CLUB

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jaehyuk vui lắm nhưng cũng buồn lắm. Jaehyuk chán rồi, cuộc sống cứ bận rộn này khiến Jaehyuk thấy chán lắm rồi. Cậu cắt bớt thời gian học bài những môn không cần thiết. Sự chú ý của Jaehyuk dần thu hẹp lại vào bé Jasa nhỏ.

Jaehyuk đã lập trình được cho bé yêu của cậu di chuyển theo lộ trình được yêu cầu nhờ vào điều khiển từ xa trong phạm vi 50m mà Jaehyuk đứt ruột bỏ tiền ra mua. Việc hoàn thiện các các chức năng như đã ngốn một lượng chất xám của Jaehyuk. Chịu thôi, vì kiến thức nền và lập trình của cậu không có. Những thứ Jaehyuk làm được đều là đọc sách và dựa vào những sai sót cũ để rút kinh nghiệm.

Vậy mà cũng có người thích con robot nhỏ của Jaehyuk. Một thầy giáo dạy môn cấu trúc dữ liệu và kĩ thuật đã vô tình nhìn thấy và thể hiện sự thích thú với bé Jasa nhỏ. Thầy bảo Jaehyuk mang bản báo cáo chi tiết quá trình thực hiện sản phẩm cho thầy xem. Jaehyuk chán ghét mấy hình thức như này nhưng vì viết về đứa con tinh thần của mình nên cậu rất nghiêm túc làm.

Thầy cầm bản báo cáo của Jaehyuk, đọc rất cẩn thận một hồi lâu. Chắc cũng xấp xỉ 10 phút sau, thầy đặt tập giấy xuống bàn lắc đầu:

"Em viết báo cáo như vậy là không đúng rồi."

"Em xin lỗi thầy, em không biết viết ạ."

"Ừ không sao, không biết viết rồi cũng sẽ biết. Quá trình làm ra nó rất gian nan đối với em, nhưng với tụi lớp thầy thì chỉ là bài toán tiểu học."

Jaehyuk có chút buồn trước lời nói của thầy, nhưng dẫu sao cậu viết báo cáo cũng chỉ để thỏa mãn bản thân. Không vui một chút cũng chẳng sao.

"Thứ 7 hàng tuần em có phải về quê thăm nhà không?"

"Em sống ở đây ạ."

"Được, vậy thứ 7 đến phòng máy số 9 đi. Mang theo nó và bộ dụng cụ theo." -Thầy vừa nói vừa chỉ tay vào con robot.

"Nhưng mà bộ dụng cụ..."

"Khỏi cần, cứ đến đi rồi mấy đứa ở đó mua cho một bộ. Nhớ tự trả tiền là được."

Jaehyuk thật sự không biết hiện tại đang là tình huống gì, thôi thì cứ đi cho biết vậy. Hóa ra đây là câu lạc bộ robot do thầy chủ nhiệm. Ở đây có đa dạng robot dở dang mà mọi người đang làm. Câu lạc bộ robot chỉ có hơn 10 người, có cả những anh chị năm cuối, các bạn năm 3 và mấy bé mới vào trường. Jaehyuk chẳng quen ai, ai sẽ giúp cậu mua bộ dụng cụ hoặc đơn giản hơn là Jaehyuk đang đứng đây làm gì.

Một chiếc xe tự đông có gắn hộp trên đầu chạy đến chân Jaehyuk. Màn hình đang hiển thị giao diện của IDE đang viết bằng ngôn ngữ C dài 250 dòng. Trên xe còn dán một tờ note.

"Lỗi ở dòng 201, sửa lại dùm"

Jaehyuk như chết đứng, vừa vào đã bắt giải mấy thứ khó nhằn. Vậy là bằng một cách ngốc nghếch nhất, Jaehyuk dò kĩ càng các dòng lệnh. Chỗ hiểu chỗ không nhưng chợt nhớ ngày trước sửa lỗi cho Asahi trông còn kinh khủng hơn nhiều. Jaehyuk tự trấn an mình, dò hết khả năng mình biết. Quả nhiên, Asahi chính là thần may mắn của Jaehyuk. Cậu vừa nhìn là đã biết đoạn code này đã sai một lỗi hết sức ngớ ngẩn, thay vì viết "++i" thì ở đây lại là "++1".

"Vậy mà cũng tìm ra được, quả nhiên là anh trai của em"

Một cậu bạn trông quen quen, miệng cười nhếch một bên, vừa bước tới chỗ Jaehyuk vừa vỗ tay bôm bốp. À, thì ra là Jeongwoo. Jaehyuk ngơ ngác nhìn thằng em không trả lời.

"Mấy anh chị ơi, ở đây có anh này bị gì rồi nè."

"Mày đừng có mày ghẹo, ảnh sợ kìa. Anh mới vào, chào hỏi mọi người đi anh."

Một cậu bạn cao ráo đẹp trai khác bước ra, đẩy Jeongwoo qua một bên. Ánh mắt chờ mong Jaehyuk mở miệng của mọi người trong câu lạc bộ khiến Jaehyuk bối rối.

"C-Chào mọi người, mình là Jaehyuk. Thầy bảo mình đến đây hỏi nhờ mọi người mua bộ dụng cụ. Mình không biết mình phải làm cụ thể những việc gì, mong mọi người giúp đỡ ạ."

Sau đó là một loạt lời giới thiệu bản thân, rất nhanh rồi ai lại làm việc nấy. Chỉ riêng có Jeongwoo với một cậu bạn Haruto vừa nãy là mang hộp dụng cụ cho Jaehyuk và giới thiệu sơ qua về câu lạc bộ này. Câu lạc bộ robot ngoài thời gian làm những dự án mà thầy đưa ra thì hầu như là muốn làm gì thì làm, tự tạo robot, lập trính tính năng hay làm bài tập về nhà, làm đồ án hay thậm chí là lên mạng xem phim cũng được.

Vì Jaehyuk còn ngơ ngác, nên tạm thời chỉ ngồi đọc sách cơ bản và hai dự án gần nhất của câu lạc bộ. Mấy quyển sách đó Jaehyuk đọc hết cả rồi, toàn là lý thuyết suôn, Jaehyuk chẳng biết làm gì, chỉ ngồi buôn chuyện cùng Jeongwoo:

"Mà mày với cả thằng Haruto có vẻ thân, hình như lúc trước mày thích nó phải không?"

"Bọn em có thân đâu? Bọn em yêu nhau mà?" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro