mùa đông.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

couple: james potter x lily evans.

| tách trà, mở đầu của tình yêu. |

tiếng gió đông hiu hiu thổi. sương tuyết vấn vương đầy trên lá, khắp đường đắp đầy tuyết trắng sau trận bão đêm qua. những mảng sương mù giăng kín trên bầu trời luân-đôn, anh quốc. cảm giác mát lạnh của khí trời lần mò trên da tôi. chết tiệt, tôi chỉ muốn chôn mình trong chiếc nệm ấm áp ở nhà, nhưng nhà biên soạn của tôi - cô helen, một người phụ nữ ba mươi tuổi có cùng tên với mẹ tôi mong muốn gặp tôi ngay hôm nay để duyệt bản thảo cuốn sách mới của tôi.

nếu không phải cô helen đã nhận chi trả mọi chi phí ngày hôm nay, tôi thề tôi sẽ từ chối và hẹn một hôm khác. tôi bước đi thật nhanh đến địa điểm đã hẹn gặp là một quán trà mang âm hưởng của những năm 80s.

serendipity,

sự may mắn không hẹn mà gặp.

đó là cái tên của quán cà phê này.

lily evans mở cánh cửa gỗ và bước vào trong. thoạt nhìn, bên trong có vẻ vô cùng ấm cúng; một chiếc lò sưởi gắn trên tường, một giá sách bằng gỗ lim chứa đầy các loại sách khác nhau; những chiếc bàn nhỏ nhỏ cùng bốn chiếc ghế; màu sắc hoa văn trên tường bao gồm đỏ, nâu và màu vàng da. bên tường, một chiếc lò sưởi hình vuông được xây bằng gạch đỏ có ống khói thông hơi hiếm thấy. tôi tìm bàn đã được đặt trước, ngồi xuống và đọc cuốn sách mà tôi đã đem theo bên mình.

tôi từ chối gọi thức uống vì tôi đã đem theo một cốc capuccino nóng; mặc dù trong quán trà vô cùng ấm cúng, nhưng đi bộ một lúc lâu làm tay chân tôi tê cứng và mệt mỏi; tôi khẽ hà hơi vào tay để sưởi ấm.

'ting'

tiếng chuông tin nhắn vang lên. tôi có thể đoán được điều gì đã xảy ra. helen bị kẹt trong cơn tuyết, và bùng kèo với tôi. tchh, chết tiệt. nhưng cô ấy đã chi trả mọi thứ, và quán trà này vô cùng ấm áp, nên tôi chấp nhận ngồi đây một lúc để sửa lại bản thảo cho vừa ý mình.

"đây là trà hoa hồng của cô. uống cà phê nhiều không tốt cho sức khỏe đâu. bà helen dặn tôi mang trà đến cho cô, cùng với một chút macarons."

tiếng của anh chủ cất lên. tôi ngước lên nhìn chàng trai ấy: một vị cao ráo, mái tóc rối bù và đôi mắt đen như hớp hồn người khác. tôi sẽ không nói người kia đã làm tôi rung rinh một chút rồi.

"à-" tôi ngập ngừng đáp, "vâng, cảm ơn anh. tôi nghe bà helen nói trà hoa hồng ở đây khá ngon." lily nhìn người đàn ông chớp mắt, đầy ngạc nhiên. "tôi đã nghe rất nhiều người nói thế, nhưng riêng bà helen thì chưa." anh đặt dĩa macarons và bình trà hoa hồng xuống bàn, lại ngồi xuống chiếc ghế đối diện.

"bà ấy rất ít khi khen ngợi gì đó," tôi đáp ngay. đối phương có vẻ rất ngạc nhiên khi nghe tôi nói như thế, "cô rất hiểu bà ấy." anh nói.

"chúng tôi mới quen nhau được bốn tháng," kể từ khi tôi nộp bản thảo cuốn sách lần đầu tiên. lily thầm nghĩ, lại nhìn anh chủ quán rót hai tách trà. anh khẽ đẩy tách trà bốc khói nghi ngút đến trước mặt tôi, mỉm cười. "thời tiết không tốt lắm. không có nhiều khách đến, tôi có thể trò chuyện với cô trong lúc này không?"

"à vâng, tôi đi bộ từ nhà đến đây. trời thật là lạnh." tôi nhún vai.

"london là xứ sở sương mù mà." anh khẽ uống một ngụm trà, vẻ mặt đầy thỏa mãn. "tôi là james potter, 24 tuổi. còn em?"

"lily evans, 23 tuổi." tôi đáp nhẹ. "anh có thể gọi tôi là lily, anh james." tôi không ngần ngại gọi tên james một cách thoải mái.

"ồ, lily." james nói một cách tinh nghịch, "rất vui được quen biết em."

xem ra phải cảm ơn helen một lần mới được. tôi nghĩ thế.

trong cái giá lạnh của mùa đông, anh đưa tôi một tách trà nhỏ xinh. không biết tôi có thích trà hay không, nhưng tôi thích anh mất rồi.

"găng tay đây. lúc nãy trông em có vẻ rất lạnh." james đưa cho tôi một đôi găng tay màu be, mỉm cười.

"vâng." đỡ lấy đôi găng tay, tôi gật đầu mỉm cười.

"lần sau hãy thử trà hoa cúc nhé." james nói lớn khi tôi rời đi.

"tất nhiên rồi, james!" tôi ngoái đầu, vẫy tay.

|mùa đông năm ấy, lily evans chạm mặt james potter.

cũng vào mùa đông năm ấy, tách trà của james potter đã mở đầu cho câu chuyện tình yêu của họ.|

12:24, 11/8/2022.

aliciarte.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro