con quỷ là kẻ nào mà làm khiến tôi thấy cưng cú ghê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro