Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh Jeff, anh có đang bận không ạ ? "

Vừa bước ra khỏi phòng thu âm Jeff liền nhận được tin nhắn từ cậu nhóc mà đã lâu rồi anh không gặp. Jeff nghĩ lại, hình như từ lúc Barcode rời nhà lên đại học cũng đâu đó 3 tháng trời hai người không gặp nhau, đã từng có chút tình cảm rung động nhưng lại chầm chậm tan biến theo dòng thời gian...

" Hơiz, mình đang nghĩ gì thế ! " 

Jeff trả lời bằng vài tin nhắn rồi nhấp 2 ngụm nước lạnh vừa lấy từ trong tủ để cho tỉnh táo, vừa nãy mới ghi âm nên đầu óc còn hơi quay cuồng chút.

" Anh !!! Em đây này !! "

Jeff trông ở đằng xa bóng hình 1 nam sinh đang vẫy tay gọi, anh có chút giật mình. Đúng thật là lâu rồi không gặp đứa bé kia, tuổi này nhóc con còn đang trổ mã, đến gần một tí là thấy bé cao hơn cả mình luôn rồi !

" Anh Jeff có nhớ em không nè ? " Barcode nhìn anh cười hỏi.

" Đoán xem nào, mà ngược lại phải hỏi em đấy, đi đại học quen nhiều bạn mới như vậy liệu sẽ không quên anh đây chứ ? "

Vừa dứt câu Jeff liền thuận thế ôm lấy nhóc con, cổ anh sau đó có chút ngứa vì Barcode lắc đầu phản đối :

" Em nhớ anh nhất mà ! " Barcode đứng ra một chút nhìn người đối diện.

" Mỗi ngày em đều nhớ anh ! "

" Cảm ơn em vì đã nhớ anh nhất ~ Đi nào, chúng ta xuất phát ! "
Những lời vừa nói ra xong, Jeff liền chỉnh đốn lại suy nghĩ của bản thân rồi cùng Barcode đến chỗ hẹn.

" Anh thấy thế nào ?! Có muốn trải nghiệm lại cảm giác ở chỗ cũ không ạ ? Lần này em sẽ không sợ nữa đâu nha ! " Họ cùng nhau đến công viên nước Vana Nana Water Jungle, nơi đã đến chơi lúc còn đóng phim, là Barcode đề nghị, em ấy muốn ôn lại những kỷ niệm vui vẻ

Cao lớn hơn thì sao chứ, tóm lại vẫn chỉ là bé con mà thôi. Jeff cười rồi lắc đầu, anh cầm tay Barcode kéo đi về phía trước.

" Chúng ta đi chơi cái kia đi ! Lần này em chắc chắn sẽ không hét nữa, em mà thua thì sẽ đãi anh ăn cơm ! " Hai người đứng trước cái cầu trượt đã từng khiến Barcode phải hét lên thất thanh

Nhớ đến lần đó, Jeff không nhịn được bật cười thành tiếng
" Được ~, tốt nhất là em nên bịt miệng vào nếu không anh sẽ ăn hết cả tiền tiêu vặt của bé đấy ! "

Một trận sóng nước ập tới, Jeff nhắm mắt lại nghiêng đầu né đi, là Barcode vừa trượt xuống.

" Thế nào ạ, lần này em không hề hét lên đó nha, có phải là rất giỏi không ?! " Barcode từ cầu trượt chạy đến nhào lên ôm lấy Jeff, da thịt mềm mại chạm vài nhau, hơi lạnh của nước trên người cậu làm Jeff rùng mình một trận. Anh bối rối đẩy Barcode ra khỏi :

" Giỏi lắm bé, anh đây sẽ mời em ăn cơm, đi thôi ! "

Barcode quay đầu đưa ánh mắt nhìn lên. Thấy Jeff đột nhiên trốn tránh mình như vậy, cậu mím môi không nói gì

" Anh ơi, bây giờ muộn rồi, em cũng đã đặt khách sạn, chúng ta nghỉ ngơi 1 đêm rồi mai hẵng về được không ? "

Thật ra Jeff cũng đang định book phòng nên nghe vậy anh sững người ra một lúc

" Em đặt phòng rồi ? Sao lại không nói cho anh biết, đáng ra người nên làm phải là anh chứ ...? "

( ý là em làm gì nhiều tiền v mà đặt phòng 🥺 Để a chứ )

" Không sao đâu ạ, em cũng lớn rồi, cũng biết đi làm thêm rồi... Với lại không thể lần nào đi chơi cũng dùng tiền của anh được ! " Barcode nói là vậy nhưng cũng không hề tự hào về điều đó, cậu cúi đầu chu mỏ một cái

Jeff nghe thấy thế liền cười, vỗ nhẹ đầu nhóc con " Được rồi, đi thôi ông quan nhỏ, là anh đã coi thường em. Nhanh nào, mau dẫn anh của em đi nghỉ ngơi, hôm nay mệt chết người ta rồi ! "

" Vào đi anh ! "

Vừa đẩy cửa vào phòng Jeff đã ngẩn người, quay đầu bối rối nhìn Barcode " Giường hai người... ? Anh với em ngủ chung hả ? "

" Đúng vậy ! Có vấn đề gì không ạ, em có nhiều điều muốn nói với anh lắm, buổi đêm cùng nằm chung một chỗ tám chuyện linh tinh này, anh không thích sao ạ ? "

" Ý anh không phải vậy, nhưng mà... chuyện đó với cái giường ngủ 2 người thì liên quan gì ? "

Jeff ngẫm lại, quyết định sẽ không nói về vấn đề này nữa, có một đêm thôi mà, do thằng bé này dính mình quá nên mới vậy.

" Anh mệt lắm phải không ạ ? Mau đi tắm đi anh "

" Em tắm trước đi, anh dọn dẹp qua một tí " Vừa dứt lời Jeff định cầm túi đồ của hai người lên sửa soạn thì Barcode chạy tới giật lại.

" Anh đi tắm trước đi ! Mấy đồ này để cho em làm, mau đi đi ạ " Vừa nói cậu vừa đẩy Jeff về hướng phòng tắm.

Jeff nhìn nhóc con rồi đánh yêu một cái : " Đúng là sinh viên đại học, có nhiều bí mật ghê ha ? Được rồi, để anh tắm trước, em sửa soạn nhanh lên nhé ! "

Lúc Jeff ra khỏi phòng tắm , anh thấy Barcode đang ôm một đống quần áo đứng trước cửa.

" Em đi tiệc à nhóc, thay nhiều quần áo như vậy ? Mà thôi vào đi, nước vẫn còn nóng đấy " Jeff cười nói.

Barcode nhoẻn miệng cười rồi cúi đầu chui nhanh vào phòng tắm. Bên trong này vẫn còn thoang thoảng mùi của Jeff toả ra, cậu nhắm mắt, nhẹ nhàng hít thở cảm nhận lấy mùi hương ấy.  Mất một lúc mới nghe thấy tiếng cậu nhóc bật vòi hoa sen lên tắm.

Barcode tắm xong, đèn lớn trong phòng cũng đã tắt, chỉ còn ánh sáng từ 2 chiếc đèn ngủ. Jeff đang lướt điện thoại quay đầu nhìn cậu nhóc một cái rồi vỗ vỗ lên giường :

" Tắm xong rồi đó hả ?  Em hát trong đó hay sao mà lâu thật, chờ em mà muốn ngất luôn rồi. Mau lên đây ngủ đi, anh đây sắp 30 rồi không trẻ khoẻ bằng mấy cậu nhóc sinh viên đâu ! "
Nói xong anh ta ngáp một cái, đưa tay tắt đèn ngủ chuẩn bị say giấc nồng.

Barcode đứng ở đầu giường chăm chú nhìn anh rồi đột nhiên lên tiếng : " Vừa nãy anh nói nghe như kiểu đôi vợ chồng trong mấy bộ phim truyền hình ấy ! "

" Mệt quá nên lại nói nhăng nói cuội rồi phải không ? Nằm xuống ngủ đi nhóc " Jeff quay ra nhìn cậu cười rồi nhắm nghiền đôi mắt lại.

Ga giường trùng xuống chút vì Barcode vừa tới nằm, người bên cạnh chưa kịp vào giấc đã bị cậu nhóc chọc chọc bả vai

" Anh này, anh có người yêu không ? "

" Không, mấy nay anh bận sáng tác bài mới, với lại cũng không có quan tâm chuyện yêu đương lắm... Em đột nhiên hỏi cái này làm gì ? Bắt đầu công cuộc tám xuyên đêm hử ? " Thực sự hỏi câu này hơi kì cục  nhưng Jeff vẫn trả lời cậu.

" À dạ... " Barcode nghe xong đột nhiên im bặt, Jeff hơi chần chừ một chút chờ em hỏi tiếp nhưng sau đó lại nhắm mắt ngủ. Mà Jeff chưa kịp say giấc thì nhóc con lại chọc anh tiếp

" Anh... anh thật sự không có người yêu ạ ? "

" Em vẫn muốn hỏi về chuyện này à ? Đi học phải lòng cô bé nào rồi hửm ? Kể cho anh nghe đi, biết đâu có thể cho em chút bí kíp ~ " Jeff quay đầu nhìn sang cậu.

" Không phải ! E-em không thích ai hết luôn á !!! " Barcode như bị đâm trúng tim đen, lớn tiếng với Jeff.

" ...À à rồi, không có là không có thật ha. Định trêu em tí mà chắc không được rồi "

Jeff vỗ nhẹ cánh tay cậu như lời an ủi, sau đó nghe thấy tiếng Barcode hít một hơi thật sâu, giống như cậu đang quyết tâm chuyện gì đó :

" Anh ! em có chuyện rất rất quan trọng phải nói với anh ! "

Jeff như đã biết chuyện sắp tới, anh trừng mắt, miệng định nói lời từ chối nhưng nhóc con đã nhanh hơn anh một bước :

" Em thích anh ! Thích anh từ rất lâu rồi, ngày nào đi học cũng chỉ nhớ về bóng hình anh nhưng mà.. lại không dám nhắn tin. Em sợ làm vậy sẽ khiến anh cảm thấy thật phiền phức ! Anh nói anh không có người yêu, vậy... hẹn hò với em đi !! "

" Anh.... " Trong khoảnh khắc ấy Jeff thật sự không thể nghĩ được gì hơn, không chờ anh nói hết câu, một luồng nhiệt ấm áp tiến tới đè lên thân hình Jeff.

—————
Phần sau như đã nói, đợi đến lúc Cún 3 đủ 18 mới up 🫣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro