ăn 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-

jay đứng bên ngoài phòng sunghoon,  đút tay vào túi quần, cảm thấy ngứa ngáy khi chạm vào tay nắm cửa và bất ngờ mở ra. đây dường như là một bài kiểm tra tuyệt vời về khả năng tự kiềm chế của mình, khi người kia thay trang phục, ngay phía bên kia cánh cửa. nưng anh tự tin rằng có thể kiểm soát bản thân mình! anh có thể. anh luôn tự hào về khả năng giữ bình tĩnh của mình và điều này chắc chắn cũng sẽ như vậy... có lẽ sẽ hơi... khó khăn hơn một chút

trái tim anh nhảy lên khi anh nghe thấy một tiếng gọi tên anh nhẹ nhàng.

“j-jay-ah…”

anh gầm gừ trong cuốn họng, câu trả lời trở nên khó nghe hơn. anh chắc chắn đã bị ảnh hưởng!  ý là làm sao jay có thể không, khi chính anh đang mơ mộng về cậu được trang điểm trong bộ trang phục ren thiếu vải. trong tháng qua, đó là nội dung khiêu dâm cá nhân của anh, chỉ có thể truy cập được trong giới hạn của tâm trí. và bây giờ nó dần đã trở thành sự thật

“jay-ah...h-hứa-anh không được cười, hứa đi!”

“sunghoon-ah, không sao đâu—” sunghoon mở tung cánh cửa, những lời jay định nói tiếp bỗng cạn khô trong miệng

tim anh đập mạnh trong lồng ngực; to đến mức anh chắc chắn rằng người kia cũng có thể nghe thấy. trái tim anh đang loạn nhịp, khi tâm trí anh cố gắng giải mã mộng tưởng giữa thực tại

sunghoon trông hoàn toàn vô thực, và thật là ngon. jay đợi được cho phép vào, bởi vì anh đang muốn lao vào sunghoon ngay nhiều như thế nào ngay khi cậu mở cửa, anhkhông phải là một kẻ thô lỗ

sau đó, cậu nói những lời quyến rũ.

“vào trong đi, jay-ah~”

tất cả sự chịu đựng nãy giờ ngư tan vỡ khi anh vồ lấy cậu

-

“A-a-ah!”

tiếng của sunghoon rên rỉ. một mớ hỗn độn khô héo khi jay ấn sâu ba ngón tay vào bên trong cậu, cuộn tròn nó lại, cẩn thận khi chỉ chạm nhẹ vào tuyến tiền liệt của cậu. sự cọ xát vào tuyến tiền liệt của anh khiến người bạn của cậu co giật trong chiếc quần lót ướt sũng, nơi một vệt tinh dịch của cậu hình thành trên chất liệu căng ra

jay cúi xuống, lại hướng về phía ngực cậu, đồng thời đưa những ngón tay của mình lên sâu hơn để cọ xát vào tuyến tiền liệt của cậu

“Nnh-!không!! ahhhh-jay!!”

sunghoon luồn lách, cố gắng thoát khỏi sự chăm sóc của jay. nhưng jay đã nhanh chóng nhận ra, ngay lập tức nắm lấy hông cậu và giữ nó xuống

anh ngậm cái miệng nóng hổi vào nơi đã hình thành một mảng ẩm ướt rõ rệt.  sunghoon kêu lớn trước sự nóng bỏng của khoang miệng và chiếc lưỡi của anh, liếm lên lồng ngực đau nhức của cậu

"j-jay… em không thể…” sunghoon nức nở, không thể kiểm soát cơ thể run rẩy của mình, nước mắt cậu trào ra. yhật không may cho sunghoon, jay không dừng lại, mà thay vào đó, anh cắn nhẹ vào núm vú của cậu bằng răng, nhẹ nhàng, giật giật chúng khi anh nói

“tất nhiên là em có thể… anh luôn làm rất tốt cho em, bé cưng”

và điều này, cả hai đều biết là đúng.  sunghoon thường khoe khoang về thể lực của mình; đã chứng minh điều này trước đây, sau khi cưỡi ai đó trong suốt hai giờ. jay biết - đã từng là nhân chứng cá nhân và có thể làm chứng.

sunghoon gật đầu, yếu ớt, hơi thở của cậu run rẩy giống như cơ thể của bản thân

một lúc trôi qua, và sunghoon vẫn còn run rẩy, đầu cậu mờ mịt hơn cả màn sương chiều lạnh giá. cậu rên rỉ, trống rỗng một cách lạ thường, khi jay rút ngón tay ra, người sử dụng hỗn hợp tinh dịch và chất bôi trơn trong tay để bôi trơn thằng em của anh. sunghoon chăm chú quan sát; ánh mắt anh bóng loáng và mờ mịt vì ham muốn khi jay đặt đầu khấc vào phía cậu của cậu, jay đáp lại ánh mắt đen tối

jay phát ra một tiếng gầm kéo dài, trầm và khàn khàn từ cổ họng khi anh đẩy vào, từng inch một, chậm rãi và không vội vã. trượt từng inch còn lại của chu vi, anh rùng mình, bị bao bọc bởi sức nóng chặt chẽ từ cái lỗ của sunghoon.  anh đã phải dành một phút để thở, tận hưởng hơi nóng bao quanh thanhwd em của mình và chiếc quần mềm mại của người trải rộng bên dưới anh

anh nhìn chằm chằm vào sunghoon, khuôn mặt đỏ bừng và đẫm mồ hôi, mái tóc màu hạt dẻ bết vào trán. anh mắt của anh nhìn xuống cổ họng, đầy vết đỏ, tác phẩm của anh. ánh mắt anh nóng bỏng dán vào ngực cậu, trước khi anh quyết định kéo những diềm trắng của chất liệu vải mỏng lên, để lộ vùng bụng trần của sunghoon, trước ngực cậu

“em trông rất rất xinh, sunghoon-ah... nhưng... anh thích ngắm nhìn mọi thứ của em. ngay cả khi nó chỉ là một tài liệu thiếu vải như thế này, thì điều đó cũng không che giấu được gì... anh thực sự thích em trần trụi như thế này hơn"

jay rên rỉ, cảm thấy sunghoon đang siết chặt quanh mình

"làm-làm ơn, jay,” cậu cầu xin, tuyệt vọng.

mặc dù vậy, cậu không cần phải cầu xin nhiều vì jay cảm thấy anh đã sắp đến. sau một giờ lăn lộn với sunghoon, anh tội lỗi lùi và bỏ bê mọi thứ của cả hai, chắc chắn rằng cả hai đều háo hức với một thứ gì đó cuồng nhiệt hơn

với niềm hân hoan trong tâm trí, anh kéo hông ra sau, trước khi mạnh mẽ đâm toàn bộ chiều dài của mình vào bên trong sunghoon. anh lặp lại nó một lần nữa, và một lần nữa. mỗi cú đều đâm vào tuyến tiền liệt của cậu, gợi ra những tiếng rên cao và nghẹn ngào từ sunghoon.

jay đan hai tay họ vào nhau, và cúi xuống hôn sunghoon – không rời khỏi môi cậu

“gawd-hah-hoon, bạn đẹp quá.  hah-đáng lẽ, anh nên mang cái này sớm hơn, huh...bạn-hah-trông đẹp chết người” lưỡi anh di chuyển đến vòm họng cậu, mút cho đến khi anh có thể cảm nhận được vị kim loại trong lưỡi.  “muốn nữa-hah-? tất nhiên, ngh, chờ anh, hoàng tử sắp tới sao?” jay nhấn mạnh từng từ bằng một lực đẩy

“ưm—!!!” sunghoon siết chặt bàn tay trong tay mình, và siết chặt lấy jay, cơn cực khoái ập đến với cậu trong nháy mắt, vẽ nên một mớ hỗn độn khắp ngực họ. “jayyy!!”  Ngực anh phập phồng lên xuống dữ dội, cái lỗ của cậu siết chặt lấy jay

“sunghoon-ah, anh yêu em,” jay nói, giọng thở hổn hển và không vững khi hông anh khuỵu xuống. anh lại bắt đầu, "hah-chúc mừng sinh nhật— chết tiệt.” jay càu nhàu, hông của anh cố định lại khi anh nhấp hông như ấn lại nòi giống của mình, không cho nó chạy, khiến bụng sunghoon nóng như lửa đốt.

jay rút ra, tinh dịch chảy ra từ sunghoon. căn phòng tràn ngập hơi nóng khi cả hai cố gắng hít thở. sunghoon cười khúc khích, vẫn còn hơi khó thở.

“đồ lót hỏng rồi.”

jay cười với cậu, nhìn vào mắt sunghoon. đôi mắt anh lấp lánh

"anh sẽ mua cho bạn nhiều hơn."

“...anh không thấy kì lạ sao?”

jay cười. “Anh sẽ luôn yêu bạn dù bạn thế nào đi nữa, sunghoon-ah! dù sao thì, chẳng có gì sai khi tận hưởng thứ vô hại như quần áo đẹp cả, đừng lo”  anh thở dài, thích thú.

“bạn nói cứ như thể anh không phát điên lên vì thấy bạn hấp dẫn thế nào ấy.”

“hừm, đúng vậy. bạn phải điên lên vì cậu bé xinh đẹp này, huh?

"ồ, bạn không hiểu được cảm giác đó đâu"

“...jay à.”

“hửm?”

"em yêu anh. cảm ơn vì tất cả.”

jay cười toe toét, hạnh phúc khi thấy sunghoon cười. đột nhiên, jay bật dậy, chạy vội tìm thứ gì đó trong túi áo khoác. trở lại với sự ấm áp của chiếc giường của họ nhanh như khi anh rời đi. một hộp đen.

“chúc mừng sinh nhật, sunghoon-ah.”  một sợi dây chuyền bạc, mỏng.  sunghoon cảm thấy mắt mình ngấn nước trước tình cảm chu đáo – tất cả những món quà và mọi lúc jay đã ở đó vì cậu.

jay tự cổ vũ mình. một sinh nhật thành công khác

" anh cũng yêu em, sunghoon-ah.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro