In Denial Omega

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ khi Doyoung vẫn còn là một đứa trẻ, anh đã tự biết rằng mình là một omega, nhưng anh không đủ can đảm để nói với bạn bè của mình về điều này. Họ có thể nói bất cứ thứ gì về Doyoung hoặc đánh giá anh nhưng anh có lý do riêng của mình. Doyoung lớn lên cùng với gia đình có những alpha thích thống trị, vì vậy việc trở thành một omega khiến anh trở thành 'vết nhơ' của gia đình.

Doyoung cố gắng tất cả những gì anh có thể làm để khiến bố mẹ anh tự hào. Doyoung học hành chăm chỉ để đạt điểm cao. Anh tuân theo mọi điều bố mẹ anh nói ngay cả khi điều đó không theo ý muốn của anh. Doyoung đã thử mọi cách nhưng bố mẹ anh vẫn không hài lòng.

Doyoung đã quen với việc được gọi là một beta. Anh giả thành beta vì đó là mệnh lệnh của cha mẹ anh mà anh không thể trái lời. Đây có phải là cách họ ghét anh đến mức mà họ sẽ nói dối về giới tính của anh không ? Tệ nhất là khi bạn của Doyoung phát hiện ra rằng anh là một omega và lời này đã tới tai cha anh và sau đó anh bị đánh đập thậm tệ. Họ đã bắt anh Doyoung phải chuyển đến một trường học khác, nơi không ai biết anh.

Đó cũng là lần đầu tiên Doyoung trải qua kỳ phát tình của mình. Cha của anh nghĩ rằng nếu anh chuyển đến một trường học chỉ danh cho alpha, anh sẽ quen với nếp sống của alpha và biểu hiện như họ. Thực buồn cười phải không ? Tại sao họ lại mong đợi Doyoung biểu hiện như một alpha khi họ biết anh chính là omega. Đó là học kì cuối cùng của năm học khi Doyoung trải qua kỳ phát tình đầu tiên của mình. Anh không ngờ rằng bản thân sẽ trải qua kỳ phát tình giữa thanh thiên bạch nhật như vậy, lúc đó giáo viên giảng dạy về giới tính yêu cầu mọi người tiết ra pheromone của họ. Ngay sau khi họ tiết ra pheromone, một mùi hương khác xuất hiện trong phòng. Họ không biết đó chỉ là Doyoung và bản năng omega chết tiệt của anh. Doyoung sau đó bị đuổi khỏi trường và phải chuyển đến một trường học mới.

Doyoung sống trong một căn hộ tồi tàn gần trường đại học mà anh đang theo học. Bạn có thể hỏi tại sao Doyoung lại sống trong căn hộ giá rẻ này trong khi gia đình anh có đủ khả năng mua cho Doyoung một căn hộ riêng, nhưng đó không phải là cách cuộc sống Doyoung vận hành. Kể từ khi Doyoung trở thành omega, các thành viên trong gia đình bắt đầu xa lánh Doyoung. Doyoung lớn lên mà không có ai ở bên. Dù còn nhỏ nhưng anh đã học được cách tự lập, không muốn bất kỳ sự giúp đỡ nào từ người khác.

Nhưng mọi thứ giờ đây đã khác. Doyoung gạt đi những bất an và mọi vấn đề của mình sang một bên khi bước vào đại học. Doyoung đã hứa trên phần mộ của mình rằng anh sẽ sống một mình mà không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai, trở nên thành công cho đến khi anh ấy có thể mang lại thành tích cho gia đình mình. Bây giờ là bắt đầu của tất cả mọi thứ. Khi bắt đầu học đại học, anh thuê một căn hộ giá rẻ sau khi bỏ nhà đi. Doyoung chọn cách sống chung, anh nghĩ nó sẽ hợp lý về giá cả và thuận tiện hơn.

Doyoung lần đầu gặp bạn cùng phòng khi anh mới chuyển đến đây. Bạn cùng phòng của anh không xuất hiện nhiều trong căn hộ vì cậu ta bình thường luôn ở bên ngoài. Có thể là làm tình với một đám con gái hoặc là blow job mọi nơi, anh không biết và anh cũng không quan tâm. Doyoung thậm chí còn nghĩ rằng tốt hơn hết là bạn cùng phòng của anh cứ như thế này đi vì anh thích ở một mình. Doyoung không bao giờ có ý định nói chuyện cùng cậu ta, anh trả tiền đúng hạn và anh tự giặt quần áo của mình nên Doyoung không thực sự cần phải bắt chuyện với cậu ta.

Tất nhiên, ấn tượng đầu tiên của anh đối với cậu ta là một alpha hoàn hảo trong mắt mọi người. Một alpha điển hình luôn chơi đùa với mọi người và ngủ với mọi omega mà cậu ta để mắt đến. Đừng hiểu lầm Doyoung, anh chưa bao giờ thích phán xét như vậy trước đây, nhưng bạn cùng phòng của anh lại là một "ví dụ để phán xét", nên anh không thể không nói xấu cậu ta. Cậu ta nóng bỏng như lửa địa ngục vậy, Doyoung không thể phủ nhận điều đó. Làn da trắng, dáng người cao to khiến cậu ta trở nên quyến rũ hơn rất nhiều. Doyoung không biết tính cách của cậu ta ra sao nhưng anh chắc chắn rằng nhiều cô gái sẽ quan tâm đến cậu ta.

Đó là vào tuần đầu tiên của Doyoung với tư cách một người thuê nhà, anh phát hiện ra tên của bạn cùng phòng là Jaehyun. Và thậm chí không phải anh bắt chuyện với Jaehyun, mà là một cô gái mặc crop top, trang điểm đầy phấn cùng với đôi giày cao gót 6 inch đã hỏi anh về người bạn cùng phòng.Thấy không?Anh nói đúng. Cậu ta cũng giống như những tên alpha khác. Không có gì ngạc nhiên khi Doyoung không chú ý đến cậu ta vì anh chắc chắn rằng điều này chỉ thêm tốn thời gian thôi. Nhưng Doyoung cảm thấy khá tội lỗi khi biết rằng anh vẫn nói dối về việc anh là một omega. Có thể Doyoung bỏ nhà ra đi, cố gắng cảm thấy tự do nhưng tất cả những lo lắng và tổn thương vẫn còn đó. Anh sẽ thú nhận ngay khi tìm được thời điểm thích hợp.

-

Doyoung bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức, báo hiệu rằng bây giờ anh cần phải thức dậy hoặc anh sẽ muộn lớp học đầu tiên của mình. Doyoung kiểm tra điện thoại của mình để xem có cuộc gọi nhỡ nào hoặc có tin nhắn nào không nhưng anh không mong đợi điều gì khi chả có ai nhắn cả. Doyoung không có bạn ngoại trừ Taeyong, người mà anh thực sự không biết làm thế nào mà cả hai lại thân nhau. Doyoung chớp mắt và đột nhiên Taeyong thông báo với cả lớp rằng anh ta bây giờ là bạn của Doyoung. Anh thậm chí còn nghĩ rằng Taeyong chỉ có một trận cá cược nào đó, kết bạn với Doyoung chăng. Nhưng thời gian trôi qua, anh biết được mục đich thật sự của Taeyong. Anh ấy chính là một người bạn mà bạn có thể tin tưởng.

Taeyong là alpha mà Doyoung gặp trong lớp của mình. Taeyong có chút ồn ào nhưng anh đã quen với điều này. Anh có thể phàn nàn với ai đây khi Taeyong là người duy nhất cố gắng tiếp cận anh. Bản thân Doyoung biết rằng bản thân anh trông rất lạnh nhạt và Doyoung không thể thay đổi điều đó. Có những người ghét anh chỉ vì máu ăn thua chảy trong anh.

Doyoung bước ra khỏi giường và đi vào phòng tắm nhanh chóng. Anh ra phòng khác và phát hiện bạn cùng phòng của mình, ngủ say sưa trên sàn nhà. Lại lặp lại nữa đây, anh nghĩ. Có thể nói Jaehyun là người bạn cùng phòng có trách nhiệm... theo cách nào đấy. Đây là chuyện cá nhân của anh với cậu ta. Mỗi khi Jaehyun trở về nhà say quất cần câu, Doyoung thấy mình phải có trách nhiệm chăm sóc cậu ta. (Không ai thực sự bảo anh phải chăm sóc cậu ta cả. Doyoung chỉ thấy phiền vì vẻ ngoài lôi thôi của Jaehyun khi say rượu.)

Doyoung vác tay lên vai Jaehyun và kéo cậu ta đưa đến giường của mình. Anh nhẹ nhàng đặt cậu ta nằm xuống giường và thở một hơi dài. Anh nhìn cậu ta chằm chằm, như một rắc rối. Đây đã là lần thứ hai trong tuần này. Lần thứ hai Jaehyun say xỉn về nhà và anh trở nên lo lắng. Đúng vậy, lo lắng, mặc dù không đúng vơi tính cách của mình, anh vẫn lo lắng cho người lạ này mà anh gọi là bạn cùng phòng của mình. Chết tiệt. Anh chửi thề khi mang một chiếc thâu lớn đầy nước ấm và khăn mặt, bắt đầu lau mồ hôi cho Jaehyun. Doyoung xem thời gian trên đồng hồ và nhận ra mình vẫn còn kịp để đến môn học thứ hai. Sẽ chẳng có hại gì nếu bỏ qua các tiết học để chăm sóc bạn cùng phòng của mình đúng không? Nó có giá trị của nó phải không?

-

Doyoung mệt nhọc khi bước vào lớp. Anh thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra rằng giáo sư đến muộn. Anh dừng lại một giây để lấy lại hô hấp. Anh đảo mắt và phát hiện Taeyong đang ngồi cùng một chỗ trống ngay bên cạnh. Anh đến gần Taeyong và ngồi bên cạnh anh ấy. Không lâu sau, Taeyong nhận ra anh đã ngồi cạnh mình. "Cậu đã ở đâu?" Taeyong lo lắng hỏi. Cố gắng nói nhỏ nhất có thể khi giáo sư đến.

"Là một trường hợp khẩn cấp." Doyoung đơn giản trả lời mà Taeyong cũng không thực sự để tâm đến. Taeyong biết có điều gì đó về Doyoung mà anh không muốn kể và anh tôn trọng quyết định của cậu. Anh cũng biết rằng Doyoung thoải mái hơn khi mọi người không hỏi về cuộc sống cá nhân của cậu. Đó là lý do tại sao bất cứ khi nào anh đặt câu hỏi và Doyoung chỉ trả lời có hạn, anh biết rằng đó là chuyện cá nhân và cậu không muốn chia sẻ cùng. Nhưng hôm nay thì khác. Giữa tình bạn kéo dài một năm của anh cùng Doyoung, cậu chưa bao giờ lấy lý do có trường hợp khẩn cấp cả. Câu trả lời của Doyoung thường là cậu bị ốm hoặc là hôm nay cậu lười nhưng chưa bao giờ là trường khẩn cấp. Đầu cậu ấy có bị va chạm không? Taeyong nghĩ. Có phải Doyoung có bạn trai mà không nói với mình không?

Taeyong không thể tập trung vào bài giảng của giáo sư vì tâm trí của anh bị làm phiền bởi những gì Doyoung nói. Doyoung rất bí ẩn, có nhiều bí mật ẩn chứa bên trong cậu. Sự tò mò thực sự có thể giết chết anh, Taeyong một lần nữa hỏi cậu có chuyện gì xảy ra không. Và Doyoung chỉ nói rằng đó không phải là việc của anh khiến Tayong thắc mắc về câu trả lời của cậu.

Một ngày nữa kết thúc với việc Doyoung bị Taeyong làm phiền. Việc anh giúp bạn cùng phòng của mình có ích gì sao? Tất nhiên điều đó chẳng có nghĩa lý gì nhưng sao anh có thể nói việc này với Taeyong? Ý Doyoung là anh vừa lau mồ hôi cho Jaehyun từ đầu đến cổ.... bờ ngực trần và cơ bụng săn chắc. Anh đỏ mặt và mừng thầm khi Taeyong không để ý.

Doyoung thẳng tiến về nhà sau khi tan học. Đó là thói quen thường ngày của anh. Thức dậy, đi học, về nhà, đi ngủ và lặp lại. Cuộc sống của anh sẽ như vậy cho đến khi Doyoung tốt nghiệp. Đi bộ từ trường đến căn hộ của anh không mất nhiều thời gian, chỉ 4 phút đi bộ. Khi vừa bước vào căn hộ, mùi rượu đã bốc lên nồng nặc, những túi khoai tây vương vãi trên sàn và căn hộ thật sự như một đống hỗn độn. Doyoung hốt hoảng đi về phòng kiểm tra và rất may, nó giống hệt như lúc anh rời khỏi nhà.

Anh đảo mắt tìm Jaehyun nhưng không thấy cậu đâu cả. Anh khó chịu rên rỉ và bắt đầu nhặt đống bừa bãi trên sàn. Trong khi dọn dẹp sàn, anh bị chú ý bởi một thứ gì đó lớn nhô lên trên tấm thảm. Anh nhanh chóng lật tấm thảm và sốc khi nhìn thấy một chiếc dương vật giả bằng thủy tinh bên dưới. Tâm trí anh như đông cứng đến nỗi anh không nhận ra mình đang cầm nó. Làm thế nào mà cái này vào được đây? Sex toy của ai đây? Jaehyun? Điều đó không thể-

Doyoung ngừng suy nghĩ khi nhận ra một mùi hương lạ bao quanh căn phòng. Anh ôm lấy má mình và nhận thấy cơ thể mình đang nóng lên và thân nhiệt tăng nhanh. Phát tình? Ngay bây giờ?! Anh nhanh chóng chạy vào phòng để tìm thuốc ức chế nhưng chúng đâu rồi, rõ ràng Doyoung đã cất thuốc trong phòng. Thuốc ức chế của anh đâu mất rồi. Doyoung chết mất.

Anh quay lại thì nhận ra có một bóng người đang ngắm anh từ cửa. Đôi mắt anh mở to khi anh nhận ra, pheromones của Jaehyun ở khắp mọi nơi trong căn hộ và cậu ta đang bức anh phát tình. Doyoung sẽ mất trí bất cứ lúc nào và không thể kìm được bản thân.

Doyoung vẫn còn đứng hình vì sốc. Jaehyun sẽ chứng kiến cảnh anh phát tình sao. Cậu ta vừa biết được bí mật của anh. Anh ấy nên làm gì đây? Doyoung có nên chuyển trường không? Nhưng thay vì là phản ứng gay gắt từ Jaehyun, môi cậu lại dán vào Doyoung. Đầu óc anh trở nên trống rỗng đến nỗi anh không nhận ra mình đang đáp lại nụ hôn ấy, tiếp nhận lưỡi của Jaehyun vào trong.

Giờ đây Doyoung mất trí thật rồi, anh không thể kiềm được bản thân được nữa. Cơ thể anh tự hành động và anh không muốn chuyện tiếp theo sẽ xảy ra đâu. "Đây là cách tôi cảm ơn vì em đã quan tâm tôi sáng nay." Jaehyun lầm bầm khi mơn trớn trên làn da của Doyoung.

Jaehyun bắt đầu lướt môi mình lên da Doyoung. Nó không tốn nhiều thời gian cho đến khi họ cởi quần áo nhau. Doyoung không thể kiềm được phát ra những tiếng rên rỉ. Và tiếng rên rỉ của anh giống như một giọng ca du dương dành cho Jaehyun vậy, cậu muốn nghe nó mọi lúc. Jaehyun đã ngủ với nhiều người mà cậu ta thích nhưng cảm giác này thật mới mẻ làm sao. Jaehyun chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn như thế này trước đây.

"Làm tình với tôi ngay bây giờ đi." Doyoung cầu xin mà không suy nghĩ. Anh bắt đầu hối hận về điều này nhưng cơ thể anh sẽ không thể dừng lại mà còn rên rỉ sung sướng hơn nữa.

Jaehyun không lãng phí chút thời gian nào khi cậu đưa dương vật của mình ma sát trên lỗ nhỏ ẩm ướt của Doyoung, dâm thủy tràn ra bên ngoài. Cậu từ từ đâm vào bên trong, cố gắng không để Doyoung bị thương.

Jaehyun tiếp tục đẩy sâu hơn nữa cho đến khi Doyoung bắn, tinh dịch bắn tung tóe trên người anh. Jaehyun sau đó trấn an Doyoung bằng một nụ hôn khác. Lưỡi của họ giành quyền điều khiển. Doyoung thấy rằng Jaehyun vẫn chưa bắn và cơ thể anh bắt đầu run lên. Anh không thể kiềm được nữa cho đến khi anh bắn lần thứ hai.

"Em lại bắn à bảo bối? Tôi còn chưa được thỏa mãn nữa." Jaehyun trêu chọc, càng ngày càng đẩy sâu hơn khiến Doyoung thở hổn hển vì sung sướng. Cậu sẽ không nói dối, mọi thứ về Doyoung đều tuyệt vời đến mức cậu nóng lòng muốn đưa vài đứa bé vào bụng Doyoung.

"Tôi sắp bắn." Jaehyun nói, cảnh báo Doyoung. "Tôi sẽ 'knot' em và đưa vài đứa bé vào bụng em. Sớm muộn gì em cũng phải mang thai và sau khi em sinh con, tôi sẽ làm em mang thai một lần nữa." Jaehyun nói, bày tỏ suy nghĩ của mình.

Doyoung sốc trước những gì Jaehyun nói. Nhưng làm sao anh có thể cưỡng lại được khi bản thân biết rằng từng cú thúc của Jaehyun thật tuyệt vời và anh đồng ý việc Jahyun làm anh mang thai và đẻ con cho cậu ta.

"Hãy làm em mang thai đi. 'Knot' em. Em sẽ là một omega ngoan ngoãn cho anh." Doyoung rên rỉ. Sau đó, Jaehyun bắn tung tóe vào trong anh. Cả hai người cố gắng hô hấp, sau đó Jaehyun nằm xuống bên cạnh Doyoung vì kiệt sức.

Vài phút sau, cả căn phòng chìm trong im lặng. Bầu không khí căng thẳng đến mức cả hai đều không cố gắng bắt chuyện.

"Em có muốn nói về điều này không?" Jaehyun nói, khiến Doyoung cau mày bối rối. Nói về gì? Có gì để nói sao?

"Về cái gì?" Doyoung làm ngơ hỏi.

"Em thật sự không nhớ anh sao?" Jaehyun nói, với một tông giọng khó chịu. Doyoung một lần nữa cau mày nhìn cậu. Nhớ cậu ta là ai ư? Cậu ta là ai chứ. Jaehyun chỉ là bạn cùng phòng mà Doyoung đã làm tình cùng để vượt qua cơn phát tình. "Người bạn học cùng cấp ba ấy." Jaehyun tiếp tục. Bạn từ thời cấp ba? Theo như anh nhớ thì anh không có bất kỳ người bạn nào- Chờ đã. Yoonoh?

"Em nhớ chưa?" Jaehyun nói khi nhìn thấy phản ứng của Doyoung. "Anh không nghe thấy tin tức gì của em sau khi em chuyển đi. Anh chỉ biết được là em đã gặp rắc rối sau khi anh biết em là một omega." Jaehyun nói. Cậu ta là người bạn đó à, Doyoung nghĩ. Đó là lý do tại sao anh phải trải qua tất cả những điều này. Nhưng làm sao có thể trách Jaehyun được khi cậu cũng chỉ tình cờ biết đượcsựu cố này.

"Nghe này. Cái ngày mà anh biết em là omega, anh đã lên kế hoạch để thổ lộ tình cảm của mình..." Jaehyun nói, khiến Doyoung ngạc nhiên nhìn cậu. "Anh biết điều này thật buồn cười nhưng lúc đó anh nhận ra rằng anh thích em cho dù em là omega hay beta hay thậm chí là alpha đi nữa. Anh thích chính con người của em. Anh đã cố gắng tìm kiếm em trong nhiều năm nay và cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em. Anh sẽ không bao giờ để em biến mất một lần nữa." Jaehyun thú nhận.

"Anh đã 'knot' em rồi, em còn lựa chọn khác sao ?" Doyoung nói đùa.

"Này! Sao em lại nói như thể anh ép em ở bên anh vậy!" Jaehyun rên rỉ, khiến Doyoung bật cười.

"Em không có ngốc. Chỉ cần từ giờ, hãy chăm sóc em thật tốt."

Có lẽ trở thành omega cũng không tệ chút nào.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro