[Jaechun fic| NC17] Người Tốt _ Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 18:

Ngày Yoochun xuất viện, JaeJoong đích thân đi chợ, đích thân xuống bếp nấu mấy món Yoochun thích để ăn mừng. Ban đầu tính đặt trong nhà hàng, nhưng Yoochun lại không thích cầu kì nên thôi.

Yoochun ăn rất vui vẻ, nhìn đôi mắt anh long lanh rồi cười đến không khép miệng lại được, JaeJoong mới chợt hiểu, à, ra hạnh phúc chính là cảm giác này đây.

JaeJoong biết hắn đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội để cùng Yoochun ăn bữa cơm đơn giản thế này, sau đó mới nhớ lại, sự trầm mặc và sự bất đắc dĩ của Yoochun mỗi khi được hắn đưa đi ăn ở các nhà hàng sang trọng nhân ngày sinh nhật. Thì ra anh không chỉ đơn giản là không thích những nơi náo nhiệt, mà còn vì khi đó, tâm tình của hắn không dành cho anh nên anh sinh ra cảm giác tự ti và ngần ngại.

“JaeJoong, anh mệt lắm à?”_ Yoochun thấy nãy giờ JaeJoong cứ trầm ngâm nhìn anh mà chưa hề động đũa, anh cũng không ăn nữa mà quan tâm hắn.

JaeJoong giật mình, vội cười nói_ “Không phải, tại nhớ tới mấy chuyện không vui trước kia, cảm thấy có lỗi với em”

Yoochun nhìn hắn, nhẹ cười, anh gắp đồ ăn vào chén của hắn.

“Đừng suy nghĩ nữa, mau ăn thôi”

Đối với một Yoochun dịu dàng khả ái, JaeJoong hoàn toàn không có sức chống cự, cứ thế những sai lầm trước đây cất hết nơi đáy lòng, thỉnh thoảng hắn sẽ lôi ra để nhắc nhở bản thân, cần phải đối xử tốt với Yoochun hơn nữa.

Nghỉ ngơi được một tuần, Yoochun hoàn toàn bình phục, còn hắn cũng không thể kéo dài thời gian nghỉ phép, thế là hắn bắt đầu đi làm lại. Yoochun ngỏ ý cũng muốn đi tìm việc, JaeJoong nhăn mặt nhíu mày không muốn anh vất vả, vì hắn không phải không có khả năng nuôi anh nhưng Yoochun một hai muốn đi làm, vì ở nhà rất nhàm chán. JaeJoong lại không muốn Yoochun rời khỏi tầm mắt, thế là yêu cầu anh đến công ty hắn làm. Yoochun hỏi anh sẽ làm công việc gì, JaeJoong không cần nghĩ ngợi liền nói, trợ lý tổng giám đốc. Kang Joon hiện đã nghỉ việc, vị trí đó đang còn trống, hơn nữa sau vụ Kang Joon, hắn càng nghi ngại sử dụng người ngoài, vì không biết được sẽ bị đâm sau lưng khi nào. Cho nên đưa vợ mình vào vị trí đó, vừa có thể hằng ngày trông thấy vừa có thể yên tâm về vấn đề công việc.

Yoochun lưỡng lự, bởi vì anh không có nghiệp vụ chuyên môn, đã thế chưa từng làm công việc trợ lý bao giờ. Anh sợ sẽ làm hỏng việc của JaeJoong.

JaeJoong bĩu môi, nghề dạy nghề, đâu phải ai lần đầu tiên đi làm cũng biết việc, quan trọng là em có cố gắng và nắm bắt cơ hội hay không thôi.

Yoochun được JaeJoong khuyến khích, thế là tặc lưỡi làm thử xem sao.

Ngày đầu tiên đến công ty, Yoochun vô cùng hồi hộp, hai bàn tay anh ra đầy mồ hôi. Thậm chí anh còn không dám đi gần JaeJoong, mà cách hắn cả mấy mét.

Nhân viên trong công ty tụm năm tụm ba, bàn tán chỉ trỏ, càng khiến Yoochun không mấy tự tin càng thêm cúi gằm đầu xuống đất.

Lúc lên thang máy, trước đó có một đám nhân viên đứng chờ sẵn, bọn họ trông thấy JaeJoong bước đến, vội cúi chào rồi tránh sang một bên, khi ấy Yoochun hãy còn đứng cách hắn xa xa nên những người nhân viên này không chú ý lắm.

JaeJoong vì chờ Yoochun, kiên nhẫn đứng đó. Cửa thang máy đã mở, JaeJoong đứng đưa chân chặn thang máy lại, mặt xám ngoét quay qua phía Yoochun.

“Yoochun, em còn không mau lại đây!!”

Thấy tổng giám đốc gọi ai đó, mọi người hiếu kì nhìn theo hướng JaeJoong, liền nhìn thấy Yoochun chật vật ôm cặp táp chạy tới.

Yoochun đã chạy tới gần, thấy người khác nhìn vào, lại đứng giật lùi ra sau. JaeJoong nhanh chóng bắt lấy tay anh, kéo anh vào thang máy cùng mình, nếu chờ Yoochun ngại ngùng, khẳng định nửa ngày cũng không lên nổi văn phòng mất, JaeJoong trong lòng nghĩ.

Khi đã vào trong thang máy, trước khi cánh cửa khép lại, nhân viên bên ngoài còn nghe cuộc đối thoại giữa họ.

“Em đứng cách xa như vậy làm gì? Lại muốn trốn anh?”_ Đây là Kim tổng lớn tiếng nói.

Người đàn ông kia khép nép nhìn Kim tổng_ “Xin lỗi, xin lỗi, tại em run quá”

Kế đó bọn họ thấy Kim tổng đưa tay lên chụp lấy đầu người kia, nhưng chưa kịp biết Kim tổng làm gì thì cửa đã ngang nhiên khép lại.

“Không phải tổng giám đốc sẽ đánh hắn chứ?”_ Một nữ nhân viên phòng kế toán lên tiếng.

“Ây da, nhìn tư thế kia phải là xx chứ!?”_ Một nữ nhân viên phòng quản lý nhân sự hai mắt mơ màng nói.

Mấy người còn lại trầm mặc nhìn cô gái phòng quản lý nhân sự. Sau đó lại trầm mặc bấm số tầng, rồi lại trầm mặc đứng đó chờ.

Chuyện của tổng giám đốc, chỉ thằng ngu mới dám xen vào.

:

“Em nhớ chưa, văn phòng làm việc của chúng ta ở tầng cao nhất, phòng của anh đây, đáng lẽ phòng trợ lý ở kế bên, nhưng anh thích em ở gần anh nên anh đã cho người mang hết văn kiện cần thiết qua đây, từ giờ đây cũng là nơi em làm việc, chỗ của em ở bên này”_ Kim JaeJoong chỉ vào bộ bàn ghế ở ngay bên cạnh bàn làm việc to lớn của hắn. Máy tính, hồ sơ ….đều đầy đủ cả, Yoochun liếc nhìn qua hắn.

“Vậy cả ngày lẫn đêm hai chúng ta đều ở cùng rồi?”_ Trước kia muốn gặp hắn là cả vấn đề, bây giờ JaeJoong gần như hận không thể cả ngày dính lấy anh.

“Tất nhiên, chẳng lẽ …em không muốn thế?”_ Hỏi câu này, JaeJoong mang theo sự đau lòng không nhẹ.

Yoochun nghe thế làm sao dám nói không, vội vã lắc đầu.

“Không có, em cầu còn không được mà”

Khi đó, JaeJoong mới tươi cười nói_ “Phải vậy chứ, thôi được rồi, em ngồi vào chỗ bắt đầu làm việc, có gì không hiểu cứ hỏi anh”

Làm việc với JaeJoong, Yoochun mới biết hắn bận rộn thế nào, chứ không giống vẻ nhàn hạ thường thấy ở hắn. Có rất nhiều công văn cần hắn xử lý, suốt buổi chuông điện thoại réo liên tục, với người này hắn phải nói chuyện mềm mỏng, với người khác lại ra chiều quyết đoán, với một lượng công việc lớn nhưng hắn không hề rối rắm, ngược lại xử lý mọi chuyện nhanh gọn lẹ, một JaeJoong bản lĩnh thế này, là lần đầu tiên Yoochun được chứng kiến.

Có mấy chỗ không hiểu rõ, anh tính hỏi hắn nhưng thấy hắn bận quá, anh không nỡ làm phiền, thế là căng mắt ra dò lại từ ban đầu, nghiền ngẫm đến khi hiểu mới thôi. JaeJoong rất quan tâm Yoochun, cứ rảnh một cái liền quay sang hỏi chuyện, khi đó Yoochun sẽ hỏi hắn vài thứ, khiến hắn vui vẻ thỏa mãn. Hai người cùng làm việc thế này, thật sự rất thuận tiện.

Đến giờ nghỉ trưa, JaeJoong vươn vai mỏi nhừ, nhìn qua Yoochun, vẫn thấy anh miệt mài như cũ. Hắn mỉm cười tới gần, nhận thấy anh không hề chú ý, liền mạnh mẽ ghé người hôn anh một cái. Yoochun đỏ mặt giật mình, không khỏi oán trách, chúng ta đang ở công ty mà!

JaeJoong cười cười, thì đã sao, công ty này của anh, anh muốn làm sao thì làm cái đó, ai dám ý kiến!?

Yoochun biết mình không nói lại hắn, bất đắc dĩ quay lại đọc văn kiện đang dở dang.

JaeJoong ôm vai Yoochun, mềm mỏng nói_ “Nghỉ thôi, tới giờ nghỉ trưa rồi, anh đói bụng”

Yoochun nhìn hắn_ “Vậy chúng ta đi ăn thôi, hay em mua lên cho anh nhé?”

JaeJoong cười nhìn anh_ “Em thích ăn ở đây hay xuống dưới căn tin ăn?”

Yoochun nghĩ nghĩ, không giấu diếm hắn_ “Em thích ăn ở đây hơn, xuống dưới ngại lắm, sợ nuốt không vào”

JaeJoong nhịn không được lại hôn hôn anh, cười nói_ “Ok, để anh gọi người mang lên, mà thôi, để anh tự xuống mua, vậy mới xem thực đơn có gì ngon mua cho em nữa”_ Nói xong, liền đứng lên ngay.

“Em ăn gì cũng được, mắc công anh đi xuống”_ Yoochun níu lấy tay hắn.

JaeJoong đưa tay xoa đầu Yoochun_ “Không sao, ngoan ngoãn chờ anh một chút”

JaeJoong vừa rời khỏi một lúc thì thư ký mang ly cà phê nóng vào.

Nhìn thấy mỗi Yoochun trong phòng, cô nàng không khỏi ngạc nhiên.

“Ủa? Trợ lý Park, tổng giám đốc đâu rồi?”_ Kim JaeJoong trước đó đã giới thiệu Yoochun cho những người cần thiết nên thư ký mới biết Yoochun.

Yoochun vội đứng dậy, gượng cười nói_ “Anh ấy xuống mua cơm trưa”

Nàng thư ký càng kinh ngạc hơn_ “Ôi trời, tổng giám đốc gọi người mang lên thì được rồi, cần gì tự mình xuống cơ chứ, lần đầu tiên tổng giám đốc làm thế đấy”

Yoochun càng thêm ngượng ngùng, nếu cô nàng biết JaeJoong là vì anh nên mới làm vậy, không biết sẽ phản ứng thế nào nữa.

“Ly đó là ….”_Yoochun phải đổi nhanh qua chủ đề khác.

“À, cà phê nóng, Kim tổng hôm nào vào giờ nghỉ trưa cũng uống hết, để thanh tỉnh đầu óc đó mà”_ Thư ký đặt tách cà phê lên bàn làm việc của JaeJoong.

“Cà phê này cũng mua ở dưới căn tin sao?”_ Yoochun muốn lần sau sẽ tự anh mua cho hắn.

Nàng thư ký cười lắc đầu_ “Kim tổng thích vị cà phê ở quán bên kia đường, nhiệm vụ của tôi là cứ giờ này qua đó mua cho anh ấy”

Yoochun suy nghĩ một chút, liền nói với cô_ “Tôi biết quán đó, từ nay để tôi mua cho anh ấy, được không?”

Cô thư ký đang tươi cười, không khỏi lập tức nhăn mày_ “Vốn đây là nhiệm vụ của tôi, anh mới vào, chẳng lẽ muốn cướp công!?”

Yoochun vội vàng xua tay_ “Không phải đâu, ý tôi không phải như vậy, chỉ là ….tôi muốn làm chút việc cho anh ấy thôi”

Cô thư ký trở mặt còn nhanh hơn lật trang sách_ “Khỏi, tự tôi làm được”

Nói xong, cô nàng đùng đùng đi ra.

Nhưng vừa đi ra thì đụng phải JaeJoong. JaeJoong xanh mặt gầm lên_ “Cẩn thận!”_ Trên tay hắn đang mang hai phần cơm, đổ rồi bắt đền ai hả!?

Cô thư ký hoảng hồn muốn đỡ giúp hắn thì bị hắn tránh ra. Lúc này cô mới phát hiện hắn mua tới hai suất cơm. Chẳng lẽ…. tổng giám đốc mua cho cả Park trợ lý!? Suy nghĩ này khiến cô bị dọa sợ.

“Cô tới đây làm gì!?”_ JaeJoong nhăn mặt nhíu mày khó chịu.

“Em tới đưa cà phê cho anh”_ Cô nàng ráng nở ra nụ cười.

“À”_ JaeJoong giờ mới nhớ ra đây là nhiệm vụ ngoài lề của cô nàng. Hắn liền nhẹ nhàng nói tiếng cảm ơn, sau đó đi vào văn phòng.

Cô thư ký đứng ngẩn người một lát, rồi cũng rời đi.

JaeJoong đưa phần cơm cho Yoochun, sau đó bất mãn kể lể.

Bởi vì nhân viên trong công ty thật sự rất kì quái. Không phải chỉ là mười năm hắn không ghé căn tin thôi sao, làm gì mà khi hắn bước xuống, ai nấy đều trố mắt lên nhìn. Đến khi hắn đứng mua hai phần cơm, ngay cả bà đầu bếp cũng kinh ngạc hỏi lại hắn.

“Tổng giám đốc, lượng ăn của anh thật khá nha?”

Kim JaeJoong vốn không có ý định che giấu gì cả, liền thản nhiên trả lời_ “Không có, tôi mua cho trợ lý của tôi một phần”

Chỉ là một trợ lý mà có thể khiến tổng giám đốc công ty đích thân xuống mua cơm trưa lên cho, vậy mối quan hệ giữa hai người không phải quá rõ ràng!?

Đám nhân viên dỏng tai lên nghe, vài người liền nhớ tới cảnh tượng đi thang máy sáng nay, trong lòng liền sáng tỏ.

Xem ra, anh quản lý này chính là nhân vật tuyệt đối không thể đắc tội sau này.

Hết chap 18.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro