Iu Anh!!Chap 11!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

------Chap 11!!-----

Sakura ngồi ngoài hành lang phòng giải phẩu, co người ôm chặt cơ thể lạnh băng của mình.

Nghĩ đến việc chỉ vì cô mà Sasuke phải đứng trước Quỷ Môn quan, lòng cô lại rối loạn......

Anh không nên cứu cô, thật sự không nên...... Bởi vì cô không thể nào chấp nhận chuyện sẽ mất anh, cô thà rằng người nằm bên trong kia chính là mình.

"Sakura, sao ri?" Shizune vội vã chạy tới, theo sau còn có Karin.

Karin cũng hoảng hốt. "Sao li có th như vy? Đã bo anh y đng đi ri......"

"Còn đang m, đu là ti em...... Ti em......" Sakura tựa vào vai Shizune khóc không thành tiếng. Shizune thấy dáng vẻ khổ sở của cô, nhanh miệng an ủi,"Không có việc gì đâu, nht đnh cu y s không có vic gì......"

Sasuke bị thương, hai gã đàn ông đó thừa dịp vệ sĩ kiểm tra miệng vết thương mà chạy mất tích. Vệ sĩ cầm máu sơ qua rồi sau đó đưa anh đến bệnh viện, chỉ gọi điện thoại cho Shizune, không kinh động giới truyền thông.

u là ti cô! T nhiên li gi đin thoi kêu anh ấy ti làm gì, hi anh y thành ra như vy......" Karin chỉ trích Sakura, như thể chuyện này không hề liên quan gì với mình.

Shizune trừng mắt nhìn ả, Karin mới ngậm miệng.

Ngay lúc đó, cửa phòng giải phẫu mở ra, hộ sĩ đẩy giường bệnh của Sasuke đi tới, ba người lập tức xông lên phía trước.

"Như thế nào? Anh y có n không?"

"May mn là ni tng không b thương tn, sau khi hết thuc gây mê s tnh li thôi." Thái độ của bác sĩ hoàn toàn như là giải quyết các ca bệnh bình thường. Shizune tỏ ý bảo hai người đi theo giường bệnh, cô phải cùng bác sĩ trao đổi một số vấn đề.

"Sasuke...... Kun......"

Đi vào phòng bệnh hạng nhất, Karin dường như sợ Sasuke sẽ không tỉnh lại, ngồi ở bên giường bệnh vẫn gọi thầm tên anh.

Mặc dù Sakura rất muốn ngồi cạnh anh, nhưng cũng chỉ có thể đứng một bên, dùng ánh mắt lo lắng nhìn chăm chú vào gương mặt tái nhợt của anh.

Shizune vừa vào đến cửa nhìn thấy cảnh tượng này, liền nói với Karin, "Karin tiu thư, chúng ta v trước thì tt hơn, đây có Sakura là đ ri......"

"Nhưng tôi mun ch Sasuke tnh li......"

"Chng l cô không s người ca cha cô li đến na sao...... Sasuek cũng đã b thương thế này, mong đi tiu thư cô giúp đ mt chút, đng làm cho mi chuyn phc tp thêm na......" Nói xong, liền kéo Karin ra khỏi phòng, không quên nháy mắt với Sakura.

Sakura cảm kích nhìn Shizune, lập tức ngồi xuống cạnh anh. Cô nắm lấy tay anh đặt lên khuôn mặt mình, tựa hồ như muốn giúp anh tăng thêm sức mạnh.

"Sasuke...... Anh không th có vic gì...... Không th có vic gì......" Cô thì thào nói nhỏ, nước mắt đẫm lệ rơi xuống tay anh.

"Nếu anh có chuyn gì, em cũng không sng ni na...... Anh không biết em yêu anh nhiu đến thế nào đâu, t giây phút đu tiên nhìn thy anh, tâm tưởng em đã không th cha thêm bt kì người nào khác...... Tuy rng người anh yêu là Karin, không phi em, nhưng tình yêu em dành cho anh chưa bao gi thay đi, ch cn có th cnh anh, yên lng nhìn anh, em đã cm thy m mãn lm ri...... Anh đng tàn nhn như vy, đng cướp đi hnh phúc duy nht ca em, anh phi mau khe li, nht đnh phi nhanh chóng khe li... ....."

Thừa dịp anh hôn mê bất tỉnh, Sakura không kìm nén nữa mà thổ lộ tình yêu trong lòng với anh, chỉ có thổ lộ tâm ý lúc này anh mới không biết được.

Trong mắt Sakura chỉ có Sasuke, không phát hiện ra Karin đang đứng trước cửa phòng bệnh.

Vừa mới bị bà chị kia kéo đi, túi xách còn chưa kịp lấy, không nghĩ đến cô vừa quay lại, chợt nghe được tiếng lòng của Sakura.

Cái đứa xảo trá này! Rõ ràng bản thân yêu Sasuke, lại chạy tới cầu xin cô trở lại bên anh! Không phải là như papa từng nói, hai người này có quan hệ mờ ám với nhau thật đấy chứ?

Không được! Mình không thể để cô ta cướp mất Sasuke, Uzumaki Karin này không thể thua cấp một đứa quê mùa kia!

Từ sau khi thân thế của Sasuke được làm sáng tỏ, thái độ của anh đối với cô luôn vô cùng lạnh nhạt. Ngày đầu tiên chuyển đến nhà anh, anh đã vội vã đuổi cô về nhà, rõ ràng anh muốn bỏ cô. Cô sẽ không để cho hai người này vừa lòng đẹp ý, cô mà không chiếm được, thì Haruno Sakura cô cũng đừng hòng có được!

Karin hung dữ trừng mắt nhìn Sakura, cầm lấy túi xách đặt ở ngoài phòng khách, lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh.

"Sakura ...... Sakura ......"

Sau khi khôi phục ý thức, Sasuek không ngừng gọi tên Sakura.

Ngồi chờ bên cạnh đã hai tiếng đồng hồ, Sakura nắm chặt lấy tay anh, vui sướng đáp lại, "Em đây...... Em đây......"

"Em...... Em không sao ch?" Sasuke hơi mơ màng, trong đầu vẫn nghĩ đến chuyện quan trọng nhất.

"Em không sao...... Anh đng lo lng, ng mt gic tht ngon đi, em s đây bên anh." Sakura nhẹ nhàng an ủi anh.

Sasuke nở nụ cười vui mừng, thì thào nói nhỏ, "Không có vic gì là tt ri......" Sau đó lại chìm vào giấc ngủ.

Nhìn gương mặt khi ngủ không hề phòng bị của anh, Sakura không kiềm chế được mà xoa xoa mặt anh, tình yêu dịu dàng biểu lộ trên khuôn mặt cô.

Sau này chắc là không còn cơ hội nhìn anh như vậy rồi......

Kề mặt mình sát vào anh, môi cô nhẹ nhàng chạm vào môi anh, hai má anh, cuối cùng là trán anh, sau đó nắm lấy tay anh, gối dầu lên vai anh, cũng chìm sâu vào giấc ngủ.

"Sakura ......"

Shizune không nhịn được tranh cãi ầm ĩ với Karin. Sáng sớm đã phải dẫn cô ta tới bệnh viện, vừa vào phòng bệnh lại nhìn thấy cảnh tượng hai người đang dựa sát vào nhau.

Shizune nhẹ nhàng gọi , lúc này Sakura mới mở đôi mắt vẫn còn buồn ngủ ra, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi.

Cô nhẹ giọng hỏi , "Hai người ti ri à!" nhìn thấy ánh mắt không thiện chí của Karin, cô mới vội vàng buông tay Sasuke ra.

Kairn lập tức đi đến, cầm lấy tay Sasuke như một sự chiếm hữu.

Shizune ngán ngẩm lắc đầu, ý bảo Sakura ra phòng khách bên ngoài nói chuyện.

"Cu y thế nào ri?"

"Ti hôm qua, sau khi hết thuc gây mê lin tnh mt chút, xong li ng ngay, bui sáng bác sĩ nói s đến xem xét ming vết thương......" Sakura bỗng nhiên nghĩ đến tình hình ở bên ngoài, "Tin tc có b l ra ngoài không?"

"Trước mt thì không, ch nghĩ tm thi nhà Uzumaki s không dám có hành đng gì, nhưng sm đui v ôn thn kia đi mi là thượng sách."

"Sasuke cn cô y......" Sakura bất đắc dĩ nói ra sự thật.

"Cô ta hi cu y thành như vy còn chưa đ sao? Ln này cậu ấy đúng tht là t tìm ly phin toái." Đối với Kairn, Shizune phản cảm đến cực điểm.

Sakura chỉ cười cười.

"Phin ch chăm sóc Sasuke mt lúc, em phi v nhà mt chuyến, s mama lo lng."

"Em v ngh ngơi đi! Nhìn b dng em c như là sp ngt xu đến nơi ri...... C đ cho v đi tiu thư kia đm đương mt chút đi!"

Sakura nhìn vào trong phòng, Karin tựa đầu tựa lên vai anh, dáng vẻ thật hạnh phúc. "Vậy...... em v trước......"

Dù sao vị trí đó là thuộc về Karin......

Sakura vừa bước ra phòng bệnh, Sasuke liền tỉnh lại.

"Ưm......" cảm giác bên cạnh có người đã thức tỉnh anh, trực giác của anh mách bảo đó là Sakura, nhưng nhìn kĩ hóa ra lại là Karin.

"Sasuke...... Rt cuc anh cũng tnh ri! Làm em lo lng mun chết......"Khóe mắt Karin cũng cố nặn ra hai giọt nước mắt, như thể rất là lo lắng.

"Em luôn đây sao?" Sasuke không muốn để ý đến việc cô làm vẻ ta đây, chỉ là nghi ngờ hỏi. Anh nhớ rõ, tối qua, trong lúc hôn mê, người anh nhìn thấy là Sakura.

"Đúng ri! Em vn luôn đây mà! Anh không nh sao?" Karin bắt đầu giả ngu, cô muốn khiến Sasuke nghĩ người vẫn luôn ở bên anh là cô, như vậy mới có thể khiến anh cảm động.

"Sakura...... Không ti sao?" Sasuke nhớ rõ, tối qua, sau khi tỉnh lại nghe được giọng nói của Sakura, anh mới yên tâm ngủ tiếp. Chả lẽ đó là mơ sao?

"Cô y ch đến mt lát ri đi ngay! Cũng không biết bn vic gì na......"Karin ủy khuất oán giận, "Em hi cô y có mun ch anh tnh li không, nhưng cô y cũng không đ ý......"

Sasuke vẫn cảm thấy nghi ngờ, nhưng anh không nhắc lại, nhắm mắt lại không để ý tới Karin. Ả ta lén lộ ra nụ cười nham hiểm.

Mấy ngày sau, Karin trước sau vẫn không rời khỏi anh nửa bước, sợ Shizune tiếp xúc với anh, sẽ vạch trần những lời nói dối của cô.

Dù cho cô có cố gắng làm nhiều điều để Sasuke vui vẻ, anh cũng không để ý tới.

Hừ! Bổn tiểu thư bất chấp thể diện giúp anh rót nước pha trà, anh lại không cảm kích một chút nào! Mặc dù trong lòng tức giận đến độ muốn giết người, ngoài mặt Karin vẫn biểu lộ bộ dáng quan tâm săn sóc.

Shizune đi rồi, Karin vẫn kiên trì ở lại chiếu cố Sasuke.

Tuyệt đối không thể để Sakura có cơ hội tiếp xúc với anh! Đây là lý do mà Karin kiên trì ở lại.

Nhớ Vote Coment cho mjh nhazz !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro