🍑🍒

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Trong fic tác giả thiết lập Jaehyun và Yuta cùng tuổi ]

Đó là vào lúc qua nữa đêm khi Yuta nghe tiếng gõ lên cánh cửa và không có mong đợi về một vị khách nào vào giờ này, cậu bỏ xuống cuốn sách giáo khoa xã hội học và bước tới để trả lời tiếng gõ cửa nặng nề. Khi cậu mở cánh cửa, cậu ngay lập tức bắt gặp khuôn mặt căng thẳng của Johnny, người bạn cùng lớp từ thời còn là trẻ vị thành niên và là người bạn thân của bạn trai cậu. Cánh tay vòng qua cổ Johnny là bạn trai cậu, đầu cúi thấp xuống khi Johnny đang càu nhàu và kéo tay của anh ấy để giữ anh ấy đứng thẳng .

"Này, Yuta" Johnny thở phào một hơi khi Yuta bước sang một bên để mình bước vào căn hộ Studio (*)của cậu. Yuta đã may mắn nhận được một trong nhiều học bổng cao cấp của trường đại học, thứ đã giúp cậu thuê được một căn hộ đẹp hơn căn phòng ký túc xá mà cậu đã ở trong ba năm đầu tiên nhập học. Johnny lại càu nhàu và quăng Jaehyun lên xuống ghế sofa của Yuta.

(*)Căn hộ Studio là căn hộ nhỏ được kết hợp bởi: phòng khách, phòng ngủ và nhà bếp tạo ra cảm giác không gian rộng hơn, hiệu quả hơn khi không có tường ngăn cách. Căn hộ studio cũng được gọi với cái tên khác là căn hộ độc thân, hoặc căn hộ hiệu quả.

Yuta đi đến giá để bát cạnh bồn rửa và lấy một chiếc cốc. Yuta lau nó xuống áo sơ mi một cách kín đáo trước khi di chuyển nó xuống dưới vòi nước và bật nó lên, đổ đầy nước vào. "Này, Johnny" cậu gọi, nhìn Johnny tìm kiếm âm thanh tên của bản thân. Cậu đưa cốc nước về phía đối mặt với mình và gương mặt của Johnny như được cứu giúp khi anh mệt mỏi đi lại gần Yuta, vui vẻ nhận lấy chiếc cốc và uống một hơi cạn sạch nước. Yuta dựa vào bếp, khơi gợi sự quan tâm của Johnny khi người cao hơn nhìn lại cậu.

" Xin lỗi vì đã xâm nhập muộn như thế này" Johnny xin lỗi, cúi đầu nhẹ. Yuta không bận tâm, cậu đã quen với việc bạn bè của Jaehyun mang cậu đến chỉ để quăng anh lên giường hoặc ghế sofa của Yuta trước khi rời đi mà không nói một lời. Nếu có bất cứ điều gì thì Yuta đánh giá cao việc Johnny thừa nhận việc có thể gây ra xáo trộn khi thỉnh thoảng bị một trong những người bạn của bạn trai say xỉn của cậu đạp xập cửa phòng của Yuta.

Yuta không thể trách bạn trai của mình vì thích tham gia các bữa tiệc thường xuyên. Được nuôi dưỡng bởi một gia đình bảo thủ và bị họ từ mặt vào giữa năm thứ hai đại học, Jaehyun tìm cách tận hưởng các khía cạnh vui vẻ của cuộc sống mà sự nuôi dạy của gia đình anh không bao giờ cho phép anh tham gia. Tiệc tùng đến cho khi anh say đến mức ngã trong từng bước đi, hoặc tỉnh táo đạp đổ cánh cửa phòng Yuta thường xuyên để yêu cầu được thổi kèn. Yuta sẵn sàng giúp đỡ anh vượt qua quãng thời gian khó khăn sau khi hẹn hò được một quãng thời gian dài.

"Anh ấy đã uống bao nhiêu vào tối nay?" Yuta hỏi, rót đầy cốc nước một lần nữa khi Johnny đưa lại cho cậu với một nụ cười ngượng ngùng. "Đừng lo lắng về việc quấy rầy tôi, dù sao thì anhấy cũng là bạn trai ngốc nghếch của tôi"

Johnny cười khúc khích và đặt cốc xuống một lần nữa, cổ họng anh dường như không đáy khi để chiếc ly xuống bên cạnh Yuta. "Cậu ấy không say, đủ say để có được tinh thần sảng khoái như thường lệ, nhưng cậu ấy chỉ mệt vào tối nay. Cậu hiểu rõ cậu ấy nhất"

Yuta tự hào vì tin rằng cậu hiểu rõ Jaehyun hơn hầu hết mọi người. Cậu đã từng tạo ra một thang đo để đo độ say xỉn của Jeong Jaehyun, nơi cậu chỉ ra rằng Jaehyun đã uống bao nhiêu ly để Yuta tìm thấy Jaehyun bất tỉnh với khuôn mặt vùi sâu vào chăn của Yuta. Bạn trai của cậu không thường lui tới nhiều như khi Yuta có một người bạn cùng phòng và sống trong căn phòng ký túc xá có kích thước bằng một tủ đựng giày tuy nhiên giờ đây Jaehyun thích nơi ở của cậu hơn rất nhiều khi chỉ có họ mới có thể ở trong đó.

"Cậu có muốn ở qua đêm không? Ghế sofa của tôi là ghế sofa giường kéo(*)" Yuta hỏi, chỉ để tỏ ra lịch sự vì anh biết Johnny sẽ từ chối lời đề nghị của anh ấy. Nụ cười nhỏ trên khuôn mặt Johnny để cho anh ấy biết anh đã đúng.

(*)Ghế sofa giường kéo hay còn được biết đến với nhiều tên gọi khác nhau như sofa giường, sofa bed, ghế sofa gấp thành giường.Loại ghế này được thiết kế đặc biệt để có thể chuyển đổi linh hoạt giữa 2 hình thái giường và ghế sofa.

"Tôi không thể, bạn trai của tôi đang đợi tôi ở căn hộ của chúng tôi" Johnny trả lời, nụ cười lan tỏa. Doyoung, một người bạn thân của Yuta, giống Yuta ở chỗ cả hai không thích tiệc tùng nhiều và chỉ muốn ở nhà đọc sách. Doyoung đã rất phấn khích khi Johnny đề nghị rằng anh ấy mua một căn hộ cho năm cuối cấp, điều mà Yuta rất muốn thực hiện với Jaehyun khi một trong cả hai người có tiền.

"Tất nhiên, hãy nói với Doyoung tôi gửi lời chào và hãy cẩn thận trên đường về" Yuta cười toe toét nói. Không mất thời gian để Yuta đưa Johnny đến cửa và chào anh ấy bằng một lời từ biệt thích hợp. Cậu nhẹ nhàng đóng cửa lại phía sau Johnny và quay trở lại sofa của mình, nơi cậu thấy Jaehyun đang ngồi thẳng lưng và nhìn cậu với đôi mắt to tròn. Cậu cười khúc khích và tiến chỗ bạn trai mình.

"Này, anh yêu" Yuta chào, di chuyển giữa hai chân đang dang rộng của Jaehyun và vươn người về phía trước để véo cả hai má anh. Jaehyun ngay lập tức vòng tay qua eo Yuta và kéo cậu vào, cố gắng kéo Yuta ngồi xuống lòng mình, một tư thế mà Jaehyun luôn yêu thích. Yuta cười khúc khích , đôi bàn tay to lớn ấm áp của Jaehyun trên chất liệu mỏng của bộ quần áo ngủ khi cậu hạ mình vào lòng Jaehyun. "Nhớ em?" Cậu trêu chọc, gợi ra một tiếng rên rỉ từ Jaehyun.

Bạn trai vùi mặt vào ngực Yuta, thoang thoảng mùi rượu khi Yuta di chuyển ngón tay qua tóc Jaehyun. "Nhớ em nhiều lắm," Jaehyun lầm bầm, giọng anh tỉnh táo hơn nhiều so với những gì Yuta mong đợi, cậu xếp Jaehyun ở mức độ say xỉn trên thang điểm của mình. Say xỉn, nhưng không đủ để tầm nhìn của anh mờ đi và để anh khoe khoang về bạn trai của mình trước mặt Yuta, không nhận ra người bạn trai đang nói tới đang ngồi trước mình (cấp 10, Yuta mới chỉ chứng kiến ​​điều này ba lần). "Muốn trở về nhà với em cả buổi tối."

"Anh không sống ở đây, Jaehyun," Yuta cười đáp lại, cố gắng phớt lờ những tràng pháo hoa mà cậu cảm thấy đã bùng lên trong trái tim mình trước những lời nói của Jaehyun. Ngay cả sau hơn ba năm bên nhau, Jaehyun vẫn biết tất cả những cách hoàn hảo để giúp Yuta tránh vào một mớ hỗn độn tình ái.

"Em là nhà" Jaehyun mệt mỏi lẩm bẩm, anh vòng tay ôm chặt lấy eo Yuta hơn trong một cái ôm mạnh mẽ. Anh chơi đùa với gấu áo của Yuta trước khi vùi sâu vào ngực cậu, mỉm cười khi hít một cái thật sâu. Jaehyun không ngại ngùng khi thích cái nhãn hiệu xà phòng mới của Yuta, anh thường tuyên bố rằng Yuta có mùi thơm như thế nào khi họ âu yếm bằng một nụ cười nhếch mép . Tuy nhiên tối nay Jaehyun quá mệt mỏi để đưa ra nhận xét tương tự, thân thể mệt mỏi đè nặng lên Yuta "Luôn luôn ở nhà với em"

Yuta không lạ gì với những cuộc nói chuyện không dứt của họ về tương lai, bạn trai của cậu đã quyết định Yuta sẽ là người mãi mãi trong cuộc đời anh. Jaehyun rất thích nói về việc cả hai cùng nhau tốt nghiệp vào mùa xuân sắp tới và cùng nhau thuê một căn hộ ở đâu đó, cho đến khi cả hai đều đã làm việc đến mức có thể mua được một nơi cho riêng mình. Jaehyun tính toán, số tiền tiết kiệm được từ học bổng của cả hai cộng lại đủ để trang trải sinh hoạt trong ba tháng đầu trong khi họ cố gắng tìm việc làm và hướng đến thế giới trưởng thành. Yuta, bản thân cậu, đã có một kỳ thực tập đầy hứa hẹn vào cuối tuần và dần dần dẫn đến một vị trí cố định sau khi cậu tốt nghiệp.

Khái niệm về nhà, đối với cả hai không phải là một ngôi nhà hay là một căn hộ. Không có một khái niệm chính xác có thể diễn tả chính xác về ngôi nhà của cả hai, bởi vì đối với Jaehyun thì Yuta là nhà, và Jaehyun cũng là nhà đối với Yuta. Nó được lặp đi lặp lại nhiều lần trong mối quan hệ của họ, được thì thầm vào những đêm say xỉn như thế này, hoặc giữa bộ chăn trải giường vào buổi sáng hôm sau khi Jaehyun nằm tựa vào cơ thể trần trụi của cậu. Jaehyun đã thì thầm điều đó vào tai Yuta khi ngồi trong rạp chiếu phim sáng sủa sau những bộ phim đặc biệt ấm áp, nói về điều đó trên bàn trong những bữa ăn tối được đặt trước trong những ngày kỷ niệm hoặc những ngày lễ quan trọng, và trên khuôn mặt của cậu vào những đêm họ ở bên nhau khi anh ấy nghĩ rằng Yuta đã ngủ.

Jaehyun đã cho Yuta một lời hứa về tương lai, và Yuta sẽ đáp lại bằng mọi cách có thể, yêu thương người đàn ông trong phòng bằng cả trái tim mình.

"Chào mừng về nhà" Yuta lầm bầm một cách nhẹ nhàng, đặt một nụ hôn dịu dàng lên đỉnh đầu của Jaehyun, vỗ nhẹ vào mái tóc bằng một chuyển động chậm rãi. Jaehyun hài lòng thở dài, di chuyển từ ngực Yuta đến rúc vào cổ cậu một cách ấm áp "Tối nay anh có vui không?"

"Sẽ vui hơn nếu em ở đó" Jaehyun nói với vẻ bỉu môi, ánh mắt rõ ràng trở lại khi anh rời khỏi cổ Yuta và nhìn lên. Anh luôn nhìn Yuta như thế này, với sự yêu chiều rõ ràng và với tình yêu nhiều hơn Yuta biết phải làm gì với nó, vĩnh viễn được chiều chuộng bởi sự ca ngợi và yêu mến của Jaehyun. "Anh biết em không thích tiệc tùng, hãy ở lại và uống rượu vào lần sau"

"Jaehyun ngớ ngẩn" Yuta lẩm bẩm một cách âu yếm, véo má Jaehyun một lần nữa và xoa má lúm đồng tiền của anh, kéo tới một tiếng rên rỉ khác từ anh ấy. "Nếu chúng ta ở lại, anh không thể gặp bạn bè của mình"

"Anh có thể gặp Johnny và Doyoung vào một ngày khác, chúng ta học cùng một chuyên ngành" Jaehyun phẫn nộ lầm bầm, chọc lưỡi mình vào má mình nơi ngón tay Yuta ở đó. "Anh có thể gặp Taeyong trong các buổi họp câu lạc bộ, và gặp Jungwoo ngay ở phía hành lang. Những người khác không liên quan, ta có thể sống mà không gặp những người ngẫu nhiên"

Jaehyun luôn bị như thế này khi bị say rượu cấp một, nói quá nhiều khi nói ra suy nghĩ của mình mà không cần bộ lọc. Yuta nghĩ rằng điều đó thật dễ thương, nghĩ rằng mọi mặt của Jaehyun đều đáng yêu, nhưng đặt biệt là khía cạnh  anh ấy nói chuyện cho đến khi anh ấy có vẻ trẻ con cáu kỉnh với mọi thứ trên đời.

"Và còn em thì sao? Anh sẽ gặp em như thế nào?" Yuta trêu chọc, nghịch ngợm đôi tai đỏ bừng của Jaehyun và nhìn chúng đỏ bừng hơn nữa dưới cái chạm của cậu với vẻ thích thú.

"Bằng cách đề nghị em đi hẹn hò hoặc đến phòng em mà không cần lời mời" Jaehyun nói một cách tự hào trước khi tiến đến để đặt một nụ hôn lên môi Yuta mà không cần cảnh báo trước. Yuta hôn lại anh, mặc dù cậu không cho phép Jaehyun tiến xa hơn với tâm trí anh vẫn còn bị ảnh hưởng một nửa bởi rượu. "Bởi vì anh không chỉ là một trong những người bạn tốt nhất của em, anh còn là bạn trai của em. Anh có hai vị trí nên em gặp anh thường xuyên hơn em gặp những người khác, đó là điều em muốn"

Yuta cười khúc khích, hôn lên trán Jaehyun khi trái tim cậu dâng trào tình yêu dành cho anh "Anh cảm thấy khá lãng mạn vào tối nay, phải không?"

"Em mang lại khía cạnh đó trong anh" Jaehyun lầm bầm, những ngón tay gõ vào lưng Yuta khi anh vùi mình vào ngực Yuta một lần nữa. Mùi rượu từ từ biến mất xung quanh họ, hoặc có lẽ Yuta đã quen với nó khi cậu hít vào tóc Jaehyun và cười vào da đầu anh. "Anh yêu em Yuta. Anh đã thấy Doyoung hôn tạm biệt Johnny và nhận ra mình cũng muốn có một nụ hôn"

"Một nụ hôn từ Johnny?" Yuta lại trêu chọc, nheo mắt nghi ngờ khi Jaehyun ngước mặt lên nhìn cậu. Anh tiến về phía trước và hôn lên môi Yuta một lần nữa, không đủ mảnh liệt để đặt họ vào tình huống Yuta không muốn nói về tình trạng say xỉn của chính Jaehyun, nhưng đủ để Yuta biết Jaehyun không hài lòng với lời nói của cậu. Cậu cười khúc khích trước đôi môi phẫn nộ của Jaehyun, nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào gáy để xoa dịu thần kinh của Jaehyun.

"Chỉ từ em, anh chỉ yêu em" Jaehyun tuyên bố, tiếp tục hôn lên mặt Yuta, từ má đến chóp mũi. Sau đó anh buông eo Yuta, khoanh tay trước ngực một cách khó chịu, bĩu môi lần thứ hai trong một đêm. Nội tâm Yuta không khỏi bật cười trước cảnh này, tự hỏi làm thế nào mà cậu lại có một anh bạn trai dễ thương như vậy. "Kể từ khi Johnny dạy em cách trêu chọc anh, em đã không ngừng lại. Em thật xấu tính"

"Dù sao anh cũng thích nó" Yuta khẳng định với một nụ cười nhỏ, nhìn sự tức giận giả tạo tan chảy trên khuôn mặt Jaehyun khi anh ấy quay lại nhìn Yuta như thể cậu đã treo những ngôi sao lên bầu trời. Một cách riêng tư, cậu nghĩ cậu sẽ không thấy phiền khi làm như vậy nếu điều đó khiến Jaehyun có thể tận hưởng bầu trời đêm tuyệt đẹp. Cậu rướn người và chạm vào mũi Jaehyun khi bạn trai của cậu vòng tay qua và ôm eo cậu một lần nữa. "Dù sao thì anh cũng yêu em"

"Anh có" Jaehyun trả lời, lại cắn vào môi Yuta "Em đã biết điều đó, anh yêu em rất nhiều"

Yuta khẽ ngâm nga trước khi nhìn vào đôi mắt trung thực của Jaehyun. Ở nó, cậu cũng có thể nhìn thấy tương lai của mình. Cậu có thể thấy những con chó mà Jaehyun đã nói với cậu về việc đồng ý nhận nuôi, chìa khóa ngôi nhà đầu tiên của họ, một chiếc giường để họ sử dụng cùng nhau mỗi đêm, một căn bếp lớn hơn để Jaehyun có thể nấu ăn cho Yuta như anh vẫn luôn nói về việc muốn làm. Một tương lai mà cả hai không phải lo lắng về sự ghẻ lạnh của cha mẹ mình, hoặc sự bất an nhỏ về tài chính của họ chỉ được giải quyết bằng học bổng của họ, hoặc một cái gì đó đơn giản hơn như Yuta thiếu vắng những đụng chạm của Jaehyun vào nửa đêm.

Họ đã thảo luận về nó một lần và chỉ hơi mơ hồ, nhưng Yuta biết Jaehyun cũng muốn kết hôn với cậu vào một ngày nào đó. Cậu cũng mong chờ vào điều đó, một trong hai sẽ đeo nhẫn vào ngón tay người kia, và trong khi Yuta luôn mơ ước được trở thành người được cầu hôn, nếu đó là Jaehyun cậu sẽ rất vui khi trở thành người được ngỏ lời cho bàn tay của mình vào một ngày nào đó.

"Và em yêu anh" Yuta thì thầm, cuối cùng cũng đáp lại lời thú nhận tình yêu lần thứ một triệu mà cậu nhận được từ Jaehyun kể từ khi họ bắt đầu hẹn hò. Họ đã thốt ra điều đó trong mọi bối cảnh có thể tưởng tượng được, nhưng Yuta ngụ ý điều đó mỗi lần một cách sâu sắc, nếu không muốn nói là nhiều hơn. Cậu có thể nhìn thấy ánh mắt lấp lánh trong mắt Jaehyun rằng bạn trai của cậu cũng có ý nghĩ giống vậy.

Jaehyun là tình yêu của đời cậu, Yuta không cần dùng rượu để giải tỏa khía cạnh này của Jaehyun nhưng Jaehyun say xỉn lại càng thể hiện rõ hơn. Anh ấy luôn yêu thương, là người bạn trai chu đáo nhất mà Yuta từng có ( cậu đã có ba người bạn trai và cậu ghét nói về hai người kia ) và Yuta sẽ rất hạnh phúc nếu cậu có thể có Jaehyun mãi mãi, bởi vì cậu chưa từng cảm thấy ai như anh ấy.

Và bởi vì mối quan hệ với Jaehyun là mối quan hệ tình cảm công khai đầu tiên mà cậu từng có, cậu dựa vào Jaehyun và nói "Anh là tình yêu của đời em"

Ánh mắt của Jaehyun dịu dàng đi đáng kể và trước khi Yuta có thể ghi nhận ra những gì đang xảy ra, cậu cảm thấy Jaehyun đang động đậy bên dưới mình. Yuta nhìn thấy anh ấn đầu anh ấy vào ngực mình, nước mắt giàn giụa, và cậu biết sự chóng mặt khi say rượu của Jaehyun cuối cùng cũng tắt dần và nhường chỗ cho những tình cảm mềm mại. Jaehyun hòa hợp với cảm xúc của anh ấy hơn vẻ ngoài nghiêm khắc của anh, anh kéo chiếc áo sơ mi của Yuta trong nước mắt "Anh không thể tin được anh gần như phát run khi hỏi em một buổi hẹn hò trong năm đầu tiên của chúng ta" anh cố gắng nói với một nụ cười, mặc dù nụ cười khúc khích của anh bị hỏng. "Anh sẽ ở đâu bây giờ nếu không có em trong vòng tay?"

"Yuta-ít đi" Yuta trả lời, cổ họng khô khóc khi cậu cố nói đùa để đánh lạc hướng thực tế rằng cậu cũng muốn khóc. Thông thường các cuộc trò chuyện của họ sẽ kết thúc bằng việc một trong cả hai khóc, choáng ngợp vì họ thực sự có ý nghĩa với nhau như thế nào. Sự căng thẳng trong công việc của Yuta kết hợp với sự tự nhiên của Jaehyun nói chung tạo nên một thảm họa, nhưng Yuta sẽ không làm điều đó xảy ra khi cậu áp má Jaehyun vào lòng bàn tay mình "Đừng bao giờ nghĩ về một thế giới mà em không phải là của anh"

"Anh sẽ không mơ về điều đó, anh yêu em. Em là điều tuyệt vời nhất từng xảy ra với anh, là phần yêu thích nhất của anh khi còn sống" Jaehyun lầm bầm, giọng vẫn khó chịu nhưng Yuta không để ý. Yuta yêu anh đến mức chết vì anh nếu cần, mặc dù cậu biết Jaehyun sẽ không bao giờ để cậu liều mình trong bất kỳ tình huống nào. "Yuta, anh có thể ngủ ở đây tối nay không?"

"Anh nghĩ em định đuổi anh ra à? Tất nhiên là anh có thể" Yuta trả lời với nụ cười trên môi. Cậu đưa tay vuốt má Jaehyun và nụ cười của cậu chỉ mở rộng hơn khi thấy nét ửng hồng trên má của Jaehyun. Cậu tặc lưỡi "Không có gì không đúng đắn tối nay. Anh cần nghĩ ngơi"

"Anh không nghĩ về nó"Jaehyun khẳng định một cách phẫn nộ , mặc dù đáp lại anh ấy đã mỉm cười với Yuta, và Yuta nghĩ rằng cậu có thể làm bất cứ điều gì trên đời nếu Jaehyun cứ mỉm cười với cậu như vậy. "Anh rất buồn ngủ"

"Em biết anh rồi, anh yêu" Yuta lầm bầm, lần nữa luồn ngón tay qua tóc Jaehyun. "Lần trước anh để lại một ít quần áo ở đây, để em lấy cho anh"

Cậu cố gắng vùng ra khỏi vòng tay của Jaehyun, nhưng bạn trai vẫn giữ chặt cậu như mọi khi và Jaehyun không hề nhúc nhích. Cậu nhướng mày nhìn xuống bạn trai của mình và bị bắt gặp bởi một nụ cười gượng buồn ngủ. "Chỉ một lúc nữa thôi" anh nói, giọng nói như đang chìm vào giấc ngủ. "Thật ấm áp"

Yuta tặc lưỡi, nhưng cậu hoàn toàn không có ý kiến gì mà nhường chỗ cho bạn trai ngủ và đưa ra yêu cầu của cậu dễ dàng. Cậu mỉm cười, gật đầu và ngả vào lưng thoải mái vào lòng Jaehyun. "Nếu anh dám ngủ gục (*) , em sẽ giết anh vào buổi sáng."

(*)Fall asleep on somebody: Có nghĩa là hai người đang ngồi cùng nhau hoặc đang âu yếm nhau và người nói ngủ gật khi ở vị trí đó, bình thường với đầu / cánh tay tựa vào người kia.

Jaehyun tạo ra một tiếng ồn, một thứ gì đó như sự cười nhạo và hoài nghi, xen lẫn vào đó là sự mệt mỏi của anh ấy "Anh muốn thấy em cố gắng, em yêu"

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.- .-.-.-.-.-.-.-.-.-Sáng hôm sau  -.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

"Tất cả những gì nói về việc giết anh, chỉ dành cho em là người đã ngủ gục [chỗ này nghĩa giống phía trên]" Jaehyun lớn tiếng trêu chọc từ bàn ăn, nơi anh phết bơ lên những lát bánh mỳ nướng. Yuta ngả người ra ghế sofa, khoanh tay trước ngực hờn dỗi, đợi Jaehyun chuẩn bị xong bữa sáng cho họ. Vào những buổi sáng tràn đầy năng lượng hơn Jaehyun sẽ làm cho họ bữa sáng đầy đủ đặc trưng của người Châu Á, nhưng Yuta thích khi Jaehyun cảm thấy lười biếng và thích ăn bánh mì nướng và trứng. Cậu quan sát một cách vô cùng thích thú khi Jaehyun bắt đầu tìm những quả trứng trong tủ lạnh của Yuta.

"Đó không phải lỗi của em" Yuta càu nhàu khi Jaehyun lấy ba quả trứng ra, trong lòng biết rằng Yuta thích ăn một quả trong khi Jaehyun ăn hai quả. "Em rất thoải mái, đó là lỗi của em, thực sự"

Tiếng cười sâu thẩm của Jaehyun bật ra khỏi bức tường và vọng lại vào tai Yuta, khiến cậu cảm thấy ấm áp khi nghe âm thanh đó. Khi họ bắt đầu hẹn hò, Jaehyun đã khá xấu hổ vì nụ cười của anh ấy, nụ cười được miêu tả như một người cha cười bởi cái miệng lớn của Johnny và anh đã kiềm chế không cười quá mức khi có sự hiện diện của Yuta. Nhiều năm sau, bạn trai của cậu đã đủ thoải mái để được là chính mình thay vì cố gắng bày ra vẻ ngoài lạnh lùng để cố gắng gây ấn tượng với Yuta như thời niên thiếu khi họ quen nhau. Yuta sẽ luôn trân trọng tiếng cười của Jaehyun và yêu quý, mọi bộ phận khác của bạn trai cậu, như một dấu hiệu cho thấy Jaehyun thể hiện con người thật của anh ấy một cách sâu sắc nhất.

"Đúng vậy" anh nói, bật bếp và đập trái trứng đầu tiên vào chảo. "Tất cả là lỗi của anh. Anh rất xin lỗi. Yuyu"

Anh cười khẩy và Yuta trở nên mệt mỏi khi tiếp sức với sự vui vẻ buổi sáng của bạn trai mình, người đàn ông vĩnh viễn miễn nhiễm với cảm giác nôn nao và bất cứ điều gì tương tự. Cậu đứng lên từ chỗ ngồi của mình và đi đến chỗ của Jaehyun, người đang cố gắng hoàn thiện một trái trứng mặt trời bằng cách cố gắng đẩy lòng đỏ đến cùng vị trí mà anh ấy nhìn thấy khi xem phim truyền hình bằng thìa của mình, Yuta quay lại và ôm lấy anh và cảm nhận được Jaehyun giật nảy lên, chiếc thìa của anh lướt qua quả trứng và làm vỡ lòng đỏ.

"Yuta" Anh rên rỉ, buồn bã nhìn quả trứng đã hỏng của mình khi đang chiên trên chảo một cách thảm hại. Tuy nhiên Jaehyun vẫn xoay người lại trong vòng tay cậu, mỉm cười khi anh hôn nhẹ lên trán Yuta. "Quả trứng đó là của em"

"Tất nhiên, Jae" Yuta trả lời, nhắm mắt trước khi cảm thấy Jaehyun đặt một nụ hôn nữa lên trán của mình trước khi bạn trai cậu quay lại và tiếp tục nấu món trứng bị phá hủy của anh. Yuta ôm chặt anh hơn và cảm thấy Jaehyun thư giản trong vòng tay cậu, vui vẻ ngâm nga một mình. Yuta hôn lên lưng anh và cảm nhận được cơ lưng của Jaehyun khi chạm môi vào bên kia lớp vải mỏng của áo sơ mi. "Em yêu anh"

Jaehyun dùng thìa để gắp trứng sau khi đã hoàn thành và cho vào đĩa. Sau đó, anh tắt bếp và quay lại, vòng tay qua eo Yuta và dễ dàng bế cậu lên. Anh bế Yuta lên giường và nhẹ nhàng hạ cậu xuống nệm trước khi trèo lên người cậu và cúi mặt xuống, áp môi mình vào Yuta.

Khi Jaehyun rời đi, anh ấy nhìn chằm chằm vào Yuta với tất cả các vì sao trên bầu trời trong đôi mắt của mình, biểu hiện của anh ấy vô cùng trìu mến khiến trái tim Yuta đau nhói. Jaehyun cười khẩy, gạt tóc mái của Yuta ra khỏi mắt. "Anh cũng yêu em," anh thì thầm. "Điều đó sẽ không thay đổi. Anh sẽ luôn yêu em."

Yuta nhận thấy rằng ngay cả trong đôi mắt tỉnh táo và tỉnh táo hơn rất nhiều của Jaehyun, cậu vẫn có thể nhìn thấy những hứa hẹn le lói về một tương lai với Jaehyun. Trong nội tâm, cậu mong được tốt nghiệp vào mùa xuân và chuyển đến một nơi khác với Jaehyun, để bắt đầu một cuộc đời đầy hứa hẹn và tình yêu với anh và nắm lấy thế giới từ không gian giữa vòng tay của Jaehyun.

"Chúng ta quay lại làm bữa sáng nhé?" Jaehyun hỏi, mỉm cười đủ để cho má lúm đồng tiền lộ ra, thụt sâu vào má. Yuta vòng tay qua cổ Jaehyun và đưa anh xuống một nụ hôn nồng nhiệt nữa, trước khi để bạn trai đi.

"Em sẽ chỉ xem, làm đồ ăn cho em, bạn trai," cậu yêu cầu một cách táo tợn, kiếm được một nụ cười nồng nhiệt giữa đôi môi hơi sưng của Jaehyun.

"Bất cứ điều gì em muốn, em yêu".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro