PondPhuwin - Danh phận mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bangkok mùa này lạnh quá, cái lạnh đi xen lẫn với dòng nước mưa. Tiếng mưa rơi lộp độp trên hiên nhà hiện lên một khung cảnh u sầu và buồn bã. Nhưng đâu phải cứ mưa là buồn, trong căn nhà nhỏ ấy có hai bóng dáng đang ngồi thậm thụt bên nhau. Ngược lại với khung cảnh ngoài kia, hiện lên trong căn phòng là ánh đèn vàng lấp ló cùng một cặp đôi đang ôm ấp nhau. Ấm áp làm sao.

Đoàng!

Tiếng sấm lớn vang lên kèm theo tia sét làm rạng một khoảng trời, có lẽ hôm nay ông trời buồn lắm.

"Á"

Phuwin nằm trong lòng tôi réo lên một tiếng, cậu rất sợ những ngày trời mưa. Ngày hôm đó, với tư cách là hàng xóm cách nhà em vài căn tôi lấy hết can đảm bước sang an ủi lấy tấm thân nho nhỏ ấy.

"Không sao, tao ở đây rồi!"

Hức... Hức

Ừm, ngày hôm ấy trời mưa to, cũng là ngày mà ba Phuwin rời bỏ mẹ con em ấy sang Úc định cư với người phụ nữ khác. Theo tôi nhớ thì trước đó ông ta rất yêu thương gia đình. Nhưng lần này ông tuyệt tình đến nỗi mặc cho mẹ Phuwin có đuổi theo thì ông vẫn cứ đẩy bà ra. Ngay khi ông vừa rời đi bà do quá sốc mà không để ý đường dẫn đến tai nạn và ra đi mãi mãi. Ấy vậy mà cảnh tượng máu me đó lại được nhìn thấy bởi đứa con nhỏ bé mới sáu tuổi hơn.

Sau lễ tang của mẹ bé thì dì và ngoại em đến sống và chăm sóc Phuwin. Nhưng biết không, nó dường như tự kỉ trong khoảng thời gian ấy. Tôi phải chạy theo, tìm hiểu nó đến cùng thì nó mới để tôi được làm bạn với nó.

"Từ giờ tao sẽ chơi với mày, tao hứa không bao giờ bỏ rơi mày đâu. Làm bạn với nhau nha"

Và cũng cách cái ngày định mệnh ấy mười hai năm rồi, tôi cũng sát cánh bên em chừng ấy năm. Lâu dần chắc do ma sát của trái tim tôi dần có cảm giác khác với Phuwin, tôi yêu em mất rồi.

"Này, ngồi đây nhé. Tao đi pha cacao cho uống!"

Trở lại với thực tại cánh tay tôi đã sớm ê buốt khi đỡ đầu Phuwin suốt một tiếng hơn, tôi ôm em trong lòng và ngồi trò chuyện với em. Như này cũng kha khá lâu rồi, cũng vì thế mà tuy ghét trời mưa to nhưng mỗi lần cơn mưa đi qua là tôi lại thấy vui và rạo rực trong người.

"Ừm" Phuwin gật đầu, nó 'À' một tiếng rồi kéo tay áo tôi lại.

"Cẩn thận nhé."

"Tuân lệnh!" Tôi giơ tay làm bộ dạng chào của quân đội, tôi chào cấp trên của đời mình đấy.

Phuwin bị tôi chọc cho cười khúc khích, nụ cười ấy vẫn vậy, nhưng lần này đáng yêu mà mang mác nỗi buồn. Tôi không biết câu chuyện buồn đó có vơi đi hay không, nhưng tôi biết hiện tại Phuwin đã sống hạnh phúc và có mục tiêu riêng của bản thân.

________________

"Uống nhanh rồi tao đưa lên ngủ nhé!"

"Kurap, mà mày ở lại ngủ với tao đúng không?"

Phuwin nhìn tôi với đôi mắt vừa to tròn ngây thơ nhưng lại vừa sâu thẳm.

"Ừm. Cho lên giường ngủ cùng thì tao ở lại"

Tôi nói thế thôi chứ Phuwin nào dám cho tôi nằm sàn, nhân cơ hội này đêm nay tôi sẽ hưởng thụ thật nhiều mới được.

"Vậy đi ngủ hì hì" em khúc khích nhìn tôi cười.

Trong lúc đợi Phuwin vệ sinh cá nhân thì tôi lọ mọ chuẩn bị trước, lên giường chùm chăn và bấm điện thoại chút.

"Mày xong chưa. Tính ngủ luôn trong đó hay gì?"

"Rồi, ra rồi"

"Lại đây nào 'baby'!"

Tôi nằm ghé sang một bên rồi vỗ tay xuống giường chào đón mĩ nam.

Trời vẫn mưa lớn và có thể sấm chớp sẽ xảy ra liên tục, tôi sợ trong lúc ngủ Phuwin dậy khóc lúc nào không hay.

"Đêm mà khóc thì gọi tao dậy biết chưa?"

"Ừm, nhưng yên tâm đi tao sẽ không khóc đâu. Chuyện cũng lâu rồi mà"

Thì đúng là lâu thật nhưng tôi biết Phuwin nó vẫn buồn, lâu lâu còn thấy nó khóc một mình trong phòng tắm. Tôi thương nó lắm nhưng chỉ biết ở bên an ủi như này thôi, làm gì có tư cách mà làm chuyện khác.

"Rồi ngủ đi, anh Pond thương bé cưng nhất !"

"Èo, không thèm nhé!"

Tôi vòng tay ôm trọn Phuwin vào lòng, nhân lúc em không để ý tôi trộm hôn lên mái tóc em một cái, tóc thơm tóc thơm. Phuwin rất hiếm khi để cho tôi được làm các hành skinship, đôi khi chỉ muốn nó ngố ngố như thằng Dunk thì tốt.

Tâm cơ

Hiện tại tôi không xác định được chính xác nhưng chắc cũng khoảng một giờ rưỡi rồi, do một tiếng sấm lớn nên tôi giật mình tỉnh giấc. Phuwin sớm đã ôm chặt lấy tôi, người nhỏ nép vào lòng tôi.

"Không sao, không sao. Tao ở đây rồi."

Tôi nhẹ giọng an ủi, tay vuốt dọc lấy lưng em. Được một lúc thì Phuwin cũng ngước lên nhìn tôi, tôi mắt phủ một lớp sương mỏng nhìn mà thương.

"Đừng khóc nhé, tao xót em lắm!"

Tôi vừa nói vừa lấy tay lau đi hàng nước còn đọng trên mi.

"Cảm ơn nhé"

"Ôi, ơn nghĩ g-"

Bất chợt Phuwin đặt lên môi tôi một nụ hôn nhẹ. Tuy chỉ chớp cái nhưng cũng đủ khiến tôi sững sờ, đôi môi nhỏ nhỏ đỏ xinh ấy vậy mà lại chủ động đặt lên môi tôi.

"P...phuwin"

Những tưởng chỉ được vậy thôi tại Phuwin là người không bao giờ chủ động. Ấy thế mà nó lại chụt cái nữa vào bờ môi tôi.

Chóp

Eo ôi chết thôi, thằng bé nó vừa hôn con kìa mẹ ơi. Đôi môi ấy chúm chím đỏ nhìn lúc nào cũng dễ thương tôi ao ước nó lâu lắm rồi đó!

"Hức...hức"

"Ơ ơ, sao lại khóc. Nếu không thích thì lần sau tao không làm nữa, tao xin lỗi mà. Pond~ pond..."

Hehe, bạn nghĩ tôi có tha cho nó không? Đương nhiên là không rồi!

"Huhu, mày cướp mất nụ hôn đầu của tao rồi đó. Một đời trai vậy là xong. huhuhu, mày phải chịu trách nhiệm đi!"

"T-trách nhiệm gì, mày muốn tao làm gì cơ?"

Tôi nở một nụ cười, có thể nhìn hơi lưu manh chút nhưng điều tôi muốn nói tới đây.

"Làm người tao yêu"

Gương mặt Phuwin ánh lên vẻ ngạc nhiên, nhìn nó như thế tôi thấy mình hồ đồ quá. Trời ơi, cho con rút lại lời khi nãy đi ạ.

"À... Nếu không thích thì thôi, tao trêu mày chút mà"

"Tao đồng ý. Làm người yêu mày... Và, cho tao được làm người mày yêu nhé?"

"Mày nói thật hả? Không trêu đúng không? Mày không hối hận chứ? Mày.."

"Thôi thôi, mày nói lắm quá. Mau ngủ đi" phuwin bỗng nhiên lại hoá thành mèo nhỏ biết ngại núp trong lòng tôi.

Ơ thế là có người yêu hả? Yeah, má ơi Pond yêu được em bé rồi! Phuwin mà không ngủ chắc tôi nhảy cẫng lên mất!

"Này vậy có được đổi cách xưng hô hông?"

"Tao gọi mày là vợ yêu nhé? Hay bé yêu, à nghe sến quá hay là tình yêu to bự của anh?"

"Rồi có được công khai hông? Hay mai nói cả trường nghe ta?"

Tôi nằm luyên thuyên một hồi lâu thì nhận ra Phuwin đã sớm ngủ say khướt trong lòng mình rồi, yêu quá đi!
_____________

Chuyện là cũng coi we are rồi viết vậy đó
Flop ác🤡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro