Iu Anh!! Chap 4!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**************Chap 4!!************

"Sasuke! Sasuke......"

Bên trong phòng hóa trang hoa lệ dường như có thể nghe thấy tiếng hò hét từ bên ngoài dội vào, fan hâm mộ nhiệt tình dường như đã không thể chờ đợi mà muốn được nhìn thấy ngay thần tượng của bọn họ.

Nhưng, đó chỉ là những tiếng hò hét vang dội ở bên ngoài. Thanh âm trong phòng hóa trang lại khiến cho người nghe phải đỏ mặt tía tai.

"Ư... a...... Ư... a...... A...... A......"

Sakura gục người vào bàn trang điểm, bộ ngực căng tròn trong vạt áo cứ nảy lên, bên dưới không có gì che đậy, hình ảnh phản chiếu trong gương chính là anh đang ra sức ép chặt chiếc mông mềm mại của cô.

"A...... A...... Sasu ~...... Ư... a......"

Cũng trong tấm gương đó, tầm mắt cả hai chạm phải nhau, anh hóa trang tựa như ác quỷ, theo lẽ thường đương nhiên là hưởng thụ xử nữ mà không mang theo một tia tội ác.

Đúng như hình tượng nhân vật anh đang sắm vai, Sasuke mang theo nụ cười tà ác dốc sức tiến thẳng vào mật huyệt ấm áp của cô khiến tiếng rên rỉ của cô càng thêm cuồng loạn.

"A...... Sasuke~......"

"Sasuke! Sasuke ......"

Ngoài kia, tiếng hò hét càng thêm cuồng nhiệt, mặc dù đang chìm sâu trong đáy dục vọng, Sakura vẫn cố gắng mở to mắt nhắc nhở: "Sasuke-kun~ ... Ư.... Đến gi ri..... A...n...h Phi lên sân khu... A...."

Hành động như vậy của cô khiến cho anh thấy khó chịu: "Rõ ràng là anh đã không đ c gng, nên em mi có cơ hôi đ phân tâm..." Như thể để trừng phạt cô, anh càng mở rộng đùi cô ra, cố tăng thêm tốc độ xuất nhập.

"A...... Không được...... A...... A......"

Trong nháy mắt, sức mạnh của khoái cảm nóng rực chợt bùng nổ, Sakura lập tức đạt tới cao trào, tê liệt gục xuống bàn trang điểm, yêu dịch đã ươn ướt đùi.

Tiếp theo một luồng nhiệt lưu bắn vào chỗ sâu nhất trong cô, thân thể của cô lại lần nữa run rẩy, một cao trào khác lại theo nhau mà đến.

"A......"

Ghé vào người cô run rẩy vài cái, anh lập tức rút ra, lấy giấy ăn lau khô. Sau đó vội kéo quần nhỏ lên, chỉnh lại trang phục, tựa như cơn gió xoay người đi ra khỏi phòng hóa trang, hòa vào sự nhiệt tình của năm mươi vạn fan.

"Sasuke Sasuke ......"

Nghe những tiếng hò hét gào thét từ bên ngoài vọng vào, Sakura vẫn cứ gục người vào bàn trang điểm, không còn sức để cử động.

Một lúc sau, hơi thở ổn định lại, cô mới chậm rãi đứng dậy, tự lau sạch cho mình, mặc lại quần nhỏ và váy bị vứt cạnh đó vào.

Anh luôn như vậy, trước mỗi lần biểu diễn nhất định sẽ hung hăng yêu cô, mặc kệ bên ngoài có mấy vạn người đang chờ anh, cứ như thể chỉ cần chinh phục được cô, là có thể chinh phục cả thế giới.

Thật ra, cô như không khí xung quanh anh, chỉ cần anh muốn hô hấp, cô vĩnh viễn cung cấp mà không hề cự tuyệt. Nhưng đối với anh mà nói, thứ có được dễ như trở bàn tay thì làm sao có thể gọi là chinh phục?

Mối dây tình cảm này đã kéo dài suốt tám năm, tám năm qua, Sasuke không thiếu những người phụ nữ tự động dâng hiến cho anh, tai tiếng về các mối quan hệ của anh không ngừng xuất hiện, nhưng anh chưa bao giờ ra mặt làm sáng tỏ hoặc thừa nhận, cũng không thấy anh cảm thấy hứng thú với bất kỳ ai, ngoại trừ âm nhạc.

Anh cũng không nhắc gì đến tương lai cả hai, kết hôn lại càng là giấc mộng không thể thực hiện. Nhưng cô vẫn ôm chặt hi vọng, dù sao bọn họ vẫn còn ở bên nhau.

Bởi vì cô yêu anh, cho nên để mặc anh cần lấy gì thì cứ lấy, lúc lạnh nhạt lúc nồng nàn. Anh bảo cô đi hướng đông, cô tuyệt đối không dám đi hướng tây, sợ sẽ làm anh tức giận.

"Ai! Haruno Sakura, mày thật s hết thuc cha ri......" cô thở dài một hơi, tự mình đánh trống lảng, tùy tiện cầm lấy quyển tạp chí trên bàn xem một chút, một cái tên quen thuộc hấp dẫn sự chú ý của cô.

Tiêu đề là 'Hào môn danh gia Uzumaki Karin lần đầu công khai xuất hiện', nội dung tự thuật chuyện con gái một của xí nghiệp Uzumaki là Karin vừa mới hoàn thành nghiên cứu sinh ở Mỹ, bắt đầu thay mẹ tham gia các hoạt động xã giao, đối với hoạt động từ thiện vừa hưởng ứng lại hết sức tận tình.

Karin!

Cái tên này giống như điều cấm kị, càng giống câu thần chú, bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt những thứ mà cô đang có được.

Cô mở to mắt nhìn nhìn gương mặt xinh đẹp của Karin đang tươi cười sáng lạng, còn rạng rỡ hơn cả minh tinh, phong cách duyên dáng, hoàn toàn là một mẫu mực cho kiểu dạng tiểu thư khuê các......

Không biết Sasuke đã xem qua tạp chí này chưa? Anh ấy sẽ phản ứng thế nào?

Từ bé, hình ảnh hai mẹ con nhà Uzumaki như một giấc mộng xa xăm không thể nào chạm tới được, vì đuổi theo giấc mộng này, nên Sasuke mới sớm thực hiện kế hoạch của anh. Bây giờ, giấc mộng nào cũng có thể dễ dàng thực hiện, Karin xuất hiện rồi......

Cô đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, vô thức mà muốn giấu tờ tạp chí này đi.

"Aizzz......" cô đột nhiên khép quyển tạp chí lại, giấu nó vào đống sách báo cũ, như thề nếu làm vậy có thể ngăn cản anh tiếp xúc với Karin.

"Hừ! Làm thế cũng vô dng thôi......" Nhìn hành động ngốc nghếch mà bản thân vừa làm, Sakura tự mắng mình.

Chán nản ngồi tựa lưng vào ghế, cơn mệt mõi nhanh chóng kéo cô vào giấc mộng đẹp....

"Ưm?"

Giọng nói quen thuộc làm Sakura tỉnh lại, mở mắt ra, đúng là Sasuke sau khi đã tẩy trang.

"Sasuke -kun......Anh xong ri sao?" cô mỉm cười, hai má hồng hồng cực kì mê người.

Sau mỗi lần kết thúc buổi biểu diễn, Sasuke luôn vội vàng dây dưa với cô, trút hết những tinh lực dư thừa lên người cô, đến khi không còn chút sức lực nào mới thôi. (Au: đúng là trâu hơn con trâu na.)

Cô khó khăn lắm mới dám làm nũng dang hai tay ra muốn anh ôm cô, nhưng không thấy phản ứng gì, mặt anh không chút thay đổi hỏi "Quyển tp chí trên bàn đâu?"

"Hả?" Đầu cứ như bị dội vào gáo nước lạnh, cô liền tỉnh táo, chột dạ, chỉ vào nới cô vừa cất giấu: "À ... đó...."

Vừa nhìn đã biết có người cố tình giấu quyển tạp chí đi, Sasuke lườm cô một cái, cầm lấy quyển tạp chí, chỉ bỏ lại một câu "Đi thôi." rồi bước ra ngoài.

Cô nhanh chân cầm lấy túi xách chạy theo, lần đầu tiên nhận ra bóng hình mà cô đang đuổi theo cách cô càng lúc càng xa......

Ngồi trong xe, Shizune báo cáo hành trình cùng một số hoạt động mới với Sasuke, anh chỉ chăm chú nhìn quyển tạp chí.

"Tháng sau có một hot đng t thin, ch nghĩ chc em không có hng thú tham gia....." Công việc Sasuke rất bề bộn, ít khi tham gia những hoạt động công khai, thế nên Shizune mới chắc chắn như vậy.

"Em đi!" Sasuke trả lời mà không cần ngẩng đầu lên nhìn.

Shizune sửng người một chút, nhìn về phía cô tìm kiếm đáp áp, nhưng cô chỉ cười cười gượng gạo.

"Vậy thì...... Các hot đng t thin sau này...... Em đu đng ý tham gia sao?" Shizune hỏi thử, mặc dù cảm thấy có gì đó bất thường, nhưng cũng không tỏ vẻ gì. Đối với một ngôi sao như anh, cô biết Sasuke không thích trả lời những vấn đề liên quan đến đời tư.

"Rảnh ri s đi." Anh vẫn lạnh lùng trả lời.

"Chị hiu ri" Shizune tiếp tục báo cáo.

Sakura trộm nhìn dáng vẻ tập trung của anh, chỉ có cô hiểu lý do, bởi vì anh chỉ nhìn chằm chằm vào bức ảnh của cô tiểu thư nhà Uzumaki kia. Chuyện mà cô lo lắng nhất cuối cùng cũng tới.

Cô vẫn biết trong lòng Sasuke luôn có một góc cô không thể chạm tới, vì đó là vị trí của Karin.

Trong lòng anh, cô chỉ như một người tạm bợ để lấp đi chổ trống đó, đợi đến khi chủ nhân thật sự của nó xuất hiện, cô sẽ bị gạt qua một bên, dù sao cả hai cũng chẳng có đính ước hay hứa hẹn gì.

Sakura quay đầu chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, nén không cho nước mắt trào ra.

Aizzzz! Cái gì nên đến thì sẽ đến, có tránh cũng không thoát.

Xe chạy thẳng một đường đến căn biệt thự trên núi, đây là một trong số những tài sản của Sasuke, cũng là nơi mà tạm thời cô và chị Shizune đang sống cùng anh.

Xe dừng lại trước cửa, cô đẩy cửa xe ra rồi lẫn nhanh vào phòng, không giống như trước đây luôn chờ đợi Sasuke và Shizune vào chung. Cô định trốn nhanh vào phòng để khóc một trận cho thỏa.

Nước mắt đã rơi khi cửa phòng còn chưa kịp đóng, lại bị Sasuke giữ chặt cánh cửa, nhìn nước mắt đong đầy quanh hốc mắt cô, anh nhướn mày.

"Khóc cái gì?"

"Không...... Không có gì...... Mắt em t dưng thy khó chu......" Sasuke ghét nhất thấy cô khóc, Sakura lúng túng lau nước mắt, nở một nụ cười trông còn khó coi hơn cả khóc.

"Em lại phát bnh hâm à?" Sasuke không chấp nhận câu trả lời lấy lệ của cô, kiên quyết bắt cô phải nói ra.

"Thật s không có gì, ch là em thy vui mng thay cho anh...... Cui cùng người đó cũng xut hin ri......" Cô thử tỏ ra tự nhiên rộng rãi, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, nước mắt lại không nghe lời mà không ngừng tuôn rơi.

"Đừng t cho là mình đúng......" Sasuke rất ít khi nhìn thấy cô khóc, nước mắt cô tựa như giọt nến làm tan chảy trái tim anh.

Để nước mắt người con gái này làm ảnh hưởng đến cảm xúc của mình, Sasuke cảm thấy rất khó chịu: "Em cho rng em hiu tôi lm sao? Liu em hiu tôi được bao nhiêu?"

                    Đừng quên Vote và Coment cho minh nház!!                 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro