Chapter 2 : Friendly Neighborhood

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 2 : Hàng xóm thân thiện

------------------------------------------------

Peter nhanh chóng bắn tơ vào đặc vụ HYDRA. "Này anh bạn! Sao anh chạy nhanh thế? Anh nhìn như là...một anh béo to lớn cơ mà!" Cậu cười khúc khích với trò đùa của mình.

"Spider-Man."

Mặt cậu biến sắc. Cậu có thể nhận ra giọng điệu không tán thành đó từ bất cứ đâu. "Oh! C-chào chú Stark..."

Iron Man bắn một tia, ngay lập tức chặn được kẻ chạy trốn. Spider Man đứng cạnh tòa nhà nơi người dân đang chụp ảnh và quay video họ.

"Về nhà ngay."

"Nhưng hắn ta đang chạy trốn!" Peter giải thích. "Cháu biết hắn ta là HYDRA, nhưng-"

Iron Man nâng mũ lên. "Cháu biết hắn là ai, vậy sao không tránh xa hắn ra chứ? Ta đã nói với cháu hàng ngàn lần rồi! Ta không thể để cháu mạo hiểm mạng sống của mình để ngăn chặn những tên khốn đó."

Peter thở dài. "Cháu-cháu xin lỗi. Chỉ là cháu nghĩ rằng mình sẽ gây ấn tượng với chú nếu bắt được một trong số chúng."

Trước khi tỷ phú có thể trả lời, một tiếng súng vang lên khắp phố. Khi Tony nhìn về phía cậu, anh thấy một vết đỏ sẫm trên bộ đồ đỏ và xanh của cậu. Tony đỡ lấy Peter và nhanh chóng đặt cậu nằm xuống.

"Peter,Peter! Ở lại với ta!" Nhị tim Tony tăng lên trong chớp mắt.

Peter run rẩy. "Chú-Chú Stark. Sao cháu không nhìn trước được nó? Đáng lẽ cháu p-phải biết chứ."

Tên đặc vụ HYDRA hạ súng xuống đất và chết.

"Ta không biết, nhóc ạ, nhưng chúng ta sẽ tìm trợ giúp được chứ?" Ánh mắt anh ngấn nước. "Cặp cháu đâu?" Không thể đưa Peter tới viện trong bộ đồ Spider Man được.

Peter chỉ về phía con hẻm và ngất đi. Tony thay đồ cho cậu thành một chiếc áo thun xanh và quần short bóng rổ màu đen.

"Steve. Nat. Tên đặc vụ nằm rồi, nhưng chúng ta cần đến bệnh viện. Nhanh lên."

Nhân viên ý tế vội vã đẩy Peter trên hành lang. Một y tá trấn an cậu và giúp cậu tỉnh táo. Nhưng cậu không phản hồi lại.

"Cậu nhóc chết tiệt." Tony nghẹn ngào, nhưng anh dùng mọi thớ cơ trên cơ thể mình để ngăn những giọt nước mắt.

"Chúng tôi sẽ làm hết sức, ngài Stark," Christine nói với anh với nụ cười thân thiện. "Bác sĩ Collins là một trong những bác sĩ tốt nhất của chúng tôi."

Một người đàn ông với áo khoác trắng, mà Avengers đoán rằng là bác sĩ, xuất hiện từ phía sau.

"Bác sĩ, sao anh không chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật của cậu Parker?" Christine hỏi với giọng khó chịu.

Vị bác sĩ chỉ về phía ba người trong đội, nhưng chủ yếu là về phía Tony. "Nghe này Palmer, nếu Captain America và Iron Man mang một người vào đây, thì hẳn là người đó phải rất đặc biệt. Họ chắc chắn sẽ giết tôi nếu tôi không cứu được cậu bé."

"Tôi cần phải ngồi xuống." Tony đưa tay lên ôm lấy ngực khi Natasha giúp anh ngồi xuống ghế.

Christine ghé người khác chỉ gọi cô bằng họ. Cô không bao giờ có thể hiểu tại sao những nhân viên y tế khia lại thích bác sĩ nhiều đến vậy. "Đây là ca phẫu thuật thứ ba trong tuần anh đã từ chối với một cái cớ chết tiệt rồi! Ai đó cần phải vào trong đó!"

Bác sĩ Collins nhếch mép. "Có lẽ cô nên cho anh ta vào!"

Cô dừng lại. Liệu cô đã sẵn sàng gặp lại anh chưa? Chết tiệt. Cảm xúc của cô không thể vướng vào tình hình này. Cô lao thẳng vào tủ quần áo của nhân viên. "Hy vọng rằng anh ấy sẽ dùng pháp thuật đá anh sau chuyện này," cô lẩm bẩm.

Với vẻ mặt bận tâm, Steve nhìn cô đóng cửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro