Chap 24: Truy diệt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một cánh đồng vô cùng rộng lớn, với cây trồng chính là lúa mì. Loáng thoáng sẽ thấy vài căn chòi, của người dân dựng tạm để nghỉ chân.

Nhóm Adne đã đến nơi.

Hương lúa mạch chạy sọc vào mũi Adne, một thứ mà cậu chưa từng biết đến. Thật kì lạ, quê hương cậu từng sống cũng có loài cây này, nhưng tại sao Adne không biết nó lại thơm đến như vậy. Cậu dang tay ta và cố hít sâu vào.

Thật dễ chịu.

"Bộ giáp làm chàng khó chịu sao, chồng ơi?".

Annie đứng bên cạnh thắc mắc, nàng khá lo lắng vì hành động đột ngột của Adne.

Adne hơi cuống.

"À...ừm... Không có gì. Chỉ là ở đây thật thoáng đãng và trong lành".

"À, thiếp cũng nghĩ vậy. Thật dễ chịu. Một nơi phù hợp để xây dựng mái ấm".

Hả???

Adne đơ mặt, cái hàm của cậu đã há rất to ra, như bị mất vít. Nhưng nhờ vào lớp mũ giáp, mà cậu không bị phát hiện.

ta nói với mình đó ư!?

Đó là những gì cậu muốn hét ra khỏi lòng. Và rắc rối sẽ ập đến nếu như cậu làm vậy, nên Adne đành thôi. Cậu cố giữ im lặng, và vờ không nghe thấy.

Thật sự hôm nay, Adne khá khó chịu vì bộ giáp trang bị của mình. Annie đã bắt cậu phải mặc nó bằng được. Nàng nói bản thân chẳng thể nào yên tâm, khi để cậu ra trận mà thân không tất sắt. Nên đã mang theo bộ giáp này, từ Cung điện đến cho Adne.

Tuy được trang trí bằng rất nhiều họa tiết chi chít. Nhưng bộ giáp này lại khá tối màu, khiến nó không quá nổi bật với mọi người xung quanh. Nên ít ra, Adne cũng đành nhận và cảm ơn nàng vì bộ giáp.

Nhưng đến khi mặc nó vào, Adne đã hối hận vì đồng ý. Cậu cảm thấy cơ thể mình cử động, như con robot bị thiếu nhớt. Khó khăn, ngứa ngáy, hạn chế di chuyển. Đó là những gì Adne đang phải chịu đựng vào lúc này. Nhưng nếu cởi nó ra, Annie sẽ thịt cổ cậu mất.

Tuy nhiên, bộ trang bị hành xác này lại có một thứ khiến Adne rất thích. Chính là vũ khí của nó, rất giống Naginata; cây kích của người Nhật Bản ở thế giới cũ.

Từ khi gia nhập quân đội, Adne đã luôn có hứng thú với những vũ khí cận chiến. Đặc biệt là những vũ khí của người Nhật; rất gọn và nhẹ, nhưng lại sắc bén vô cùng, hiệu quả rất cao khi dùng để kết liễu mục tiêu. Kĩ thuật dùng lưỡi lê, cũng vô cùng hợp với loại kích Naginata này.

Chắc khi hoàn thành xong nhiệm vụ, mình cũng tìm thêm một thanh Katana nữa nhỉ!?

Adne suy nghĩ khi cầm cây kích lên ngắm.

Kitty thấy vậy liền xen vào.

"Quả là một vũ khí tốt, Chúa tể!".

"Cô nhìn ra sao?".

Adne ngạc nhiên, và Kitty liền cầm lấy lưỡi kích nhìn tổng quát.

"Chất lượng thì cũng tạm, nhưng thiết kế lại khá tinh vi. Nếu được làm bằng thứ vật liệu tốt hơn, có thể dễ dàng làm em bị thương đấy".

Hơi nghi ngờ, Adne hỏi.

"Bộ cô dễ bị thương vậy sao!?".

"K..Kh...ông phải vậy... Trừ ngài ra, không có nhiều người đủ sức làm em bị thương đâu!!!".

Thấy Kitty hốt hoảng khi bị mình trêu, Adne xoa nhẹ đầu cô.

"Chỉ là đùa thôi!".

Hai cái tai bắt đầu rũ xuống, Kitty thở phào.

"C..Chúa tể đừng làm em sợ như vậy chứ?!".

Adne nghiêm giọng hơn.

"Gọi tôi bằng tên, hoặc cùng lắm là Chủ nhân được rồi. Chúa tể nghe không... Rất khó để diễn tả".

Kitty nghiêng đầu.

"Không phải lúc trước, ngài rất hài lòng khi em gọi vậy sao?".

Adne ho khù khụ.

"C..Cũ..ng...chỉ là đùa thôi, cô đừng để bụng".

Kitty sáng mắt gật đầu.

"Ồ! Thì ra là thế. Nếu đó là mệnh lệnh của người, thưa Chúa...Chủ nhân!".

"Ừm... Tuy cô chưa quen, nhưng tạm chấp nhận được".

Lúc này Annie bỗng lên tiếng.

"Chồng ơi! Chúng ta sẽ cứ đứng đây chờ lũ Goblin ra mặt sao?".

Adne chóng cằm suy nghĩ khi được Annie hỏi. Được một lúc cậu trả lời.

"Hiện giờ chỉ có thể là vậy. Xung quanh đây, không có bất cứ người dân nào sinh sống, nên thông tin chính xác về nhóm Goblin, hoàn toàn là con số không... Nhưng...".

"Kit không muốn ngồi chờ lâu một chỗ đâu...tê chân lắm Ann ơi~".

Kitty bỗng mếu má với Annie, xen ngang lời cả Adne đang nói.

Annie liền ôm Kitty vào lòng, dỗ dành cô như một đứa trẻ mít ướt.

"Không sao đâu Kit! Chắc chắn Adne, chàng sẽ có cách".

Hai lại đang diễn vở vậy!?

Adne ho một cái sau suy nghĩ. Cậu lên tiếng.

"Chính vì vậy tôi mới dẫn cô theo đấy, cún con Kitty".

Kitty sáng mắt lên, cô ngạc nhiên.

"L..Là sao Chúa...Chủ nhân. Ngài có cách sao?".

Adne bỗng thở dài.

"Đến khả năng của mình, mà cô còn không biết. Chậc...chán cô ghê!".

Cái tặc lưỡi của Adne, khiến Kitty lại rũ tai xuống. Thấy vậy cậu xua tay.

"Thôi được rồi, để tôi nói thẳng. Tôi đã giám định hết cô...".

"Ngài đã thấy hết của em rồi...".

Kitty lại xen ngang với cái đỏ ngượng trên mặt.

"Này...cô có đang nghe không vậy?".

Adne trừng mắt, đường gân nổi cả lên trán. Cậu khiến Kitty giật thọt toát mồ hôi hột, và cô liền ngồi quỳ xuống, trên bắp chân của mình. Im lặng, lắng nghe Adne nói tiếp.

"Cô có kỹ năng đặc chủng thừa hưởng từ giống loài của mình. Đó là [truy diệt]".

Nói xong Adne niệm phép.

[Phác thảo]

Cậu đưa tờ giấy vừa in xong cho Kitty xem.

Truy diệt: Kỹ năng đặc biệt chỉ có ở chủng tộc Cổ sát lang, được tiến hóa từ kỹ năng [săn mồi]. Khi vật chủ cố định kỹ năng lên mục tiêu, vật chủ có thể thấy được nhất cử nhất động, trong hiện tại và quá khứ. Và thấy được cả khoảng cách và con đường ngắn nhất để tìm tới mục tiêu đó. Nếu phát hiện mục tiêu, mà không có vật cản che chắn tầm mắt, có thể sử dụng [ảnh tốc] trực tiếp dịch chuyển tới đó.

"Ồ... Mình có khả năng này luôn sao? Thật là kinh ngạc!".

Kitty trầm trồ nhìn vào tờ giấy. Adne chỉ biết thở dài khi thấy vậy. Cậu lên tiếng.

"Nên bây giờ...".

"Mà rốt cuộc, làm thế nào mới tìm ra lũ Goblin vậy, Chúa...Chủ nhân?".

C...rắc...bốpppp...

Adne chặt thẳng vào đầu Kitty một cái. Khi đây là lần lần thứ ba liên tiếp, cô xen vào lời nói của cậu.

"Nhấc cái mông lên! Đi tìm bất cứ thứ gì có dấu vết của lũ Goblin. NGAY. VÀ. LUÔN!!!".

Kitty điếng cả người khi bị Adne quát. Cô cố chạy thật lẹ, quanh khắp cánh đồng, lục lọi từng ngóc ngách, từng viên đá một, thậm chí cả...dưới chiếc lá cây.

Annie nhìn theo Kitty mà xót ruột.

"Như vậy có ác với Kit quá...".

"Em không cần phải lo lắng. Giờ thì ngồi yên một chỗ đi. Việc chân tay không phù hợp với em đâu".

Cắt ngang lời của Annie, Adne khiến nàng lúng túng.

"Nhưng thiếp có thể...".

Adne nhanh vỗ nhẹ vào đầu Annie, ngăn nàng nói tiếp. Rồi cậu cũng hướng ra phía cánh đồng, tìm dấu vết lũ Goblin.

Để lại Annie vẫn đứng đó, nàng cắn nhẹ vào môi, hai má thì đỏ ửng. Nàng lẩm bẩm.

"Lúc nào cũng tỏ ra soái tướng với thiếp... Thật đáng ghét quá mà~".

...

Sau một hồi tìm kiếm, Adne nhặt được một mảnh vải nhỏ, dính khá nhiều máu và đã khô. Cậu sử dụng [thấu nhãn] lên nó.

Vải che thân của Goblin
(Đánh giá: tạp vật)
Mảnh vải được dệt thô từ vỏ cây, dễ hỏng và kém chất lượng. Thường được Goblin dùng để mặc và che thân.

"Đúng thứ cần rồi... Kitty! Lại đây".

Adne vẫy tay gọi Kitty. Cô chạy thật nhanh đến, với một ôm đồ trên tay. Cô hí hửng.

"Chúa...Chủ nhân! Xem em tìm được những gì nè..hè...hè..".

Kitty bỏ ôm đồ xuống đất, và vẫy chiếc đuôi phía sau của mình với Adne

Thỏ (trạng thái: chết)
Cua đồng (trạng thái: chết)
Cuốc chim (gãy)
Liềm (rỉ sét)
3 xu đồng, 1 xu bạc
....

Này! Nãy giờ đi tìm cái quái vậy!?

Adne không biết nói gì hơn, ngoài khuôn mặt đơ cứng của mình. Cậu nhìn Kitty vẫn đang vẫy đuôi tới tấp, và ôm liền lấy bộ não không đỡ nổi của của cậu.

"G..Gi...ỏi..lắm!".

Adne cố kiềm nén cơn giận của mình. Nhưng Kitty lại càng hí hửng hơn trước, thậm chí cô còn nhảy tưng tưng lên vui mừng.

"Em biết là mình giỏi mà. Ngài không cần phải khen em nhiều lắm đâu...hì...hì....".

Không muốn thấy tiếp cảnh đó. Adne gạt nhẹ đống rác, dưới chân mình qua một bên. Cậu cầm lấy mảnh vải trên tay vừa mới nhặt được, và đưa nó cho Kitty.

"Giờ hãy dùng kĩ năng [truy diệt] của cô lên thứ này".

Kitty dừng điệu nhảy ăn mừng lại. Cô cầm lấy mảnh vải Adne đưa.

"Cái này á!".

"Ừm...".

Một chút lưỡng lự, Kitty đưa nó lên lỗ mũi của mình.

Hítttttt......

"Này...cô chỉ cần thi triển kỹ năng của mình thôi...".

Cái giọng Adne bỗng trở nên cứng ngắc, khi thấy hành động đó của Kitty.

Điều này khiến cô ngạc nhiên.

"Ủa, vậy hả Chúa...Chủ nhân!!?".

Mình thật sự sai lầm, khi cho ta đi theo không nhỉ?

Adne vuốt mặt để trở nên tỉnh táo hơn, cậu cố gắng nói tiếp.

"Đ...đúng rồi!".

Kitty cười hề hề với cái gãi đầu của mình. Cô bắt đầu niệm phép với mảnh vải trên tay.

[Truy diệt] mở.

Adne cũng nhanh kích hoạt [thấu nhãn] lên Kitty.

Hình ảnh hiện ra trong đầu cả hai.

.

..

"Nhanh lên! nhanh lên!".

...

một đám Goblin!?

...

"Hôm nay, không nộp đủ số lương thực cho Chúa tể Big King... Thì đừng sống!".

...

Một con Troll?

...

"V...vâ...ng vâng !".

...

Chúng đang điều khiển đám Goblin?!

Một cung dưới lòng đất...

Lương thực, của cải, khí... Đồ bị cướp về...

Những khung củi... Phụ nữ loài người bị nhốt... vẻ bị thương nghiêm trọng...

...

đây .... Big King...

Một con Troll khổng lồ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro