Sau kết Thúc Bộ Phim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Barcode. May mắn được vào vai Porchay trong bộ phim vô cùng nổi tiếng. Kinnporsche The Series, và may mắn hơn tôi được và vào vai yêu đơn phương Kim, do Pí Jeff Satur đảm nhiệm, anh ấy giúp đỡ tôi rất nhiều, luôn yêu thương và nhẹ nhàng với tôi dù trong phim hay ngoài đời thật, nên được mọi người yêu quý và ship Couple cùng nhau. Ánh mắt của anh ấy nhìn ai cũng tình hết, đương nhiên tôi không phải ngoại lệ của anh ấy.

Sau khi bộ phim kết thúc, chúng tôi có cơ hội tham gia sự kiện cùng nhau, được đi chơi cùng nhau, anh ấy lúc nào cũng quan tâm tôi như cái cách tôi nhỏ nhất trong gia đình, nên cần được yêu thương và nâng niu nhất có thể, hôm sinh nhật tôi anh ấy cùng tôi ngồi trên chiếc ô tô và cùng tôi hát một bài hát chúc mừng sinh nhật, anh biết tôi thích đàn vậy là sinh nhật năm 18 tuổi của tôi anh tặng tôi một cây đàn Guitar, tôi voi cùng thích và nâng niu nó, trong những buổi live chung anh hay nhường nhịn tôi, anh sợ tôi thua sẽ buồn nên anh cố gắng làm mọi cách để tôi thắng, anh luôn như vậy vẫn thói quen ấy vẫn là mở nắp chai nước cho tôi trước anh mới lấy chai nước của anh, cứ như thế, anh luôn nhìn tôi với đôi mắt đầy tình yêu như thế, nhưng đến một ngày cậu bé 18 tuổi cũng bắt đầu biết rung động trước anh, biết thẹn thùng trước anh, và càng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt ấy của anh.

Cho đến một ngày tôi mới nhận ra rằng mình đã yêu anh từ lúc nào, nhưng có lẽ đó chỉ là mối tình đơn phương của tôi đối với anh, tôi càng lúc càng yêu anh nhiều hơn, giống như Porchay yêu Kim, nhưng đến cuối cùng Kim cũng nhận ra rằng anh cũng yêu Porchay, nhưng còn Jeff anh sẽ chẳng bao giờ yêu tôi...

Trong tạp chí mới nhất của anh có nhắc đến mẫu người yêu của anh, anh nói là Anh muốn yêu người lớn tuổi hơn anh, anh muốn cả hai cùng nói được tất cả với nhau, anh muốn người đó phải quan tâm anh giống như mẹ của anh quan tâm anh, thật nực cười những thứ ấy tôi đều không có, nhưng những thứ đó bạn diễn lúc trước của anh đều đáp ứng đủ tất cả, có lẽ anh đang ngầm công khai mối quan hệ cũng nên nhỉ?

Nếu có một điều ước tôi ước rằng ngày hôm đó tôi không đến buổi casting, ước gì tôi không vào vai Porchay, ước gì tôi chưa từng gặp anh, và ước gì tôi chưa từng rung động trước anh. Thật nực cười nhưng tình yêu nó có những lý lẽ riêng của nó, anh không nói thẳng với tôi và cũng không phủ nhận, ngày hôm nay bầu trời lộng gió anh chủ động đến tìm tôi dù không phải tìm vì công việc, anh đến để đưa cho tôi một tấm thiệp cưới, trên thiệp có viết lễ thành hôn của Jeff Satur và Game ngày tổ chức hôn lễ là ngày 10/10 tới. Tôi thật sự không ngờ là sẽ có một ngày mình bình thản đến mức biết trời sắp mưa, trong cốp xe không có áo mưa, và rồi trời đổ mưa rào, xe thì hết xăng, cứ thế mà bình thản dẫn bộ về dưới cơn mưa trắng xoá ấy, không buồn, không khóc, không mệt không gì cả....

Nhiều lúc nhìn lại bản thân, công việc thì không tốt, đường tình duyên thì lận đận, mặt mũi thì không xinh, makeup thì không biết, dáng người nhỏ nhắn lại không đẹp, kinh tế thì cũng dư, trong tay chẳng có gì, vô cùng bất ổn, nhiều khi tôi tự hỏi. Rốt cuộc là vì điều gì mà tôi có thể vượt qua nhiều thứ đến như vậy? Để có thể đi được đến đây ngày hôm nay...

Để hoa là hoa, cổ thụ là cổ thụ
Trả lại chính mình cho chính mình, trả lại người khác cho người khác, để hoa là hoa cổ thụ là cổ thụ, bắt đầu từ đây không bao giờ gặp lại, nguyện cả kiếp sau, không yêu, không nhớ không trùng phùng.....

Ngày anh kết hôn, tôi không đến dự, vì tôi biết nếu thấy người trong vòng tay anh bước lên lễ đường không phải tôi, tôi sẽ bật khóc, ngày hôm nay anh bước bên người pháo đỏ rượu mừng, một bên cười vui rạng rỡ, còn một bên nước mắt tiễn đưa...

Tôi cầm trên tay lọ thuốc ngủ cứ như thế tôi đổ ra hết vào một cái bát to sau đó tôi sẽ để một ít kem vào để những viên thuốc được đưa vào bên trong cơ thể tôi một cách ngọt ngào nhất, ngọt ngào như cái cách anh bước đến cuộc đời tôi, và khi thuốc thấm dần tôi sẽ lìa xa thế giới này một cách đau đớn, như cái cách anh phũ tay bước ra khỏi cuộc đời tôi mặc cho thân xác tôi chìm dần trong bóng tối...

Bát kem hôm nay xen kẽ một chút hương vị ngọt ngào và cũng xen kẽ một chút đắng chát mặn nồng, ngày tôi ra đi bầu trời lộng gió cánh diều ngày nào gió cuốn đứt dây bay xa mãi mà không bao giờ quay trở lại. Nó cũng chôn chặt mối tình không kết quả, Tôi yêu anh yêu đến đau lòng.

Nhưng lạ thay tôi không khóc lóc đau thương, nhưng lại bật cười trước giông bão, chắc đây là dấu hiệu của bệnh trầm cảm cười.

TRẦM CẢM CƯỜI LÀ GÌ?

Trầm cảm cười là một dạng rối loạn cảm xúc đặc biệt, được hình thành bởi những tổn thương và sự thất vọng quá lớn. Nó được biểu hiện bởi sự che giấu suy nghĩ, cảm xúc chân thật, bằng nụ cười bằng thái độ lạc quan và vui vẻ. Mặc dù bề ngoài thì rất hạnh phúc, nhưng bản thân người mắc bệnh như tôi, phải đối mặc với những giằng xé của nội tâm, mặc cảm tội lỗi và bi quan về tương lai...

Người mắc chứng trầm cảm cười như tôi cũng có những triệu chứng đặc trưng của bệnh trầm cảm : Buồn chán, mệt mỏi, tuyệt vọng, mặc cảm. Nhưng lại cố gắng che giấu và thể hiện ra mình là người có sự tích cực trong cuộc sống. Điều này cực kỳ nguy hiểm vì nó khiến những người xung quanh không thể phát hiện ra, cũng như đưa biện pháp kịp thời.

Đúng người thân trong gia đình luôn quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất còn không phát hiện ra được, vậy thì làm sao với một người Nghệ Sĩ như anh có thể nhận ra được cơ chứ...

CẢM ƠN ANH VÌ ĐÃ BƯỚC ĐẾN CUỘC ĐỜI CỦA TÔI. NẾU ĐƯỢC LỰA CHỌN MỘT LẦN NỮA TÔI VẪN MUỐN ĐƯỢC GẶP ANH VÌ KHOẢNG THỜI GIAN ẤY ĐỐI VỚI TÔI VÔ CÙNG VUI VẺ " TÔI YÊU ANH JEFF "

Nhưng nếu hỏi tôi kiếp sau có muốn gặp lại anh không thì xin lỗi tôi không dám, vì kiếp này tôi đủ đau rồi, tôi không muốn yêu anh nữa, đời đời kiếp kiếp không mong tương phùng.

Tạm biệt thế giới tạm biệt những người anh luôn yêu thương tôi bằng tất cả, tạm biệt fan của tôi, và tạm biệt Người Tôi Yêu. Chúc anh một đời an nhiên không muộn phiền, chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu chúc anh tất cả. Yêu Anh..

Ngày cậu ra đi khi người nhà phát hiện thì đã không cứu kịp cậu ra đi nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười, ngày hôm đó có người vô cùng hạnh phúc và cũng có người mãi mãi sống với tuổi 18. Cậu ra đi nhưng tay vẫn nắm chật cuốn nhật ký có lẽ cậu đã chịu tổn thương trong thời gian khá dài nên khi cậu nhật được thiệp cưới, những tổn thương trong lòng cậu điều bùng nổ. Cậu đã ra đi trong ngày trời lộng gió. Cậu nợ những người yêu thương cậu lời xin lỗi, nhưng đã trả lại cho anh những tình yêu đẹp nhưng cái kết của bộ phim cũng chính là cái kết thúc của cuộc đời cậu

Ngày cậu đi anh em trong đoàn mất đi một đồng nghiệp một người em mà mọi người cực kỳ yêu quý, fan mất đi một cậu bé tinh ngịch. Còn anh mất đi một người yêu anh nhất.....

CẬU THIẾU NIÊN RA ĐI MÃI Ở TUỔI 18

Những điều này khi người ta đọc được cuốn nhật ký của cậu....

VÀI THÁNG TRƯỚC.......

T : Barcode hôm nay muốn uống dừa không em?

Bar : Có ạ! 10 trái anh nhé!

Bas : Uống như vậy em sẽ dễ bị bệnh đó Barcode.

Bar : Thì sao ạ!

Bas : Chán hỏng muốn nói anh với Jeff khác nhau quá nhỉ?

Job : Không so sánh sẽ không đau thương về đây tao thương mày.

J : Barcode làm bài tập chưa? Sao giờ còn chưa ngủ nữa?

Bar : Em đi ngủ ngay đây ạ! Pí Jeff la bé rồi, bé đi ngủ đây mọi người ngủ ngon ạ!

T : Ô hổ..

Pong : Thôi về đây em thương anh Pí Tong!

Bar : Mai pí Tong nạp game cho em nhé! Còn pí Mile cho bé vườn dừa nhé nhé nhé!

M : Anh mua cho mày 10 vườn luôn với điều kiện ngày mỗi cây uống 10 trái nhé Barcode.

Bar : Auuuu bé đi ngủ đây.......

Xin lỗi mọi người vì một số truyện nên những fic sau này mãi mãi dù Bar phải chết tui cũng không để Chép có được Bar của tui xin lỗi nếu nội tâm mọi người gào thét vì thương ebe thì có thể chửi tui🙃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro