Ngoại truyện 7 - Maknae tròn 19 tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa thu Bắc Kinh thật lạnh, từng cơn gió cứ thổi đến lạnh cả toàn thân, đến nỗi ra đường mặc mấy lớp áo cũng không sao tránh khỏi việc sẽ có hơi lạnh tràn vào trong người. Patrick mặc áo bông dày, tuyết đầu mùa cũng bắt đầu rơi rồi. Tuy vẫn đang là cuối thu nhưng thực sự chẳng khác cái tiết trời giữa đông ở Thái Lan là mấy... Lạnh và mưa...

Tháng 10 cả nhóm có kì nghỉ lễ Quốc Khánh, mà trùng hợp trong kì nghỉ lại có buổi triển lãm của nhóm. Tiểu phân đội đã rủ nhau rồng rắn đến nơi tổ chức, cùng nhau vui đùa, nhìn ngắm lại những tác phẩm của mấy tháng qua. Và có lẽ... những kí ức này chính là những kí ức đẹp đẽ nhất của Patrick, vào sinh nhật lần thứ 19 của cậu.

...

Sáng sớm tinh mơ, Patrick thức dậy thật sớm. Chọn cho mình một bộ quần áo ấm thật đẹp. Sau khi vệ sinh cá nhân liền đi sang toà A. Ngày hôm nay thật vui vẻ, có lẽ là vì... hôm nay là ngày sinh nhật của Patrick, sinh nhật cuối cùng dưới danh phận INTO1.

"Viễn ca..." Patrick theo quán tính đi vào bếp, thấy căn bếp nhỏ ấm áp, cùng người anh cả yêu chiều cậu nhất.

Bá Viễn vẫn say mê với việc làm những món ăn đơn giản dành cho các em nhỏ của mình, nghe tiếng Patrick gọi liền quay đầu lại, nở một nụ cười hiền từ nhất của mình: "Paipai dậy sớm vậy? Em ngồi xuống đợi anh chút nhé, rồi đợi lát nữa mọi người xuống ăn sáng, nhé?"

"Vậy anh có cần em giúp gì không?"

"Không cần đâu, hôm nay là ngày đặc biệt của em, sao có thể để em làm việc được chứ. Công ty cũng giảm bớt lịch trình cho em rồi, tối nay em chỉ cần đi livestream sinh nhật thôi"

"...Thật ạ???"

"Ukm, hôm nay cũng có mấy người không có lịch trình, tí nữa mấy đứa thích làm gì thì làm, nhưng đừng quậy banh nhà lên là được" Dứt lời, Bá Viễn liền bưng theo hai đĩa thức ăn lớn ra bàn ăn, ngồi xuống cạnh Patrick. Anh nhắn một tin nhắn vào group Vạn Nhân Mê để gọi mọi người xuống ăn sáng.

Chẳng bao lâu, cả 11 người đã tụ tập đầy đủ ở bàn ăn. Hiếm có lần nào cả nhóm có thể cùng ngồi ăn sáng như vậy, mà còn vào một ngày rất ư là đặc biệt nữa...

Ăn sáng xong, Patrick ngồi ở phòng khách bày trò với Trương Gia Nguyên, chẳng biết Nine từ đâu chạy tới, dí sát màn hình điện thoại vào mặt cậu: "Paipai, em xem nè, là mẹ em gọi đó~"

"Mẹ em sao? Sao gọi được hay vậy?" Patrick hào hứng nhấn nút nghe, màn hình hiện ra hình ảnh của người mẹ đã lâu mà cậu không được gặp: "Mẹ~"

[Patrick, sinh nhật vui vẻ! Lần thứ 2 mẹ không được ở bên con đón sinh nhật rồi. Mẹ thực sự nhớ con lắm]

"Mẹ... đợi khi nào dịch bệnh ổn hẳn, nhóm tụi con sắp xếp được ổn thoả, con sẽ về thăm mẹ. Con cũng muốn về ăn mấy món mẹ nấu lắm rồi..." Patrick lâu rồi không được ở bên mẹ, thiếu niên 17 tuổi đã phải rời xa gia đình đến một quốc gia xa lạ, quen với những người bạn mới, phải học một ngôn ngữ mới. Patrick cũng nhớ nhà lắm chứ.

[Patrick, mỗi ngày được xem con trưởng thành trên sân khấu, mẹ cảm thấy rất vui và tự hào. Mong con có thể tiếp tục giữ lấy ước mơ của chính mình. Bên con không chỉ có mẹ, có ba, mà còn có 10 người anh trong nhóm của con, vẫn luôn yêu thương con. Cố lên nhé, Patrick của mẹ, chỉ mấy tháng nữa thôi, hai mẹ con mình lại được gặp nhau rồi]

"Mẹ... Ở đây các anh ai cũng yêu thương con rất rất nhiều, nhất là Tiểu Cửu, anh ấy chăm sóc con rất tốt" Patrick tựa đầu vào vai Nine, cố kìm nén những cảm xúc vẫn đang trào dâng trong lòng cậu.

[P'Nine, cảm ơn con đã giúp dì chăm sóc đứa trẻ này. Hai đứa lần đầu đến một quốc gia xa lạ như vậy chắc sẽ có chút bỡ ngỡ. Nhưng nhìn hai con vẫn luôn yêu thương nhau, chăm sóc cho nhau, dì cũng yên tâm rồi]

"Dì, con với em ấy là anh em tốt, sao có thể không chăm sóc lẫn nhau được chứ. Không những vậy, Paipai còn được tất cả mọi người yêu quý. Em ấy chính là một tiểu bạch thỏ mà ai ai cũng phải yêu thương"

[Patrick, P'Nine, hai đứa nhớ giữ gìn sức khoẻ. Mùa đông ở Bắc Kinh lạnh lắm đấy, biết chưa...]

"Dạ vâng..."

...

Patrick kết thúc cuộc gọi của mẹ đã là chuyện của 30 phút sau. Lâu rồi cậu không được gặp mẹ, chỉ được thấy mẹ qua màn hình nhỏ của điện thoại. Sinh nhật năm nay được nói chuyện với mẹ, có lẽ cũng là điều cậu cảm thấy vui vẻ nhất, ấm áp nhất giữa tiết trời cuối thu với những cơn gió lạnh buốt.

Hôm nay trời vẫn lạnh như thường ngày, nhưng ánh nắng vàng vẫn toả ra thứ ánh sáng ấm áp. Patrick quyết định cùng mọi người đi chơi, để ngày hôm nay trở nên thật vui vẻ hơn nữa.

Hôm nay là thứ năm, nên công viên cũng chẳng có đông người. Cả đoàn Oẳn như đội quân mini tiến vào đại náo cả một khu vui chơi sầm uất bậc nhất Bắc Kinh. Patrick và Trương Gia Nguyên hào hức chạy chỗ nọ lại chạy sang chỗ kia, còn team 02 lines chẳng biết trốn ở góc nào ăn vặt rồi. Bá Viễn nhìn đám nhóc mà thở dài, phen này chắc phải nhắc công ty phát lương sớm thôi. Haizzz...

Trương Gia Nguyên chẳng biết mua ở đâu được hai cái tai thỏ nhấp nháy, đội lên cho Patrick một cái, rồi cũng cho lên đầu của mình. Hai chú thỏ nhà Oẳn như mấy bé lớp mầm, hết náo loạn cả một góc.

Bá Viễn khẽ cảm ơn vì còn có Riki giúp mình chăm hai bé út, Santa và Mika đi chăm nhóm Lâm Mặc và Châu Kha Vũ, Lưu Chương với Nine cũng lớn nên chả cần lo lắng gì nhiều... Nhưng tự nhiên Bá Viễn thấy có gì đó là lạ, tự nhiên thấy thiếu thiếu...

"Riki, cậu có thấy Lưu Vũ đâu không?"

"Tiểu Vũ á...? Mình cũng không rõ nữa..."

Bá Viễn có chút hoảng, tự nhiên cả nhóm đi chơi lại lạc mất đội trưởng, bây giờ phải tìm ra Lưu Vũ, để lát nữa cả nhóm còn về tổ chức sinh nhật cho Patrick chứ.

Điện thoại của Bá Viễn rung lên, là một tin nhắn mới đến từ Lưu Vũ.

[Viễn ca, anh và mọi người dẫn Paipai đến nhà hàng Ân Đồ Vạn nhé, em có chuẩn bị bất ngờ cho Paipai đó]

"..." Lưu Vũ vậy mà đi đánh lẻ một mình, tự mình bày tiệc không nói cho ai biết sao???

...

Bá Viễn cũng nhanh chóng di dời lực chú ý của Patrick từ máy gắp thú nhồi bông sang bữa tối. Dù gì chơi cả ngày cũng mệt rồi, cũng nên đi ăn tối thôi.

"Í, anh Lưu Vũ đâu rồi ạ?" 

"Em ấy có việc, mình đến đợi em ấy trước, nhé?"

Cả nhóm nhanh chóng đến địa điểm được chỉ định, đến một căn phòng được đặt sẵn. 10 người bước vào căn phòng chỉ toàn một màu đen. Khi mọi người vào hết trong phòng, ánh sáng được tự động bật lên, một tone màu hồng pastel khá đẹp khiến Patrick thấy thích thú.

Bàn tiệc tròn vừa đủ cho 11 người bày đầy những món ăn hấp dẫn, đều là những món mọi người thích ăn. 

"Paipai, đây là tiệc sinh nhật dành cho em. Chúc em sinh nhật vui vẻ!!!"

Patrick nhìn mọi người mà xúc động. Các anh đã vì em út mà dời lịch trình của ngày hôm nay chỉ để đón sinh nhật cùng em. Đi chơi công viên giải trí, đi ăn, còn cùng nhau ngồi trò chuyện nữa chứ.

Đây có lẽ là tiệc sinh nhật vui nhất của Patrick khi mà cậu phải sống xa gia đình.

Phòng tiệc nằm trên tầng 5 của nhà hàng, cũng là tầng cao nhất. Tầm nhìn ở đây khá tốt, có thể thấy được toàn cảnh thành phố về đêm. Đêm cuối thu lạnh buốt, nhưng chỉ cần 11 người đều ở cạnh nhau, thì cũng đủ để xua đi cái lạnh ấy rồi.

Cả nhóm trở về gần nhà liền xuống đi bộ, đi qua hồ nước lớn thì lại có thêm một bất ngờ mới, một dãy đèn lấp lánh chỉ dành riêng cho Patrick.

"Là các chị Sao Biển đã trang trí cho em đấy!"

Lúc này, Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên cùng mang một chiếc bánh sinh nhật tới, đội mũ sinh nhật lên cho Patrick.

"Tuổi 19 vui vẻ nhé, Paipai!"

*****

Hè lố~

Nhanh thật đó, mới ngày nào Paipai của chúng ta mới chỉ là một cậu bé 18 tuổi, mà bây giờ đã bước sang tuổi 19 rồi. Sinh nhật mới, chúc Doãn Hạo Vũ thật nhiều vui vẻ, mãi hạnh phúc nhé~

Mà trùng hợp thế nào, sinh nhật bạn Hạo Vũ lại trùng sinh nhật tui :))))))))). Tự chúc tui sinh nhật zui zẻ, chúc bạn Pai cũng zui zẻ như tui :>

Cũng chúc các bạn nữ một ngày 20/10 thật vui vẻ, và yêu các bạn nhà Oẳn thật nhìu nè~

Jiang Yuyuan - 20/10/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro