Iu Anh!!Chap14!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---Chap 14!!---

Tang lễ của ca sĩ thần tượng Sasuke được tổ chức yên ắng cũng giống như tác phong của anh, cử hành sau ngày mất một tháng.

Ngày đưa tang, ngoài trời mưa phùn bay, không khí bi thương, dường như phản ánh chính tâm tình của người hâm mộ.

Quá trình tang lễ không diễn ra công khai, chỉ có sự tham gia của một vài người bạn tốt. Giới truyền thông chỉ có thể chờ đợi ở nơi gần khu đất chôn cất anh, một rìa đất áp lưng vào núi, đối diện với biển, cũng là nơi Sasuke lâm vào tình trạng hôn mê.

Shizune cầm tro cốt của anh đi ra từ xe tang, đôi mắt sưng đỏ vì khóc quá nhiều.

Nghi thức hạ táng đơn giản mà long trọng, từng người bạn tốt đi lên thăm hỏi tặng hoa, giới truyền thông chỉ có thể đứng im lặng ở một bên tường thuật quá trình.

Sau khi nghi thức kết thúc, bạn bè cũng lục đục rời đi, không ai tiếp nhận phỏng vấn, xe truyền thanh đi rồi, người hâm mộ vẫn không nỡ bước đi, mọi người lẳng lặng đặt những bó hoa tươi xung quanh nấm mộ, cùng nhau hát những bài hát của anh, như là một lời chân thành từ tấm lòng họ gửi đến thần tượng.

Sắc trời dần dần tối, báo hiệu giờ phút phải chia tay.

Đám người chậm rãi tản đi, chỉ còn lại nấm mộ của Sasuke đơn độc trong bóng đêm, chỉ còn lại ngọn núi trơ trọi cô tịch.

Một bóng đen chậm rãi bước lên từng bậc thang, như hồn ma thoắt ẩn thoắt hiện trong làn mưa đêm.

Bóng đen dừng lại trước mộ Sasuke, chiếc ô trên tay rơi xuống đất, sắc mặt người đó tái nhợt như quỷ ma. Cô vươn tay, xoa nhẹ dòng chữ khắc trên bia mộ, tiếng nói mềm nhẹ mơ hồ.

"Sasuke-kun ...... Em đến ri...... Em đến vi anh đây, anh đng s......"

Nét mặt của cô rất dịu dàng, dường như đang tâm tình với người yêu, lại càng giống như người mẹ hứa hẹn điều gì đó với đứa con.

"Ti sao h li b mc anh mt mình đây? Chng l h không biết anh rt s ti sao...... Rt s cô đơn sao...... em s bên cnh anh, như vy anh s không gp ác mng......"

Cô vùi mặt xuống nấm mộ, hai tay ôm lấy bia mộ.

"Thân th anh lnh quá, có phi anh đang cm thy rt lnh không? Như vy có thy m áp hơn chút nào không? Anh luôn như vy, không có em bên cnh s không biết t chăm sóc bn thân...... Kỳ tht em cũng ging như anh, ri xa anh s không th sng ni...... như li bài hát anh đã viết, chúng ta là không khí ca nhau, thiếu đi đi phương thì không th sng ni...... Gi anh b li em mà đi như vy, em biết phi sng thế nào đây...... Sasuke ...... Sasuke ...... Em yêu anh! Đng b em li mt mình......"

Nỗi đau xót vô tận cứ quanh quẩn trong tâm trí cô, mưa bụi tầm tã trút xuống đầu cô, trên mặt cô đã không còn phân biệt được đâu là nước mưa đâu nước mắt.

Sakura khóc như ruột gan bị đứt từng khúc, khàn cả giọng, không che dấu hết tình cảm chân thành.

Không còn hi vọng rồi!

Cô muốn đi theo anh, nếu nhảy xuống từ đây, có thể sẽ gặp lại anh, chỉ là...... Sống chết mờ mịt, việc cô có thể làm bây giờ chỉ là khóc hết nước mắt.

Một lúc lâu sau, nước mắt cũng ngừng rơi, cô vô lực ngã xuống bên cạnh nấm mộ, cảm thấy rất lạnh, rất lạnh......

Phải trở về thôi, mama sẽ lo lắng......

Cô dựa vào bia mộ để đứng lên, đột nhiên cảm thấy vô cùng choáng váng, thân thể suy yếu như diều đứt dây lảo đảo ngã về phía trước......

Không có cảm giác đau đớn, dường như có người đã đỡ cô, cô ngã vào lòng người ấy.

Không...... Không thể nào......

Cô ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, đó là hương vị của bạc hà thơm mát , có chết cô cũng không thể quên được......

Không thể nào...... Đây chỉ là một giấc mơ......

Sakura không dám mở mắt, sợ cảnh trong mơ sẽ biến mất, anh sẽ bỏ đi.

"Sakura ......"

Giọng nói khàn khàn dịu dàng gọi tên cô, vang vọng rõ ràng bên tai cô.

"Sa..su...ke..." Sakura lấy hai tay che mắt lại, nhưng nước mắt vẫn tràn ra từ kẽ hở trên tay cô.

"Sakura, là anh, m mt ra, là anh đây......"

Tiếng nói trầm ấm lại vang lên, giọng điệu nghẹn ngào.

"Không...... Nếu em m mt...... Anh s biến mt...... Không......" cô gào khóc thảm thiết, cô không muốn mạo hiểm.

"Ngoan, là anh tht mà, anh cam đoan s không biến mt, mau m mt ra......"

Sakura cảm giác trên mu bàn tay có giọt nước mưa nhỏ, ấm áp tựa như nước mắt, tiếng nói kia lại không ngừng thúc giục, cô thử buông tay ra, chậm rãi mở mắt, khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc, nước mắt lại không ngừng trào ra.

"Sasuke ...... Kun~......"

Tay cô run run vươn ra, nhẹ nhàng vuốt ve hai má anh, trên mặt ngập tràn nước mắt.

"Sasuke ...... Là anh tht sao...... Đúng là anh ri......" Sakura kích động nhào vào vòng tay ấm áp của anh, "Em đã nghĩ s không bao gi được gp li anh na......"

Ôm chầm lấy vai anh, trái tim cô vui sướng đến nhảy nhót không ngừng. Thân thể ấm áp của anh tràn đầy sinh lực, Sasuke của cô không chết! Sasuke của cô không chết......

"Anh không chết, bi vì anh không th b li em...... Còn chưa chính tai nghe thy em tha th, còn chưa chính ming nói anh yêu em, sao anh có th b em mt mình mà đi

được......"

Nhìn nước mắt cô không ngừng tràn ra hốc mắt, Sasuke nhẹ nhàng buông cô ra một chút, âu yếm nhìn cô, nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của cô. "Sakura, anh yêu em...... Anh yêu em...... Anh s không bao gi ri xa em thêm mt ln nào na......"

Lời thổ lộ muộn màng này khiến Sakura lệ rơi đầy mặt. "Em cũng yêu anh, t ln đu tiên nhìn thy anh, em ch biết đi này s không th ri khi anh......"

"Sakura...... Anh xin li...... My năm qua đã khiến em chu kh ri...... Em có đng ý tha th nhng tn thương mà anh đã gây ra cho em không?" Sasuke hỏi mà trong lòng nơm nớp lo sợ, anh sợ không được cô tha thứ.

"Em chưa bao gi trách anh...... Mc dù anh có đi x vi em như thế nào, em cũng s không trách anh, bi vì em yêu anh......"

"Sakura, cám ơn em, anh s dùng c đi này đ chng minh tình yêu ca anh." Sự bao dung của cô càng làm anh cảm động, anh chân thành hứa hẹn cả đời sẽ che chở cho cô.

Hai người lại lần nữa ôm chặt lấy nhau, vô cùng quý trọng giây phút này.

Một lúc lâu sau, Sakura mới hỏi mối nghi hoặc trong lòng, "Nhưng mà...... Ti sao có th như vy?"

Sasuke cười cười. "Chuyn này là mt tiết mc biu din đ khiến cho Sasuke có th biến mt. Lúc y anh nhìn thy mt bóng người ging em đang đnh ri đi, nên mun đui theo, li quên chính mình đang trên đài cao...... Khi anh tnh li, đã là ba ngày sau. Lúc y anh b thương rt nng, đu óc ch tràn ngp hình bóng ca em, cũng không dám khng đnh em s quay v bên anh, vì thế anh nghĩ ra kh nhc kế này...... Ch có như vy, Sasuke mi có th vĩnh vin biến mt, em mi có th tr v bên cnh anh...... Ch là, đã đ em đau lòng kh s như vy, anh thc đau lòng!"

Sakura vô cùng cảm động. Không nghĩ tới Sasuke vì cô, mà cam nguyện lấy cái chết làm cách biến mất khỏi giới ca nhạc, chỉ vì muốn gặp lại cô.

"Ch cn anh bình an là tt ri...... Đi này em s không bao gi ri xa anh......"

Hiển nhiên là Sasuke không vừa lòng với câu trả lời của cô lắm, anh chỉ vào bụng của cô, nói: "Nhưng mà trước tiên em hãy cho anh biết đây là có chuyn gì......" vừa nãy khi đỡ lấy cô, vì không chịu nổi của sức nặng của cô mà anh bị ngã xuống đất, nhìn lên bụng cô, lại nhất thời choáng váng.

Sasuke vỗ về cái bụng tròn vo, hết sức ý nhị. "Là bui ti cui cùng đó...... Sau khi chuyn đi em không tiếp tc ung thuc tránh thai na, không ng li dính ri...... D tính ngày sinh chính là tháng này, là con gái......"

"Nếu anh không bày ra chiêu này, em s vĩnh vin giu diếm bí mt này, không cho anh biết v con?" Giọng Sasuke có chút chua sót, nghĩ đến việc thiếu chút nữa mất đi vợ và con gái, anh lại cảm thấy khủng hoảng.

Sắc mặt Sakura bỗng nhiên đại biến, bắt lấy cánh tay anh thở hổn hển,"A...... Giờ không phi...... lúc nói chuyn này, con gái anh ch không kp...... sp ra ri......"

"Tri ! Vy...... Vy làm sao bây gi?" Vẻ mặt Sasuke kích động, vỗ về bụng của cô không biết phải làm gì.

Sakura khó có thể thấy được bộ dáng như lúc này của anh, vừa vội vàng vừa buồn cười nhắc nhở anh, "Mau đưa em đến bnh vin!"

Lúc này Sasuke mới ôm lấy cô, chạy như điên xuống núi. "Kiên nhn mt chút! Đng khn trương! Anh s luôn luôn bên em......"

Trong thung lũng thỉnh thoảng lại truyền đến thanh âm kinh hoàng của Sasuke, trong đó cũng ẩn chứa sự dịu dàng và niềm hạnh phúc vô tận.

Mộ viên một lần nữa yên tĩnh trở lại, nấm mộ vẫn sừng sững ở đó, ca sĩ thần tượng Uchiha Sasuke đã đi vào lịch sử, lưu lại hình ảnh lãng tử một thời của anh.

Về Karin thì do ba cô làm ăn phi pháp tìm cách trốn thuế và mắc nợ ngân hàng một số tiến rất lớn nên bị tịch thu hết tất cả tài sản nhà công ty. Các chũ nợ cũng ồ ạt kéo đến đòi siết nợ do chịu không nỗi dư luận và nợ chồng chất ông đã bỏ trốn. Karin bị bọn cho vay bắt đi làm gái bán hoa đễ trã số tiền mà ba cô đã nợ bị bắt ép đến điên mẹ cô chĩ đưa cô vào viện thì đi theo một người đàn ông khác đễ có tiền trã viện phí và nợ mà ông già khốn nạn kia gây ra. Gia đình cô sụp đổ.

Còn anh thì sắp có được gia đình ấm áp, cùng vợ con anh, bắt đầu xây dựng một tương lai tươi đẹp.

Hai linh hồn cô độc rốt cuộc cũng tìm được đối phương, không bao giờ chia lìa.

Mộ viên của anh đã trở thành một địa điểm tham quan, ngày ngày đều có rất nhiều người hâm mộ từ bốn phương tới dâng hoa, cúi đầu tưởng nhớ thần tượng của mình.

Đồng thời, ở một nhà hàng nhỏ phía trung Đan Mạch, Bắc Âu cách xa nơi đây hàng vạn km. Có hai du khách Konoha đang nhìn chằm chằm vào một gia đình ở bàn bên cạnh, thỉnh thoảng lại cúi đầu nói nhỏ.

"Này! Cu nhìn anh chàng kia đi, có ging Sasuke không?"

"Tht s có nhiu nét ging nha...... Nhưng mà...... Không th nào là Sasuke được! Anh y chết cũng đã ba năm ri, hàng năm vào ngày gi anh y t đu đến cúng bái mà!"

ương nhiên không th là anh y.Hung h Sasuke rt đp trai nha! Mà người đó b dáng ging nhà, cu xem anh ta đang đút cho v ăn cái gì kìa! Sasuke nht đnh s không làm như vy......"

"Đúng thế, đúng thế!"

Ở phía bên này, chàng trai tay ôm con gái, bất đắc dĩ cười với vợ yêu, dùng tiếng Đan Mạch nói, "Đã trn sang tn đây ri, mà còn gp được du khách Konoha, ln sau chc phi mua mt hòn đo nh mà sng thôi."

Thực sự thì, dựa vào tài sản của bọn họ, mua cả một hòn đảo cũng không thành vấn đề.

Sakura cười phụ họa,

"Tt thôi! Dù sao ch Shizune kinh doanh U.S tt như vy, li nhun mt năm như thế là đ ri...... Hung h sau khi chết anh li tr thành siêu sao huyn thoi, ch da vào nhun bút thu được là có th làm cho Sarada và cã tiểu Uchiha sắp ra đời nhà ta tiêu ba đi cũng không hết!"

"Quyết đnh như vy đi! Sarada cũng mt mi ri, chúng ta nên tr v nhà thôi, mama còn đang đi chúng ta!" ôm con gái vào trong lòng, Sasuke không quên đến đỡ Sakura đang bụng to, một nhà bốn người đi dưới ánh hoàng hôn, lên đường về nhà.

"Khi nào ch Shizune đến đây?"

"Nhanh thôi! Ch y nht đnh s đến trước khi em bé ra đi......"

"Tht tt quá......"

~Hoàn~

P/s: c.ơn m.n đã ủng hộ fic mjh trog t/g qua fic cuối cùng cung end rồi HE r nhé!!! bạn nào tốn t/g thi click back đừng đọc chủa giùm mjh nhé!!!! 

C.ơn bn sakerachipiciu  gì đã ũng hộ cuồng nhiệt hối thúc và gơi ý lm fic vs mjh!!

Chap end r nhaz đừng có quên đọc xog Vote vs Comment cho tui nghenn!!!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro