Chương 9: Nhận ra thứ quan trọng với mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc nói chuyện sau đó diễn ra với bầu không khí ảm đạm. Cũng phải thôi, tỏ tình mà bị người ta từ chối thì làm sao mà được bình thường chứ.

Mặc dù tôi có sức mạnh, nhưng tôi vẫn tự ti về bản thân. Chắc tôi phải thay đổi suy nghĩ của mình rồi.

Một ngày mới bắt đầu thật buồn tẻ.

🔵🔵🔵🔵🔵

Góc nhìn Sylvia

Tôi bước lên tầng trên trong tâm trạng buồn tủi. Anh ấy không chấp nhận tình cảm của tôi. Thật sự, tôi rất yêu người đó. Anh ấy đã kể cho tôi về quá khứ của mình. Dù có sức mạnh nhưng không thể bảo vệ được sao???

Vô lí quá mức luôn ấy chứ!!! Sức mạnh mà anh ấy sở hữu có thể huỷ diệt cả một quốc gia chứ đừng nói đến là không bảo vệ được tôi.

Chắc anh ấy quá tự ti do quá khứ, dù có sức mạnh nhưng không bảo vệ được thứ quan trọng của mình, tôi cũng hiểu cảm giác của anh ấy.

Dù đã từng nhưng tôi cũng là 1 mạo hiểm gia danh tiếng. Nhưng tôi cũng đã để mất người em gái của tôi trong một nhiệm vụ. Con người luôn mắc phải sai lầm. Đó là những gì bố tôi đã nói, còn Shido, anh ấy lạc lõng trong dòng đời. Vì thế nên anh ấy sợ mất đi thứ quan trọng. Vì thế mà anh ấy không chấp nhận lời đó. Tôi hiểu, nhưng anh ấy quá tự ti về bản thân rồi.

"Con gái! Sao mặt hầm hừ vậy. " cha tôi lên tiếng gọi tôi khi tôi bước vào phòng ông.

"Ta tưởng thằng nhóc nó thích con mà. " (Belt)

Và cuộc tranh luận giữa 2 cha con diễn ra đến tận trưa.

🔵🔵🔵🔵🔵

Trở lại nhân vật chính

Bước xuống lầu, tôi bắt đầu bữa sáng, sao hôm nay nó tẻ nhạt quá vậy nè.

"Cấp báo!!! Một binh đoàn Kỵ Sỹ Rồng của Vương Quốc Erfitl đang hướng đến thị trấn chúng ta. " (Lính gác cổng)

Khuân mặt của mọi người đều biến sắc, có gì đáng lo lắng sao.

"Cậu vừa bảo điều gì cơ. " (Belt)

Lão già xuống rồi à, có vẻ nắm bắt thông tin nhanh đó.

"Tiếp tân, nhanh làm một tờ nhiệm vụ khẩn cấp, gửi về thủ đô Vương Quốc nhanh nhất có thể. " lão lớn tiếng với cô tiếp tân gần đó.

"V-vâng. " cô tiếp tân trả lời trong bối rối.

"Gọi tất cả mạo hiểm giả về, đây là nhiệm vụ khẩn cấp, ta phải đánh chặn quân địch tại đây. Không được để chúng tiến thêm. " lão già nói to với giọng ồm.

Sao mà nhân loài tự đánh nhau chứ, rõ ngu.

"Sao ông phải đánh với bọn chúng, nhìn là biết thua mà, người đánh với rồng, sao mà thắng được. Cơ may là 0% mà thôi. " chán nản tôi nói.

"Ta biết, nhưng chẳng lẽ ta lại để thị trấn này bị tàn phá sao. " (Belt)

"Theo tính toán thì 2h nữa chúng sẽ giáp mặt với thị trấn. " một cô gái trông có vẻ là thư kí của lão lên tiếng. Co gái khá trẻ, tuy hơi bé nhưng có thể nói là mĩ nhân.

"Vậy thì cậu có than gia trận chiến không, Shido. " lão già quay lại hỏi tôi.

Không có mục đích, chính thế tôi sẽ không tham gia.

"Tôi nghĩ là không, tôi không có mục đích gì để ra đó cả, chẳng phải tôi đã bảo rằng tôi không theo phe nào sao. " vẫn tông giọng buồn chán, tôi lên tiếng đáp lại lời lão.

"Cái!!? Sao cậu có thể nói thế, không phải cậu vẫn đang ở đây sao. " lão ta có cái nhìn khinh bỉ vào tôi. Tôi cũng chả quan tâm lắm.

"Như đã bảo, tôi không có mục đích phải ra đó, vì vậy tôi có thể đi đến thị trấn khác nếu mình muốn. " (Shido)

"Thôi được rồi, ta sẽ không tranh cãi với cậu nữa, nhưng ta có một yêu cầu. " nói vậy, ánh mắt lão ta trông có vẻ cầu khẩn.

"Được rồi, nói đi" (Shido)

"Ta muốn cậu bảo vệ thị trấn này. " xong lão khom người xuống.

"Được rồi, Critf, hãy đi theo họ ra chiến trường. " (Shido)

"Đã rõ! Thưa chủ nhân. " Sau đó Critf hoá thành người.

Cũng hay thật đó, có thể hoá nhân luôn cơ à.

"Vậy đó, triệt hạ càng nhiều địch càng tốt. " vẫn tông giọng không đổi, tôi ra điều kiện cho Critf.

"Cầm lấy thứ này, ta nghĩ nó sẽ giúp ích cho cô đó Critf. " tôi đưa cho Critf 1 thanh trường kiếm.

"Cảm ơn chủ nhân. "

"Thôi, ta có việc rồi. " xong tôi bỏ lên phòng cùng Haru.

🔵🔵🔵🔵🔵

"Chủ nhân đang làm gì vậy??? " Haru lên tiếng khi thấy tôi loay hoay nghịch cái bệ.

"Có lẽ là chế tác một Ma Cụ chăng. " tôi vẫn tiếp tục công việc chế tác một thanh Katana cho chính mình.

Theo như tôi thấy thì đây có thể là một khoáng thạnh còn quý hơn nhiều so với cái thứ làm ra thanh Gods Eater.

Sử dụng giả kim thuật cùng với Chế Tác Lv10 mới học (tốn 55P) tôi đã làm ra được một thanh kiếm vừa ý.

Thanh Katana mà tôi tạo ra là một thanh Katana thẳng và không có bao, nó mang một màu đỏ tươi từ chuôi đến lưỡi.

Dùng da của một con Hắc Long mà tôi tiêu diệt được trong Dungeon, tôi làm một chiếc áo choàng màu đen cổ tay có chút viền đỏ, một bộ quần áo như học sinh cao trung và một cái cà-vạt màu đỏ tươi.

"Xong. " vui vẻ, tôi hét lên. Một bộ quần áo hợp với mình và thanh Katana giống cái của mình ở thế giới trước. Mỗi tội là nó hơi khác màu.

Trang bị lên, tôi nhìn hình mình trên lưỡi gươm Crystal Katana, trông tôi khá bảnh trai, chắc thế.

Chế tác thanh Katana, tôi còn vẽ một trận đồ ma pháp Bạch Viêm Lôi lên nó.

Nó có khả năng xuyên giáp, gây sát thương sâu, làm choáng cũng như chống hỏng, tự hồi phục, và còn gia tăng khả năng dùng lôi ma pháp của tôi lên.

Xong việc, tôi bước xuống dưới lầu với bộ quần áo vừa mới làm.

"Chào, công việc chuẩn bị của lão đến đâu rồi. " tôi mở lời hỏi han về tình hình.

"Cũng sắp xo.... Cái gì vậy!!? Trông cậu như người khác vậy. " lão bất ngờ với dáng vẻ của tôi vậy sao.

Mà cũng phải thôi, tôi có mái tóc màu Bạch Kim được thừ hưởng từ mẹ mà, mẹ tôi là một người Nga.

"Vậy công việc xong chưa, lão rắc rối quá đó. " chán nản, tôi than thở với lão.

"Cũng xong rồi, mà ta không ngờ được cô gái đó lại có sức mạnh kinh khủng vậy đó. " lão ta vừa nói vừa quay lại nhìn Critf.

"1 trong 4 Quái Thú đó, không khoẻ sao được. " (Shido)

"Chắc ta cũng hết bất ngờ về cậu rồi. " lão ta lắc đầu ngao ngán.

"Vậy bao lâu nữa thì sẽ đến giờ đây, ta chán lắm đó ông biết không, trên đường phố giờ chả còn bóng người nào cả. " (Shido)

"Vậy cậu hãy giúp ta cho nhanh chóng còn về, với cậu thì cái đội quân đó chả khác gì đồ chơi với cậu à. " cười khổ một tiếng, lão lên tiếng.

Đúng thế, nhưng xử lí bọn nó rất tốn thời gian và bẩn tay, tôi không muốn giết người vô cớ đâu.

"Vậy bao lâu sẽ giáp mặt chúng. " (Shido)

"Ta nghĩ chắc là tầm 1 tiếng nữa là hai bên sẽ giáp mặt với nhau. " (Belt)

"Vậy tôi sẽ đi một chút. " nhe chiếc nănh bé nhỏ, tôi cười một điệu cười lạnh tanh.

"Critf, đi nào. " xong tôi gọi Critf, Critf lên tiếng trả lời, "Vâng, thưa chủ nhân. "

"Nhưng tôi có một câu hỏi. " (Critf)

"Nói đi. " (Shido)

"Tôi tưởng ngài sẽ không động tay chân chứ. " (Critf)

"Có thứ mà ta muốn thử nghiệm, chúng đến đây cũng là có ý định phá hoại thứ quan trọng với ta, vì thế! Cái chết là xứng đáng cho chúng. " tôi nở nụ cười đầy sát khí toả ra.

Chắc rằng Sylvia đã trở thành người quan trọng với tôi mất rồi. Không thể chối bỏ được. Nhưng, tôi sẽ không để sự việc trong quá khứ diễn ra một lần nữa.

"Thứ lỗi cho thần vì hỏi những thứ không cần thiết. " (Critf)

"Vậy đi nào, nhưng Haru phải ở lại đó. " (Shido)

"Ể! Sao ngài bỏ tôi lại vậy, bất công quá, sao chỉ có mình Critf chứ. " Haru lên tiếng khi biết mình bị bỏ lại.

"Nghe lời nào, ta không nói lần 2 đâu. " (Shido)

"T-tôi biết mà, ngài đâu cần nhìn với ánh mắt đó chứ. " (Haru)

"Vậy cho ta xin lỗi, còn Critf, đi với ta. " xong tôi dùng thăng thuật bay lên trời và hướng thẳng đến phía quân địch đang hướng đến.

Cuộc săn bắt đầu!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro