Phần Không Tên 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 1/9Ly Hồn Ký – Chương 45Chương 45: Oán hậnEdit: FutambBeta: An Dung NiVài ngày kế tiếp sóng yên biển lặng, Lam Như Vân nghỉ ngơi ở nhà, Kim Thu gọi qua một lần nhưng chị ta không nhận, sau đóchị ta gửi tin nhắn cho cô, nói muốn yên tĩnh một thời gian.Vệ Thiên Hành nói phải đi Bắc Kinh một chuyến, xử lý vài việc riêng, Ngải Địch cũng đi cùng. Công việc thường ngày của KimThu liền trở nên đơn giản hơn, chuyện phiền toái nhất là nhận điện thoại của Quách Đình.Để làm Lam Như Vân hết hy vọng, Vệ Thiên Hành mới diễn một màn kịch với Quách Đình, cô ta chỉ là đạo cụ hàng đầu màthôi, nhưng không biết Vệ Thiên Hành nói như thế nào, bên kia điện thoại cô ta u oán hỏi Kim Thu: "Vệ đại ca nói muốn điBy Mạc Y Phi - 13 Tháng Tư, 201729/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 2/9xem triển lãm tranh với tôi...""Khi nào Vệ tổng trở về tôi sẽ nhắc nhở anh ấy." Kim Thu đánh dấu vào sổ ghi chép, giải quyết xong liền cúp máy.Sau đó rảnh rỗi không có việc làm, cô mở di động, hôm qua thím Hồng gọi điện nói muốn chọn ngày dương khí nặng nhất đểgiải quyết con ma nữ kia, nội dung cụ thể cô không hiểu lắm, dù sao loại chuyện như vậy cứ giao cho nhân sĩ chuyên nghiệpxử lý là được.Ai bảo cô vừa nhìn thấy ma nữ đó chân liền không nhịn được nhũn ra.Trừ việc đó, chuyện làm Kim Thu lo nghĩ hơn là chuyện nhà bên cạnh. Từ khi bà lão ấy mất, mấy người con của bà vừa nhậnđược tin liền đến xử lý hậu sự, có người nói di thể của bà vẫn còn ở nhà tang lễ, nhưng bốn người con của bà đã vì chuyện disản mà tranh cãi.Hài cốt vẫn còn chưa lạnh, chuyện này thật sự làm người ta không nỡ nhìn. Bọn họ một nhà mấy người chen chúc trong cănphòng nhỏ, vô cùng ầm ĩ, nội dung chủ yếu là về căn phòng, đó là di sản của bà lão, lấy giá thuê phòng ở Hải Thành, đây đãlà một con số lời không nhỏ.Kim Thu thật sự không hiểu có gì đáng để giành giật, không có di chúc thì chẳng phải cứ việc chia đều thôi sao? Nhưng bọn họai cũng có lý do, ví như người con cả nói hắn là con trưởng phải được kế thừa nhiều một chút, con gái đã gả đi không phảingười trong nhà nữa, người con thứ hai là con gái, đang sống ở Hải Thành, là người con duy nhất 'mỗi tháng' đều đến thămbà, cô ta nói năng rất chính nghĩa rằng lão đại còn chưa hết hiếu, đều chỉ có cô ta chăm sóc mẹ già, nên cô ta phải được phầnnhiều nhất, người thứ ba là con trai, ngay lập tức không vui, người thứ tư cũng không tỏ ra yếu kém vào cuộc, nói chung loạnthành một đoàn.Vệ Thiên Hành không ở công ty, Kim Thu cũng không cần tăng ca, tới đúng giờ tan tầm về nhà, Bạch Tuyên thích ăn đồ ngọt,cô đặc biệt mua vài bịch kẹo cùng mấy món tráng miệng mang về cho anh. Nhưng không ngờ vừa đặt đồ xuống tìm chìa khóamở cửa, một bé trai còn chảy nước mũi đến lục túi đồ của cô, Kim Thu nhíu mày: "Không được động vào đồ của dì."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 3/9Nhưng thằng nhóc đó hoàn toàn làm ngơ, lục thấy túi bánh bông lan cô vừa mua liền muốn lấy ra, Kim Thu cứng ngắc caogiọng: "Dì đã nói, không được động vào đồ của dì!"Cô cầm túi đồ lên, thằng bé kia liền 'oa' một tiếng khóc lớn. Tiếng khóc vừa bật lên, một người phụ nữ trong phòng bên cạnhliền bước ra, người phụ nữ đó khoảng ba mươi tuổi, trang điểm rất đậm, người rất gầy, thoạt nhìn vô cùng khủng bố, vừa laora liền không nói hai lời nhắm thẳng vào Kim Thu điên cuồng mắng: "Tại sao cô lại bắt nạt con tôi, nó còn nhỏ như vậy cô đãđộng tay động chân với nó, cô có còn nhân tính không hả, Đào Đào cho mẹ xem, đau ở đâu?"Kim Thu khiếp sợ, cô hoàn toàn chưa động đến một đầu ngón tay của thằng bé này, bản lĩnh đổi trắng thay đen như vậy thậtsự làm cho người ta phải ca thán.Nghe mẹ vừa nói, thằng bé liền khóc to hơn, dẫn tới sự chú ý của mấy người khác trong phòng, trong đó có một người đànông thân hình cao to, vừa nghe tiếng khóc liền hung thần ác sát ép tới: "Cô đánh Đào Đào?"Kim Thu giận quá hóa cười: "Tôi đánh nó, con mắt nào của anh thấy tôi đánh nó?""Nếu cô không đánh sao nó khóc lớn như vậy?" Mẹ Đào Đào cũng là một người nhanh mồm nhanh miệng.Kim Thu biết cô đã đụng phải 'gia đình ăn vạ' trong truyền thuyết: "Nó khóc là do nó tự muốn khóc, tôi làm sao biết vì sao nókhóc?""Chắc chắn cô đã làm Đào Đào của chúng tôi bị thương!" Mẹ thằng nhóc ỷ vào người đông thế mạnh, rõ ràng không hề cóthiện ý.Dáng vẻ hung hăng thô bạo này làm Kim Thu nở nụ cười châm chọc: "Này, ỷ người đông thế mạnh thì muốn làm gì tôi hả, chịnói tôi đánh con chị, được, bây giờ tôi báo cảnh sát, chúng ta đến đồn công an nói chuyện, đến bệnh viện kiểm tra vếtthương, nhìn rõ xem chị oan uổng tôi, hay là tôi đánh con chị!"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 4/9"Cô còn không chịu thừa nhận!" Mẹ Đào Đào là một người thất học, chỉ dựa vào vẻ đanh đá để làm cho người khác nhượngbộ."Tôi đã làm chuyện gì thì nhất định sẽ không chối bỏ, nhưng chuyện tôi chưa làm, ai cũng đừng hòng vu oan cho tôi!" KimThu chớp chớp, trừng mắt nhìn mấy tên đàn ông trước mặt, "Tôi cảnh cáo các người, các người tốt nhất không nên lại gần tôi,nếu bụng tôi xảy ra chuyện, các người có chịu trách nhiệm nổi không?"Ừm, trong bụng cô không có em bé, dì cả vẫn đang đến... Kim Thu bình tĩnh nghĩ, phô trương thanh thế vân vân, chẳng lẽ côkhông biết hay sao, nhưng đối phó với 'gia đình ăn vạ', phải dùng đến phương pháp đặc biệt, bởi vì bọn họ không nói lý lẽ.Đó thật sự là thư sinh gặp phải binh lính, có lý hay không cô không biết, cũng may đối với những người như vậy không phảikhông có cách đối phó.Kim Thu nhìn bọn họ: "Thi cốt của bà ấy vẫn chưa lạnh, các người đã ở chỗ này cãi lộn, không sợ buổi tối bà ấy hiện về gặpmấy đứa con chẳng ra gì như các người hay sao?"Từ sau khi gặp Bạch Tuyên, đối với mấy chuyện tâm linh kỳ lạ cô từ không tin đến kính sợ, lại nói bà lão kia cũng thật đángthương, nếu có thể, nửa đêm hiện ra dạy dỗ lại bọn họ cũng nên.Kim Thu nhún vai, xoay người vào phòng, Bạch Tuyên không ở nhà, có lẽ đã xuống lầu cho thú hoang ăn, Hoa Hoa nằm trêntấm đệm ngoài ban công, nghe thấy tiếng động liền quay đầu sang, Kim Thu cảm thấy ánh mắt của nó như ánh mắt của mộtngười già cơ trí.Cô khe khẽ thở dài, Bạch Tuyên xuyên tường đi vào, còn rất khó hiểu: "Trước cửa nhà chúng ta sao có nhiều người vậy?"Cô kể chuyện lúc nãy cho anh nghe, vẻ mặt Bạch Tuyên liền khẩn trương không khác gì vẻ mặt mẹ Đào Đào lúc nãy: "Vậy emkhông sao chứ?"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 5/9"Không sao." Kim Thu cười híp mắt xoa xoa mặt anh, "Những người đó trông hơi hung hăng một chút, nhưng nếu muốn bọnhọ thực sự ra tay với em, bọn họ chưa chắc đã có cái gan đó, cùng lắm chỉ ra vẻ thôi."Kim Thu tỏ ý sau khi cô đã trải qua vụ sát nhân, vụ lừa bán, chuyện ma nhập, cô đã rất bình tĩnh đối mặt với những ngườibình thường này.Bạch Tuyên lắc đầu như trống bỏi: "Không được không được, vợ à sau này lúc anh không ở nhà, em không được làm nhữngchuyện nguy hiểm." Anh vô cùng sợ hãi, "Không được không được, vợ em nhất định phải cam đoan với anh."Lòng Kim Thu mềm xuống: "Được được được, em sai rồi." Cô cũng vội vàng tự kiểm điểm chính mình, tuy biết đối phương ítcó khả năng sẽ ra tay đánh mình, nhưng cô không nên mạo hiểm như vậy, lúc trước cô rất cẩn thận, không thích gây chuyện,nhưng từ khi có Bạch Tuyên... Ai, được rồi, bởi vì có anh bên cạnh, lá gan của cô cũng ngày càng lớn."Đến đây, ăn đi này." Cô lấy bánh tiramisu cho anh, Bạch Tuyên lập tức vui vẻ ra mặt, ngồi bên cạnh bàn trà ăn từng miếng,vẻ mặt hạnh phúc.Kim Thu cầm khăn tay, nín cười thay anh lau kem bên khóe miệng: "Cứ như trẻ con ý." Bạch Tuyên liếm liếm đầu ngón taycô, một cảm giác ngứa ngáy bỗng đánh mạnh vào lòng cô, sau đó Kim Thu cảm thấy dường như đầu lưỡi anh đã liếm vào tráitim cô.Cô muốn thu tay về, lại cảm thấy có lỗi với anh. Phải biết rằng sau khi trải qua hôm đó, cho đến bây giờ Bạch Tuyên vẫn chưađược 'ăn thịt', không biết có phải do chuyện ngày đó đã dọa anh hay không, mấy ngày nay anh cũng không hề tỏ ra bất kỳ ýmuốn gì.Nhưng nhịn tới bây giờ xem ra đã là cực hạn, anh hôn cô, tay kéo quần áo cô, Kim Thu cảm thấy không nỡ, vì vậy sau một lúcđể anh muốn làm gì thì làm, cô cuối cùng mới chọc chọc mặt anh: "Dì cả của em vẫn chưa đi đâu."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 6/9Hai tai Bạch Tuyên trong nháy mắt cụp xuống, ỉu xìu đứng lên sửa sang lại quần áo, Kim Thu ôm anh vào lòng: "Còn hai ngàynữa thôi, qua hai ngày là được rồi."Anh cọ cọ trước ngực cô: "Không sao, anh nhịn được." Tuy quan hệ của hai người ngày càng thân mật, nhưng Bạch Tuyên lạicó tự chủ trong chuyện này hơn so với lúc trước. Lúc đầu anh vẫn luôn không khống chế được bản thân, lúc nào cũng nghĩđến chuyện này, nhịn không được muốn thoải mái hơn một chút, chưa bao giờ biết khắc chế cùng che giấu, bằng không lúc đóKim Thu đã không cảm thấy biến thái.Nhưng bây giờ anh đã thực sự trưởng thành rồi, tuy vẫn thích thân mật với cô, nhưng anh ngày càng có thể khống chế chínhmình, như thời khắc này vậy, anh yên lặng bình ổn lại cảm xúc, sau đó đứng lên nấu cơm tối.Kim Thu rất ngoài ý muốn, cô còn cho rằng anh sẽ quấn quít lấy mình dùng tay làm một lần.Bạch Tuyên thuần thục xào rau, cơm trong nồi đã sớm nấu xong, vì chỉ có một mình cô ăn, thức ăn và cơm cũng không tính lànhiều, nhưng Kim Thu vẫn ăn một đũa, sau đó đút cho Bạch Tuyên một đũa, anh rất vui vẻ, ăn vô cùng ngon miệng, khônghiểu sao lòng cô đặc biệt vui vẻ: "Bộ dạng này ngốc nghếch quá."Ngay lúc nói, liền thấy anh ngoạm một ngụm, ăn miếng thịt cô đang gắp trên đũa.Kim Thu gắp một miếng đậu hũ bỏ vào miệng, cô là người có bệnh sạch sẽ nhẹ, nhưng bây giờ đã có thể ăn thứ anh đã cắnqua mà mặt không đổi sắc, không hề cảm thấy bẩn dù chỉ một chút."Mợ ơi, muốn uống anh. (Vợ ơi, muốn uống canh)" Bạch Tuyên vừa ngốn cơm vừa nói, bị Kim Thu không nặng không nhẹtrừng mắt: "Không được ngậm cơm nói, nuốt xuống đã."Bạch Tuyên liền im thin thít, nuốt xuống cơm trong miệng mới dám nói: "Canh."Kim Thu múc một thìa canh trứng đút cho anh: "Gấp cái gì, không ai giành với anh cả, ăn từ từ thôi."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 7/9"Thích quá, có thể được ăn chung với vợ." Tuy rằng thỉnh thoảng Bạch Tuyên sẽ cảm thấy khát, nhưng rất ít khi cảm thấy đói,dường như không có thay đổi gì so với lúc trước, nhưng anh rất thích ăn cùng Kim Thu, như vậy nhìn qua bọn họ rất giốngmột đôi tình nhân bình thường.Đêm nay không khác gì mọi ngày, nửa đêm Kim Thu muốn dậy đi vệ sinh, vừa ngồi dậy, Bạch Tuyên liền dụi mắt tỉnh theo,cũng muốn xuống giường đi vệ sinh với cô.Đây là thói quen được hình thành từ chuyện Triệu Gia hôm đó, tuy hung thủ đã bị bắt từ lâu, nhưng anh vẫn kiên trì làm vậy,lý do còn rất đầy đủ: "Cho dù không có người xấu, nhưng nhỡ có con gián đến dọa vợ anh thì làm sao?"Vì vậy dù anh ngáp liên tục vẫn muốn đứng lên đi cùng cô, Kim Thu hơi bất đắc dĩ cùng buồn cười với việc này, đương nhiên,cũng tràn đầy cảm động.Nhưng đến hôm nay liền biến thành tràn đầy may mắn.Cô vừa đi toilet xong, chợt nghe thấy tiếng Hoa Hoa đang ngủ ở phòng khách bỗng nhiên nhảy dựng lên, lấy động tác cực kỳcảnh giác nằm sấp trên mặt đất, móng vuốt bật ra, dáng vẻ như lâm đại địch.Kim Thu cho rằng có chuột, bị dọa giật mình: "Không có chuột đâu mà nhỉ?"Bạch Tuyên hơi nhíu mày, ôm cô vào lòng bảo vệ, môi mím chặt, lòng Kim Thu biết không tốt, ôm eo anh dựa vào, cảm thấyhơi hoảng loạn, Bạch Tuyên nhận ra, thu cánh tay ôm cô chặt hơn.Một cơn gió lạnh thổi tới, đèn phòng tắm chớp chớp, sau đó phụt một tiếng tắt ngúm, cả căn phòng tối om, đôi mắt màu lụccủa Hoa Hoa vô cùng dọa người.Kim Thu có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình rõ ràng, cô căng thẳng nhìn xung quanh, hôm nay ánh trăng rất sáng, chiếukhắp ban công, ban công của cô bình thường phơi quần áo, đặt mấy chậu hoa, mấy ngày nay vì nuôi Hoa Hoa nên đặt thêm29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 8/9vài nệm lót và bát thức ăn cho mèo.Vừa nhìn vẫn thấy rất tốt, nhưng tiếp theo cô liền phát hiện một người phụ nữ đứng trên ban công, Kim Thu bị dọa khôngnhẹ, Bạch Tuyên liền ôm chặt lấy cô, cau mày: "Lại là cô, tôi đã nói không cho phép cô đến tìm vợ tôi rồi mà!"Con ma nữ kia u ám đứng sau rèm cửa, sắc mặt trắng xanh: "Ơ, các người hủy cơ thể của tôi, còn không cho tôi đến báo thùsao?"Hủy thân thể? Kim Thu cố gắng nhớ lại chuyện hôm qua thím Hồng đã nói, sẽ không phải ngày dương khí thịnh nhất là hômnay chứ!Vì mấy ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện, đầu cô loạn vô cùng, hoàn toàn không nhớ rõ cụ thể bất kỳ chuyện gì.Nói vậy, nhân vật phản diện sẽ chết, hay bởi vì sợ anh nói nhiều điều vô ích, ma nữ kia thức thời chọn lựa trực tiếp ra taykhông nói lời nào, tục ngữ nói lúc đầu càng mạnh mẽ, lúc sau sẽ yếu đuối, cô ta hóa thành một luồng gió lạnh phóng tới, BạchTuyên thật ra cũng không biết ma và ma đánh nhau thế nào, anh chỉ vô thức chắn trước mặt cô.Sau đó... sau đó Kim Thu liền nghe thấy một tiếng kêu rên bén nhọn, ma nữ kia hóa thành hàng nghìn tia sáng, bao phủ BạchTuyên, những tia sáng đó không hề nhập vào cơ thể anh, mà biến mất không dấu vết.Kim Thu mông lung, nhìn xung quanh không hề thấy bóng dáng của ma nữ kia, ngược lại nhìn thấy Bạch Tuyên ngây ngốcđứng ở đó, cô sốt ruột: "Anh không sao chứ?" Cô nóng lòng muốn sờ soạng anh kiểm tra từ đầu đến chân.Bạch Tuyên phục hồi lại tinh thần, nghiêng đầu nhìn cô: "Không sao đâu, chỉ là hình như... anh thấy được quá khứ của cô ta."Quá khứ của ma nữ? Kim Thu ù ù cạc cạc: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, cô ta đi đâu rồi?"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 45https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-45.html 9/9"À, hình như biến mất rồi." Bạch Tuyên cũng rất mơ hồ, "Vừa nãy cô ta chạm vào anh liền tan thành từng mảnh, sau đó anhthấy được một vài hình ảnh."Anh kéo Kim Thu về phòng, đặt cô nằm trong ổ chăn ấm áp, sau đó anh ôm cô chậm rãi nói: "Cô ta trước đây hình như làmmột người phụ nữ đàng hoàng, hiền lương thục đức, nhưng sau đó chồng cô ta vụng trộm bên ngoài, ngay cả tiểu tam cũnghại chết cô ta, tàn nhẫn phân thây cô ta ra, linh hồn cô ta không thể ngủ yên, muốn báo thù, vừa hay được một người amhiểu làm búp bê phát hiện, sau đó hắn phong ấn linh hồn cô ta vào hình nhân, người làm búp bê kia nói cho cô ta, nếu muốnbáo thù, chỉ còn cách mượn thân thể của người sống, cho nên cô ta theo Lam Như Vân về đến trong nước."Kim Thu nghe xong hồi lâu, hỏi: "Vậy người làm búp bê kia có quan hệ gì với cô ta? Mối tình đầu, thanh mai trúc mã hay thếnào?"Bạch Tuyên mở to hai mắt nhìn, biểu cảm này của anh vô cùng đáng yêu, làm Kim Thu nhịn không được vuốt ve mặt anh: "Vợà, sao em biết?""... Mấy chuyện ma cẩu huyết thông thường đều như vậy." Kim Thu bùi ngùi nói, câu nói nghệ thuật là lăng kính cuộc sốngquả không sai, "Vậy cô ta đã chết rồi sao?""Đã chết rồi." Bạch Tuyên khẳng định trả lời, anh có thể cảm thấy năng lượng của cô ta truyền lên người mình, mà khí tức vốnthuộc về ma nữ đó đã tiêu tan, tuy không biết vì sao, nhưng anh rất chắc chắn.Kim Thu không hỏi nhiều nữa, chỉ cảm thấy may mắn: "Chết là tốt rồi, rốt cuộc mọi chuyện cũng kết thúc."Tuy nói hoàn cảnh của con ma nữ này rất thảm thương, tội nghiệp như vậy, Kim Thu hẳn phải khóc thút thít, chỉ là cô ta làmLam Như Vân tự sát không thành, sau đó còn nhiều lần đến tìm cô gây phiền phức, tuy có thể thông qua vài câu nói của BạchTuyên biết được hoàn cảnh bi thảm của cô ta, Kim Thu vẫn không có quá nhiều đồng tình.Dùng một câu rất lưu hành bây giờ mà nói, đó chính là không làm thì sẽ không chết.  

dùng một câu rất lưu hành bây giờ mà nói , không làm thì sẽ không chết

nhân sinh trên đời , phải chịu trách nhiệm cho chính mình


  29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 1/15Ly Hồn Ký – Chương 46Chương 49: Dị biếnEdit: FutambBeta: An Dung NiChuyện đi Bắc Kinh vẫn được quyết định, Kim Thu phụ trách đặt trước vé máy bay và khách sạn, vô cùng bận rộn, BạchTuyên cũng bận thu xếp hành lý. Làm cho người ta lo lắng chỉ có Hoa Hoa, không thể mang theo nó đi cùng, dù sao cũngkhông phải định cư, chỉ là đi công tác mà thôi.Bạch Tuyên và Hoa Hoa sớm chiều ở chung, đã sớm bồi dưỡng tình cách mạng hữu nghị đôi bên, vì vậy hôm nay anh mặt ủmày chau ngồi xổm bên cạnh nó rầu rĩ: "Hoa Hoa, không thể mang mày đi cùng, vậy phải làm sao bây giờ đây?"By An Dung Ni - 23 Tháng Tư, 201729/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 2/15Là một con mèo già sống hơn mười năm, có thể nói Hoa Hoa đã hiểu rõ lòng người ấm lạnh, dễ thay đổi, cho nên đối với nỗisầu này của Bạch Tuyên, nó cũng chỉ giơ móng vuốt, vỗ vỗ mu bàn tay anh tỏ ý an ủi.Bạch Tuyên càng thêm luyến tiếc Hoa Hoa: "Hoa Hoa, tao không nỡ bỏ mày lại, nhưng tao càng không muốn rời xa vợ."Đối với đặc tính dính người này của anh, Hoa Hoa đã vô cùng hiểu rõ, quả thực cứ y như con chó lớn suốt ngày chạy quanhchủ ——– giống chó ngu ngốc, Hoa Hoa lắc đuôi, nhắm lại hai mắt bắt đầu ngủ.Bạch Tuyên bị coi nhẹ nhưng không hề biết mình bị một con mèo khinh bỉ, anh u sầu ngồi ngoài ban công than thở.Xa cách là loại chuyện làm cho người ta đau buồn biết bao ——– Bạch Tuyên rốt cuộc cũng đến tuổi 'tức cảnh làm thơ' rồi.Buổi tối Kim Thu biết được, thiếu chút nữa phì cười, nhưng chú chó lớn rầu rĩ không vui như vậy, cô cũng không nỡ cười nhạoanh, chỉ có thể ôm anh vào lòng vỗ về: "Có gì đâu, chúng ta cùng lắm chỉ đi một tháng, nếu quyết định sống ở Bắc Kinh, đếnlúc đó đưa Hoa Hoa đến cùng là được.""Vậy Hoa Hoa ở nhà một mình, ai làm cơm cho nó ăn?" Bạch Tuyên lo lắng.Kim Thu nhịn cười nói: "Em đem nó gửi ở cửa hàng thú nuôi, yên tâm chưa, bọn họ sẽ chăm sóc nó chu đáo mà."Cô vừa nói vậy, vẻ mặt Bạch Tuyên hòa hoãn xuống, thở dài một hơi: "Vậy thì tốt rồi." Anh lập tức chạy đến tấm nệm nhỏ củaHoa Hoa báo tin tốt cho nó, Hoa Hoa chỉ lắc nhẹ đuôi, tỏ ý mình đã nghe xong, đối với mấy câu Bạch Tuyên lải nhải như 'Phảiăn cơm đầy đủ chờ bọn tao về' hoàn toàn làm như không nghe thấy.Kim Thu nhìn liền nở nụ cười, đúng là loài mèo kiêu ngạo, loài chó trung thành, nhìn thế nào cũng thấy căn nhà này ngàycàng thú vị.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 3/15Bạch Tuyên đơn phương tạm biệt Hoa Hoa một lúc lâu mới bắt đầu sắp xếp đồ đạc vào va li, đồ của Kim Thu không nhiều, anhlại không cần mang gì, vì vậy việc sắp xếp rất nhanh đã hoàn thành, Kim Thu tò mò hỏi: "Có háo hức đi Bắc Kinh không?"Biểu hiện của Bạch Tuyên làm cô hơi bất ngờ, vì vẻ mặt anh không thể hiện sự mong đợi khi được đi chơi xa, ngược lại là chútdo dự cùng mờ mịt không thể nói rõ: "Anh không biết.""Sao vậy, không thích đi Bắc Kinh à, đó là thủ đô đấy." Kim Thu ôm anh hỏi, Bạch Tuyên cắn môi, cúi thấp đầu: "Không biết,anh không thể nói rõ là cảm giác gì, chỉ cảm thấy không thoải mái."Kim Thu hơi nghi hoặc, cô không khỏi nhớ đến vấn đề xuất thân của Bạch tuyên, muốn mở lời hỏi anh, nhưng nhớ lại thái độchống cự của anh lúc trước, lời đến bên miệng lại chuyển thành: "Bắc Kinh hay Hải Thành không có gì khác nhau, đều làthành phố lớn, đã là thành phố lớn thì cuộc sống cũng như nhau cả thôi."Hành trình đi Bắc Kinh không có bất kỳ trở ngại gì đã bắt đầu.Vệ Thiên Hành chợp mắt, Lam Như Vân đang xem tài liệu tổng quan, Kim Thu ngồi ghế đơn để Bạch Tuyên có thể thuận tiệnngồi cạnh cô, cô nắm tay anh, nhưng phát hiện đôi mày anh ẩn chứa một chút buồn rầu, lòng cô không khỏi cả kinh.Bạch Tuyên trong lòng cô, luôn luôn là một thiếu niên vô ưu vô lo, anh sạch sẽ tinh khiết đến mức tựa như một đóa sen trắngchưa trải qua mưa gió, cho đến bây giờ cô vẫn chưa từng thấy anh vì bất kỳ chuyện gì mà lộ ra nét mặt như vậy.Rất không bình thường! Cô cẩn thận ngẫm lại, nhớ ra lúc trước Vệ Thiên Hành đã từng nói, Bạch Giác là người Bắc Kinh, BạchGiác, Bạch Tuyên, hai cái tên rất giống nhau, tuy cũng có thể chỉ là trùng hợp, nhưng Kim Thu luôn cảm thấy, e rằng trongmàn sương mờ này, chắc chắn có chút liên quan gì đó.Xem ra phải tìm cơ hội nghe ngóng Vệ Thiên Hành một chút về chuyện của Bạch gia mới được. Kim Thu thầm nghĩ, nhưng lạicó vài phần do dự, cô cảm thấy cuộc sống hiện tại không có gì không tốt, tuy Bạch Tuyên chưa có cơ thể, nhưng dần dần, tần29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 4/15suất anh hiện ra trước mắt mọi người cũng chậm rãi tăng, tất cả đều đang phát triển theo hướng tốt, vậy nếu cứ cố chấp đitìm một đáp án không biết kết quả như thế, thực sự sẽ có ý nghĩa gì sao?Vì sao bất kỳ nữ chính nào trong phim hay tiểu thuyết đều gặp phải nhiều chuyện phiền phức kỳ lạ, cuối cùng nếu không hạichết người khác cũng sẽ hại chết mình, tò mò hại chết mèo.Nếu vì một câu đố không quan trọng mà đánh mất Bạch Tuyên, rõ ràng rất không đáng, nhưng Bạch Tuyên bây giờ như vậy,cô không biết chân tướng, lòng luôn cảm thấy không thể nguôi ngoai.Thật quá phiền phức.Máy bay đã đáp xuống, vương thành trăm năm từ từ hiện ra trước mắt Kim Thu, rất khác so với Hải Thành phồn hoa, hơi thởlịch sử cùng chính trị ở thủ đô rất dày đặc, cùng là nhà cao tầng, nhưng Bắc Kinh lại có không khí hào hùng của bao biến độngthế kỷ.Mỗi thành phố đều có một linh hồn riêng, nếu bàn về tâm linh, Bắc Kinh là đế đô, có khí rồng, chính là nơi của Thiên tử,đương nhiên Hải Thành không thể bì được.Gọi xe đến khách sạn, Kim Thu vừa đặt va li xuống liền phải bắt đầu làm việc, cô hỏi Bạch Tuyên có muốn đi cùng hay không,anh lắc đầu: "Anh hơi mệt, muốn ngủ một chút."Lòng Kim Thu khẽ nhảy lên, nhưng không mảy may hiện ra trên mặt, bảo anh lên giường chỉnh lại chăn cho anh, Bạch Tuyênlưu luyến kéo tay cô: "Vợ về sớm một chút nhé.""Yên tâm đi." Kim Thu hôn lên khóe môi anh, "Anh phải nghỉ ngơi một lúc, em sẽ về nhanh thôi."Bạch Tuyên rất buồn ngủ, 'ừ' nhẹ một tiếng liền nhắm mắt lại, Kim Thu không quá yên tâm, nhưng không thể bỏ qua côngviệc, chỉ có thể ôm một bụng tâm sự đi làm việc với Lam Như Vân cùng Vệ Thiên Hành.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 5/15Cả một buổi chiều, cô đều rất lơ đãng, may mà Lam Như Vân và Vệ Thiên Hành đều có công việc phải suy nghĩ, hai người liêntục trao đổi chuyện công ty, không rảnh quan tâm đến cô.Kim Thu càng lúc càng bất an, nóng lòng muốn tìm cớ nào đó để lập tức quay về xem, nhưng công việc cô được sắp xếpkhông hề ít, nhìn chồng tài liệu trước mặt, bỗng nhiên thấy buồn vô cớ, nhưng buồn thế này chẳng có tác dụng gì, Kim Thu hítsâu vài cái, ép buộc bản thân tập trung làm việc, chỉ như vậy mới hoàn thành công việc đúng tiến độ, cô mới có thể về sớm.Ngay lúc cô bận rộn, Bạch Tuyên cảm thấy thân thể của mình xảy ra biến hóa không thể lường trước được, anh cảm thấy đầuóc rất hỗn loạn, thân thể không tự chủ được lay hướng một nơi không biết tên, Bạch Tuyên cảm giác được, anh gấp rút lên,muốn chống lại luồng sức mạnh đó, anh đem hết toàn lực, nhưng vẫn không thể đánh lại được, đến khi mở mắt ra liền pháthiện cơ thể của mình đã gần ngay trước mắt.May là, anh không bị kéo lại vào cơ thể, chỉ dừng giữa không trung, anh thấy một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi,dáng vẻ hiên ngang, một quý bà hơn sáu mươi tuổi, vì bảo dưỡng rất cẩn thận, thoạt nhìn vẫn trẻ như bốn lăm, còn có mộtông chú nhếch nhác không rõ tuổi tác, đang rung chuông lẩm bẩm trong miệng, hẳn là một chú ngữ nào đó.Mà Bạch Tuyên vẫn không nhúc nhích, không biết vì sao, anh vô cùng bất mãn với việc trở lại, anh cảm thấy bây giờ rất tốt,có vợ bên cạnh như vậy là đủ, vì sao phải trở về?Hai từ 'trở về' này lọt vào tai anh, nghĩa là không hạnh phúc.Tôi không muốn trở về! Bạch Tuyên rất quật cường, nhất định không chịu động đậy, nhưng luồng sức mạnh đó tuy không thểhút anh trở vào cơ thể, nhưng anh cũng không có cách nào rời đi nơi này, Bạch Tuyên nóng nảy, nếu Kim Thu quay về kháchsạn không thấy anh, cô sẽ sợ hãi mất.Vừa nghĩ đến Kim Thu, Bạch Tuyên dốc hết sức lực, liều mạng muốn xuyên tường đi ra, nhưng vừa đi không xa, liền bị hút trởlại, trên trán anh rất nhanh xuất hiện mồ hôi, nhưng anh cắn chặt răng, cố gắng lao ra một lần nữa, qua lại vài lần như vậy,mồ hôi đã ướt đẫm sau lưng.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 6/15Lúc này Mặc đại sư âm thầm kêu khổ, ông có thể cảm giác anh đang trong căn phòng này, nhưng chẳng biết vì sao lại khôngnhìn thấy anh, rõ ràng chỉ là một linh hồn nho nhỏ, lại có thể chống lại năng lực gọi hồn của ông ở khoảng cách gần như vậy,quả thật không thể tưởng tượng nổi.Mẹ Hoàng lo sợ bất an nhìn Mặc đại sư, hoàn toàn không biết cháu trai bà tâm tâm niệm niệm đang ở ngay trong căn phòngbệnh này: "Đại sư, sao rồi?""Mau trở lại đi!" Mặc đại sư nhịn không được lải nhải, "Cậu còn không trở về thì sẽ biến thành cô hồn dã quỷ đấy!"Biến thành cô hồn dã quỷ thì cô hồn dã quỷ, Bạch Tuyên không hề để ý, dù sao anh bây giờ rất tốt, có thể ở bên cạnh vợ,không thể tốt hơn được nữa. Bạch Tuyên nhớ đến Kim Thu, vô thức vuốt ve sợi dây đỏ trên cổ tay, nó rõ ràng là một sợi dâyrất bền chặt, lần này anh vừa sờ liền đứt ra, Bạch Tuyên vô cùng sợ hãi, lúc muốn nhặt lên, lại đột nhiên phát hiện luồng sứcmạnh ràng buộc chính mình đã biến mất.Anh không dám dừng lại, lập tức rời khỏi phòng bệnh, sợ chậm một giây sẽ bị kéo trở về.Chuông đồng trong tay Mặc đại sư ngay lập tức ngừng rung, ông uể oải thở dài: "Tôi vô dụng, cậu ta đi rồi."Môi mẹ Hoàng giật giật: "Đi, đi?""Đúng." Mặc đại sư bắt đầu dọn dẹp, bao gồm lá bùa dán trên tường, nước bùa đã hất xuống đất... Ông đột nhiên phát hiện sợdây đỏ rơi ở góc tường, nhặt lên nhìn liền nhận ra đó là chữ viết tay của ai, "Chỉ đỏ của A Hồng, liệu có phải linh hồn kia đãtừng dính dáng gì đến A Hồng hay không?"Giọng lẩm bẩm của ông cực nhỏ, Hoàng Tử An không nghe rõ: "Ông nói gì?""À, tôi là nói, cậu ta vừa đến đây, nhưng lúc tôi bảo về, cậu ta nhất định không chịu." Mặc đại sư xoa tay, "Nói thật, tôi hếtcách rồi."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 7/15Qua nhiều lần, đối với chuyện này Hoàng Tử An ban đầu nửa tin nửa ngờ, bây giờ đã hoàn toàn hoài nghi: "Nếu đã tới, saochúng tôi không thấy?"Đừng nói ông không thấy, tôi cũng không thấy – Mặc đại sư thầm nói, đưa sợi dây đỏ cho Hoàng Tử An xem: "Đây là thứ cháutrai ông đã để lại.""Đây là gì?" Hoàng Tử An cũng không tiếp xúc nhiều với mấy loại đồ chơi của nữ sinh.Mặc đại sư nói: "Chỉ hồng, yên tâm đi, tôi đã nhận tiền đương nhiên sẽ giúp mọi người xử lý ổn thỏa, sợi dây này có nguồngốc, khi trở về tôi sẽ tìm hiểu, có manh mối sẽ thông báo cho mọi người."Hoàng Tử An bán tín bán nghi: "Ông tra ra phải lập tức cho tôi biết."Mặc đại sư gật đầu, vừa ra khỏi bệnh viện ông liền lấy di động ra: "A lô, A Hồng à, anh có chuyện muốn nói với em, này, anhtrong mắt em khốn kiếp như vậy sao? Được rồi được rồi, em nghe anh nói này, mấy chục năm rồi, lần đầu tiên anh gặp phảichuyện kỳ lạ như vậy đấy."Ông nói từ đầu đến cuối câu chuyện cho thím Hồng, thím Hồng vừa nghe liền nhớ đến chuyện Kim Thu đã kể, hai người đềucảm thấy rất khéo, Mặc đại sư suy nghĩ một hồi: "Em kể tình huống của cô gái đó cho anh đi."Đương nhiên thím Hồng sẽ không tiết lộ tin tức cụ thể của khách hàng, nhưng Mặc đại sư có lý do: "Anh cảm thấy chuyện nàyrất mờ ám, đại thiếu gia nhà họ Bạch kia cuối cùng là không muốn về hay về không được còn chưa chắc chắn, nếu trongchuyện này có gì mờ ám, đến lúc đó thì đã muộn."Nhiều năm trôi qua, bọn họ không phải chưa từng thấy qua việc nuôi dưỡng tà vật chứa linh hồn trong nhà, thím Hồng hơi dodự, nhưng cuối cùng cũng nói tin tức của Kim thu cho ông, không quên nhắc nhở: "Cô gái đó không tệ, ông đừng làm người tasợ, hỏi cho rõ ràng rồi nói sau."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 8/15"Biết mà." Mặc đại sư cà lơ phất phơ đáp lại một câu, còn mặt dày chưa chịu cúp điện thoại: "Anh nói này A Hồng, hai ta dùsao cũng là sư huynh sư muội, em xem đã qua hơn hai mươi năm rồi, em vẫn nhẫn tâm như vậy... Này, a lô, A Hồng, emđừng cúp máy mà!"Ma nữ đã tan thành mây khói, gia đình nhà bên cạnh rốt cuộc cũng thương lượng xong chuyện di sản, có người dương dươngtự đắc, có người tràn đầy oán hận, nhưng mặc kệ như thế nào, di thể bà lão đã được hỏa táng, căn phòng ở đây của bà đượcthu dọn sửa chữa, sắp được ghi vào sổ bán ra, e rằng lầu hai này sẽ nghênh đón thêm một hàng xóm mới.Kim Thu đã cảm thấy tinh thần khá hơn, nhưng buổi tối về nhà Bạch Tuyên lại nói cho cô một lời đồn mới —— mọi người đềunghĩ khu nhà này, nhất là lầu hai vô cùng quỷ dị.Nghĩ lại mà xem, đầu tiên là Triệu Gia chết thảm, sau đó là bà lão chết không một tiếng động trong nhà, tuy rằng mọi chuyệnđều có nguyên nhân, nhưng 'loa phát thanh nhân dân' của mọi người thật sự quá lơi hại, không biết từ khi nào đã truyền ra lờiđồn kinh khủng thế này.Ví như nói bình thường có thể nghe tiếng bước chân ở hành lang, lại ví như thỉnh thoảng nghe được tiếng khóc yếu ớt, nói tómlại là vô cùng u ám tối tăm, mấy nhà trên tầng khi bước xuống lầu đều phải nhanh hơn bước chân.Lúc Kim Thu nghe mấy lời này cả người cũng hơi lạnh: "Em còn sống đó!""Vợ à, đó là những lời đồn vô căn cứ, tuy trước đây Triệu Gia vẫn hay lên sân thượng khóc, nhưng cô ấy đã sớm đi rồi mà."Bạch Tuyên đảo thức ăn, an ủi cô, "Bây giờ tầng này của chúng ta rất sạch sẽ, một con ma cũng không có."Kim Thu ra ban công tưới cây, đó là một chậu hoa nhài, chính là chậu cây lúc trước Triệu Gia chăm sóc, cô tiếp tục nuôi nóthay cô ấy: "Còn chỗ khác thì sao?"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 9/15"Khu nhà ở tít bên kia đúng là có một con." Bạch Tuyên thuận miệng nói, "Hình như là một đứa bé đã chết, vẫn muốn đi tìmmẹ."Kim Thu rùng mình một cái: "Đừng nói nữa, ghê quá." Cho dù bạn trai cô cũng đã đủ bí ẩn khó lường, nhưng Kim Thu vẫn duytrì thái độ kính trọng mà không gần gũi với loại chuyện ma quỷ này.Đối với ma quỷ, có thể không tin, nhưng không thể bất kính. Đây là phương châm làm việc của cô.Bạch Tuyên quan tâm cô nên chuyển trọng tâm câu chuyện: "Lam Như Vân thế nào rồi, đi làm chưa, chắc sẽ không làm khóem chứ?"Nhắc đến Lam Như Vân, Kim Thu thở dài: "Chị ấy xin nghỉ phép, nói muốn đi du lịch nước ngoài, không nhận điện thoại củaem, chỉ gửi một tin nhắn lại thôi."Cũng không biết lúc chị ấy tỉnh lại sẽ nghĩ gì, dù sao mấy ngày nay Lam Như Vân không đi làm, cách xử lý tạm thời như vậycũng rất hiệu quả, mấy ngày trước lời đồn trong công ty vẫn nổi lên bốn phía, nhưng mấy hôm nay gió đã đổi hướng, bởi vợcủa một quản lý trong công ty đến làm ầm ĩ, nói hắn ta bao dưỡng tình nhân còn có con riêng, cãi đến mức làm vị quản lý kiamất hết mặt mũi, bèn đưa tay đánh vợ, vô cùng náo nhiệt.Mọi người rất dễ dàng quên đi, qua vài ngày nữa phỏng chừng sẽ không có người để ý đến chuyện của Lam Như Vân nữa,'mười tám năm không gặp, lại trở thành một vị hảo hán'!Đối với Kim Thu mà nói, chuyện này tuyên cáo buông xuống làm cô cảm thấy tảng đá lớn trong lòng cũng được nhấc lên, cảngười đều nhẹ nhàng hơn rất nhiều, mãi cho đến buổi tối tâm trạng cô vẫn rất thoải mái.Bạch Tuyên đã nhìn ra, đến đúng mười giờ tối liền kì kèo dựa sát cô, ôm ngón tay cô: "Vợ à."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 10/15"Hả?" Kim Thu vừa cúi đầu liền thấy anh đang ngồi xổm bên cạnh, đôi mắt ướt sũng, đôi môi đầy đặn mềm mại, dáng vẻđáng yêu muốn nói mà không dám đó của anh làm móng vuốt cô ngứa ngáy, lập tức đưa tay vuốt ve mặt anh, dù sao, dì cảđã đi rồi... Kim Thu rất hiểu ánh mắt ngượng ngùng này của anh, nhưng cố ý giả vờ không rõ: "Sao vậy, đói bụng à, trong tủlạnh còn gì ăn không?"Bạch Tuyên lắc đầu, bỗng nhiên thẹn thùng: "Không phải đâu.""Ồ." Kim Thu vuốt mái tóc mềm mại của anh, lên tiếng đuổi, "Vậy anh tự chơi một mình đi."Bạch Tuyên mếu máo, vô cùng ủy khuất: "Vợ à, không còn sớm nữa, chúng ta đi ngủ thôi.""Nhưng em không buồn ngủ chút nào." Kim Thu làm như không có việc gì xem tiểu thuyết, nhưng thực ra một chữ cũng đọckhông vô.Bạch Tuyên vẫn đang tiếp tục tìm cớ: "Không buồn ngủ cũng có thể nằm lên giường nghỉ ngơi mà.""Nhưng em còn chưa đọc xong tiểu thuyết." Kim Thu tủm tỉm dụ anh, "Anh đi ngủ trước đi, em xem xong sẽ ngủ."Bạch Tuyên tức giận nhìn cô, dứt khoát khom người xuống bế cô lên từ trên ghế: "Anh muốn ngủ cùng với em!" Anh đứng đắnnói xong câu đó, cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Kim Thu, ôm cô thẳng vào phòng ngủ.Kim Thu dở khóc dở cười: "Anh muốn làm gì, dùng sức mạnh hả?"Bạch Tuyên chột dạ: "Không, anh chỉ muốn em nghỉ ngơi sớm một chút thôi." Anh lén nhìn sắc mặt Kim Thu, thấy cô tuy rằngxụ mặt, nhưng đáy mắt cũng toàn ý cười, lá gan anh liền lớn hơn, đem mặt chôn vào hõm cổ cô: "Vợ à, vợ à~"Kim Thu ôm đầu anh, chỉ cảm thấy anh cứ như chú cún chui xuống trước ngực cô: "Tiểu lưu manh từ đâu tới, hả?"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 11/15Sau lần đầu tiên đó Bạch Tuyên vẫn nghẹn đến bây giờ, xem ra đã là cực hạn, anh bất chấp, cọ cô làm nũng: "Chúng ta làmchuyện xấu hổ xấu hổ có được không?""... Đã xấu hổ xấu hổ mà anh còn làm hả?" Kim Thu thuận thế nằm thẳng xuống, Bạch Tuyên cùng cô mặt đối mặt, chóp mũichạm chóp mũi: "Được không, đi mà."Kim Thu cũng không kìm được lòng nữa, giơ khóe miệng, trong lòng nói, dù sao cô cũng có chút chờ mong với lần thứ hai này,có tốt hơn lần đầu không, dù sao lần đó cũng thật sự quá 'hố'.Bạch Tuyên nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, anh dường như gấp rút rồi lại khắc chế, không đi thằng vào chủ đề, mà tiến hành màndạo đầu thong thả an ủi, có lẽ bóng ma tâm lý lần trước của anh khá lớn, lúc này anh vẫn rất hồi hộp, nhưng đó cũng chỉ làlúc bắt đầu, vừa tiến vào, anh liền ném tất cả lo lắng lên chín tầng mây.Loại cảm giác này thật giống như.... hồn phách đều muốn bay lên cả.Kim Thu khép hờ mắt, toàn tâm toàn ý hưởng thụ, sự thực chứng minh tuy lần đầu tiên khá 'ba chấm', nhưng biểu hiện lúcnày của Bạch Tuyên thực sự không tệ, sau một lần, cô lười biếng hoàn toàn không muốn nhúc nhích, tư vị đó đáng giá để tinhtế hưởng thụ lại lần nữa.Bạch Tuyên thấp thỏm nhìn cô, lúng túng gọi cô một tiếng, Kim Thu mở mắt ra, cười xán lạn: "Thật giỏi."Cô không hề keo kiệt tán thưởng làm anh vui vẻ ra mặt, Bạch Tuyên ghé vào bên cạnh ôm lấy cô: "Anh cũng cảm thấy rấtkhỏe, giống như nước tiểu đã nghẹn vài ngày rốt cuộc cũng được xả ra vậy."Kim Thu không nói gì, đưa tay đánh nhẹ anh một cái: "Ví dụ gì thế hả!""Cảm giác rất sảng khoái rất nhẹ nhàng." Anh thấy cảm giác nôn nóng cứ quanh quẩn trong đầu mấy ngày nay đã biến mất,trở thành cảm giác thỏa mãn không gì sánh được, Kim Thu chỉ thấy vẻ mặt anh khoan khoái, dung mạo trong veo.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 12/15Cô nhéo nhéo mặt anh: "Tên ngốc.""Không sao, ngốc thì ngốc." Bạch Tuyên cọ cô, "Vợ thích anh ngốc là được rồi."Kim Thu buồn cười: "Anh đó." Cô nhìn đồng hồ, đã không còn sớm nữa, "Khuya rồi, ngủ thôi.""Không muốn không muốn, thêm một lần nữa." Bạch Tuyên đã sớm khôi phục sức lực, rục rịch chuẩn bị tiến thêm một lần, sựchấp thuận của Kim Thu càng làm anh cố ý biểu hiện bản thân lần nữa, anh nói làm liền làm, không để bất kỳ cơ hội lật lọngnào cho Kim Thu.Đối với việc này, Hoa Hoa "meow" một tiếng, bình tĩnh nhìn ánh trăng trên bầu trời: nhân loại ngu ngốc a, ha ha...———————————————————–Bắc Kinh, bệnh viện tư nhân.Hoàng Tử An bận trăm công nghìn việc mới lấy ra được một thời gian rảnh, chính là để chờ kết quả kiểm tra hôm nay, nhưngcâu trả lời đang nghe bây giờ rõ ràng làm ông không hài lòng."Ông có ý gì, sức khỏe A Tuyên không có vấn đề?"Bác sĩ bị ông nhìn gần mồ hôi lạnh ròng ròng sau ót: "Sức khỏe Bạch thiếu gia thực sự không có vấn đề gì cả, mặc dù có chútthương tích nhỏ sau tai nạn xe cộ, nhưng không có vết thương nào nghiêm trọng, khả năng duy nhất là đầu va chạm mạnhnên vẫn chưa tỉnh lại."Những lời này được dịch ra là, thật ngại quá, đầu anh ta ngã hỏng rồi, có lẽ sẽ phải trở thành người sống thực vật."Đã nửa năm, ông cho tôi câu trả lời như vậy sao?" Hoàng Tử An cười lạnh nói, "Các người cũng giỏi thật!"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 13/15Dứt lời, ông không quản đến mấy câu thao thao bất tuyệt đầy thuật ngữ chuyên môn của tên bác sĩ kia nữa, dứt khoát xoayngười vào phòng bệnh đặc biệt, cách bài trí vô cùng khác với những phòng bệnh bình thường, gian phòng này bày hoa tươi,không có mùi thuốc, nếu không có những dụng cụ điều trị xung quanh, người ta còn có thể cho rằng đây là một gian phòngtrọ vô cùng tinh tế.Nhưng có phải hay không?Hoàng Tử An nhìn người tựa như đang nằm ngủ trên giường bệnh, cúi đầu thở dài: "A Tuyên, cậu xin lỗi con."Mẹ ruột Bạch Tuyên là em gái duy nhất của ông, đến Bạch gia không được bao lâu liền vì khó sinh mà qua đời, chỉ để lại đứacon duy nhất này, nhưng nào ngờ...Ông đi đến, thấy dáng vẻ ngủ say điềm tĩnh an bình của anh, dường như đang chìm đắm trong một giấc mộng đẹp, Hoàng TửAn không đành lòng: "A Tuyên, con chậm chạp không muốn tỉnh lại, có phải bởi vì hiện thực quá tàn khốc, mà cảnh trong mơquá đẹp đúng không."Bạch Tuyên đương nhiên không thể trả lời ông. Hoàng Tử An lại nặng nề thở dài một tiếng, xoay người rời khỏi phòng bệnh.Ông đứng ở góc hành lang vắng vẻ gọi một cuộc điện thoại: "Ba, là con, con đến thăm A Tuyên rồi... Không có bất kỳ dấu hiệuchuyển biến tốt nào cả....Cái gì, cao tăng, ba, sao ba tin loại chuyện này, được rồi, con biết chắc chắn đây là ý của mẹ..." Có lẽkhông còn cách nào khác với mẹ, Hoàng Tử An bất đắc dĩ cười cười: "Vậy ba cứ thuận theo mẹ thôi, mẹ vui vẻ là được rồi."Mẹ Bạch Tuyên – Hoàng Hồng là đứa con gái duy nhất, rất được cha mẹ yêu thương chiều chuộng, tuy đã mất hơn hai mươinăm, cha mẹ bà mỗi khi nhớ lại đều rơi nước mắt, đứa con trai duy nhất của bà lại trở nên như vậy, thế nên càng thêm đauxót. Có lẽ vì vậy, Hoàng Tử An tuy rằng không ủng hộ cách làm này của mẹ mình, nhưng cũng không phản đối.Mời cao tăng đến xem thì cứ xem thôi, ông nghĩ, cầu an tâm cũng tốt.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 14/15Nhưng lúc thật sự nhìn thấy vị cao tăng kia, Hoàng Tử An không thể nhịn được nữa, mở miệng hỏi mẹ: "Mẹ, mẹ xác định đâylà cái gì... cao tăng sao?""Cao tăng cái gì, đây là đại sư, nhưng đại sư không phải hòa thượng." Mẹ Hoàng liếc con trai mình, vô cùng thành kính nhìn vịđại sư kia, "Đại sư, ngài xem giúp tôi, cháu trai tôi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"Hoàng Tử An hoàn toàn không còn gì để nói, vị đại sư này chắc đã ngoài năm mươi, ăn mặc lếch thếch, râu ria đầy mặt, đầutóc rất dơ bẩn, chợt nhìn liền thấy giống bang chủ cái bang, người như vậy thật sự có ích sao?"Hắn ly hồn rồi." Vị đại sư kia bắt chéo chân, cầm tăm xỉa răng, tùy ý nhìn lướt qua sau đó nhẹ nhàng nói một câu.Mẹ Hoàng hỏi: "Nghĩa là sao?""Nghĩa rằng tuy cơ thể hắn vẫn sống, nhưng linh hồn đã không biết phiêu dạt đến nơi đâu, người đương nhiên sẽ chưa tỉnh lạiđược thôi." Đại sư so răng, "Gọi hồn về, người sẽ tỉnh lại."Mẹ Hoàng thẳng thắn đưa ra một phong bao đỏ thẫm, đại sư cười khà khà: "Giá niêm yết của tôi già trẻ không phân biệt, bâygiờ lấy một nửa, sau khi thành công lấy nốt nửa còn lại, nhưng tôi nói thật cho bà, tôi chưa trông thấy linh hồn của cháu traibà, có lẽ không phải vì không thể trở về nên không về, mà phần nhiều là không muốn trở về.""Không muốn trở về?" Hoàng Tử An nhíu mày, uy nghiêm nói, "Đây là ý gì?"Đại sư hoàn toàn không sợ khí thế chèn ép của ông: "Không có ý gì cả, tôi cũng gặp qua không ít ma quỷ rồi, ai cũng nghĩchết còn thoải mái hơn so với sống, không chừng hắn cảm thấy cuộc sống này không thú vị, chẳng bằng đã chết đi."Lòng Hoàng Tử An khẽ động, nói thật ra, ông thật sự tin rằng Bạch Tuyên không còn luyến tiếc gì cuộc sống này nữa, nênkhông chịu tỉnh lại.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 46https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-46.html 15/15Tỉnh lại thì có gì tốt? Có người cha hoàn toàn không thèm quan tâm đến mình, người em trai nhìn chòng chọc như hổ đói, ôngnội suốt ngày thở dài thở ngắn... không bằng, khoan đã, sao ông có thể nghĩ như vậy.Hoàng Tử An chuyển suy nghĩ: "Vậy ông chuẩn bị gọi hồn đi.""Giờ ngọ canh ba tối nay là thời gian tốt, vậy ngay hôm nay đi." Đại sư đứng lên, "Chỗ này của các người buổi tối có bào ngưkhông?""Có có có." Mẹ Hoàng vội vã dặn dò giúp việc vào bếp chuẩn bị.Vị đại sư ngậm tăm, bấm tay tính toán, lẩm bẩm nói thầm: "Cho dù hôm nay, khả năng gọi trở về được cũng không lớn, haiz,chuyện của nhà giàu có thật phiền phức."An Dung NiSống như một nàng mèo.  

  29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 1/8Ly Hồn Ký – Chương 47Chương 47: Chuyện cũEdit: FutambBeta: An Dung NiVề chuyện lúc trước Bạch Tuyên đã không còn ấn tượng gì nhiều, cũng không cố chấp đi tìm hiểu, anh thậm chí hoàn toànkhông nhớ rõ mình còn có một người cậu. Mỗi ngày buổi sáng anh chỉ quanh quẩn việc giặt quần áo, nấu cơm, dọn vệ sinh,cho Hoa Hoa ăn, đến buổi tối tiếp tục cuộc sống 'ăn thịt' tươi đẹp của mình, cảm thấy nhân sinh không còn gì hạnh phúc hơn!Về phần tai nạn xe cộ.... Đó là cái quỷ gì? Có ăn được không!Anh sung sướng ngâm nga, hát khẽ vài giai điệu dân gian, nấu một nồi canh gà, Hoa Hoa híp mắt lim dim ngoài ban công,không biết vợ chồng già nhà nào đang nghe hí khúc, làn điệu vô cùng du dương.By An Dung Ni - 29 Tháng Tư, 201729/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 2/8Ánh nắng đẹp đẽ thanh thản như thế.Bạch Tuyên vui vẻ ôm chăn vừa giặt ra ban công phơi, Hoa Hoa 'meo' một tiếng, lười nhác di chuyển: "Hoa Hoa, hôm nay khítrời thật tốt, buổi tối chúng ta sẽ ăn canh gà, mày thích ăn canh gà không, nếu không thích hôm nào chúng ta lại ăn cá làđược, mày thích ăn hấp hay kho?"Hoa Hoa lắc lắc đuôi.Anh lẩm bẩm: "Ai, nhưng vợ lại thấy ăn cá nhiều xương rất phiền phức, tao muốn học làm cá không có xương."Hoa Hoa đổi một tư thế tiếp tục phơi nắng.Bạch Tuyên phơi xong chăn liền trở về phòng, nhận ra mọi việc đều đã hoàn thành, Kim Thu vẫn chưa tan tầm, tạm thời chưacần nấu cơm, anh loanh quanh trong nhà một lúc, cuối cùng xoay người nằm lên giường, vùi mặt vào gối cô, dường như nóvẫn còn lưu lại mùi hương của cô, anh ngửi tới ngửi lui như một chú cún, nhưng như thế vẫn chưa hết nghiện, anh lấy váy ngủtơ tằm của Kim Thu ra áp lên mặt, ngay lập tức ngửi được một trận hương thơm.Bạch Tuyên vô cùng say mê, cảm thấy dường như cô đang tại bên cạnh, có câu ôn nhu hương là phần mộ anh hùng, đến anhhùng cũng trốn không thoát, huống chi là anh.Cho nên với anh mà nói, hôm nay chỉ là một ngày rất bình thường, buổi tối Kim Thu tan tầm, hai người thân mật đút nhau ănxong bữa cơm tối, đến thời điểm như mọi ngày anh liền bế cô lăn trên giường làm việc muốn làm, chưa đến mười hai giờ, anhcũng đã thỏa mãn ôm cô bước vào giấc ngủ.Không ngờ, anh mơ một giấc mơ vô cùng thú vị.Phải biết rằng, Bạch Tuyên lúc nào cũng mơ mơ hồ hồ với ký ức của mình, đôi khi nhớ rất rõ ràng, đôi khi lại không, lúc trướcanh thỉnh thoảng sẽ suy nghĩ một chút đến chuyện quá khứ, anh là ai, anh từ đâu đến, vì sao lại trở thành cái dạng này.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 3/8Nhưng từ khi quan hệ của Kim Thu và anh tốt hơn, tất cả trong mắt anh chỉ toàn hình ảnh vợ thân yêu, ngày mai vợ muốnmặc gì, vợ muốn ăn gì, vợ có nhu cầu gì, vân vân..., đã từ lâu anh không muốn nhớ lại mình rốt cuộc là ai.Đối với anh, chuyện đó đã không quan trọng, vì vậy Bạch Tuyên chưa từng nghĩ đến, mình sẽ nhớ lại chuyện cũ của bản thânbằng cách đó.Anh thấy một bé trai nhỏ tuổi, đường nét như điêu khắc, da như ngọc mài, khuôn mặt trắng nõn tròn tròn như bột mì, miêu tảthế nào nhỉ, có lẽ bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy, đều sẽ kìm lòng không đậu muốn kéo nó lại véo véo vuốt ve, vô cùngđáng yêu.Nhưng những người xung quanh nó lại đau lòng thở dài: "Sao lại là đứa bé như vậy chứ?""Ba." Một người đàn ông trung niên nhàn nhạt liếc nó một cái, "Con đưa A Giác về rồi, nó là một đứa bé bình thường, còn rấtthông minh."Người đàn ông được gọi là 'ba' tóc đã hoa râm, chống gậy, nghe vậy liền giận dữ: "Thằng con riêng kia tính là thứ gì, mày còndám mang nó về sao?""Ba, ba nghe con nói đã, con biết ba chỉ chấp nhận A Tuyên, nhưng nó lại như vậy..." Người đàn ông vẻ mặt phức tạp liếc nhìnbé trai không vui không buồn, không có bất cứ gợn sóng nào ngồi bên kia, "Con sẽ không để mẹ A Giác xuất hiện, nhưng AGiác dù sao cũng là cháu trai ruột của ba!""Cháu trai, tao không có đứa cháu trai như vậy!"Lại qua vài năm, bé trai đã trưởng thành, trở thành một thiếu niên vô cùng tuấn tú, nhưng nó luôn ngơ ngác, đôi mắt vô thần,đôi khi sẽ ngồi trong góc một ngày một đêm.29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 4/8Dần dần, càng ngày càng có nhiều người không để nó vào mắt, mọi người dường như vô cùng ăn ý xem nhẹ nó, có khi mấycâu bàn tán phù phiếm lúc rảnh rỗi của người hầu cũng sẽ vào đầu nó:"Một bé trai tốt đẹp như thế, đáng tiếc...""Nghe nói... nhị thiếu gia được dắt về nhà... là một đứa bé vô cùng vô cùng thông minh đó nha...""Bớt nói vài câu lại đi.""Sợ cái gì, dù sao nó cũng không hiểu."Bạch Tuyên cảm thấy mũi hơi cay, anh biết mình hiểu được, chỉ không biết vì sao, lúc bé cơ thể luôn không nghe mình saikhiến, anh cảm thấy dường như chỉ có một nửa linh hồn còn trong cơ thể điều khiển nó, nửa khác vẫn phiêu đãng ở bênngoài, giống như đang tìm kiếm thứ mà mình đã quên mất.Mãi cho đến một ngày, một chiếc xe không hề do dự lao thẳng vào xe anh đang ngồi, anh thấy vẻ mặt lạnh lùng của tên tàixế kia, ngay sau đó liền cảm thấy người nhẹ bẫng, linh hồn thong thả thoát khỏi cơ thể, mặt tài xế toàn máu, anh nằmnghiêng ở ghế sau, lẳng lặng nhắm lại hai mắt."A Tuyên." Anh nghe tiếng Kim Thu khẩn thiết gọi tên mình, mơ mơ màng màng mở mắt ra, chỉ thấy tia sáng lờ mờ của chiếcđèn đầu giường, tóc cô xõa tung, vẻ mặt nguy cấp: "Anh không sao chứ?"Anh mờ mịt lắc đầu, chôn mặt vào lòng cô: "Vợ." Giọng điệu vô cùng yếu ớt, Kim Thu sợ hãi, ôm anh hỏi: "Có phải khó chịuchỗ nào không?"Cô khẩn trương sờ tới sờ lui trên người anh, rất sợ vừa không chú ý một chút anh sẽ tan thành tro bụi.Bạch Tuyên sụt sịt: "Anh gặp ác mộng."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 5/8Trái tim đang căng như dây đàn của Kim Thu ngay lập tức thoải mái xuống, cả người buông lỏng, vỗ lưng anh: "Không sao,gặp ác mộng mà thôi.""Vợ, anh sợ." Anh thắt chặt cánh tay, mạnh mẽ ôm cô, rất sợ vừa lơi lỏng cô sẽ rời đi, "Em ôm anh đi."Kim Thu như an ủi sờ đầu anh: "Em ở đây, đừng sợ.""Rất đáng sợ." Anh nghẹn ngào, nhớ đến cảm giác cô độc hai mươi mấy năm qua, anh dường như là một người bị cả thế giớibỏ quên trong góc phòng, thỉnh thoảng có người liếc mắt đến, nhưng cũng chỉ có thông cảm hoặc chán ghét.Kim Thu vỗ về anh, thuận miệng hỏi một câu: "Anh mơ thấy gì?"Rõ ràng đây là một câu hỏi rất bình thường, nhưng Bạch Tuyên lại như chim sợ cành cong, cả người run rẩy, hoảng hốt lo sợnhìn cô: "Không, không có gì." Anh tựa như che giấu chui vào chăn không chịu ra.Kim Thu thở dài, anh một khi muốn trốn chạy chuyện gì đều sẽ chui vào chăn, giống như nếu làm thế sẽ chạy thoát được vậy:"Được rồi, anh không muốn nói, em không hỏi nữa, ngoan, đi ra trước đã không ngộp thở mất."Bạch Tuyên rụt rè ngẩng đầu: "Xin lỗi vợ." Anh lúng túng, "Không phải anh muốn giấu em, anh chỉ là...""Không sao, A Tuyên." Kim Thu hòa nhã nói, "Anh có thể giữ bí mật của riêng mình, em không tức giận đâu."Bạch Tuyên lại càng thấp thỏm: "Thật sao?""Đương nhiên."Ai cũng có bí mật, Bạch Tuyên tất nhiên cũng sẽ có quá khứ của anh, Kim Thu quá hiểu tính tình của Bạch Tuyên, nếu cômuốn, anh chắc chắn có thể mang ra cả trái tim cho cô xem, nếu đã như vậy, cần gì phải ép buộc anh làm việc anh không29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 6/8muốn chứ.Nào ngờ Bạch Tuyên lại vô cùng bất an với việc giấu giếm cô, kéo kéo ngón tay: "Thật ra, thật ra cũng không phải không thểnói."Kim Thu khẽ cười: "A Tuyên ngoan, khuya rồi, em mệt quá, chúng ta ngủ trước đã được không?" Cô quay người tắt đèn ngủ.Bạch Tuyên thả lỏng hơn nhiều, ôm cô chặt hơn: "Được, anh nghe vợ, ngủ."Nhắm mắt lại, nhưng anh không hề cảm thấy buồn ngủ.———————————————————–Đại sư lấy làm tiếc thông báo cho Hoàng Tử An và cha mẹ ông đang chờ một bên: "Không được rồi, cậu ta hoàn toàn khôngmuốn trở về, gọi cũng vô dụng."Hoàng Tử An vẫn giữ nguyên thái độ đối với loại gọi hồn mê tín này: "Ông chắc chứ?"Nhìn thế nào cũng như đang lừa gạt, nhưng cũng không quá giống như trên ti vi biểu diễn, ông ta không cần bất kỳ ai đứngbên cạnh gọi tên A Tuyên, chỉ cầm một chiếc chuông bạc đi vài bước, lắc lắc, qua một lúc sau liền ngừng tay, nhưng tiếngchuông chưa dừng lại, vẫn leng keng rung động như trước."Chuông gọi hồn có linh ứng, nghĩa là linh hồn của cậu ta vẫn còn trên thế giới này, chưa đi đầu thai." Đại sư đến bên sô pha,nghênh ngang đặt mông ngồi xuống, "Đương nhiên, nếu đã đi đầu thai chắc chắn tên cậu ta cũng đã bị hủy bỏ, cơ thể sẽchết, nhưng cậu ta vẫn còn, tôi cũng cảm giác được cậu ta hồi ứng, có thể nói khác xa với điều tôi đã nghĩ, linh hồn cậu takhông hề suy yếu, thậm chí ngược lại, vô cùng khỏe mạnh."29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 7/8Đối mặt với sự trầm ngâm của cả gia đình họ Hoàng, đại sư cười khà khà, nói ra kết luận: "Cậu ta không chịu trở về, tôi cũngkhông còn cách nào khác, đúng không?"Gia đình họ Hoàng im lặng, cuối cùng là mẹ Hoàng lễ độ bước đến tiễn ông đi, Hoàng Tử An trong phòng bệnh nhìn cha: "Ba,ba tin không?""A Tuyên không hề thích thế giới này." Ông Hoàng bình tĩnh nói ra một câu, "Đứa bé này cho tới bây giờ cũng chưa từng đượcvui vẻ."Tóc ông đã hoa râm, nhưng lưng rất thẳng, đây là vết tích của cuộc đời nhiều năm sống trong quân đội trên thân của một vịquân nhân đứng tuổi, đúng vậy, nhà họ Hoàng nhiều đời trước đã lấy quân công làm nền tảng dựng nên gia tộc, đến thế hệnày, Hoàng Tử An vô cùng xuất sắc, em gái của ông – Hoàng Hồng, cũng đã từng là danh môn khuê nữ sáng giá nhất BắcKinh.Bà cuối cùng gả cho Bạch Thiếu Thành, sau khi sinh ra Bạch Tuyên liền qua đời, có đôi lúc Hoàng Tử An nghĩ, nếu Hoàng Hồngcòn sống, người phụ nữ kiêu ngạo như ngọn lửa ấy chắc chắn sẽ bảo vệ A Tuyên thật tốt, nhưng không thể, bà thậm chí chưakịp nhìn thoáng qua đứa con của mình, đương nhiên cũng sẽ không biết sau khi mình chết, đứa bé này đã phải chịu bao nhiêuđau khổ.Áo gấm quần hoa, sơn hào hải vị, nhưng Bạch Tuyên cho tới bây giờ chưa từng vui vẻ.Nó không chịu về – kết luận này làm lòng Hoàng Tử An vừa đau vừa chua xót.Đứa con duy nhất của em gái, ông đã không bảo vệ tốt."Ba." Hoàng Tử An suy nghĩ một lúc lâu, thử đề nghị, "Ba có muốn bảo ông ta, thử lại lần nữa không?"29/10/2017 Ly Hồn Ký – Chương 47https://liethoacac.com/ly-hon-ky-chuong-47.html 8/8Tuy vị đại sư kia thoạt nhìn không quá đáng tin, nhưng vẫn còn đường cứu ngựa chết thành ngựa sống, nhỡ đâu sẽ có tácdụng? Ông Hoàng phức tạp nhìn Bạch Tuyên: "Bàn sau đi, lúc nó muốn trở về, sẽ trở về thôi."Ông cũng rời phòng bệnh, chỉ còn Hoàng Tử An đứng tại chỗ suy nghĩ một lúc lâu, mãi đến khi bác sĩ tới hỏi, ông mới nhưbừng tỉnh từ giấc mộng —– thật sự bị tẩy não rồi, sao trong đầu toàn những suy nghĩ thần quỷ lung tung này chứ, không nênkhông nên.Hoàng Tử An ho khan một tiếng, trong lòng âm thầm quyết định ra nước ngoài tìm một bác sĩ nổi tiếng về, đây mới là suynghĩ đúng đắn, chứ không phải bị tên đại sư kia lừa gạt.Về hay không về gì đó, chắc chắn là nói bậy."Ách xì!" Mặc đại sư hắt xì một cái, xoa mũi, "Tên vô liêm sỉ nào nhớ thương ông đây vậy!" Ông hùng hổ đi trên đường, cómột bé trai hiếu kỳ nhìn ông: "Mẹ ơi, ông cụ này muốn xin cơm hay sao?"Xin cơm? Mặc đại sư hừ lạnh một câu, tiền trong túi ông đây còn nhiều hơn cháu tưởng đấy, dù sao người sang trọng giàu cótrong thành phố này không ít, chỉ cần tiện tay vơ một nắm là đủ ăn cơm rồi.Phụ huynh bé trai nắm tay nó kéo ra xa, sợ con mình dính phải thứ gì không sạch sẽ: "Con yêu à, tránh xa ông ta một chút,người ông ta không sạch sẽ."Không sạch sẽ? Mặc đại sư thổi râu mép trừng mắt nhìn, một thước xung quanh ông vô cùng sạch sẽ, nhưng thím nhìn lạimình đi, không biết gây phải nghiệt gì rồi, phía sau có một bé gái ghé vào lưng thím đấy, đang u oán nhìn chằm chằm đồ chơithím vừa mới mua cho con trai kìa."Chắc chắn là trọng nam khinh nữ mới rước họa rồi." Mặc đại sư 'chậc' một tiếng, nhưng cũng không lo chuyện bao đồng, vừabước vài bước mặt liền biến sắc, "Khốn kiếp, mình rốt cuộc nhớ ra cảm giác quen thuộc kia là từ đâu rồi, đó không phải linhlực của A Hồng sao!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#uhnmmm