Chương 18. Phải đánh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hức hức... " Mái tóc đen nhánh của mỹ nhân tản mạn khắp nơi, ngọc thể trắng như tuyết nằm dưới thân thể nam nhân cường tráng, đầu gối gác lên bả vai nam nhân, cặp đùi ngọc thon dài tách ra, hoa huyệt lầy lội ở ngay trước mắt hắn.

Mà nam nhân lại vô cùng thảnh thơi, một tay ung dung xoa bóp cặp mông căng tròn trắng bóc, một tay vuốt ve u hoa giữa hai chân nàng.

"Có muốn hay không?"

"Muốn."

"Dâm đãиɠ, phải đánh."

Chát!

"Có muốn hay không?"

"Không muốn."

"Nói dối, phải đánh."

Chát!

Bị hắn đánh, Trương Nguyên Ánh không chịu nổi, mặc kệ nàng nói cái gì, Phác Thành Huấn đều có cớ đánh nàng.

Hắn đánh cực kỳ mạnh, mỗi một lần đánh, hai cánh hoa nhỏ của nàng đều rất đau. Có điều kỳ lạ chính là, trong cơn đau đó lại xen lẫn cảm giác thoải mái, thậm chí nàng còn có chút chờ mong hắn đánh tiếp.

"Hức hức hức... " Nàng cảm thấy mình sắp hỏng mất, vừa khóc, vừa cam chịu để mặc Phác Thành Huấn mơn trớn hoa huyệt, còn phải trả lời câu hỏi của hắn, không trả lời hắn sẽ tiếp tục nghĩ cách để giày vò nàng.

Phác Thành Huấn đặt câu hỏi xong lại đánh, khiến hoa huyệt của nàng càng đỏ tươi, từ tâm hoa đến cánh hoa, từ cánh hoa đến nhụy hoa, thậm chí là miệng huyệt đang khép mở, đều đỏ rực.

Bị hành hạ nhiều nhất chính là cánh hoa, hai cánh hoa đáng thương run rẩy, rồi lại phun càng nhiều sương sớm, mật dịch chảy không ngừng.

Càng về sau, mỗi lần tay hắn đánh xuống, "Phụt" một tiếng, dâm dịch văng tung tóe.

Chát... Chát... Chát.

Tiếng đánh vang lên liên tục, nàng bị đánh đến nỗi dâm thủy tung tóe khắp nơi, thậm chí bắn lên người hắn.

Mà tiếng rên của nàng cũng ngày càng quyến rũ, rõ ràng là bị đánh mà cứ như bị làm.

Phác Thành Huấn càng không chịu nổi.

Gậy thịt giữa hai chân trướng muốn bùng nổ, nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng khác nào hắn tự tra tấn bản thân mình.

Hắn xoay người Trương Nguyên Ánh lại, để cho nàng cưỡi trên người hắn.

Gậy thịt ngẩng đầu thẳng tắp, nghênh ngang khiêu chiến.

Hắn kéo tay Trương Nguyên Ánh, đặt lên gậy thịt hùng hổ dọa người.

"Muốn không?" Hắn dẫn dắt nàng vuốt ve gậy thịt từ trên xuống dưới, hưởng thụ bàn tay nhỏ bé non mềm của nàng.

Trương Nguyên Ánh uống rượu, nàng không đủ tỉnh táo, bị hắn đánh hoa huyệt, thần trí nàng hoảng loạn, lúc này hoa huyệt trống vắng gần chết, nàng tự giác ngoan ngoãn trả lời: "Muốn."

"Muốn thì tự mình ngồi lên đi." Phác Thành Huấn nhìn chằm chằm vào hai khối thịt đang lắc lư của nàng, hắn mất khống chế đưa tay ra bắt lấy một cái vuốt ve.

Trương Nguyên Ánh sợ hãi nhìn gậy thịt thẳng tắp của hắn, "Lớn quá, không vào được đâu."

Phác Thành Huấn dùng sức véo đầu nhũ nàng, "Làm bao nhiêu lần rồi, còn kiếm cớ không vào được, nhanh lên."

Nàng chép miệng, quỳ gối ngang eo hắn, sau đó đỡ gậy thịt, tìm đến miệng huyệt ẩn nấp giữa hai chân mình.

Phác Thành Huấn thật sự sợ không vào được như nàng nói, ngay tại lúc đầu rồng chống trước cửa hoa huyệt, hắn đưa tay vào giữa hai chân nàng, mạnh mẽ tách hai cánh hoa ra.

"A... " Trương Nguyên Ánh ngồi xuống, hắn lại thuận thế nhấn eo, đầu rồng dễ dàng tiến vào trong.

Có điều hoa huyệt nàng quá trướng, khiến cho nàng run run rẩy rẩy không dám ngồi hẳn xuống.

"Nhanh lên." Hắn giục, sau đó chờ không được nhấn eo thêm một cái.

Cảm thấy quỳ không ổn, Trương Nguyên Ánh quyết định ngồi bệt xuống.

"Phập" Tiểu huyệt của nàng bị gậy thịt hắn xuyên qua.

"A..." Nàng thét lớn tiếng.

"A..." Hắn thỏa mãn thở dài.

"Phác Thành Huấn, sâu quá, sâu quá, ta khó chịu." Trương Nguyên Ánh đáng thương xoa bụng dưới.

Hoa huyệt nàng vừa cạn vừa chặt, rất dễ dàng đội lên đến hoa tâm.

Hơn nữa lần này, nàng ngồi bệt xuống, khiến cho dục vọng của hắn chọc qua hoa tâm nàng, quy đầu hơi nhọn nhanh chóng đâm vào thịt mềm, xuyên qua cửa tử cung, chống lên thành tử cung.

Nửa năm không làm, nàng rất không quen.

Cũng may dâm thủy đầm đìa, tiểu huyệt của nàng cũng trải qua các bước dạo đầu kỹ càng, cho nên không quá đau.

Phác Thành Huấn bị nàng hút trọn, sướng không chịu nổi.

Nghe nàng nói như thế, hắn khẽ nhấc người lên, nắn bóp hai bầu ngực to không ngừng lắc lư.

"A... Ư ư, a." Trương Nguyên Ánh chống tay lên bả vai hắn, cảm nhận được dục vọng sung mãn của hắn, đang ra ra vào vào u huyệt chính mình.

Hắn nhấc nàng lên, gậy thịt to lớn thô lỗ rút ra, mang theo thịt non đỏ tươi và dâm thủy đầm đìa. Hắn chỉ rút ra nửa gậy, tiếp theo đó lập tức thả mạnh nàng xuống, "Phập" một tiếng, chọc xuyên hoa tâm nàng, cắm vào tử cung, sau đó không ngừng rút ra đâm vào, đâm vào rút ra.

Nếu có ai ở đây nhất định có thể chứng kiến, gậy thịt màu tím sậm đáng sợ đang liên tục cắm rút giữa khe mông non mềm trắng như tuyết của thiếu nữ. Gậy thịt to lớn như cánh tay, tiểu huyệt thiếu nữ chặt đến thế, không hiểu làm sao có thể nuốt trôi.

Phác Thành Huấn càng đâm càng nhanh, mãi cho đến khi thiếu nữ bị làm đến dục tiên dục tử, khoái cảm từng đợt rồi lại từng đợt, như sóng sau xô sóng trước, toàn thân run rẩy như bị sét đánh, hạ thân tê rần, đón nhận va chạm nặng nề hết lần này đến lần khác.

Phác Thành Huấn vẫn cảm thấy chưa đủ, hắn đưa tay phủ lên nhụy hoa của nàng, vừa cắm vào tiểu huyệt vừa chơi đùa nhụy hoa.

Công kích đến từ hai phía, Trương Nguyên Ánh chỉ biết thét to "A a..." Tứ chi vung loạn.

Thấy nàng phản ứng kịch liệt đến thế, Phác Thành Huấn lập tức gia tăng tốc độ, ngay cả nhụy hoa cũng bóp ngày càng dùng sức.

"Phụt phụt phụt... "

"Ọp ọp ọp ọp."

Phía trước là âm thanh hoa huyệt bị cắm, phía sau là tiếng nước, vang lên luân chuyển không ngừng.

Rốt cuộc, trong một lần hắn đâm mạnh vào hoa tâm, hai mắt nàng trợn trắng, "Phụt..." Dâm thủy phun tung tóe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro