Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Em...vẫn sống tốt chứ Wonyoung?

-Không có chị thì tất nhiên là tốt rồi.

Yujin bấu chặt hai tay vào quần trong trạng thái phải gọi là cực kỳ lo lắng khi mà đang trong tình cảnh là đối mặt với người mình từng thương , cũng không đúng mà phải nói là cả hai đã từng là 1 cặp luôn bám dính lấy nhau nhưng sau khi trải qua 2 năm mặn nồng thì tình cảm bắt đầu phai nhạt đi và nó đến hoàn toàn từ phía của Yujin. Khoảng thời gian sau 2 năm đó là khoảng thời gian mà Yujin quen biết được với Hyewon cùng Yeji và dành nhiều thời gian cho những phi vụ mà bỏ quên mất người vẫn luôn chờ đợi mình ở nhà để cùng ăn bữa cơm hay cùng ôm nhau ngủ trên chiếc giường ấm áp. Yujin hoàn toàn đã vì sự lấp lánh của những viên kim cương tầm thường mà quay lưng lại với viên kim cương quý giá nhất và chỉ cho đến khi hai chữ chia tay được thốt ra thì cũng là lúc Yujin biết mình đã phạm 1 sai lầm lớn , Yujin đã có thể sửa nó nhưng chính bản thân Yujin lại từ chối cơ hội của mình.

-Tôi không có nhiều thời gian đâu nên là chị vào thẳng vấn đề chính đi.

-Em...đừng làm gì được không?

-Ý chị là sao?

-Chị biết em đang làm gì và đang làm cùng ai. Họ đã bị cho vào tầm ngắm và nếu em còn ở gần họ thì sẽ rất nguy hiểm nên là hãy nghe chị mà trở về với cuộc sống bình thường của mình. Chị xin em đó Wonyoung.

Wonyoung lạnh lùng hất bàn tay đang nắm lấy bả vai của mình ra rồi đưa đôi mắt không có lấy 1 tia rung cảm nào nhìn vào Yujin. Từ lúc Yujin đứng yên để Wonyoung rời đi không 1 chút níu kéo nào thì những lời nói của Yujin đã chẳng còn 1 chút giá trị nào đối với Wonyoung. Sự tôn trọng cuối cùng mà Wonyoung dành cho Yujin chính là không báo cho cảnh sát về việc Yujin đã làm cùng nhóm của mình , Wonyoung biết hết và biết rất rõ từng người một trong nhóm nhưng vì Yujin nên Wonyoung đã không làm bất cứ điều gì cả.

-Nghe này , chị chơi được thì tôi cũng vậy. Năm xưa là tôi ngu muội tự gieo rắc hy vọng cho bản thân để rồi để chị giẫm nát , tôi không muốn trở thành người để chị tùy ý chơi đùa. Dẫu sao nể tình cũng từng là người yêu cũ nên tôi muốn nói cho chị 1 điều.

Wonyoung bước đến kề sát bên tai Yujin khiến Yujin cứng cả người vì thật sự là cảm giác nó rất khó tả , chỉ cần nhích mặt qua 1cm là má của Yujin đã có thể chạm vào môi Wonyoung rồi. Nên hay không?

-Chúng tôi kh-

Và lý trí của Yujin đã hoàn toàn chiến thắng khi mà Yujin thật sự đã nhích mặt của mình qua 1 chút để chạm vào môi Wonyoung. Ai da cái cảm giác thật giống như ngày nào nhưng hình như trong tình thế và hoàn cảnh hiện tại thì nó không ổn cho lắm thì phải.

~Chát~

-Chị bị điên à!?

-Mình không thể có chút hường phấn cho khung cảnh trở nên lãng mạn hơn hả em?

-Tôi thấy lãng xẹt.

Không hiểu vì sao Wonyoung lại cảm thấy mắc cười vì cái hành động vừa bĩu môi vừa xoa bên má vừa bị tán của Yujin. Đúng là Yujin đối với người khác thì cứng ngắt nhưng khi đứng trước mặt Wonyoung lại trở nên nũng nịu đến vô cùng. Sẽ không ai có thể thấy được cái biểu cảm này ngoài Wonyoung đâu nhỉ? Chí ít thì Wonyoung hy vọng điều đó là sự thật. Liếm môi 1 cái trở lại với vẻ nghiêm nghị để đối mặt lại với Yujin 1 lần nữa.

-Tôi muốn nói rằng tôi và các em của tôi chẳng có chút hứng thú nào với Pan gì đó mà các người đang săn đuổi đâu nên đừng có mà làm phiền chúng tôi.

-Nhưng em phải phòng ngừa chứ.

-Kệ tôi. Tôi sống cuộc sống của tôi và chị sống cuộc sống của chị. Không xen vào cuộc sống của đối phương là điều chúng ta đã nói lúc chia tay , chị không nhớ thì để tôi nhắc cho chị nhớ.

Wonyoung nói xong lại dằn ly nước xuống bàn 1 cái thật mạnh để dằn mặt rồi bỏ đi để lại Yujin đang ão não mà phải đưa hai tay lên vuốt mặt lên tục. Có chăng là Yujin đã quá lo lắng cho Wonyoung rồi hay chăng vì thật sự là với sự cứng rắn vào thời điểm này thì Wonyoung có lẽ là chẳng có sợ gì cả , tất nhiên sự an toàn của Wonyoung là trên hết nên Yujin mới sốt ruột đến như vậy. Quên mất rằng Wonyoung không chỉ có 1 mình mà bên cạnh còn có Jang Kyujin là 1 người mà theo đánh giá của Yujin là không quá đảm bảo vì nếu xét trên thực tế thì Kyujin chẳng có gì đặc biệt.

-Mấy đứa còn lại cũng chẳng có lấy 1 điểm mạnh nào.

━━━━━━━━━━━━

-Jang Wonyoung , Hong Eunchae , Jang Kyujin , Kim Jiwoo , Lee Hyunseo. Vậy đứa đánh lén em là Wonyoung , đứa mang súng là Jiwoo và đứa im lặng từ đầu đến cuối là Hyunseo.

-Vâng.

Chaewon gật đầu cho câu trả lời của Garam rồi lại bắt đầu tập trung vào phần thông tin cá nhân của từng người. Không có gì đặc biệt ở từng người , quan trọng hơn hết là tất cả đều đã từng dính vào ít nhất 1 tội nhẹ và phải bị tạm giam trong vài ngày. Đúng là qua cái lời nói và hành động ngông cuồng của nhóm đó thì Chaewon cũng dư sức để biết chẳng có ai ra thể thống gì cả. Tuy nhiên đặc biệt hơn tất cả chính là Eunchae , Chaewon lại đột nhiên để ý Eunchae nhiều hơn và bỏ qua cả 4 người còn lại.

-Eunchae là người thế nào?

-Sao ạ?

-Em có quen biết Eunchae mà , em biết cái gì thì cứ nói với chị.

-Để xem nào...vì lúc trước Eunchae không như bây giờ nên em không chắc nữa.

-Cứ nói đi.

-Em ấy là người rất dễ thương , hay cười , mang năng lượng rất tích cực mặc dù đôi khi em ấy có cáu giận nhưng rất nhanh sẽ quên đi và đặc biệt là không bao giờ đánh người.

Chaewon thật sự là phải suy nghĩ rồi đây vì những lời Garam vừa nói giống như là tả về 1 người khác chứ không phải là Eunchae. Mà cái điều khiến Chaewon đặc biệt chú ý đến Eunchae chính là cái hình xăm trên cổ tay vô tình được Chaewon chụp trung trong bức ảnh. Nó khá mờ nên không thể nhìn rõ hình dạng nhưng đại khái nó là 2 chữ với mỗi chữ có đúng 5 chữ cái và Chaewon đã dựa vào khoảng cách nhỏ giữa các con chữ để đoán được số lượng. Chữ cái đầu của mỗi từ được viết hoa nên lại càng dễ nghĩ.

-Bắt đầu bằng C và có 5 chữ cái...

-Mà sao chị lại hỏi về em ấy?

-Cái gì đặc biệt thì sẽ càng thu hút sự chú ý. Eunchae có xăm hình trước đây không?

-Không ạ.

~Cốc...cốc...cốc~

~Cạch~

-Chào thanh tra Lee.

-Tôi có thể gặp riêng thanh tra Kim không?

-Ờm...cái này...

-Em đi làm việc đi.

-Vâng.

Chaeyeon né qua 1 bên để Garam đi ra ngoài sau đó thì bản thân bước vào phòng rồi tiện tay đóng cửa lại. Lạnh cộng lạnh sẽ bằng rất lạnh và đó là từ để nói đến không khí trong căn phòng lúc này. Chaewon không 1 chút để ý đến Chaeyeon mà chỉ tập trung cho việc suy nghĩ của mình còn Chaeyeon thì lại đang tìm cái gì đó trong balo cùng với việc không tạo ra bất cứ tiếng động xột xoạt nào.

-Có thể cho tôi ít thông tin về Shin Haram không?

-Shin Haram? Tại sao lại hỏi tôi.

-Em từng tham gia giải quyết 1 vụ án mà trong đó có ghi 1 trong các nghi phạm chính là Shin Haram không phải sao?

-Điều đó có nghĩa là gì?

-1 người thông minh sẽ chọn giữ bí mật cho mình thay vì nói ra.

-Thế tôi là 1 người thông minh.

-Không đâu Chaewon , em phải trở thành người ngu ngốc vào hôm nay thôi.

Chaeyeon ném lên bàn 1 sấp ảnh kèm theo 1 bản ghi chép khiến Chaewon phải dừng tất cả mọi hành động của mình lại để dồn hết sự chú ý vào nó. Không khó để có thể nhận ra Chaeyeon là đang muốn trao đổi thông tin với Chaewon nhưng thứ Chaeyeon đang muốn đổi là gì? Có lẽ nếu muốn biết thì chỉ còn cách đồng ý thôi.

-Nó là gì?

-Chỉ khi em cho tôi thông tin của Shin Haram.

-Đợi 1 chút.

Chaewon lấy chìa khoá mở hộc tủ bàn làm việc của mình ra rồi tìm 1 hồi sau đó thì đặt lên bàn 1 tờ giấy tổng hợp về thông tin của Haram trong vụ án đó. Chaeyeon cũng giữ lời mà đẩy những tấm ảnh cùng bản ghi chép mà mình có cho Chaewon.

-Có thể giải thích chưa?

-Những người trong ảnh là những người đã đặt những cánh hoa hồng kế bên những cái xác còn bản ghi chép chính là nơi họ hay đến.

Chaewon nghe xong liền vội cầm lên 1 tấm ảnh xem thì đúng là trong đó là cảnh 1 người mặc áo hoodie che kín mặt đang cúi người đặt cánh hoa hồng xuống đất. Những tấm ảnh sau có thể thấy rằng tất cả đều là cùng 1 người qua vóc dáng tương đương với nhau , Chaewon xem 1 hồi lại thấy 1 tấm có thể nhìn rõ khuôn mặt của người đó , mái tóc đen che đi 1 chút nhưng ngũ quan vẫn là có thể nhìn được và theo như góc chụp thì có thể biết đó là 1 bức ảnh được chụp ngay trước mặt còn vì sao lại ngay trước mặt thì đó là do cô gái này đang đứng nói chuyện với 1 cô gái khác trong tư thế quay lưng lại với ống kính. Chaewon cầm bản ghi chép lên thì nó chỉ đại loại có mấy dòng về việc Asa thường hay đến chợ đen vào các ngày cuối tuần và thường dành thời gian để đi tứ tung trong thành phố không có mục đích.

-Chị có biết đây là ai không?

-Đó là nhiệm vụ của em. Còn giờ thì đến em.

-Chậc! Haram là người giúp việc ở dinh thự đó , cô ta thành nghi phạm là đến từ việc khi chủ dinh thự bị sát hại thì chỉ có 1 mình cô ta còn thức và xuất hiện tại hành lang nơi xảy vụ án.

-Thật lạ khi hung thủ không phải cô ta nhỉ?

-Ừ. Bằng 1 cách nào đó tất cả chúng cứ đều chỉ ra thợ làm vườn là hung thủ trong khi ông ấy đã luôn túc trực tại cái chòi sau dinh thự của mình , thậm chí là ông ấy còn chẳng có chìa khoá để vào dinh thự , mọi cửa sổ đều bị khoá từ bên trong và không có dấu hiệu đột nhập.

Chaewon kể lại từng chi tiết của vụ án trong khi bản thân lại bắt đầu nhớ lại sự hoài nghi đến tột độ vào lúc đó , đến cả Garam hay thậm chí là Ryujin và Ahyeon cũng phải tỏ ra khó hiểu và đã dành cả hai ngày liền để cùng Chaewon sâu chuỗi lại tất cả nhưng tất cả lại vãn chỉ về phía người làm vườn. Camera tất nhiên là bị phá hỏng trước khi vụ án xảy ra nên chẳng giúp ích được gì. Bọn họ đều chắc chắn hung thủ là Haram nhưng cho dù có tìm nát óc thì cũng vẫn vào ngõ cụt.

-Cảm ơn em.

Chaeyeon rời đi nhanh chóng cùng tờ giấy mà Chaewon đã đưa. Chaewon lại chợt nghĩ đến sự bình tĩnh đến lạ thường của Haram vào lúc đó...vụ án tại dinh thự và sự biến mất của Haram ngay sau khi vụ án kết thúc. Người con gái duy nhất của chủ dinh thự chưa từng 1 lần xuất hiện , người con gái của bá tước Jo...

-Mình cần phải nghỉ ngơi thôi. Rủ Ryujin đi ăn gì đó mới được.

Chỉ là Chaewon không ngờ đến việc khi chỉ vừa mới bước vào phòng làm việc của Ryujin thì thay vì thấy Ryujin thì lại là 1 cảnh tượng mà Chaewon chắc chắn có mơ cũng chẳng dám mơ...

Ahyeon nằm bất động trên 1 vũng máu và Garam đang run rẩy kế bên với con dao trên tay.

-Em...em...vừa mới...

━━━━━━━━━━━━

Tình hình là tui có một nhóm mess nhỏ để giao lưu về fic và iz*one nếu ai muốn tham gia thì kết bạn Facebook với tui nha. Link Facebook tui sẽ để ở đây

https://www.facebook.com/profile.php?id=100063530850362&mibextid=ZbWKwL

Hoặc vào link nhóm nha!

https://m.me/j/AbZR58sRlRnBi-LO/

Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!!

Script belong to YoungSeung

Writter by Sophia




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro