[Ivss] Trẻ ngoan không được phép sờ đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với tóc nhạy cảm hơn khi chạm vào 

 Bạn không được phép sàng lọc các bài viết của tôi. 

Không có nội dung độc hại và tôi sẽ không làm hại trẻ em. 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

 Snape nhận ra Voldemort đang nhìn chằm chằm vào mình. 

 Nói chính xác hơn thì hắn nên đang nhìn chằm chằm vào mái tóc của mình. 

 Ánh mắt dường như vẫn như thường lệ, có chút thờ ơ lạnh lùng, như khóe mắt anh tình cờ bắt được. 

Nhưng Snape không chắc chắn.

 Anh không biết liệu mình có thấy chút hứng thú nào trong đôi mắt đó không, Snape cảm thấy da đầu tê dại. 

 "Severus, ngươi đang bị phân tâm à?" 

 Ngay khi nghe được lời nói của Chúa tế Hắc ám, Snape nhanh chóng bình tĩnh lại cảm xúc của mình, có chút kiềm chế cúi đầu xuống.

 Mái tóc đen trượt xuống làn da trắng nõn của thiếu niên, nhẹ nhàng rơi xuống hai bên má, để lộ ra một màng da thịt trắng mịn sau gáy.

  Đó là một cử chỉ đầu hàng hoàn toàn và Snape rất thành thạo việc đó. 

Anh biết rằng điều này sẽ làm hài lòng tên bạo chúa bất định trước mặt anh.Sự im lặng xung quanh đến ngột ngạt. 

Chúa tế Hắc ám nhanh chóng xua đuổi mọi người khác khi triệu hồi anh ta. Snape vẫn còn nhớ đôi mắt giận dữ và u ám của Bella khi có rời đi, cũng như đôi mắt có chút lo lắng của Lucius. 

Áp lực cao buộchắn phải suy nghĩ rất nhiều, bao nhiêu suy nghĩ đều thoáng qua, bị Bế quan đè nén.

 Anh ấy thậm chí còn cảm thấy mình giống như một cái thùng chứa có lỗ hỏng. 

Cảm xúc và áp lực xuyên qua anh rồi rời đi, như dòng nước cháy không còn âm thanh. 

Và anh chỉ có thể chọn cách chịu đựng hết lần này đến lần khác 

 "Không phải vậy đâu, thưa Ngài.

 Snape nghe thấy giọng nói của chính mình đều đều và thành thật.

 Anh hơi mở miệng, đang suy nghĩ xem có nên nói thêm nữa để lời nói của mình có vẻ xác thực và đáng tin cậy hơn không. 

Nhưng trước khi anh kịp nghĩ về điều đó, giọng nói của Chúa tế Hắc ám đã cắt ngang dòng suy nghĩ của anh. 

" Ngươi đang nghi ngờ phán đoán của ta?"

Giọng của Voldemort dường như không để lộ bất cứ cảm xúc  nào, nhưng Snape, người đang quỳ trên mặt đất, lại hoảng hốt.

Anh ta dường như muốn ngẩng đầu lên để nhìn vị vua của mình và bày tỏ lòng trung thành  bằng ánh mắt chân thành, nhưng anh ta nghe thấy tiếng xào xạc của vải cọ vào nhau bất ngờ đến gần.

 Âm thanh đó nhẹ nhàng và mỏng manh, nếu để ý kỹ sẽ nghe như một con rắn đang chậm rãi bó tới trước mặt con mồi, vẫy nhẹ đuôi. Voldemort bước tới chỗ tín đồ nhỏ tuổi. 

 "Vừa rồi người không phải muốn ngước mắt nhìn ta sao? Tại sao, lúc tới gần, người lại cúi đầu xuống"

 Sự lên án trong những lời này gần như không thể che giấu, Snape chỉ có thể ngoan ngoãn nhìn Chúa tể Hắc ám, nhưng lại bắt gặp một đôi mắt đùa giỡn, tràn đây trêu chọc

Snape còn chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy Chúa tổ Hắc ám mĩm cười đưa tay sờ sờ đầu hắn.

 "Severun, cậu bé ngoan."

Đuôi tóc của hắn chạm vào giống như bị điện giật, Snape tức giận, trong tiềm thức muốn hất tay hắn ra, nhưng nhanh chóng nhận ra làm như vậy chẳng khác nào tìm đến cái chết. 

Vì thế chỉ có thể chịu đựng cảm giác kì lạ này. Đầu cúi càng thấp

Voldemort đứng trên cao, có thể nhìn rõ thân thể run rẩy của thiếu niên bên dưới hắn, nhìn đầu ngón tay cong lên không thể khống chế, không kiềm chế mà nở nụ cười

 Snape gần như có thể cảm nhận được những đầu ngón tay thô ráo của Chúa tể hắc ám cọ xát trên trán mình, trượt xuống một sơi tóc và vén nó ra sau tai.

Những nơi bị chạm vào bắt đầu nóng lên, mang theo một loại cảm giác khó chịu 

 "Chủ nhân, chủ nhâ-"

 "Severus, anh run quá"

 Người được gọi tên đáp với về mặt hiền lành và chăm chú như thể đang chơi đùa cùng thú cưng yêu thích của mình.

 "Sao thế ngươi thấy không khỏe saa? Nhìn xem, quỳ cũng không được, sắp ngã lên trên người ta rồi."

 Snape toàn thân bị khoái cảm kích thích, cơ hồ không nhận ra sự  thay đổi và hưng phấn trong giọng nói của Voldemort, thậm chí còn cố gắng quỳ thẳng dậy, sau đó bị hắn ôm vào trong lòng.

 Voldemort không biếtt từ khi nào đã nửa quỳ xuống nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.

 Snape nhận thấy khi nó nó xuống đâu hần có đầu hiệu thu lại.

 Ngay lúc hẫn đang định thở phào nhẹ nhõm thì mới nhận ra sự việc không đơn giản như hắn nghĩ 

 Những đứt ngón tay thon dài đột nhiên siết chặt, kéo tóc và da đầu của Snape, thô bạo đến mức hắn cảm thấy cơ thể và ý thức của mình không còn thuộc về mình nữa.

Ngay lúc Snape còn đang nghi hoặc không hiểu nổi, Chúa Tể Hắc Ám đã chậm rãi đến bên tai giọng điệu của hắn cũng có chút lười biếng, lúc này Snape mới nhận thấy sự hài lòng từ tâm trạng của Voldemort

"Ta có ngươi rồi Severu. Ta sẽ giữ chặt hơn"

fin.

 ☆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro